Nhưng Triệu tổng không hỏi, dù sao tiền đã đưa cho cô ta, bên ông ta không có bất cứ vấn đề gì rồi. Hiện tại hắn không cần quản tiền từ đâu tới, chỉ cần có thể cho hắn thuận lợi thu lại là ổn.
Hạng mục này vừa bắt đầu đã lớn, bên Lãnh Diễm không những lo lắng ngược lại không quá để ý đến hạng mục này. Nghiêm Hi có chút buồn bực, cô rất muốn hỏi anh, anh vì sao không gấp chút nào vậy?
Nhưng cuối cùng Nghiêm Hi cũng không đế ý nữa, Lãnh Diễm kiếm tiền vì cô, anh không vội cô gấp làm gì, Nghiêm Hi nghĩ, vẫn là nên nhịn.
Lý Lệ một người ngồi ở trong phòng làm việc xem văn kiện, đột nhiên điện thoại gọi tới, liền nhận lấy nghe. Lý Thánh Đức gọi điện thoại tới nói: “Chuyện tiền bạc, con cứ làm đi, có chuyện gì đều có cha ở đây, không cần quá lo lắng. Cha không có điều gì khác để nói, duy nhất là con phải mạnh mẽ, mục tiêu của con không phải là Chu thị nho nhỏ này mà là Lãnh Diễm.”
Lý Lệ sửng sốt một chút, sau đó mắt chầm chậm nheo lại, nở nụ cười. Thật không ngờ, Lý Thánh Đức lại nổi lên ý định với Lãnh Diễm. Lý Lệ liền cười cười, sau đó nói: “Cha, chuyện này, cha quyết định?”
Lý Thánh Đức nhìn hình Nghiêm Tử Hoa trên bàn làm việc của mình, sau đó đưa tay úp hình xuống, trịnh trọng mở miệng: “Không sai, cha đã quyết định. Nhưng hiện tại thực lực của chúng ra vẫn chauw đủ, phải cẩn thận, Lãnh Diễm, không phải là người dễ đối phó.”
Lý Lệ cười cười, Lãnh Diễm có đối phó được hay không trong lòng cô ta nắm chắc, sẽ không ngu mà đi tìm phiến phức với Lãnh Diễm, chuyện này cần phải bàn bạc kỹ hơn: “Cha, con hiểu, cha yên tâm.”
Lý Lệ ra lệnh một tiếng, tất cả công ty bắt đầu vào tiến trình thực hiện dự án, liên tục làm thêm giờ, lần này còn lợi hại hơn, có vài người trực tiếp ở lại qua đêm trong công ty.
Lý Thánh Đức cũng tìm đường đi dễ dàng hơn cho Lý Lệ, dự án này bọn họ đã bỏ ra công phu rất lớn, không thế vứt bỏ. Chẳng những không thể ném đi, mà còn là cơ hội tốt để xử lý vài chuyện.
Lý Thánh Đức ở trong cục thuế gần đây triển khai một hội nghị, quan viên phía dưới cầm tài liệu tố cáo trong tay nhìn lẫn nhau, sau đó cũng không nói gì. Ai cũng không ngờ, Lý Thánh Đức nhận chức hơn nửa năm, thanh tam hỏa mới bắt đầu đốt. Nguyên bổn nhìn Lý Thánh Đức an tĩnh mấy tháng, còn tưởng rằng cứ như vậy. Ai biết a……
Lý Thánh Đức nhìn phía dưới, nhẹ nhàng nói: “Tài liệu này tất cả mọi người đều đã đọc rõ? Bên trong cục thuế chúng ta khẳng định tồn tại lỗ hổng, những lỗ hổng này là do một số công ty tạo ra. Chúng ta kiên quyết không cho phép sự tồn tại của những người này. Những người này là ai, chúng ta phải đặc biệt điều tra những người đó ở trong cục, phải tra cho kỹ, không được để có lỗ hổng.” Cục trưởng đã phân phó, người phía dưới liền luống cuống, đây là muốn bắt đầu cải chỉnh?
Nói thật, người ở trong cục thuế này, có người nào là trong sạch? Mọi người nhìn tài liệu tố giác trong tay, sau đó ở trong đầu bắt đầu nghĩ kế sách.
Lãnh Tiểu Tam đột nhiên nhận được tin tức này, chuyện gì đã xảy ra? Muốn tới kiểm toán?
Đùa gì thế! Lãnh Tiểu Tam ngồi ngây tại chỗ, cúp điện thoại suy nghĩ một chút, phải nói chuyện này với lão đại. Lãnh Tiểu Tam vội vội vàng vàng chạy vào phòng làm việc của Lãnh Diễm. Lãnh Diễm nghe Lãnh Tiểu Tam nói xong, từ đầu đến cuối chỉ duy trì một bộ dáng. Sau khi Lãnh Tiểu Tam nói xong, Lãnh Diễm suy nghĩ một chút, cũng không biết đang nghĩ gì, sau đó nhìn Lãnh Tiểu Tam, không hề thấy chút hốt hoảng nào, lẳng lặng nói: “Tôi biết rồi, cậu đi làm việc đi.”
Lãnh Tiểu Tam nhìn bộ dáng này của Lãnh Diễm liền cảm thấy an tâm, mười năm này cái gì cũng không gặp qua, cuối cùng còn không phải là hóa giải?
Sau khi Lãnh Tiểu Tam đi ra ngoài đôi mắt Lãnh Diễm liền lạnh đi, nhìn cửa phòng làm việc của mình, mắt giống như đã trải qua một trận gió lớn. Qua một hồi lâu, cầm điện thoại di động lên bấm một chuỗi số, cười nói: “Bên của các người có người nào không hài lòng với tôi, chuyện gì đã xảy ra?”
Cũng không biết người bên kia nói gì, sắc mặt Lãnh Diễm lạnh lùng, cuối cùng quẳng xuống một câu: “Được rồi được rồi, tôi mặc kệ đây là cố ý hay là ngoài ý muốn, tôi chỉ muốn kết quả cuối cùng, tự ông làm.” Nói xong trực tiếp đặt điện thoại xuống.
Cầm chặt điện thoại trong tay, sau đó dựa vào ghế nghĩ. Lý Thánh Đức lợi hại, thậm chí anh cao thấp như thế nào còn chưa biết rõ mà dám ra tay? Chuyện cười! Lửa giận trong lòng dâng lên, nhớ tới Nghiêm Hi, người này còn là cha ruột của Nghiêm Hi không, cha ruột cũng có thể làm như vậy? Chuyện năm đó anh đã không nhắc đến, ở tong tù 17 năm mà vẫn chưa tỉnh ngộ, có phải là một người cha nữa không? Thật không thể tin được.
Cảm giác lửa giận trong lòng quá lớn, Lãnh Diễm đưa tay kéo kéo cà vạt trên cổ mình, cuối vẫn cảm thấy bực mình không chịu nổi, liền hất tay rơi vỡ điện thoại di động.
Đối với việc R&D trốn thuế không phải là một phần hai phần, đột nhiên cũng bị đào lên. Vốn trong tay Lý Thánh Đức chỉ có một tin tố giác, sau đó liền tóm lấy, dùng sức đào móc, đã đem toàn bộ những thông tin tố giác của mấy năm này đào lên. Những thủ hạ kia nhìn sửng sốt, những tin này bất quá chỉ là những tin tố giác bình thường, là một công ty thì sẽ có người tố cáo, những người tinh tường liếc mắt nhìn cũng biết là của những công ty đối địch hoặc là của những người nhàn rỗi không có chuyện gì làm. Nhưng Lý Thánh Đức thì không, những người trải đời biết những tin này là giả, nhưng người dân thì không biết. Nếu những tin này lộ ra, đoán chừng những người dân kia sẽ vô cùng thất vọng với R&D. Công ty này cực kỳ có tiếng trong thành phố A, công ty không chỉ có thực lực cường đại, mà tổng tài cũng có mị lực rất lớn. Như thế rất tốt, nội bộ công ty này bị gièm pha, Lãnh Diễm còn có thể tiếp tục không lo lắng nữa hay sao?
Những báo cáo này đều được công bố, trong khoảng thời gian ngắn khiến Lãnh Diễm nổi danh, đồng thời cũng làm Lý Thánh Đức nổi danh, nhưng thanh danh của hai người này là bất đồng. Trước đây Lãnh Diễmluôn xuất hiện ở thành phố A với hình tượng người đàn ông thành công, mặc dù số lần xuất hiện không nhiều lắm nhưng tên của anh ai cũng biết đến, chẳng qua mọi người chưa nhìn thấy mà thôi. Lúc này thì tốt rồi, người đang thành danh này khiến mọi người biết là như thế nào rồi, hình tượng của Lãnh Diễm cũng bị gièm pha, mọi người tranh nhau bàn tán bình phẩm.
Trong một thời gian các loại tin tức của Lãnh Diễm tràn ra không dứt.
Mà Lý Thánh Đức lại có danh tiếng quan cao của chính phủ. Mọi người đều cảm thấy vị quan này rất tốt, đặc biệt tìm ra những loại vi phạm pháp luật này. Chỉ có người quan này mới vì nhân dân làm việc…….
Nghiêm Hi nhìn tờ báo, càng nhìn càng cảm thấy không thể tin được. Nhìn bộ dạng của Lý Thánh Đức qua báo chí, trong lòng khó chịu ghê tởm. Ném tờ báo xuống đất, lại nhìn Lãnh Diễm với dáng vẻ không sao cả kia, Nghiêm Hi há hốc mồm muốn hỏi rốt cuộc anh nghĩ như thế nào.
Kết quả Nghiêm Hi còn chưa mở miệng cửa phòng làm việc bị người thô lỗ đẩy ra. Nghiêm Hi sững sờ, phòng cửa tổng tài khi nào bị người trực tiếp đẩy ra?
Nghiêm Hi cảm thấy không ổn, quay đầu lại nhìn, thấy một đám người ăn mặc đồng phục trực tiếp tiến vào, phía sau còn có ký giả, đèn flash không ngừng soàn soạt lóe sáng khiến mắt Nghiêm Hi đau. Nghiêm Hi không vui híp mắt nhìn những người kia, trực tiếp mở miệng: “Các người làm gì vậy? Cẩn thận tôi gọi an ninh!”
Ai biết cô không lên tiếng thì thôi, vừa lên tiếng liền bị những ký giả kia điên cuồng chụp không dứt. Hiện tại những hành động của những ký giả này thật điên rồ, ai biết chuyện gì đã xảy ra, Lãnh Diễm trốn thuế bị kiểm tra, tin tức này lớn bao nhiêu. Nếu cướp được tít trang đầu, tiền thưởng cuối năm liền có.
Kiên nhẫn của Nghiêm Hi bị những người kia làm cho biến mất, suy nghĩ một chút, những ký giả này gần đây liều mạng chĩa ống kính vào Nghiêm Hi, làm cho Nghiêm Hi lui bước, cuối cũng thối lui đến góc tường bất động, liền rống lên: “Các vị tới đây làm gì, nơi này là công ty, không phải là đường cái để cho các vị tùy ý chụp. Các người ở tòa soạn nào, cẩn thận tôi tố cáo các vị làm cản trở công ty chúng tôi hoạt động.”
Những ký giả kia càng thêm hung hăng ngang ngược, cảm thấy Nghiêm Hi nói chuyện quá không khách khí, đây điển hình là sắc mặt của người có tiền, nói cũng không dừng, những người này càng thêm điên cuồng chụp.
Lãnh Diễm thoải mái nhàn nhã đứng lên nhìn mấy người mặc đồng phục, những người này đều là người hiểu biết rõ Lãnh Diễm. Việc ngày hôm nay bọn họ không muốn làm, người nào không biết thế lực nhà họ Lãnh như thế nào. Cái gì nói đến là có thể đến, không phải chỉ là nhận được một chút tin tố giác thôi sao, căn bản không có gì đáng ngạc nhiên.
Lãnh Diễm cũng biết mình không có việc gì, Lý Thánh Đức chơi chiêu này anh hiểu, Lý Thánh Đức không phải muốn kiểm tra anh, Lý Thánh Đức không ngốc, biết đánh ngã anh. Đoán chừng mục đích của Lý Thánh Đức chính là dự án kia, ngày mai chính là ngày đấu thầu cuối cùng. Hiện tại anh gặp chuyện không may, cổ phiếu của công ty sẽ biến động. Lý Thánh Đức nắm bắt thời gian quá chuẩn, nhưng ông ta lại trực tiếp sử dụng quyền lợi trong tay mình, nếu như chuyện này bị nói ra ngoài, tất cả mọi người không phải là người ngu. Không phải ông ta nói cái gì cũng được, một mệnh quan triều đình lại dám lợi dụng quyền lực trong tay mình lấn áp lương dân, ông ta không sợ xảy ra chuyện hay sao?
Mấy nhân viên bất đắc dĩ mở miệng, ý tứ rất rõ ràng, hiện tại anh cần phối hợp điều tra. Lãnh Diễm nhìn trận chiến trong phòng làm việc của mình, sau đó khẽ nhếch môi cười nói: “Tốt.” Sau đó tầm mắt xẹt qua Nghiêm Hi bị ký giả vây quanh, cất giọng nói: “Các vị, không phải các người muốn phỏng vấn tôi sao?” Một câu nói này của anh khiến cho các ký giả hồi phục tinh thần, sau đó lập tức bổ nhào về phía Lãnh Diễm.