Mục lục
Giáo Chủ Thỉnh Nhiêu Mệnh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cửa phòng tự động đóng lại,

Doanh Trinh vén rèm bước vào, trong mũi lập tức ngửi được một mùi thơm nhàn nhạt, tựa như là hương hoa,

Đan Thanh Bình vẫn không hề nhìn hắn, chỉ là từ tốn nói:

"Các hạ có thể phá huyễn trận của ta, huyễn đồng của tiểu Bạch cũng vô hiệu với các hạ, nghĩ hẳn không phải người bình thường, không biết đến tìm nô gia có chuyện gì?"

Doanh Trinh thoáng nhìn con thỏ trắng đang nằm trong góc, rồi đi thẳng đến ngồi xuống chiếc ghế dựa trống bên cạnh bếp lửa, đưa hai tay ra theo thói quen, cảm thụ nhiệt độ của bếp lửa,

"Tưởng San là gì của cô?"

Đan Thanh Bình nghe vậy khóe miệng khẽ động, rốt cục giương mắt nhìn về phía Doanh Trinh, ánh lửa rọi lên, là một khuôn mặt nam nhân gần như hoàn mỹ, nàng từng nhìn thấy gương mặt này,

"Là ngươi?"

"Là ta, "

Đường cong trên khóe môi Đan Thanh Bình lớn dần, đem cây đàn trên gối đặt sang một bên, đôi mắt đẹp sâu thẳm nhìn chăm chú lên Doanh Trinh, yêu kiều cười nói:

"Thanh Bình đối với các hạ cũng rất tò mò, trước khi Thanh Bình trả lời câu hỏi của công tử, công tử có thể trả lời trước một câu hỏi của Thanh Bình hay chăng?"

Doanh Trinh cười nói: "Đương nhiên là có thể, một đổi một rất công bằng."

"Công tử là ai?"

Doanh Trinh trong lòng khẽ máy động, chẳng lẽ Tưởng San không có nói cho nàng sao?

"Bản nhân xuất thân Minh giáo, "

Đôi mi thanh tú của Đan Thanh Bình cau lại, "Công tử đang trốn tránh câu hỏi của nô gia, vậy thì tốt, nô gia cũng có thể trả lời công tử, Thanh Bình nhận biết Tưởng San."

Nói xong, Đan Thanh Bình thần sắc hoạt bát nhìn về phía Doanh Trinh,

Doanh Trinh nhịn không được bật cười thành tiếng, hai tay mở ra:

"Biết ta là ai có quan trọng như vậy không?"

Trên khuôn mặt tuyệt mỹ của Đan Thanh Bình lộ ra cặp lúm đồng tiền đủ để làm tan chảy bất kỳ nam nhân nào, cặp môi màu son, hàm răng trắng tựa tuyết rơi nhẹ nhàng đóng mở, từng chữ từng chữ nói: "Đương nhiên rất quan trọng!"

Đây là lần đầu tiên Doanh Trinh tiếp xúc gần gũi đối phương, chỉ cảm thấy Đan Thanh Bình này có thể được xưng là Thanh Châu phủ đệ nhất mỹ nhân, không đơn thuần chỉ vì dung mạo tuyệt mỹ, mà trong động tác và lời nói của cô nàng này đều mang theo một vẻ nũng nịu duyên dáng đáng yêu, xác thực sẽ khiến rất nhiều nam nhân nảy sinh dục vọng chinh phục,

"Vậy cô không ngại nói thử một chút, quan trọng bao nhiêu?"

Lúc này cùng nam tử tuấn dật mặt đối mặt ngồi cùng một chỗ, khoảng cách giữa cả hai cũng bất quá là một cái lò lửa nhỏ, Đan Thanh Bình hai tay nắm lấy vạt áo trước ngực siết lại, tránh để càn khôn bên trong bị đối phương nhìn thấy không sót gì, đưa người về phía trước, cười nói:

"Trong lòng Thanh Bình có cái suy đoán đối với thân phận của công tử, cũng không biết có đúng hay không, nếu như công tử thật sự là người mà Thanh Bình nghĩ, đối với Thanh Bình mà nói, đương nhiên là vô cùng quan trọng, "

"Nói thử xem, vạn nhất cô đoán đúng thì sao, "

Đôi mắt xinh đẹp của Đan Thanh Bình không hề chớp nhìn lên khuôn mặt của Doanh Trinh, nàng cũng không cảm thấy một nữ tử to gan như vậy nhìn chằm chằm một cái nam nhân sẽ có gì là không có ý tứ,

"Thanh Bình vẫn luôn tìm một người, một người có thể khiến cho Thanh Bình động tâm, bởi vì nô gia cũng muốn nhấm nháp một chút tư vị tình yêu tuyệt vời nhất thế gian, trao hết thâm tình, triệt để dâng hiến thể xác và tinh thần của mình cho người đó. Đó là tâm nguyện lớn nhất của Thanh Bình, "

Doanh Trinh cười nhạt một tiếng, đối phương sớm liền biết mình là ai, trầm giọng nói: "Sau đó lấy hữu tình nhập pháp, dùng vô ý thoát pháp, trở thành một Tưởng San thứ hai?"

Đan Thanh Bình bĩu cặp môi cong, ra vẻ suy nghĩ một trận, rồi dùng ngữ khí nũng nịu nói:

"Vậy cũng không nhất định, chỉ cần công tử không vứt bỏ Thanh Bình, Thanh Bình chính là gả cho công tử, làm tiểu kiều thê của công tử cũng là tốt vô cùng, "

Đối phương đưa người tới cách Doanh Trinh rất gần, hơi thở như lan, để hắn cơ hồ có thể ngửi được mùi thơm cơ thể nhàn nhạt của thiếu nữ, không khỏi ngửa người ra sau ngồi thẳng lưng lên, thản nhiên nói:

"Thật không hiểu được Lạc Hoa cung của các người đến cùng là làm cái gì, tại sao lúc nào cũng nghĩ đến tìm nam nhân?"

Đan Thanh Bình cười phản bác: "Trai lớn lấy vợ gái lớn gả chồng, không nên sao? Lại nói Lạc Hoa cung ta vốn là chú trọng 'Từ tình nhập đạo', không giống với Tịnh Thổ trai kia, kẻ nào kẻ nấy đều biến bản thân mình giống như tiên tử không nhiễm khói lửa trần gian, chẳng lẽ không đái không ỉa sao? Vờ vịt thanh cao cái gì?"

Doanh Trinh cười một tiếng: "Cô ngược lại rất thẳng thắng."

"Nô gia đây gọi là thực sự cầu thị."

Đã đối phương nhắc đến Tịnh Thổ trai, Doanh Trinh cũng hỏi dò:

"Tưởng San và Lý Tình Tuyết tại sao phải có ước hẹn ba năm kia? Là mâu thuẫn giữa sư môn của các cô à?"

Đan Thanh Bình nghe được ba chữ Lý Tình Tuyết liền không nhịn được trợn mắt, bộ dáng đáng yêu động lòng người,

"Đó không gọi là ước hẹn ba năm, mà là ước hẹn trăm năm, Tịnh Thổ trai và ta Lạc Hoa cung vốn là một môn hai nhánh, nhưng một cái vô tình một cái hữu tình, phương hướng tu luyện khác biệt nên đương nhiên là mỗi người một ngả,

Tuy nhiên thánh vật tông môn lại không thể một phân thành hai, cho nên tổ sư hai nhà đã thương nghị đề ra định ước mỗi trăm năm, đều phái ra môn hạ đệ tử ưu tú nhất phân cao thấp, bên thắng liền có thể giữ lại thánh vật trăm năm, gần trăm năm nay, thánh vật vẫn luôn nằm ở Tịnh Thổ trai, ba năm trước đây liền đã đến kỳ hạn ước chiến, ai ngờ Tịnh Thổ trai bên kia lại nói, Lý Tình Tuyết tìm không thấy nữa?

Đó là lý do gì vậy? Đó là lý do sao? Đệ tử của mình mà tìm không thấy sao? Quá hoang đường,

Mãi đến năm ngoái, Tưởng San tại Động Đình gặp được tiện nhân kia, mà lại đối phương lúc ấy lại còn cùng hán tử phụ lòng vô lương nào đó kết bạn du hồ, lúc ấy Tưởng San lập tức tâm cảnh thất thủ, cảnh giới đại giảm, tiện nhân kia còn dõng dạc nói cái gì không muốn lấy mạnh đánh yếu, không ngại hãy dời so tài lại ba năm đi, kỳ thật tính toán, hai năm sau sẽ chính là ngày quyết chiến của hai người."

Hán tử phụ lòng vô lương? Đó không phải là đang nói mình sao? Nữ nhân này cố ý nói móc mình,

Có điều Doanh Trinh ngược lại cảm thấy thu hoạch rất tốt, mình chỉ hỏi một câu, đối phương liền miệng lưỡi lưu loát giải thích rõ rõ ràng ràng, cũng tiết kiệm không ít nước bọt,

"Hai năm sau nếu là lại không tìm được Lý Tình Tuyết? Biết đi đâu mà tìm?"

Đan Thanh Bình tựa hồ vẫn chưa hồi phục bên trong thống hận với Lý Tình Tuyết, lạnh mặt nói: "Đi đâu tìm ả, công tử hình như hỏi lầm người thì phải? Đi du hồ cùng ả cũng đâu phải là nô gia, "

Miệng lưỡi sắc bén,

Doanh Trinh một mặt bất đắc dĩ, "Vậy Tưởng San thì đi đâu?"

"Sao vậy? Nàng ấy không nói với công tử sao? Thật không khéo, cũng không nói với nô gia, "

Đan Thanh Bình tựa lưng vào ghế ngồi, duỗi chiếc đùi trái tròn trịa trắng ngần dưới lớp trường bào vắt lên đùi phải, quang cảnh này nếu để nam nhân khác nhìn thấy chỉ sợ là sẽ chảy máu mũi,

Nàng này miệng càng ngày càng lợi hại, biết mình là ai chẳng những không có một chút sợ hãi, trong giọng nói ngược lại còn hùng hổ dọa người,

"Nàng nói nàng hồi cung, nhưng ta lại không biết Lạc Hoa cung của các cô ở đâu?"

Đan Thanh Bình sững sờ: "Làm sao? Công tử muốn đi tìm nàng?"

Doanh Trinh cảm thấy cứ hễ mình hỏi một câu, đối phương không những không trả lời còn sẽ hỏi lại, lập tức cảm thấy ở lại đây đoán chừng cũng không hỏi thêm được gì,

Thấy Doanh Trinh vươn người đứng dậy, Đan Thanh Bình tỏ vẻ ngạc nhiên, lập tức đi theo, "Làm sao? Công tử muốn đi?"

"Ta không đi thì đi đâu?"

"Công tử có thể ở lại đây mà? Nô gia vẫn còn rất nhiều thứ muốn hỏi công tử, "

"Nhưng ta không có thứ gì muốn hỏi cô, " nói xong, Doanh Trinh liền vén màn cửa định rời đi,

Đan Thanh Bình cười thần bí, đột nhiên nói: "Nô gia biết Tưởng San ở đâu, cũng biết làm thế nào để tìm đến Lý Tình Tuyết, vừa rồi công tử thăm dò ta chẳng phải vì muốn biết những này sao? Đúng chứ?"

Doanh Trinh nghe vậy dừng bước, nghĩ thầm vậy mà cũng bị nhìn thấu, thế thì càng không thể ở lại,

"Cô nghĩ nhiều rồi, "

Phòng cửa đóng lại,

"Hừ ~ "

Đan Thanh Bình oán hận đến dậm chân,

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Skyline0408
20 Tháng sáu, 2020 19:29
:((( ngồi hóng chương dài cổ :((
TheJoker
19 Tháng sáu, 2020 08:18
Đáng lẽ mỗi ngày 2-3 chương nhưng do mấy bữa bận kiếm tiền tỷ nên mình không làm
thienthanvf
17 Tháng sáu, 2020 11:41
lịch ra truyện là ntn vậy ạ, hóng quá ạ
ssadfgh
14 Tháng sáu, 2020 18:25
Nó sống với sư tỷ nó từ bé, sư tỷ mới quan trọng chứ bọn khác tuổi gì bằng. Mà đứa con sợ cũng là của 2 chị em nhà này nốt quâ
TheJoker
12 Tháng sáu, 2020 21:42
Hôm nay hơi mệt nên chỉ 2 chương, mai sẽ bù lại. Cảm tạ các đạo hữu đã ủng hộ :relaxed:️
TheJoker
12 Tháng sáu, 2020 19:35
Nếu có sư tỷ suốt ngày lột da tình nhân tại hạ ắt cũng sẽ đè ra rạch mặt :D
Hiep Nguyen
12 Tháng sáu, 2020 18:23
Bh một phần biết tại sao ma hoàng lại rạch mặt sư tỷ :))
Skyline0408
12 Tháng sáu, 2020 16:22
cái này do người dịch có tâm là chủ yếu. :)))
TheJoker
12 Tháng sáu, 2020 12:20
Đa tạ đã khen thưởng :relaxed:️
TheJoker
12 Tháng sáu, 2020 12:19
Đa tạ các hạ đã khen thưởng :blush:
Hiep Nguyen
12 Tháng sáu, 2020 10:30
Đọc truyện hồi ức như kiểu thời đọc kim dung
susansg
12 Tháng sáu, 2020 00:52
hay vãi, thanks converter
ssadfgh
11 Tháng sáu, 2020 23:42
Vote em 200 IQ, có em yan đó lo cho main từ a-z là vô địch rồi :))
TheJoker
11 Tháng sáu, 2020 17:50
Đến thời điểm hiện tại, mọi người thích nhân vật nữ nào nhất vậy? :)
acmakeke
09 Tháng sáu, 2020 14:23
cver có tâm :))
TheJoker
08 Tháng sáu, 2020 14:37
Mỗi ngày trong tuần tối thiểu sẽ 2 chương. Cuối tuần 8-10 chương, ổn định đến khi nào đuổi kịp tác giả (chắc tầm 1 tháng hơn sẽ đuổi kịp)
TheJoker
08 Tháng sáu, 2020 14:36
Đa tạ đạo hữu đã khen thưởng :)
Skyline0408
08 Tháng sáu, 2020 09:56
quỳ ké :(((
Hiep Nguyen
08 Tháng sáu, 2020 09:51
Hayyy vai
ssadfgh
08 Tháng sáu, 2020 05:05
Bộ này đọc ổn vãi, cầu chương
TheJoker
07 Tháng sáu, 2020 19:22
Tại hạ đã cố hix hix :(
dizzybone94
07 Tháng sáu, 2020 12:06
quỳ xuống cầu chương huhuhh
Alohawow
07 Tháng sáu, 2020 11:51
truyện hay, cầu chương a
Đông Không Long Nhong
06 Tháng sáu, 2020 19:11
Nói chứ xưa đọc Lục TIểu Phụng cũng toàn thấy tôi - anh - cô chứ mấy, giờ xem convert ta -ngươi riết quen nên thấy kì thôi =))
acmakeke
06 Tháng sáu, 2020 17:24
truyện hay, cver cố lên.
BÌNH LUẬN FACEBOOK