• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sáng sớm tinh mơ, cô gái thức dậy trên giường, đứng lên vươn vai rồi mở cửa sổ hít thở không khí trong lành, đón chào một ngày đặc biệt.

Tần Mộng Khiết lấy điện thoại mở nhạc lên nghe, còn bản thân đi vào thay đồ, vệ sinh cá nhân. Con mèo nằm bên cạnh giường cô cũng bị tiếng nhạc đánh thức, nó ưỡn mình vài cái rồi đi đến cọ cọ đầu vào chân Mộng Khiết.

- Tao làm phiền giấc ngủ của mày hả, xin lỗi nhé! Cô cười tít cả mắt lại, hôm nay cô đặc biệt cài bài thức dậy sớm để hưởng thụ ngày sinh nhật của mình được lâu hơn.

Cô đi xuống dưới nhà lấy sữa cho mèo uống, con mèo cũng tự động đi theo sau. Mở cửa bước ra ngoài, Tần Mộng Khiết từ từ cảm nhận không khí buổi sớm.

Cô ôm theo con mèo đi dạo lòng vòng ngoài đường, lúc về đã thấy bố mẹ cô thức dậy làm đồ ăn sáng.

- Hôm nay con dậy sớm quá nhỉ!

- Hôm nay sinh nhật con mà, tất nhiên là phải dậy sớm rồi.

Cô đặt con mèo xuống, đi vào rửa ta rồi phụ mẹ cô làm đồ ăn sáng. Sáng nay mẹ cô nấu mì cho cả nhà ăn, một tô mì đầy ắp, mùi thơm đầy hấp dẫn.

Hôm nay tuy là sinh nhật cô nhưng bố mẹ cô đều bận việc phải ra ngoài. Vậy nên họ đưa cho con gái ít tiền, để con đi chơi vui vẻ với bạn bè.

—————

Sau khi bố mẹ cô đi, Tần Mộng Khiết bắt tay vào lau dọn nhà cửa, sắp xếp lại đòi đạc cho ngăn nắp. Cô chạy ra ngoài mua ít trái cây với đồ ăn vặt về nhà, sau đấy vòng ra tiệm bánh đặt một chiếc bánh sinh nhật.



"Qua đây chơi đi, tớ làm việc xong rồi" Cô gửi tin nhắn vài group chung, trong đây có Chu Hiểu Tinh, Tạ Hoài Du và Châu Chấn Kiệt. Rất nhanh sau đó đã nhận được tin nhắn trả lời, là của Tạ Hoài Du gửi tới.

" Qua ngay."

Châu chấn Kiệt: " Nhanh thế, bọn này còn chưa kịp xem tin nhắn."

" Tớ qua với cậu ngay đây~"

—————

Ngồi trong phòng, Tạ Hoài Du cẩn thận đặt hộp quà vào chiếc túi giấy xinh xắn, chỉnh trang lại đầu tóc, quần áo gọn gàng rồi mới bước ra ngoài.

Bỗng nhiên Tạ Ngọc Trân nhảy ra chặn đứng trước mặt anh.

- Anh! Đi đâu thế!

- Liên quan gì đến em, ở nhà chơi một mình đi.

- Hứm, sao em phải ở nhà. Tạ Ngọc Trân xoay một vong rồi lại nói tiếp.

- Bộ anh không thấy hôm nay em cũng mặc đồ đẹp hả.

- Ờ, né qua một bên đi.

- Aaa, anh thế này mà cũng có bạn gái hả!!?

Tạ Hoài Du mặc kệ em gái đang đứng la hét, anh sải bước thật nhanh ra ngoài. Tạ Ngọc Trân nhìn đồng hồ, nhanh đóng lồng dép vào rồi đi luôn. Tạ Hoài Du vẫn chưa đi xa, chẳng mấy chốc Ngọc Trân đã theo kịp anh, nhìn theo hướng anh bước đi, cô bé nghi hoặc bám sát theo sau.

- "Hướng này là đến nhà của chị Mộng Khiết mà!"

Cô rón rén bước theo sau, kết quả thấy anh dừng trước nhà của Tần Mộng Khiết, Ngọc Trân ngạc nhiên mở tròn hai mắt. Tạ Hoài Du thấy Ngọc Trân đi theo mình cũng ngạc nhiên không kém.



- Sao anh/ em lại ở đây? Cả hai bất ngờ cùng đồng thanh.

- Chị Mộng Khiết mời em đến!

- Em quen với Từ Mộng Khiết?

Nghe thấy tiếng ồn ào trước cửa nhà, Mộng Khiết chạy ra xem thử.

- Có chuyện gì thế?

- Mộng Khiết, em quen con bé này hả!?

- Chị Mộng Khiết, chị yêu đương với cái người này hả!?

Bị hỏi dồn dập như thế, Tần Mộng Khiết cũng không biết nên trả lời ra sao, đành phải nói lấn qua chuyện khác rồi kéo họ vào trong.

- Hai người uống nước đi cho mát.

Đây là lần đầu tiên cô thấy dáng vẻ này của anh, bình thường đều là anh chọc điên người khác, vậy mà hôm nay lại bị một cô bé nhỏ tuổi hơn làm cho phát cáu.

- Thế... giờ là có chuyện gì?

- Em với em gái anh quen biết nhau khi nào thế?

Từ Mộng Khiết ngạc nhiên, chậm rãi quay đầu nhìn về phía Tạ Ngọc Trân.

- Nó... em gái anh?

- Vâng, đúng rồi.

- Nhưng mà, chị đang hẹn hò với anh trai em hả?

Mặt cô đỏ bừng lên, vội vàng xua tay giải thích:

- Không không không, không phải chị, cả nhà em hiểu lầm hết rồi.

Tinh toong,

- Chắc là Hiểu Tinh đến, để chị ra mở cửa.


- Chúc mừng sinh nhật cậu nha!


- Chúc mừng sinh nhật!


Mọi người đều đã tới đông đủ, bắt tay vài chuẩn bị đồ ăn. Nhớ lại sự việc hồi trước, Tần Mộng Khiết để Chu Hiểu Tinh vào bếp, chỉ mới không để ý một chút thôi mà cái bếp đã thành một đống bừa bộn, biết Chu Hiểu Tinh tay chân vụng về, Tần Mộng Khiết không dám để cô lại gần bếp thêm lần nữa. Còn Tạ Hoài Du... đúng là con nhà người ta, không những học giỏi mà còn biết nấu ăn, ngưỡng mộ thật đấy!


Ăn xong thì nghỉ ngơi một chút rồi lại mở nhạc lên hát karaoke đến tận chiều. Tần Mộng Khiết ngó xem đồng hồ, nghĩ bụng chắc bánh cũng được làm xong rồi, cô chạy ra ngoài đi lấy bánh sinh nhật về.


Vừa về tới thì thấy Trần Bách An đang ấn chuông cửa, cô vui mừng mời anh vào trong nhà chơi. Tạ Hoài Du thấy Trần Bách An đến, sắc mặt liền thay đổi, Trần Bách An cũng không thua kém, kiêu ngạo liếc nhìn anh một cái rồi thôi. Tần Mộng Khiết bày biện đồ ăn đầy bàn, bữa tiệc sinh nhật bên những người thân yêu là tuyệt nhất.


- Nào, mọi người cùng nhau chụp một bức ảnh làm kỉ niệm đi!


Mọi người cùng đồng thanh: MỘNG KHIẾT, CHÚC MỪNG SINH NHẬT!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK