Dịch: Ethereal
Hành động này của Mạnh Tinh Vũ khiến tất cả mọi người kinh ngạc.
Nếu Mạnh Tinh Vũ muốn thi đấu Cúp Hiệp Sĩ thật, chỉ cần kêu một tiếng sẽ có hằng sa số người ở server một bằng lòng tham gia cùng anh ta, cần gì phải chạy đến tận server sáu?
Tạo độ hot?
Kỹ thuật Bách Tiểu Manh tuy tốt, trang bị cũng không hề kém cỏi, nhưng ở trong game thì chưa được tính là nổi tiếng, so độ nổi với Mạnh Tinh Vũ thân là minh tinh lại càng không thể.
Hơn nữa độ chán ghét của Bách Tiểu Manh dành cho anh ta chỉ cần không mù thì đều có thể thấy rõ, Mạnh Tinh Vũ còn chạy qua đây tìm cô ấy lập team, thuộc trường phái M hả?
Chúc Hoài nhìn Kênh Thế giới một lát, Bách Tiểu Manh sau khi gửi một đống dấu hỏi liền không thấy đâu nữa, search ID của cô nàng thì hiện đang offline.
Quần chúng hít drama không hiểu.
Thoát game xong Chúc Hoài mở Weibo lên, trước tiên vào nick chính của mình xem hotsearch một lúc rồi lại block một loạt antifans, sau đó mới đổi sang một nick khác.
Chúc Hoài là sinh viên nghệ thuật, chuyên ngành là hội họa, một năm rưỡi kia cậu bị chửi mắng quá thảm, hoàn toàn là dựa vào game di dời chú ý mới ổn trở lại, bất tri bất giác mà biến thành thanh niên nghiện mạng, trở thành fan trung thành của series games "Kiếm Ảnh", còn mở một acc Weibo chuyên dành để cập nhật mấy mẩu chuyện thường nhật hoặc tranh ảnh đẹp về game, phong cách vẽ tranh của cậu cũng có nét đặc sắc riêng, nhìn một cái liền có thể nhận ra, thấm thoắt đã thu hút được 200.000 fans.
Nhưng cậu đã không onl nick này hơn ba tháng, cũng đã lâu không cầm bút vẽ rồi nên có chút chưa quen tay.
Chúc Hoài kết nối với tablet vẽ một bức chibi của nhân vật, post lên Weibo.
Trư Trư Hoài:
Cầu nguyện. [Hình ảnh]
【Ông nội ơi, Weibo ông theo dõi đăng bài mới rồi này!】
【Trường Kiếm của game kìa! Bản game mobile Heo Heo chơi Trường Kiếm sao?】
【Tui mạng dai hơn tác giả, xin hỏi khi nào up chương mới của "Sư Đồ"? 】
【Heo ới, cậu còn nhớ hố chưa lấp bên hồ Đại Minh năm nào không?】
【Anh đang ước điều gì vậy? Ước Tranh Vũ sao?】
【Rep: Không phải, ước đồng đội.】
【Anh muốn tham gia Cúp Hiệp Sĩ lần hai sao?】
【Rep: Ừa.】
【Thái thái rất lâu chưa livestream rồi, hôm nay có livestream vẽ tranh không?】
Lúc acc Weibo này của Chúc Hoài mới nổi thì bị một vị họa sĩ nào đó tố là đổ tiền lăng xê câu fans, nguyên nhân hoài nghi vậy mà là do Weibo cậu mới lập không lâu nhưng đã tăng vọt đến 100.000 fans, hơn nữa các bài post nhìn chung đều là tranh vẽ lại không có bất cứ thông tin nào liên quan đến quá trình vẽ, đối với Weibo của một họa sĩ là điều không bình thường.
Kiểu nghi ngờ thế này thật sự không hợp lý chút nào, Chúc Hoài vốn bỏ qua coi như không biết, kết quả chẳng được mấy ngày sau vị chủ Weibo kia lại đăng mấy bức vẽ lên, đều là nhân vật trong mấy game khác nhưng phong cách mạnh mẽ cùng kết cấu lên màu kia vậy mà giống hệt với mấy bức gần đây Chúc Hoài post lên.
Vị họa sĩ kia có hơn 500.000 fans, cũng nổi tiếng nhờ vẽ series "Kiếm Ảnh", rất nhiều người đều chung fandom của cả hai bên, không ít fans chạy tới hỏi chân tướng, đại bộ phận đều rất lý trí, giọng điệu tương đối ôn hòa chỉ muốn hỏi cho rõ nguyên do, nhưng cũng có một bộ phận fans kích động lại không được lịch sự như vậy.
Chúc Hoài nhẫn nhịn được việc bị antifans mạt sát chửi rủa nhưng không nhịn được việc đã sao chép của mình rồi còn đi bôi đen, mà tất cả mấy bức vị chủ Weibo kia đăng lên, ahihi trùng hợp quá, thế mà lại là tranh cậu vẽ thật. Đó đều là tranh ngày trước cậu vẽ chơi chơi, phong cách vẽ cũng chưa rõ rệt như bây giờ, bản thân cậu cũng không nhớ mình đăng lên trang web nào, cũng khổ thân vị kia tốn công sức lùng sục đào ra.
Về sau để chứng tỏ sự trong sạch của mình, Chúc Hoài liền livestream ở nền tảng nào đó, không lộ mặt và mở máy biến âm, lấy ra bản vẽ nháp đầu tiên của bức tranh bị tố là đạo nhái kia, lại vẽ ngay tại hiện trường, lúc ấy mới tẩy sạch được nghi ngờ thuận tiện vả cho tên chủ Weibo kia vài phát bốp bốp.
Nhưng mà sự việc này cũng để lại bóng ma cho Chúc Hoài, bị bôi đen là đạo nhái không thể nhịn được, thỉnh thoảng lại livestream một lần, có lúc lại tổ chức hoạt động rút thăm để vẽ tranh theo yêu cầu của cư dân mạng, cứ như vậy cái ID "Trư Trư Hoài" này dần dần tích lũy được 200.000 fans.
Ba tháng trước cậu bắt đầu nhận được kịch bản của "Bất trung thần" liền chuyên tâm nghiên cứu, cũng không có lên Weibo này.
Ngẫm nghĩ cũng thấy rất lâu rồi không livestream, Chúc Hoài chia sẻ link phát trực tiếp, đến lúc mọi người theo đường link vào phòng thì cậu đã bắt đầu cầm bút vẽ rồi.
Lần này cậu mở camera, có điều chỉ quay đến tay và máy tính bảng đồ họa, ngón tay cậu thiếu niên trắng nõn thuôn dài, khớp xương rõ ràng, móng tay cắt tỉa tròn trịa sạch sẽ thừa chút ít đầu móng trắng như trăng lưỡi liềm.
【Bàn tay này! Tui có thể! (*) Các thái thái biết vẽ đều có đôi tay thần tiên như này sao?!】
(*) Cực kì yêu thích, kiểu muốn quỳ liếm í
【Mẹ hỏi sao tui lại đi liếm màn hình!】
【Nhìn tay đoán người, dám chắc thái thái là con trai.】
【Người mới không biết nên muốn hỏi, giọng thái thái rõ ràng là em gái loli mà?】
【Ma cũ nói cho cưng biết, mỗi lần Trư livestream là một lần đổi giọng khác nhau, giọng nam thần giọng chị géi giọng các mẹ,... Xin hỏi Trư mua máy biến âm ở chỗ nào vậy ạ?】
Chúc Hoài thỉnh thoảng lại dừng chút để đọc bình luận của bạn mạng: "Máy biến âm? Thì trên Taobao đó... Vẽ gì hả, mọi người đoán xem... Đúng rồi, là tranh tặng bạn đó... Ặc, không phải bạn gái đâu, cũng chẳng phải bạn trai nốt, là một vị tiền bối mà, mọi người đừng đoán bừa."
【Sao lại cảm giác như Trư ngại ngùng rồi í nhở?】
【Lầu trên tự tin tí đê, bỏ cái "sao lại" với dấu hỏi đi, lần nào mà giọng điệu ổng chả ngại ngùng. 】
【Hic, Trư Trư thế mà đã có người trong lòng rồi!】
Chúc Hoài bị mọi người chọc đến đỏ hết cả mặt, may mà các bạn mạng không nhìn thấy, cậu giải thích: "Đừng đoán bừa, thật sự là tiền bối mà, trong công việc rất quan tâm chăm sóc tôi nên muốn tặng gì đó biểu đạt lòng cảm ơn, nhưng mà không biết tặng gì mới tốt."
Nói đến đây cậu bỗng cảm thấy chỉ tặng một bức vẽ thôi thì có chút không ổn, dứt khoát hỏi luôn ý kiến khán giả trong trường quay: "Bình thường mọi người chọn gì để tặng quà cho tiền bối vậy?"
【Cốc giữ nhiệt! Cốc giữ nhiệt hãng XX chỉ có 159 tệ thôi! Tui mới mua cho ba tui một cái, dùng siêu tốt!】
【Nếu điều kiện kinh tế cho phép thì mua ghế mát-xa đi!】
【Bồn ngâm chân mát-xa tự động cũng được!】
Chúc Hoài đầu đầy hắc tuyến: "Tuổi tác vị tiền bối kia cũng không lớn... không lớn lắm, năm nay hình như 30 nhỉ?...Chưa kết hôn, độc thân... đẹp trai lắm, cực kỳ thành thục điềm tĩnh gallant..."
【Gòy, tự bọc mình thành quà là OK rồi còn đâu!】
Mặt Chúc Hoài đỏ rực, không nói tiếp nổi rồi, trực tiếp ngậm mỏ giả câm, mấy bạn mạng này trong đầu toàn những gì không biết? Không sợ bị mấy chú cảnh sát gông cổ tóm đi hả?
Vẽ bản thào được hơn hai tiếng, Chúc Hoài xoa xoa bả vai và cái cổ vì giữ nguyên tư thế hồi lâu mà có chút nhức mỏi, rất lâu không ngồi thế này rồi, có chút ăn không tiêu.
Trong khoảng rảnh rỗi Chúc Hoài gián tiếp biết được phương thức liên lạc của Mạnh Tinh Vũ qua người khác, không chút do dự gọi qua, nghe điện là trợ lý của anh ta.
"Chào anh, Mạnh Tinh Vũ hiện tại đang làm việc không tiện nghe máy của anh, xin hỏi anh có việc gì không ạ?"
Chúc Hoài cầm chặt điện thoại, ngữ khí bình tĩnh: "Chào chị, tôi là Chúc Hoài."
Đầu kia điện thoại mất mấy giây sau mới phản ứng lại, giọng điệu lưỡng lự mà thận trọng: "Chào anh."
Chúc Hoài không quan tâm cô nàng trợ lý thận trọng cái gì, nói: "Tôi có chút chuyện riêng cần nói với Mạnh Tinh Vũ, xin hỏi lúc nào anh ta rảnh?"
"Xin anh đợi một lát." Sau khi nói xong tiếng ồn cũng biến mất theo đó, có lẽ là trợ lý đã che mic, qua một lúc mới có âm thanh truyền đến, là giọng nam mang theo bực mình khinh khi: "Tôi là Mạnh Tinh Vũ, cậu tìm tôi có chuyện gì?"
Chúc Hoài nhẹ nhăn mi, giọng cũng hạ thấp hơn, trực tiếp nói rõ mục đích: "Cuối tuần này là sinh nhật tròn 50 của ba Thích, anh có thời gian rảnh đến ăn một bữa không?"
Giọng điệu Mạnh Tinh Vũ trở nên cổ quái: "Tôi?"
"Đúng vậy." Chúc Hoài nhớ tới lần trước mẹ Chúc gọi điện thoại đến, ngữ khí ba Thích để lộ niềm mong chờ, đề xuất nói: "50 tuổi rồi, tôi hi vọng anh có thể nể mặt ba Thích đã vất vả chăm lo anh mà đến thăm ông ấy."
Mạnh Tinh Vũ không nói gì, qua đường dây chỉ nghe thấy tiếng thở không rõ ý gì của anh ta, qua một lúc lâu mới nói: "Xin lỗi, lịch trình của tôi rất kín, e là không qua được."
Chúc Hoài bị từ chối cũng không ngoài dự liệu, chỉ là trong lòng cảm thấy không đáng thay cho ba Thích, "Nếu đã như thế, vậy thì không còn cách nào nữa." rồi hai bên khách sáo cúp điện thoại.
Làm ổ trong kí túc xá công ty mấy ngày, Chúc Hoài liền đánh vài ván game, cậu muốn tham gia Cúp Hiệp Sĩ không phải chỉ nói suông, trang bị đã cường hóa lên cấp cao nhất, cũng đã lập team luyện đấu với đồng đội vài lần, Cái Cái chỉ biết chơi Cái Bang, Chúc Hoài bảo cậu ấy lại tập chơi thêm tướng mới, một khi thi đấu vòng top 16 bắt đầu sẽ có luật ban các tướng, lỡ như bên địch ban Cái Bang thì bên họ chỉ còn nước ra ngoài chơi bóng. (*)
(*) Trong thi đấu, hai bên đội sẽ có quyền được cấm tướng - không cho đối thủ chọn các tướng mà họ cho rằng bên đó chơi giỏi. Tất nhiên chỉ cấm cho bên kia thôi, còn bên team mình vẫn chơi được tướng ấy (đối với game trong truyện). Ví dụ Cái Cái chỉ biết chơi mỗi Cái Bang mà bên ấy lại ban tướng này thì lúc ấy Cái Cái chỉ có nước rửa mặt bằng nước mắt thật:v
Người bạn mà Hoa Nhu Nha nói kia Chúc Hoài vẫn chưa thấy đâu, theo như Hoa Nhu Nha nói thì có việc bận, mấy ngày gần đây cũng không hay onl, Chúc Hoài còn chưa đánh với cậu bạn này bao giờ.
Chúc Hoài cũng đã tranh thủ ghé qua server sáu, chắc là do có ấn tượng với ID của cậu, Ly Giang gửi tin nhắn trực tiếp từ chối lời mời anh gia nhập đội, tỏ rõ anh không có kế hoạch tham gia thi đấu, điều này không thể nghi ngờ đã cho Chúc Hoài một đả kích, nếu không thể tập hợp đủ năm người thì chỉ còn cách giải tán hoặc báo danh đấu 3 VS 3, thừa ra một người làm tuyển thủ dự bị.
Có điều 3 VS 3 không có giải thưởng đại diện thương hiệu, hiển nhiên không có sức hấp dẫn bằng đấu 5 VS 5, nhưng đã đồng ý với đồng đội sẽ tham gia thi đấu, Chúc Hoài vẫn khá nhiệt tình với thi 3 VS 3, để Cái Cái lập danh sách báo danh trên website official.
Hai ngày trước cuối tuần, Chúc Hoài thu dọn hành lý, hai năm trước lúc hot cậu kiếm được chút tiền, tại thành phố nhỏ quê mình mua một căn hộ, bình thường cậu cũng không về liền dứt khoát để cho mẹ Chúc và ba Thích Bảo Gia dọn qua đó ở, Thích Bảo Gia lái taxi ở thành phố, mẹ Chúc làm nhân viên tại chuỗi siêu thị phụ cận, tuy tiền lương không cao nhưng hiện tại cũng không có gánh nặng gia đình gì, chỉ tốn chút tiền tiêu vặt, cuộc sống hàng ngày tuy bình phàm lại êm đềm hạnh phúc.
Lòng Chúc Hoài có chút ấm áp.