Hà Lệ không thích ở khách sạn, bởi vì nàng luôn cảm thấy khách sạn mang lại cho nàng một cảm giác “ở nhờ”, loại cảm giác này khiến nàng cảm thấy không an toàn. Do có chuyện xảy ra nên Benny phải rời Trung Quốc để quay trở về Châu Phi ngay trong ngày hôm ấy, nàng lập tức chuyển đến tàu sân bay, sống trong một ngôi biệt thự xa hoa đã mua trước đấy.
Có thể bởi vì trong lòng vẫn còn lo lắng về sự việc chiếc đồng hồ vàng ngày đó, vì tuy rằng thủ hạ của Benny đã tìm được nơi ở của Linh Hạ nhưng đáng tiếc là căn nhà đã trống trơn từ lâu, Linh Hạ dường như đột nhiên bốc hơi khỏi thành phố này, điều này khiến Hà Lệ cảm thấy rất nguy hiểm. Mặc dù Benny đã đặc biệt thuê cho mình một nữ vệ sĩ có thân thủ cao cường nhưng nàng vẫn luôn lo âu cả ngày. Vì vậy, sau khi Benny rời đi, nàng cũng không trở lại đội người mẫu, không tham gia bất cứ cuộc trình diễn nào mà chỉ trốn trong biệt thự cả ngày, sống một cuộc sống gần như là ẩn dật.
Giờ phút này, nàng đang ở trong phòng tắm xa hoa, ngâm mình trong bồn nước rải đầy cánh hoa hồng, thưởng thức âm nhạc du dương, hưởng thụ sự thoải mái của việc tắm bằng sữa bò.
Ngay phía trên bồn tắm là một chiếc đèn chùm pha lê khổng lồ, dưới ánh đèn, cơ thể như ngọc đang chìm trong sữa bò kia thật là vô cùng hoàn mỹ. Bàn tay ngọc mềm mại không xương khẽ lướt qua làn da trắng nõn, sáng bóng như sữa, nàng lộ ra một nụ cười hạnh phúc với chính mình ở trong gương. Cho dù thân thể của mình phải chịu đựng sự bẩn thỉu của những người đàn ông đáng ghét nhưng hiện tại nó vẫn quyến rũ như trước… nàng rất yêu cơ thể của mình.
Xuất thân của Hà Lệ cũng không hề giàu có, cho đến giờ, nàng vẫn thường nhớ về bản thân trước kia - khi vừa tốt nghiệp đại học, với hai bàn tay trắng, cái gì cũng không biết, bước chân vào xã hội. Bản thân mình trước kia đeo chiếc kính cận nặng độ, quần áo giản dị, tính cách hướng nội, chỉ lo vùi đầu vào công việc, tưởng rằng chỉ cần cố gắng nhất định sẽ có ngày thành công, cuối cùng lại luôn bị trách móc, nhìn thành quả lao động của chính mình bị người khác mặc nhiên chiếm lấy! Sau này, hình như là có một lần vô tình được huấn luyện viên đội người mẫu phát hiện, nàng cũng quên mất cụ thể như thế nào, quên mất bắt đầu từ khi nào chính mình đột nhiên tỉnh ngộ, hóa ra mình không phải là hai bàn tay trắng. Dáng người gần như hoàn mỹ của mình, cùng với khuôn mặt không thể bắt bẻ chính là vốn liếng lớn nhất, hữu ích nhất, là vũ khí kiếm tiền mạnh mẽ nhất của mình! Vì vậy, nàng thay đổi. Nàng bắt đầu chú ý đến trang phục của mình, bắt đầu nghiêm túc học cách kết hợp trang phục và kiểu tóc, bắt đầu nghiêm túc học cách phân biệt những người đàn ông vừa giàu có lại sẵn sàng vì mỹ nữ mà vung tiền như rác…
Cho đến bây giờ, nàng không hề hối hận chút nào về những thay đổi của bản thân. Nàng cũng không quan tâm việc người khác dùng ánh mắt như thế nào để nhìn mình. Nàng khịt mũi khinh bỉ những từ như sa đọa, thanh cao.
Nàng tin rằng những lời này đều là những nhận xét đố kị của những người không chịu thay đổi, hoặc không có tiền vốn để thay đổi.
Như bản thân mình, nếu đến bây giờ vẫn không chịu sa đọa, nếu đến bây giờ mình vẫn còn giả vờ thanh cao, vậy những thứ như Ferrari, biệt thự xa hoa, tắm bằng sữa và hoa hồng hiện tại lấy từ đâu ra? Chẳng lẽ giống như những nhân viên tuân thủ pháp luật kia, cặm cụi làm việc hàng ngày để cuối tháng nhận lương rồi mua lấy sao? Có lần nàng thử tính toán cho vui một chút, nếu dựa vào tốc độ kiếm tiền tại vị trí của nàng trong công ty trước kia, nàng phải làm việc suốt mười năm mới có thể mua được một chiếc bánh xe Ferrari!
Do đó, nàng càng thêm yêu quý thân thể và khuôn mặt của mình. Nàng hao phí rất nhiều thời gian và tiền bạc để chăm sóc chúng, nàng không tiếc thứ gì.
Nếu không có lần mưu sát kia của Linh Hạ, cuộc sống bây giờ gần như có thể được gọi là sung sướng thuận lợi, vô cùng hoàn mỹ.
Linh Hạ...
Vừa nghĩ đến Linh Hạ, nội tâm nàng bỗng trở nên hoảng sợ, nàng đột nhiên mở to hai mắt, ngồi thẳng lại. Cho đến khi nhận ra mình vẫn đang ở trong phòng tắm xa hoa đóng kín, nhớ rằng còn có một nữ vệ sĩ thân thủ cao cường ngồi ngoài cửa, nàng mới thở phào nhẹ nhõm.
Từ trong đáy lòng mình, nàng ghê tởm người đàn ông này, nếu cho nàng một cơ hội mặt đối mặt với Linh Hạ, nàng nhất định phải hỏi cho ra nhẽ vì sao hắn muốn đưa mình vào chỗ chết, chẳng lẽ chỉ vì mình dùng tiền của hắn? Nhưng mà hắn cũng đã lợi dụng thân thể của mình, đây vốn là một cuộc giao dịch công bằng mà…
Người đàn ông khốn kiếp, đi chết đi!
Benny nhất định sẽ tìm được ngươi...
Trong khi Hà Lệ đang nghiến răng nghiến lợi nghĩ đến Linh Hạ, Mộc Tử cũng đang cắn môi, điên cuồng vân vê tóc trên trán.
Trên bức tường trước mặt hắn treo một chiếc bảng trắng rất lớn, trên mặt được bao phủ bởi chi chít chữ viết, đây đều là những ghi chép tỉ mỉ về hành vi hàng ngày của Hà Lệ. Bao gồm thời gian thức dậy, khi nào ăn điểm tâm, khi nào đi WC, khi nào đắp mặt nạ, khi nào tắm rửa, khi nào ngủ…
Hà Lệ bây giờ rất giống với Mina lúc trước, gần như không hề bước chân ra khỏi nhà, chỉ đóng cửa sống qua ngày. Mà tình huống của Hà Lệ còn khó khăn hơn so với Mina, khi đó còn có thể lợi dụng con chó của Mina để giết nàng, trong khi Hà Lệ bây giờ không những không nuôi vật cưng nào mà bên cạnh còn có thêm một nữ vệ sĩ điềm tĩnh… Nữ vệ sĩ này mặc dù trông có vẻ còn trẻ nhưng làm việc lại rất cẩn thận tỉ mỉ. Ngày đầu tiên nàng đến biệt thự của Hà Lệ, lập tức lắp đặt camera bên trong mỗi căn phòng, ngồi trong phòng ngủ là có thể quan sát toàn bộ biệt thự mà không bỏ sót điểm nào. Tất nhiên, dưới yêu cầu cố chấp của Hà Lệ, chiếc camera trong phòng tắm xa hoa đã được tháo bỏ, nhưng điều này cũng không ảnh hưởng chút nào đến vấn đề an toàn. Bởi vì phòng tắm vốn nằm trong một góc trên lầu hai của biệt thự, với lại không hề có cửa sổ trực tiếp thông ra bên ngoài, do đó chỉ cần thủ vững trước cửa phòng tắm là có thể phòng bị toàn bộ nguy hiểm đến gần! Từ đó về sau, mỗi khi Hà Lệ ngâm trong bồn tắm, nữ vệ sĩ sẽ đem ghế đến ngồi trước cửa phòng tắm, như một chú chó nghiệp vụ, làm tròn bổn phận bảo vệ sự an toàn của Hà Lệ…
Như vậy, xem ra muốn tạo một tai nạn giết chết Hà Lệ, cơ hội duy nhất chính là vào được biệt thự.
Nhưng cho dù vào được biệt thự, còn phải nghĩ biện pháp né tránh những chiếc camera ở khắp mọi nơi kia, hơn nữa còn tên vệ sĩ như chó nghiệp vụ, nhanh nhạy, tận tụy với công việc kia nữa.
Đây gần như là một nhiệm vụ bất khả thi.
Hai mắt Mộc Tử đã trở nên đỏ ngầu vì thiếu ngủ trầm trọng, Âu Dương Lục Sắc đã khuyên hắn rất nhiều lần nhưng hắn vẫn không hề chuyển động.
Sau một tháng theo dõi và ghi chép về Hà Lệ, bây giờ là lúc tổng kết, quy nạp, sắp xếp và đưa ra phương án giải quyết sau cùng. Hắn cần yên tĩnh, cần suy nghĩ một cách thấu đáo.
Hắn gần như đã mọc rể, nảy mầm ngay trên ghế.
Sau vài ngày liên tục vắt óc suy nghĩ, không hề để ý đến tóc tai râu ria khiến hắn trông giống một nghệ sĩ chán chường.
Nhưng Âu Dương Lục Sắc vẫn ngồi bên cạnh lại cảm thấy Mộc Tử bây giờ rất tuấn tú.
Mặc dù cho đến bây giờ vẫn không có chút đầu mối nào nhưng nàng vẫn tin tưởng một cách kiên định, chỉ cần Mộc Tử quyết tâm làm thì chuyện gì cũng có thể làm được!
Sỡ dĩ cho dù rất đau lòng khi chứng kiến bộ dạng suy nghĩ đến phát điên của Mộc Tử, nhưng nàng vẫn chịu đựng không quấy rầy hắn. Nàng chỉ thỉnh thoảng đưa cho hắn một tí đồ ăn thức uống để lót dạ như chocolate và trà xanh, đây là những thứ Mộc Tử thích nhất trong khi suy nghĩ. Thời gian còn lại, Âu Dương Lục Sắc quan sát Mộc Tử một câu cũng không nói đến ngây ngốc, hoặc lướt internet đến chán chê. Phần lớn những đôi tình nhân trẻ đều thích cùng nhau thân mật (1), lời ngon tiếng ngọt với nhau, nhưng tình yêu của bọn hắn lại luôn là sự giao lưu trong im lặng. Thế nhưng nàng không hề quan tâm, nàng đã quen với thứ tình yêu này…
Đi vào biệt thự, điều này cũng không phải là không thể, chỉ cần tùy ý giả mạo một loại thân phận như người đưa thư, nhân viên chào hàng, người đưa báo, thậm chí cả cảnh sát là có thể đi vào. Điểm mấu chốt là làm thế nào để bố trí một tai nạn trong biệt thự lắp đầy camera như thế này? Dưới sự bảo vệ chu đáo của nữ vệ sĩ, tai nạn như thế nào mới có thể lập tức lấy mạng Hà Lệ?
Phòng tắm... Cơ hội duy nhất chính là phòng tắm...
~~o0o~~
Chú thích:
(1) – Nguyên văn: “Nhĩ tấn tư ma”
Giải nghĩa: tấn – tóc mai, tư – lẫn nhau, ma: cọ sát/ma sát/chà/cạ. Tai và tóc mai cạ vào nhau, miêu tả cảnh thân mật, chỉ tình yêu tuổi trẻ.
Dùng làm vị ngữ, định ngữ, trạng ngữ, miêu tả nam nữ yêu nhau.
Từ gần nghĩa: thanh mai trúc mã.
Từ trái nghĩa: thiên các nhất phương (trời nam đất bắc, mỗi người một nơi.)