Mục lục
Ngược Tàn Vợ Yêu: Tổng Tài Xin Đừng Hối Hận - Lương Tiểu Ý (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 134

 

Chẳng lẽ anh thật sự là đến tham gia họp lớp cấp ba thay cho Ôn Tình Noãn sao? … Dẫu sao trước đó cô hỏi anh, anh lúc ấy còn nói sẽ không tham gia. Nhưng bây giờ lại đến… Lòng Lương Tiểu Ý rất rối, chẳng lẽ đúng như những gì Trương Chỉ Lưu nói, Tô Lương Mặc đến thay cho Ôn Tình Noãn?

 

Ngay tại lục mọi người đều đang vây xung quanh Tô Lương Mặc, Vân Khiêm nhìn Lương Tiểu Ý với vẻ mất mát đứng bên cạnh, trong đôi mắt đen thoáng qu vẻ đau xót. Anh ta nhấc tay cánh tay thon dài lên, định đặt lên vai của Lương Tiểu Ý: “Tiểu Ý, để tớ đưa cậu về…”

 

Nhưng một cánh tay khác còn nhanh hơn anh duỗi ra, ôm chặt lấy eo của Lương Tiểu Ý, dùng sức kéo Lương Tiểu Ý vào trong lòng mình.

 

Giọng nói trầm thấp, tao nhã của Tô Lương Mặc vang lên: “Không cần đâu, vợ của tôi thì để tự tôi đưa về”

 

“Đúng vậy, vợ của tổng giám đốc Tô, tổng giám đốc Tô sẽ tụ mình đưa về… Hả?” Trương Chi Lưu đang muốn nịnh nọt Tô Lương Mặc, do vậy tiếp lời Tô Lương Mặc, nhưng đột nhiên khựng lại,… Vợ của Tô Lương Mặc?!

 

Trương Chi Lưu nhìn chằm chäm vào Lương Tiểu Ý đang ở trong lòng của Tô Lương Mặc, sắc mặt hắn ta cực kỳ đặc sắc.

 

Trong phòng bao, vẻ mặt mọi người càng đặc sắc không kém.

 

Phó Đình Đình ngẩn người, trong đôi mắt nhìn về phía Lương Tiểu Ý của cô ta mang theo sự ghen ghét vô tận. Dựa vào cái gì! Con ả này dựa vào cái gì có được người đàn ông quyền lực như Tô Lương Mặc?

 

Người đàn ông tuyệt vời này đáng nhẽ ra nên thuộc về Phó Đình Đình cô ta! Cô ta có gia thế, có gương mặt xinh đẹp, có thân hình, có thủ đoạn, có danh tiếng! Cô ta tự thấy bất kỳ điểm nào ở mình đều mạnh hơn con ả Lương Tiểu Ý quê mùa này gấp nhiều lần!

 

Ban đầu khi Ôn Tình Noãn và Tô Lương Mặc quen nhau, cô chưa biết thân phận của Tô Lương Mặc, mà cô lại thích Vân Khiêm. Năm đó tuổi còn nhỏ, trong mắt chỉ có người mình thích. Sau khi trưởng thành cô ta mới hiểu được, ngoài tình yêu, tiền bạc và quyền lức càng quan trọng.

 

Thế nhưng con khốn Lương Tiểu Ý này, không những dụ dỗ Vân Khiêm, bây giờ còn cướp cả Tô Lương Mặc.

 

Phó Đình Đình vốn định tóm lấy Vân Khiêm, tốt nhất là khiến Vân Khiêm một lòng một dạ với cô ta. Sau đó nhân cơ hội Ôn Tình Noãn trở thành người thực vật, Tô Lương Mặc đang cô đơn mà quyến rũ anh,tranh thủ trở thành bà Tô thực sự.

 

Nếu như Tô Lương Mặc không cưới cô ta, cô ta vẫn còn có Vân Khiêm dự phòng. Cô ta đã lên kế hoạch tốt như vậy, bây giờ lại rối loạn hết rồi! Đầu tại con khốn này! Tất cả đều do ả!

 

Mắt Phó Đình Đình như phun ra lửa… Rốt cuộc cũng không còn che giấu được sự ghê tởm trong trái tim cô ta.

 

May thay lúc này tất cả sự chú ý của mọi người đều đang đặt trên người Tô Lương Mặc và Lương Tiểu Ý, bằng không đầu đề ngày mai có lẽ là “Ngọc nữ trong sáng giả vờ ngây thơ đúng thật là trà xanh”.

 

Vân Khiêm nghe thấy lời nói của Tô Lương Mặc, anh ta nhìn vào lòng bàn tay trống rỗng của mình, lại nhìn người con gái bị tên đàn ông phong độ ngời ngời, cực kỳ quyền lực tuy trên mặt có vẻ ngại ngùng nhưng không giấu được sự hạnh phúc trong mắt kia… Anh ta thu tay lại, buông mi mắt xuống che giấu nét ảm đạm trong mắt.

 

Anh ta đã quen biết Lương Tiểu Ý từ lâu. Nhà anh ta là gia đình nghèo khó, lúc học cấp hai, anh trâm mặc ít lời, nói chuyện không khéo, không có ai muốn chơi với anh ta. Anh ta thích vẽ tranh, nhưng không mua nổi dụng cụ vẽ. Vì vậy đem năm mươi tệ tiền cơm nhà cho mỗi tháng dồn lại để mua dụng cụ vẽ.

 

Sau đo anh ta bởi vì không ăn uống đầy đủ nên bị đói đến ngất rồi được đưa đến phòng y tế của trường, người đưa anh ta đến chính là Lương Tiểu Ý. Sau khi người con gái này biết chuyện của anh, có một ngày cô cầm ba mươi tệ, nói với anh ta, đây là tiền ăn tháng này còn thừa lại của cô, cô có thể cho anh ta mượn.

 

Cô hiểu rõ nếu cô cho anh ta số tiên đó sẽ khiến anh ta cảm thấy xấu hổ, vì vậy nói cho anh “mượn”, nhưng lại không nhắc đến chuyện “trả tiền”. Kể từ ngày đó, mỗi tháng cô đều sẽ cho anh mượn ba mươi tệ. Nhưng trên thực tế, mãi đến khi nhà anh ta bỗng nhiên trở lên giàu có trong một đêm, anh ta mới trả hết được số tiền cô cho “mượn”.

 

Mà anh vẫn luôn cho rằng, ba mươi tệ kia thật sự tiền cô ăn thừa, sau này ngẫu nhiên nghe thấy có người nói, mỗi lần gọi cơm Lương Tiểu Ý chỉ lấy một món, cơm lại lấy đây một đĩa. Bởi vì nhà ăn của trường cung cấp cơm miễn phí.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK