• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

「Thiếu gì từ để nói mà em dám dùng từ “cục rác chết tiệt” để mô tả kiệt tác của tôi!!?」

Bất quá ý kiến thẳng thắn của nhân viên thử nghiệm Tanya đã bị bác bỏ bởi ngài trưởng ban phụ trách nghiên cứu, một người đeo đuổi "cực hạn lý thuyết”. Tất nhiên nếu được, Tanya sẽ không tiếc lời khen dành cho ngài Tiến sĩ, bởi khuôn mẫu của quả cầu này đúng là rất đặc biệt.

Nó đã biến nỗ lực đồng bộ hóa lõi tứ vốn chỉ tồn tại trên mặt lý thuyết trong nền công nghệ hiện tại trở thành thực tế. Đây quả là một kỳ công làm cho người khác phải kinh ngạc. Điều này cho phép thu nhỏ kích thước của lõi đời cũ mà vẫn duy trì được hiệu suất của chúng. Từ góc độ kỹ thuật thuần túy, ông ta chắc chắn là một thiên tài.

Cũng không quá phóng đại khi gọi đây là một bước tiến vĩ đại trong lĩnh vực công nghệ kể từ khi khám phá ra cơ chế hoạt động của quả cầu và gậy phép.

Chính vì thế, lúc ông chế tác liệu có thể vui lòng suy xét đến người sử dụng nữa được không? – Ý Tanya là, dù tính năng cao đến mức nào cũng không có người có năng lực phù hợp với sản phẩm của ngài Tiến sĩ. Trong quân có câu “thay đổi cơ thể bạn để phù hợp với bộ đồng phục” chỉ ứng dụng được khi mà kích thước đó không quá sai lệch với thể trạng mà thôi.

「Xin đừng dựa vào thông số kỹ thuật mà hãy nhìn thẳng vào thực tiễn đi! Chí ít hãy nghĩ đến tính dư thừa trong kỹ thuật nữa!」

Ở chiến trường khốc liệt, đó là tiền đề khi sử dụng trang thiết bị quân sự. Dienstpferd < ngựa chiến > mà kỵ binh muốn không phải giống ngựa thuần chủng.

「Em vừa nói cái gì! Ý em là mình không đủ khả năng để đồng bộ một quả cầu đã được tối ưu hóa ấy huh?!」

「Tiến sĩ Schugel, tôi xin ngài đừng có la hét vào điện đàm như vậy.」

「Im ngay! Trừ phi em chịu rút lại lời mình thì tôi sẽ cân nhắc!」

Liên lạc qua sóng vô tuyến điện mà ông ta còn liên tục rủa sả. Ah, tinh thần ông ta đừng nói là một kẻ ngốc chuyên nghiệp, càng giống một thằng quỷ ranh chết bầm hơn. Tanya chỉ muốn ôm đầu và hét lên. Đầu cô đau chết đi được, nhưng lão lại là chủ nhiệm đề tài. Nếu cô mà là người phụ trách nhân sự, chắc chắn cô sẽ không chểnh mảng công tác, ít nhất cũng phải cử một người có thể kiềm chế được lão cuồng công nghệ này làm trưởng ban để bắt ông ta đi vào khuôn phép.

Nhưng thực tế thì lão vẫn là chủ nhiệm, trong khi tôi là nhân viên thử nghiệm chính. Dù không chống lại chính sách trọng dụng nhân tài của Đế Quốc, nhưng tôi bức thiết muốn họ hãy xem xét lại khả năng quản lý của các sĩ quan. Thật muốn hét to những lời như: “Làm ơn hãy hiểu được sự khác biệt giữa một nhà quản lý và một nhà chuyên môn đi!”

「Như tôi đã nói…」

Căn cứ vào kinh nghiệm quản lý trong quá khứ, tôi thực sự bất mãn với hệ thống quản lý của Đế Quốc. Mặt khác, thân là một quân nhân, tôi không thể không học cách nhẫn nại và làm những hành động trong điều kiện cho phép. Chỉ có điều, hậu quả của việc mất tập trung đã gián đoạn cuộc tranh luận gây nhức đầu này.

「Nhiệt độ của vỏ chứa và lõi quả cầu đang tăng cao!」

Eh! Ahhhhhhhhhh, khốn nạn--------! Tai nạn xảy ra ngay lúc tôi vừa mới lơ là làm tôi rên rỉ. Hậu quả của thất bại đồng bộ hóa lần thứ hai khiến tôi không cách nào khống chế được lõi quả cầu. Tôi lập tức ngắt ma lực của mình và khẩn cấp giải phóng lượng ma lực còn lại trong Cầu Thuật Toán. Biện pháp ứng phó cấp bách chính là thực hiện hai động tác trên ngay lập tức.

May mắn thay, cơ chế an toàn được cài đặt sau sự cố lần trước đã làm việc hiệu quả hơn dự kiến. Lần trước, vỏ chứa đã nổ tung khi vừa bắt lửa, còn lần này thì mạch điện đã miễn cưỡng ổn định lại. Coi như là vậy, nhưng cũng không cách nào rút toàn bộ lượng ma lực trong Cầu Thuật Toán ra mà không làm hỏng nó.

Ma lực va chạm với lõi cầu sẽ gây ra hiện tượng kích nổ do xung đột mạch điện. Nhưng vẫn còn may! – Tất cả là nhờ vào lớp vỏ gia cố mà tôi yêu cầu vừa vặn được đưa vào thử nghiệm này, nên vụ nổ mới không tạo thành tổn thương thực sự.

「Kiểm soát viên Không lưu, có xác nhận tình hình rồi chứ? Tôi sẽ bung dù bây giờ.」

Nhờ đó, gương mặt khả ái của Tanya tỏ ra rất nhẹ nhõm khi cô nôn nóng thông báo cho Kiểm soát viên Không lưu qua hệ thống vô tuyến và sẵn sàng hạ cánh theo thủ tục tiêu chuẩn. Cô đang ở độ cao tối thiểu và trong không vực an toàn của Đế Quốc. Dưới điều kiện như vậy, thay vì hoảng loạn kích hoạt Cầu Thuật Toán dự bị, không bằng trực tiếp mở dù để nhảy còn đảm bảo hơn.

Ở lãnh thổ của thủ đô sẽ không phải lo lắng bị bắn lén lúc hạ dù. Vì vậy trong tình huống giảm dần độ cao của Tanya, điều đáng quan tâm nhất làm thế nào để hạ cánh an toàn.

「Đã rõ…Khoan đã…Tiến sĩ, xin dừng lại! Mau buông ra! Làm ơn bỏ tay r…」

Nhưng ở khoảng khắc cô đang cởi dù để nhảy lúc chầm chậm hạ độ cao, dù biết sẽ lãng phí oxy, Tanya không khỏi thở dài khi nghe được cuộc tranh chấp lúng túng trên sóng vô tuyến. Âm thanh cãi nhau loáng thoáng qua hệ thống liên lạc truyền đến tai cô. Tựa hồ như có ai đó đang muốn cướp lấy điện đàm và gây náo loạn.

Phải chăng kỹ sư trưởng Adelaide von Schugel đã dùng lương tri của mình để đánh đổi lấy tài năng? Mặc dù có rất nhiều ví dụ về người có tài mà không có đức, nhưng lần đầu tiên trong trong đời tôi gặp phải người có nhân cách chênh lệch hoàn toàn với tài năng như vậy.

Là do thế giới này ghét tôi vẫn là do nguyền rủa của ác quỷ? Nếu như cõi đời này tồn tại loại phi khoa học như ma thuật, thì cũng có khả năng con quỷ [Tồn tại X] đang giở trò sau lưng tôi- Điều này làm Tanya thực sự bi thương.

「Thiếu úy Degurechaff! Tại sao em lại làm hỏng chuyện lần nữa hả?」

Xem ra trận chiến khó khăn của Kiểm soát viên Không lưu đã uổng công vô ích, điện đàm vẫn bị nhà khoa học xấu xa cướp đi. Dù vậy, Tanya cũng biết ơn Kiểm soát viên đã anh dũng chiến đấu để bảo vệ hệ thống liên lạc.

Nếu để nhà khoa học ác ngăn cản trước mặt tôi, hẳn tôi sẽ dùng đến quyền tự vệ chính đáng. Đây quả là một thế giới tàn khốc luôn buộc nhân loại tự cứu lấy mình.

Nếu để tôi hình dung, tôi sẽ nói: “Ở đâu? – Nhắc lại hộ tôi, an ninh trật tự ở nơi nào? Toàn thế giới muốn biết.”

Bây giờ từ tận đáy lòng, tôi sẽ dâng lên kính trọng sâu sắc nhất dành cho các nhà lập pháp. Xin hãy xây dựng an ninh trật tự cho thế giới này, dù có là hình thức thôi cũng được.

「Tôi mới là người nói câu đó!」

Tóm lại, do cấu trúc quả cầu quá mức phức tạp nên một phép thuật gián đoạn chuỗi nổ đơn giản cũng không thể thực hiện. Thậm chí, nó còn gây mất kiểm soát cho vỏ chứa khiến mức độ vụ nổ vượt xa ngưỡng của một vụ nổ bình thường.

Khi nghe nói về một thí nghiệm bay đang được tiến hành, tôi không ngờ rằng mình sẽ dược trải nghiệm cảm giác vĩ đại và khó khăn của “bay” một lần nữa. Dù không phải là một trong những anh em nhà Wright, nhưng kinh nghiệm cá nhân của tôi đã cho thấy việc theo đuổi kỹ thuật bay chỉ là một sợi chỉ mỏng bắt ngang qua vực thẳm chết người. Huống hồ, bọn họ còn tự bay và tự gánh chịu mọi rủi ro, nên cũng tốt thôi.

Nhưng Kỹ sư trưởng Adelaide von Schugel đâu có tự mình bay, ông ta yêu cầu người khác làm thay mình. Thậm chí ông còn tùy hứng đến mức nói ra câu “cơ chế an toàn là một cơ chế ngu si đần độn” khiến tôi không thể tin vào lỗ tai mình khi nghe được câu này.

Khi thử nghiệm có thể diễn ra bình thường, ông ta sẽ thêm vào các hạng mục và linh kiện phụ mà không ai hiểu nổi, đến mức buộc tôi phải nộp đơn xin điều chuyển. Nhưng bất hạnh thay, yêu cầu chuyển công tác của tôi bị trả lại. Vì sao? Câu trả lời vô lý đến cực điểm: “Em là người duy nhất có thể bình an tiến hành thử nghiệm này.” Không chỉ có vậy, sĩ quan phụ trách nhân sự còn nói tôi phải gắng bước qua xác của người tiền nhiệm và tiến lên phía trước.

Lúc đầu tôi cho rằng anh ta đang dùng phép ẩn dụ, nhưng xem ra câu nói đó được hiểu hoàn toàn theo nghĩa đen. Thậm chí tỷ lệ sống sót khi chiến đấu ở tiền tuyến còn cao hơn nhiệm vụ này… Vài ngày trước tôi còn được báo cho là bản thân đã đạt đủ điều kiện cần thiết để nộp đơn xin huân chương Purple Heart.

「Là do em quá thiếu tập trung đấy chứ! Và em còn dám gọi mình là một người lính sao?!」

Tôi đã chịu đựng những lời lăng mạ và sỉ nhục của kỹ sư trưởng Schugel trong khi đè nén ham muốn chửi lại. Ngay từ đầu tôi đã không muốn làm điều này và đây chắc chắn không phải một phần công tác vui vẻ gì cho cam, nhưng tôi vẫn là một người lính 100%.

「Tôi không nghi ngờ bản thân mình là một người lính đáng tự hào của Đế Quốc. Nhưng trách nhiệm của quân nhân là thao tác vũ khí chứ không phải để thứ vũ khí thiếu hụt này thao tác mình!」

Vấn đề thực sự ở chỗ, Tanya tin rằng công việc của quân nhân Đế Quốc chỉ đơn giản là chiến đấu với một khẩu súng trường và Cầu Thuật Toán trong tay. Điều đó dù có sai lệch đến mức nào, cũng không có chuyện phải ôm một vũ khí thiếu hụt và dễ bị nổ tung bất cứ lúc nào như vậy. Một người lính được cấp cho một khẩu súng trường hư hoặc một Cầu Thuật Toán trục trặc có quyền khiếu nại mới là cách làm việc trong quân đội Đế Quốc.

Huống hồ ở chiến tranh ác liệt như hiện tại, trang bị của Ma Đạo sư đòi hỏi “độ tin cậy” và “độ bền” nhất định. Ngay cả lính mới cũng biết kiến thức thông thường này. Không chỉ riêng Ma Đạo sư, mà trang bị quân sự đều lấy “độ bền” và “độ tin cậy” làm ưu tiên hàng đầu. Nói thẳng ra là trang bị dùng một lần hoàn toàn không phù hợp với chiến tranh.

Đạo lý này tương tự như việc đua xe, nếu chiếc xe chỉ tập trung vào tính năng đua tốc độ sẽ không cách nào chịu được hao tổn do ma sát liên tục. Những vũ khí tinh tế hoặc tinh xảo đến mức không thể chịu đựng được việc quăng quật của binh lính thì không có giá trị trên chiến trường.

「Gì cơ?! Em lại còn gọi nó là “vũ khí thiếu hụt” nữa à?!」

Đương nhiên, quân đội cũng hiểu được tính tất yếu của việc nghiệm chứng kỹ thuật. Để phô bày chuyên môn kỹ thuật trong mục đích tuyên truyền chính trị, bọn họ còn tạo ra những thiết bị tập trung vào một khía cạnh duy nhất để phá vỡ kỷ lục hiện thời. Nhưng làm ra loại tranh cướp kỷ lục thế giới là một chuyện. Loại cầu thử nghiệm được phân phối cho Tanya lại nằm trong danh mục “ứng cử viên cho thế hệ trang bị chủ lực tiếp theo” và được dự kiến sử dụng đại trà đã là một chuyện khác.

Cái lão điên này thực sự có khả năng phát triển binh khí bình thường sao? Rõ ràng ông ta chỉ biết chìm đắm vào thế giới cá nhân của mình. Tanya vô cùng hoài nghi cái gọi là lẽ thường tình của Trưởng ban kỹ thuật và văn phòng Thanh tra Tổng cục đã phê duyệt thí nhiệm này.

Cõi đời này đúng là toàn những thứ không thể tưởng tượng nổi.

「Làm sao mà một Cầu Thuật Toán đột nhiên trục trặc ở độ cao này là một vũ khí bình thường được chứ?!」

Giống như máy bay. Một máy bay có động cơ đột nhiên đình chỉ giữa không trung được gọi là một cỗ máy giết người. Nếu phương diện thiếu sót này quá nghiêm trọng, có lẽ nó còn được trao danh hiệu "Chế tạo góa phụ". So sánh mà nói, Cầu Thuật Toán lại càng nguy hiểm hơn nhiều. Sau cùng, chỉ cần nó hoạt động đã là một kỳ tích rồi.

Mất kiểm soát là bị hỏng ngay lập tức, động lực phát ra thiếu tính ổn định, chưa kể đến việc không có chút tin cậy nào. Tóm lại, tôi kiên quyết cho rằng đây không phải là một vũ khí.

「Đó là do đứa ngốc như em đã phá hỏng nó! Tại sao mấy người toàn đem máy móc tinh vi của tôi làm hỏng là thế nào?!」

「Là do ngài thiết kế cấu trúc này quá yếu đấy. Xin hỏi là ngài thực sự hiểu được ý nghĩa của cụm từ “quân dụng” không vậy?!」


Lão điên này không hề lý giải được từ “quân dụng” chút nào hết. Dù về mặt thiết kế, ông ta quả thật đã hoàn thành các thông số mà quân đội đặt ra cho mẫu thử nghiệm.

Tuy đó chỉ là những con số bị giới hạn nhất định, nhưng nó có tiềm năng giúp Ma Đạo sư vượt qua giới hạn độ cao khi đối đầu với máy bay ném bom cùng với khả năng tăng bốn lần hỏa lực trên lý thuyết. Nó sẽ giúp lực công kích và giá trị chiến lược của Ma Đạo sư tăng lên đáng kể.

Nhưng điều đó chỉ có thể xảy ra nếu vật này hoạt động bình thường. Dù phí lời, nhưng thực sự mà nói, một Cầu Thuật Toán cần phải đến sự bảo trì và hỗ trợ từ nguyên một phòng thử nghiệm là vô dụng. Tôi thực sự muốn hỏi ông ta, liệu ông ta định lai tạo một con ngựa thuần chủng chỉ có thể tung hết sức trong một quãng đường ngắn khi đang chạy đua đường dài đấy à?

Cầu Thuật Toán vốn là một cỗ máy chính xác cũng chỉ cần bảo dưỡng hàng tháng. Còn nguyên mẫu này đòi hỏi cả một đội kỹ thuật viên tiến hành bảo trì sau mỗi lần sử dụng là không thể sánh bằng rồi. Hơn nữa việc bảo trì cũng cần Văn phòng Thanh tra trực thuộc Tổng cục Hậu cần đảm nhiệm – với trang thiết bị trợ giúp hiện đại và toàn thể các chuyên gia kỹ thuật đằng sau… Tôi đoán là ông ta đã quên luôn cái từ “bảo trì”.

Điều này vượt quá xa với các tiêu chuẩn bảo dưỡng diện rộng trên tiền tuyến. Nếu chỉ là thử nghiệm với mục đích chính là nghiệm chứng kỹ thuật thì không sao. Nhưng để vận dụng trong điều kiện bình thường, nó thực sự là một nan đề khó giải khiến người ta phải vò đầu bứt tai.

「Chẳng lẽ em không hiểu được công nghệ đồng bộ lõi tứ chính là một cuộc cách mạng à?!」

「Tôi thừa nhận đây là một kỹ thuật cách tân…Nhưng tôi cũng báo cáo với ngài vô số lần là hãy chế tác món đồ nào bình thường một chút!」

「Trên lý thuyết nó sẽ hoạt động! Tôi mới là người cần hỏi em làm ăn kiểu gì mà khiến nó không hoạt động bình thường được hả?!」

Là một kỹ sư trưởng chuyên khai phá các công nghệ mới, nhưng cách hành động của ông ta lại giống như một học giả chuyên nói mấy câu khác người với vẻ mặt tỉnh queo.

Dựa trên Lý thuyết nguồn nhân lực (đã bị bóp méo bởi thành kiến) của Tanya, sau này nếu phải làm việc chung với một nhà khoa học khác thì có một điểm cô cần đặc biệt chú ý.

Đó là… hắn có phải người điên hay không. Trước khi cộng tác với nhau, cần phải xem người đó có khả năng giao tiếp bình thường không đã.

Nhân tiện, mọi người thường nói rằng khoảng cách giữa thiên tài và người điên chỉ cách một đường chỉ mỏng. Nhưng với Tanya, phương pháp để phân loại thiên tài và kẻ điên rất dễ dàng. Chỉ cần sau một cuộc trò chuyện, nếu bạn không thể cưỡng lại việc nã một băng đạn vào hắn, vậy suy ra đó là kẻ điên, còn nếu có thể giao tiếp bình thường thì đó là thiên tài.

「Tiến sĩ Schugel! Tôi chỉ kỳ vọng là quả cầu có thể ứng dụng vào thực tiễn!」

「Đây cũng chính là mục tiêu của thí nghiệm này! Đến chu trình PDCA là gì em cũng không hiểu sao!」

…Nếu tôi có thể dùng bảo châu dự bị để bắn rơi lão, cảm giác sẽ rất vui sướng nhỉ - Không xong, những người có suy nghĩ đó thường là những kẻ thái nhân cách. Nếu lý tính của tôi không ngăn lại, hẳn đôi tay này sẽ nhuốm màu đỏ tươi của máu rồi.

Không cần lão phải nói, Tanya biết rõ về chu trình PDCA. Chu trình “Lập kế hoạch (Plan), Thực hiện (Do), Đánh giá (Check), Điều chỉnh (Act)” khá là nổi tiếng. Đối với thủ pháp thông thường này, cô hoàn toàn không có ý kiến.

Ngược lại cô hoàn toàn tán thành chu trình thử nghiệm chặt chẽ này, điều cô muốn nói là, “Làm ơn hãy nghiêm túc trong kiểm tra thành phẩm một chút đi.”

Từ quan điểm của người sử dụng, đây không chỉ là một nhược điểm có thể dễ cải thiện bằng một vài biện pháp đơn giản. Đã có quá nhiều lỗi nghiêm trọng, sự cố và sai sót. Nếu không có nghĩa vụ bảo mật và cơ chế an toàn thì Tanya đã ném nó đi từ lâu.

Không chỉ có vậy, cơ chế an toàn cũng không cách nào đảm bảo được mọi thứ. Nó đã hoạt động tốt và ngăn ngừa tình huống xấu nhất xảy ra nhưng vẫn không cách nào hoàn toàn ngăn cản ma lực mất kiểm soát. Tình huống nghiêm trọng nhất lúc nào cũng có thể xảy ra – đó là mạch điện bị nổ bay và quả cầu trở thành một đống sắt vụn.

Trong kịch bản xấu nhất khi mảnh vụn nổ tung và xuyên thủng bình dưỡng khí, sẽ là một tình huống cực kỳ thê thảm. Dù cấp trên có căn cứ vào kinh nghiệm quá khứ và đặc chế một loại dù được thay đổi kết cấu và dùng sợi đã qua xử lý chống đao cùng chống cháy – nhưng với ngần ấy thứ, vẫn chưa đủ để giữ an toàn.

Nếu người thử nghiệm mất ý thức, người ta vẫn phải lo lắng dù có khả năng tự bung. Một điều nữa là bất kể quy mô của vụ nổ ra sao, nếu ai đó xui xẻo đến mức để dây dù quấn quanh cổ thì họ có thể bị ghìm chết trước khi kịp ngã chết. Một vấn đề đáng quan ngại sâu sắc.

Nhờ vào kinh nghiệm xương máu, nhân loại đã hiểu rằng thế giới được vận hành theo định luật Murphy - "Nếu một việc xấu có khả năng xảy ra, nó chắc chắn sẽ xảy ra". Một nhân viên có thể cư xử không đứng đắn nhất định sẽ gây chuyện vào một ngày nào đó. Ví dụ, tuyệt đối không để một nhân viên từng sạt nghiệp cầm vị trí dính dáng đến tiền bạc, đây chính là thường thức trong quản trị nhân sự. Cũng giống vậy. Sử dụng một quả cầu có thể nổ bất cứ lúc nào đồng nghĩa với việc chờ đợi nó nổ tung trên không bất cứ lúc nào.

Sau khi hạ cánh nhất định phải làm đơn xin điều chuyển – Tanya mạnh mẽ gật đầu để thể hiện quyết tâm của mình. Trong lòng cô đang mãnh liệt xin thề, ngay cả trong tình huống tồi tệ nhất là để lại ấn tượng xấu trong lòng cấp trên cũng phải chiến đấu với Bộ phận Nhân sự đến cùng.

Còn tiếp tục như vậy, coi như cô có bao nhiêu cái mạng cũng không đủ dùng. Ở chỗ đường cùng này, ánh sáng của đời cô là cái chức chỉ có tiếng mà không có miếng ở Ban Huấn luyện. Tuy cô từng định dùng cái vị trí này làm cớ xin được tham gia cơ cấu Ban, nhưng bây giờ không thể thăm dò theo cách nhẹ nhàng nữa. Giả sử không xin được điều chuyển đơn vị, có khả năng cô sẽ trở thành vật hy sinh trong thí nghiệm điên cuồng này. Vẫn là đưa ra đơn xin điều chuyển thì tốt hơn. Còn phải càng nhanh càng tốt.

Vậy đó, sau khi hạ cánh thành công và giải quyết hết vấn đề tồn đọng, cô nhất định sẽ bắt tay viết ngay lập tức.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK