Mục lục
[Dịch]Lăng Thiên Mộng Huyễn- Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lâm Dật Hiên lái xe đến trước biệt thự mà Lãnh Thanh Vũ chỉ, cửa lớn biệt thự đóng chặc, bên trong cũng không có đèn, xem ra không có ai ở bên trong.

- Chìa khóa đâu?

Lâm Dật Hiên quay đầu nhìn về phía Lãnh Thanh Vũ.

- Cho ngươi.

Lãnh Thanh Vũ có chút suy yếu lấy ra một chuỗi chìa khóa, sau đó ném cho Lâm Dật Hiên.

Lâm Dật Hiên cầm chìa khóa mở cửa ra, sau đó lái xe đi vào, sau khi cửa biệt thự mở ra, Lâm Dật Hiên lại trở về trong xe, hiện tại trong xe là có hai thành viên trọng thương, hiện tại Lãnh Thanh Vũ mất máu quá nhiều, đã có chút ít choáng váng rồi, mà Lãnh Vân Vũ tựa hồ bị nội thương, trong nội tâm Lâm Dật Hiên một hồi tahn thầm, đến nơi đây có làm được cái gì, nơi đây còn có thể chuẩn bị huyết tương sao.

Lâm Dật Hiên đi đến vị trí tay lái phụ trực tiếp mở cửa xe ra, sau đó bế Lãnh Thanh Vũ lên, Lãnh Thanh Vũ giãy dụa muốn phản kháng, nhưng lại không có chút khí lực nào, chỉ có thể y theo Lâm Dật Hiên.

Lâm Dật Hiên ôm Lãnh Thanh Vũ tiến vào biệt thự, sau đó tìm được một gian phòng ngủ ở lầu một, trực tiếp đặt Lãnh Thanh Vũ lên giường, sau đó lại đi ra xe, lúc này Lãnh Vân Vũ đã tự mình đi xuống xe, chứng kiến Lâm Dật Hiên trở về, trên mặt không khỏi hiện lên một tia đỏ ửng, sau đó chậm rãi nói:

- Ngươi không cần giúp ta, tự ta có thể đi.

Nhưng mà vừa mới dứt lời, thân thể của nàng liền lung lay thoáng một phát, thiếu chút nữa ngã sấp xuống.

- Đừng lãng phí thời gian.

Lâm Dật Hiên đi lên trước, trực tiếp ôm lấy Lãnh Vân Vũ, thân thể mềm mại thoáng cái đã rơi vào trong ngực Lâm Dật Hiên.

Trong mắt đẹp của Lãnh Vân Vũ hiện lên một ít giận dữ, nàng ôn nhu quát:

- Ngươi là người thứ nhất dám ngỗ nghịch với ta như vậy.

- Đã bị thương, sao còn nói nhãm nhiều như vậy.

Lâm Dật Hiên khẽ quát một tiếng, ôm Lãnh Vân Vũ trực tiếp đi vào biệt thự, sau khi đặt Lãnh Vân Vũ lên giường, Lâm Dật Hiên hỏi:

- Đồ dùng chữa bệnh mà các ngươi nói ở đâu?

Nhìn Lãnh Thanh Vũ tựa hồ có chút lâm vào hôn mê, Lâm Dật Hiên cũng có chút nóng nảy, tiếp tục như vậy nữa thật sự sẽ chết người a.

- Bên cạnh bàn học trong thư phòng, phía trên có ký hiệu.

Lãnh Vân Vũ chậm rãi nói ra một câu.

Sau khi Lâm Dật Hiên hỏi rõ vị trí thư phòng, liền bước nhanh chạy tới, quả nhiên ở đó tìm được một hòm thuốc chữa bệnh, Lâm Dật Hiên lấy ra, thật đúng là nặng, ít nhất cũng có hơn mười cân.

Lâm Dật Hiên mang theo hòm thuốc trở lại phòng ngủ, liền bề bộn mở ra, mở ra vừa nhìn, đồ vật bên trong thật đúng là không ít, các loại đồ dùng chữa bệnh ở bên trong đều có thể tìm tới, thậm chí dao giải phẫu cũng có.

Lãnh Thanh Vũ thấy hòm thuốc chữa bệnh đã tới, liền từ trên giường ngồi dậy, sau đó chậm rãi phân giải y phục của mình, chẳng qua là nàng vừa khẽ động, vết thương vốn đã ngừng chảy máu, thoáng cái lại bắt đầu tuôn ra.

Lâm Dật Hiên than nhẹ một tiếng, thoáng cái đè bả vai Lãnh Thanh Vũ xuống, sau đó nói:

- Ngươi đừng cử động rồi, cử động nữa thật sự sẽ hết thuốc chữa.

Lâm Dật Hiên lấy dao giải phẫu, trực tiếp cắt quần áo chỗ bị thương trên người Lãnh Thanh Vũ, một làn da thịt trắng nõn lập tức hiện ra, chẳng qua là đại bộ phận lại bị máu tươi nhuộm đỏ, Lâm Dật Hiên nhìn miệng vết thương của Lãnh Thanh Vũ một chút, khá tốt viên đạn bắn vào cũng không sâu, chẳng qua là máu tươi chảy ra rất nhiều mà thôi. Lâm Dật Hiên thò tay nhẹ nhàng đụng vào đầu đạn, sau đó Véc-tơ Hoạt Động phát động, lập tức đầu đạn như là bị hấp thụ, vậy mà theo ngón tay Lâm Dật Hiên di động trực tiếp bị rút ra.

Sau khi đầu đạn ly khai thân thể Lãnh Thanh Vũ, một cổ máu tươi trực tiếp theo vết thương phun ra, Lâm Dật Hiên liền vội vươn tay đè lên bả vai của Lãnh Thanh Vũ, Véc-tơ Hoạt Động lập tức bắt đầu khống chế huyết dịch lưu động của Lãnh Thanh Vũ, rốt cục huyết dịch không hề chảy nữa, Lâm Dật Hiên mới hơi thở dài một hơi.

Sau đó Lâm Dật Hiên tựa đầu chuyển hướng Lãnh Vân Vũ, hỏi:

- Cái nào là thuốc chữa thương?

Sau khi xử lý tốt miệng vết thương của Lãnh Thanh Vũ, Lâm Dật Hiên đã mệt mỏi mồ hôi đầm đìa, hiện tại sắc mặt của Lãnh Thanh Vũ tái nhợt dĩ nhiên đã ngủ, mà tình huống của Lãnh Vân Vũ cũng không tốt đến đâu, bất quá lúc này Lãnh Thanh Vũ lại khoanh chân ngồi dậy, đả tọa giống như tiểu thuyết võ hiệp, nhìn sắc mặt nàng trang trọng, Lâm Dật Hiên cũng không dám tiến lên quấy rầy, chẳng qua là trong nội tâm âm thầm hiếu kỳ, chẳng lẽ ở thế giới này thật sự có nội công sao, bất quá nhớ tới lúc hắn ở không gian rút thưởng thấy các loại công pháp võ công, trong nội tâm kỳ quái cũng không có nặng như vậy nữa.

Trên đời này có lẽ thật là muôn màu muôn vẻ a, không nghĩ tới buổi tối hôm nay trong chốc lát, liền cho hắn biết nguyên lai trên cái thế giới này còn có nhiều tồn tại hắn không biết như vậy, cũng tỷ như những Ninja kia, chỉ là tỷ võ đơn thuần mà nói, mười cái Lâm Dật Hiên cũng không phải đối thủ của người ta, mà Lãnh Vân Vũ này bề ngoài giống như càng lợi hại hơn, ngay cả những Ninja kia đối với nàng cũng vô cùng kiêng kị, xem ra muốn tiêu dao sinh hoạt trên thế giới này, vẫn là cần tăng thực lực lên mới được. Lâm Dật Hiên lần thứ nhất đối với thực lực bắt đầu khao khát.

Không gian thí luyện, xem ra nhất định phải nhanh chóng đi vào. Bất quá đêm nay còn không được, trước mắt hắn là có hai người trọng thương, hắn cũng không thể vứt bỏ các nàng đi thí luyện a, vạn nhất trong lúc này các nàng xuất hiện sơ xuất gì, như vậy tội của hắn to lắm.

Lâm Dật Hiên ở trong phòng tìm ghế ngồi xuống, sau đó tâm thần trực tiếp chìm vào trong không gian Lăng Thiên Mộng Huyễn.

Lâm Dật Hiên đầu tiên nhìn điểm năng lượng còn lại của mình, vốn là sau khi rút thưởng xong, Lâm Dật Hiên chỉ còn lại có 2540 điểm năng lượng, nhưng mà Lâm Dật Hiên rút thưởng lại đem thuật cận chiến tăng đến trung cấp nên được thưởng thêm, hiện tại Lâm Dật Hiên đã có 3140 điểm năng lượng, lại có thể rút thưởng một lần nữa.

Lâm Dật Hiên vốn là muốn tích góp điểm năng lượng, hiện tại xem ra vẫn là trước rút thưởng tăng cường thực lực bản thân a, hôm nay hắn rút hai dạng đồ vật đều hết sức có ích, hôm nay là giúp hắn không ít bề bộn.

Lâm Dật Hiên đi vào không gian rút thưởng, trực tiếp nhấn xuống cái nút quay thưởng.

Lập tức đĩa quay bắt đầu xoay tròn, qua trong giây lát, tốc độ đĩa quay chậm lại, Lâm Dật Hiên đưa ánh mắt nhìn sang, lần này hắn phát hiện đằng sau kim đồng hồ có mấy tuyển hạng đều rất không tệ, Hàng Long Thập Bát Chưởng ( tinh thông ), Bắc Minh Thần Công nhập môn, còn có Kim Thân Bất Phôi ( đỉnh cấp )

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK