Mục lục
[Dịch] Mục Thần Ký - Sưu Tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Thổ Bá, ngươi cũng xứng nhận lấy từ đạo nghĩa này sao!

Trong lòng Tần Mục có chút không cam lòng, chỉ là không dám nói ra khỏi miệng.

Trong cuộc chiến U Đô, rõ ràng là Thổ Bá dự định mượn tay của hắn tới quét sạch thế lực Thiên Đình trong U Đô, bởi vì cha mẹ hắn đều đang ở U Đô, hơn nữa Thổ Bá đối với cha mẹ hắn xem như không tệ, cho nên hắn mới giúp Thổ Bá chuyện này.

Mà bây giờ xem ra, ngoại trừ nỗi oan trên Thiên Đình ra, ở chỗ Địa Mẫu Nguyên Quân cũng có một cái oan lớn chờ đợi mình.

Đánh một trận ở U Đô Ngọc Tỏa Quan, nhi tử của Địa Mẫu chết ở trong tay hắn chắc là Nham Cửu Tích, trong khi chiến đấu, Nham Cửu Tích hình như nhắc qua hắn là huyết mạch của Địa Mẫu Nguyên Quân, nhi tử của Địa Mẫu.

Hơn nữa Nham Cửu Tích nắm giữ thần thông chính là thần thông nguyên từ.

Tuy rằng thần thông nguyên từ của hắn không có tinh tế như Tư bà bà, nhưng không thể coi thường được, khiến cho Tần Mục không thể không sử dụng thiên hỏa đại đạo tới phá giải.

Kết quả là Nham Cửu Tích là bị Tần Phượng Thanh ăn mất.

Chỉ có điều, nếu Địa Mẫu Nguyên Quân đã chết, vậy hắn không cần lo lắng.

- Số lượng nguyên thần bị ca ca ăn rất nhiều, còn không biết có bao nhiêu cái oan đang chờ ta.

Tần Mục thầm nghĩ:

- Tư bà bà thi triển thần thông nguyên từ lớn, dẫn đến Nguyên Giới lại xuất hiện trên thế gian, Địa Mẫu Nguyên Quân chết thật sự rồi sao? Vì sao thần thông nguyên từ lại gây ra biến đổi khác thường ở đây như vậy?

Đại Khư giống như là một cái quạt giấy.

Mà bây giờ chính là thời điểm quạt giấy mở ra.

Quạt giấy đóng lại chính là Đại Khư, sau khi mở ra chính là Địa Mẫu Nguyên Giới.

Vì sao Địa Mẫu Nguyên Giới gập lại, sẽ hình thành Đại Khư, vì sao hiện tại lại được mở ra?

Là ai gập thế giới mênh mông khổng lồ như Địa Mẫu Nguyên Giới thành Đại Khư?

Vì sao sau khi Địa Mẫu Nguyên Quân chết, thần thông nguyên từ trên cơ bản lại tuyệt tích?

Chẳng lẽ có người loại bỏ thần thông giả tu luyện thần thông nguyên từ sao?

- Hiện nay, thần thông nguyên từ duy nhất trên đời này được ghi lại ở trong Đại Dục Thiên Ma Kinh, hơn nữa chỉ có vài loại, không thành hệ thống, ta cũng bởi vì điều này mới có ý tưởng sáng lập ra phù văn nguyên từ.

Tần Mục thầm nghĩ:

- Rốt cuộc là ai loại bỏ thần thông nguyên từ? Loại bỏ thần thông nguyên từ, cùng với giết chết Địa Mẫu Nguyên Quân có phải là cùng một đám người hay không? Bà bà vận dụng thần thông nguyên từ, Nguyên Giới lại bị mở ra, đây có phải là do Địa Mẫu Nguyên Quân chuẩn bị để cho chính mình sống lại hay không?

Hắn thu hồi thần trí của mình, nhìn ra bốn phía, hiện tại Nguyên Giới càng thêm bao la hùng vĩ, phía xa đã không thể nhận ra Duyên Khang, Nam Hải trước kia cũng không thấy được nữa.

Tốc độ Đại Khư mở rộng dần dần chậm lại, phía xa mây mù lượn quanh từng ngọn núi tuyệt đẹp.

- Đại Khư phát sinh biến hóa kinh người như vậy, như vậy Duyên Khang có phát sinh biến hóa như vậy hay không?

Tư bà bà hỏi.

Trong lòng mọi người khiếp sợ. Nếu Duyên Khang cũng thay đổi lớn, chỉ sợ khoảng cách của các thành các nơi sẽ cực xa, thoáng cái lại sẽ khiến cho lực thống trị của triều đình Duyên Khang suy yếu đến mức thấp nhất.

Lực kiểm soát đối với các nơi trở nên thấp đi, là dấu hiệu cho một vương triều sụp đổ.

Duyên Khang quốc vốn thống trị thảo nguyên Tây Thổ và phương bắc Băng Nguyên, hiện tại lại khó nói.

Trong lòng mọi người nặng trịch.

- Mấu chốt nhất vẫn là bách tính bình an.

Tần Mục trầm giọng nói:

- Đại Khư biến hóa kịch liệt, biến thành Nguyên Giới, có rất nhiều nơi phun trào hào quang, nơi đó chắc hẳn không phải là hào quang, mà là thần thông lưu lại. Nếu tiến nhầm vào những địa phương kia, chỉ sợ sẽ có tử thương vô cùng nghiêm trọng. Hiện tại Đại Khư khắp nơi đều nguy hiểm, chúng ta cần phải đưa ra lời cảnh báo cho dân chúng trong Đại Khư!

Mọi người đều gật đầu, bây giờ không phải là thời điểm lo lắng cho Duyên Khang, an nguy của dân chúng Đại Khư còn quan trọng hơn.

- Bàng Ngọc Chân Thần, làm phiền ngươi mời thần thông giả và các thần của Thái Hoàng Thiên đi tới các nơi, báo cho dân chúng nơi đó biết.

Tần Mục nói:

- Những người khác cũng đi tới các nơi, bảo đảm thông báo đến mỗi một tòa thành mỗi một thôn.

Bàng Ngọc Chân Thần nói:

- Yên tâm, ta lại đi đây!

Hắn đang muốn đi tới Thần Thành của Thái Hoàng Thiên, đúng vào lúc này, đột nhiên có một tiếng hô nặng nề kinh người từ trong sơn dã của Nguyên Giới truyền đến, Bàng Ngọc Chân Thần dừng bước, nhìn về phía nơi đó.

Chỉ thấy dãy núi mênh mông, mơ hồ có thú lớn xuất hiện ở trong dãy núi, lộ ra lưng xanh cực lớn.

Trong lòng mọi người nhất thời kinh sợ, Tang Diệp tôn thần lẩm bẩm nói:

- Đó là vật gì? Hình thể lớn như vậy...

Trong lòng Tần Mục chấn động mạnh, thở hắt ra một hơi:

- Bán Thần.

Mọi người không hiểu được ý định của hắn, đều nhìn về phía hắn:

- Cái gì là Bán Thần? Là Ngụy Thần sao?

Tần Mục trầm giọng nói:

- Những Bán Thần này vô cùng nguy hiểm, là con cháu của Cổ Thần, nắm giữ huyết mạch của Cổ Thần, nhất định phải cẩn thận hành sự! Các ngươi cần phải coi chừng, Đại Khư mở ra phong ấn hóa thành Nguyên Giới, chỉ sợ có rất nhiều Bán Thần còn sống sót.

Tang Diệp không hiểu nói:

- Cổ Thần là gì?

Tần Mục giải thích:

- Chính là thần thánh trời sinh như Thiên Công, Thổ Bá, Địa Mẫu. Bán Thần chính là con cháu đời sau của thần thánh trời sinh. Lại giống như Long Kỳ Lân, hắn cũng thuộc về Bán Thần, có thể theo tuổi tác trưởng thành hắn sẽ trở nên càng cường đại hơn. Những Bán Thần này dựa vào lực lượng huyết mạch, nhưng cũng có thể tu luyện giống như chúng ta, hơn nữa sau khi tu luyện lại càng cường đại hơn, nhất định phải cẩn thận!

Bàng Ngọc Chân Thần cao giọng quát:

- Tướng sĩ Thái Hoàng Thiên, đi theo ta!

Hắn dẫn theo mọi người rời đi, Hư Sinh Hoa nói:

- Ta cần phải quay về Tây Thổ một chuyến, xem ra nơi đó đã không an toàn nữa.

Tần Mục gật đầu nói:

- Ngươi có thể phải tốn một hai năm thậm chí là thời gian dài hơn mới có khả năng chạy tới Tây Thổ, trên đường đi nhất định phải cẩn thận.

- Yên tâm, ta không có chết ở trong tay của ngươi, cũng sẽ không chết ở trong tay của Bán Thần.

Hư Sinh Hoa vội vàng rời đi.

Tư bà bà dẫn theo rất nhiều sĩ tử của Thiên Thánh học cung thu xếp hành trang, nói:

- Mục nhi, ta với những sĩ tử đi thông báo cho thôn dân ở phía tây trong Đại Khư, bản thân ngươi cẩn thận một chút.Tần Mục nói:

- Bà bà yên tâm. Bà bà đi phía tây, ta đi về phía đông. Còn nữa, không nên phóng ra nguyên thần liên lạc cùng Duyên Khang, Nguyên Giới có quá nhiều nơi chiến tranh, khắp nơi đều nguy hiểm đáng sợ, còn có Bán Thần thường lui tới, cẩn thận nguyên thần bị hao tổn.

- Tiểu tử thối, bắt đầu dạy ta rồi sao.

Tư bà bà dẫn người rời đi, cười nói:

- Ngươi không phải là nhờ ta dạy lớn lên sao? Những âm mưu quỷ kế của ngươi có cái nào không phải do bà bà ta dạy?

Tần Mục nhìn theo bóng dáng bọn họ đi xa, thầm nghĩ:

- Hiện tại, chắc hẳn nên đi tìm Đấu Ngưu giới, tìm được Vũ Đấu Thiên Sư, mời các võ giả của Đấu Ngưu giới hỗ trợ, như vậy mới nhanh chóng thông báo đến mọi người trong Đại Khư.

Hắn xác định phương hướng, dẫn theo Ngự Thiên Tôn đi xuống Thái Hoàng Thiên, lao thẳng đến chỗ sơn thôn nhỏ của Đấu Ngưu giới kia:

- Hiện tại, không biết Đấu Ngưu giới có bị Nguyên Giới ném văng ra hay không...

Thời điểm Đại Khư biến hóa kịch liệt phát sinh, có từng tòa chư thiên từ trong vách núi dựng đứng bay ra. Thời điểm phong ấn Nguyên Giới bị loại trừ, những chư thiên này bị nguyên từ thần lực ném ra thiên ngoại.

Đấu Ngưu giới cũng là chư thiên do Đấu Ngưu Thiên Cung chế tạo thành, Vũ Đấu Thiên Sư giấu cái chư thiên này ở trong Đại Khư, cũng có khả năng sẽ bị ném ra thiên ngoại.

- Mục đại ca, chậm một chút.

Ngự Thiên Tôn thở hồng hộc đi theo ở phía sau hắn.

Tần Mục nguyên khí vận chuyển, một pháp lực nâng Ngự Thiên Tôn lên, tốc độ nhanh hơn.

Hiện tại tu vi của hắn thâm hậu, nâng Ngự Thiên Tôn ngược lại cũng không quá sức.

Tần Mục một đường lao nhanh như tên bắn, dường như tiến vào rừng rậm nguyên thủy hoàn toàn xa lạ, dãy núi xung quanh cao lớn hùng vĩ, thậm chí ngay cả cây cối cũng cao lớn khác thường, so với cây cối của Đại Khư còn cao lớn hơn rất nhiều.

Nguyên Giới che giấu rất nhiều câu đố không giải thích được, đối với hắn đây vẫn là một thế giới hoàn toàn xa lạ, chỉ có điều cho dù là nguy hiểm nặng nề, hắn cũng nhất định phải xông vào.

Đại Khư là nơi hắn trưởng thành, cư dân trong Đại Khư chính là người thân của hắn.

Không biết đi bao nhiêu dặm, bước chân Tần Mục giảm tốc độ, ngẩng đầu ngước mắt nhìn lên dãy núi phía trước, trong dãy núi có từng hào quang dâng lên, hắn lấy Ngọc Tiêu Thần Nhãn nhìn lại, những hào quang này là một ít thần thông vô cùng nguy hiểm.

- Đi đường vòng qua!

Tần Mục quyết định thật nhanh, đi vòng qua dưới chân ngọn núi lớn này, đợi đi tới sau lưng núi, hắn không khỏi dại ra, chỉ thấy một mảnh chiến trường cổ mênh mông bao la xuất hiện ở trước mặt hắn, vô số hào quang giống như là khói lửa sau chiến hỏa, trải rộng ở trong chiến trường cổ này, che dấu ở trong đống đổ nát thê lương, rực rỡ, loá mắt, vô cùng mê người.

Tần Mục lấy lại bình tĩnh, bay về phía trên không trung, bay ra hơn mười dặm, hắn lại nhìn xuống dưới, chỉ thấy chiến trường cổ này rất dài, nhưng không có rộng giống như mình dự đoán, chỉ có khoảng cách ngàn dặm.

- Bay qua trên không trung sao?

Tần Mục quan sát khoảng không bầu trời trên chiến trường, trên bầu trời ngược lại rất sạch sẽ, hắn đang muốn bay qua không trung, đột nhiên thấy một con chim đại bàng lớn màu vàng bay qua đỉnh đầu của hắn, vỗ cánh bay về phía trước.

Con chim đại bàng màu vàng này bay ra hơn mười dặm, đột nhiên lại chia năm xẻ bảy, hóa thành một đống cục thịt từ trên không trung rơi xuống.

Tiếp theo, những cục thịt ở trên đường rơi xuống vẫn đang không ngừng tách ra, biến thành từng mẩu thịt nhỏ.

Mẩu thịt rơi xuống, càng lúc càng nhỏ, đợi tới khi rơi xuống đất, đã nhỏ đến mức khó có thể nào nhìn thấy rõ.

Trong lòng Tần Mục nhất thời kinh sợ, con mắt thứ ba ở mi tâm mở ra, ba con mắt thần cùng nhau nhìn về phía bầu trời, lúc này mới nhìn thấy trên bầu trời của chiến trường cổ này có từng vạch đen, đan xen lung tung vào nhau, giống như là tơ nhện khó có thể cảm thấy, ở trên trời kết thành tấm lưới lộn xộn.

- Vết nứt không gian!

Tần Mục cảm thấy da đầu tê dại, bay qua trên không trung sẽ rất khó có thể phát hiện những vết nứt không gian gần như không có độ dày, nếu vừa rồi hắn bay qua, chỉ sợ sẽ rơi vào kết quả giống như con chim lớn màu vàng kia.

- Khoảng cách ngàn dặm, muốn đi qua không mất bao nhiêu thời gian. Nhưng đi đường vòng qua, vậy quá tốn thời gian.

Hắn đáp xuống, nhìn về phía Ngự Thiên Tôn nói:

- Theo ta, không nên đi loạn xung quanh.

Ngự Thiên Tôn cũng nhìn ra nơi này nguy hiểm đáng sợ, liên tục gật đầu.

Hai người đi sâu vào chiến trường cổ này, nhưng thấy quỷ hỏa yếu ớt từ trong đống xương trắng đổ nát dâng lên, bay ra xung quanh, Tần Mục tránh hào quang và quỷ hỏa, lấy nguyên khí phát động kiếm hoàn, kiếm hoàn chuyển động ở phía trước bọn họ, thử có xem nguy hiểm hay không.

Trên con đường này vẫn bình an, đi trên dưới một trăm dặm, phía trước xuất hiện một tòa thành thị đổ nát.

Bọn họ đi tới trước thành, mơ hồ nghe được tiếng đàn từ trong thành truyền đến, tiếng đàn này thê lương, giống như là một thiếu nữ đang cúi đầu khóc lóc kể lể về những bi thương đã qua.

Tần Mục cảm tahasy da đầu tê dại, khắp nơi trong chiến trường cổ này đều là xương trắng, làm sao có thể có tiếng đàn?

Cửa thành đổ nát có mấy tấm bia đá đầy vết nứt, những vết nứt trên tấm bia đá còn rất mới. Tần Mục bảo Ngự Thiên Tôn đừng có lên tiếng, thận trọng hất những khối đá rơi loạn ở phía trên tấm bia đá, văn tự phía trên ghi lại là một hồi chiến sự.

- Bảy mươi hai điện của Thượng Hoàng, Phượng Hoàng điện, điện chủ Tề Hạ Du, chém Nam Thiên Xích Đế Viêm Thiên Trọng của Thiên Đình ngoại vực tại đây!

Bên cạnh tấm bia đá này còn có một tấm bia đá gãy, nói lại một trận chiến khác. Tần Mục đọc được trên này nói về chuyện thái tử bắt Tề Hạ Du tại đây, Tề Hạ Du suy tàn đầu hàng, thái tử hứa cho nàng làm Nam Thiên Xích Đế mới, vì vậy lập tấm bia đá này, kỷ niệm công lao sự nghiệp của mình.

- Tiếng đàn này...

Tần Mục hơi ngẩn người ra, thất thanh nói:

- Chẳng lẽ là tiếng đàn của Xích Đế Tề Hạ Du? Thảo nào nghe có chút quen tai! Nàng không phải đi tìm tung tích của Đế Thích Thiên Vương Phật sao? Lẽ nào Đế Thích Thiên Vương Phật đã đến Đại Khư?

Hắn vừa mới nghĩ tới đây, đột nhiên có giọng nói của một nữ tử truyền đến:

- Phượng Hoàng điện chủ Tề Hạ Du!

Tần Mục ngẩn người một lát:

- Giọng nói này có chút quen tai...

Hắn vừa nghĩ tới đây, đột nhiên tiếng đàn trong thành dừng lại, hào quang bắt đầu xoay chuyển, vô số hào quang nâng một chiếc thuyền phượng hoàng hoa lệ bay lên, cánh phượng hoàng ở hai bên của thuyền lớn vỗ mạnh, dâng lên cuồng phong khủng khiếp, cát bay đá chạy.

- Phượng Hoàng điện chủ nghỉ đi! Bạch Cừ Nhi của Bách Long thành cầu kiến!

Trong thành, một giọng nói khác vang lên.

Trong đầu Tần Mục ầm ầm chấn động, nghẹn họng nhìn trân trối, hắn ngơ ngác đứng ở nơi đó, chỉ thấy thuyền Phượng Hoàng phá không rời đi, mà ở phía sau thuyền Phượng Hoàng, một thiếu nữ bay lên không trung, trong tay cầm thần kiếm, phá vỡ vết nứt không gian trên bầu trời, đột nhiên thân thể lay động, hóa thành một con rồng trắng lao tới, đuổi theo chiếc thuyền Phượng Hoàng này!

- Bạch Cừ Nhi của Bách Long thành...

Tần Mục nhìn này đi xa Bạch Long, lẩm bẩm nói:

- Nàng còn sống, nàng còn sống... Nàng đã đến Đại Khư!

Hắn không khỏi nhớ tới tình cảnh đêm của bốn vạn năm trước, hắn và Long Kỳ Lân, cái rương, còn có Ban Công Thố, hộ tống bách tính của Bách Long thành một đường đi về phía đông.

Bạch Cừ Nhi có chút mềm yếu, có chút quật cường, dẫn theo những người cuối cùng của thời đại Thượng Hoàng chật vật tìm kiếm một con đường sống.

Thời điểm mặt trời mọc, Tần Mục bọn họ giống như là người khách qua đường ở trong giấc mộng hóa thành cát đen cùng bóng tối rời đi, chỉ còn lại có người thiếu nữ kia bảo vệ những người phàm tay trói gà không chặt.

Bốn vạn năm qua, nàng làm sao qua được?

- Tình trái khó nếm, cần gì xuất gia?

Trong thành lại truyền tới một giọng nói yếu ớt, hình như đang hối hận:

- Năm tháng giống như bài ca, không nói hết được nhi nữ tình trường.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
minhngocdkh
05 Tháng mười hai, 2019 19:32
Bộ này ngừng dịch rồi ah các bác
Phương Đoàn
17 Tháng mười, 2019 19:01
vào truyện k bàn chính trị
romlatoi01
06 Tháng mười, 2019 09:52
Đọc đến chap 120 thì thấy bắt đầu chèn mấy cái triết lý mấy cái trị quốc kiểu cộng sản, kiểu tàu vào, rồi thế giới đại đồng rồi xác nhập nhờ vào sự bần cùng hóa của nơi khác, dcm tàu khựa chó đẻ éo thể ngửi, drop
laogiao
30 Tháng chín, 2019 21:25
Còn ai hóng bộ này nữa không nhỉ??
laogiao
25 Tháng chín, 2019 15:59
M cũng muốn tiếp tục dịch. Nếu bạn muốn dịch thì để sđt m liên hệ nhé!
laogiao
17 Tháng chín, 2019 10:08
Chờ 1 bộ dịch thôi là mừng rồi bạn ơi ^^
Hà Anh
08 Tháng chín, 2019 01:21
Giờ có một bộ dịch hoàn chỉnh, chau chuốt văn phong, đồng bộ câu cú để in rồi đóng bìa kỉ niệm thì hay nhỉ :sweat_smile:
madoine
01 Tháng chín, 2019 21:22
lm truyện có tâm xíu làm dở bỏ ko đc tuy chuyện cv nhiều ng xem ở đầu nhưng sau này truyện dịch full rồi mn sẽ đọc dịch vì dễ đọc vs hay
Hieu Le
25 Tháng tám, 2019 20:10
ngừng dịch r à các đh
Võ Việt
25 Tháng tám, 2019 11:36
ai làm bộ này thì làm có tâm xíu đi trời....
Hieu Le
28 Tháng bảy, 2019 18:43
truyện đọc rất hay, cảm động lắm.
Hieu Le
25 Tháng sáu, 2019 20:31
truyện dừng dịch rồi ạ? :(
Ròi Cũng Kết Thúc
27 Tháng năm, 2019 20:06
dùn google chrome kiếm hình đó
Ròi Cũng Kết Thúc
27 Tháng năm, 2019 19:58
xem có hình nét hơn k
Ròi Cũng Kết Thúc
27 Tháng năm, 2019 19:58
dùng google chrome bấm vào hình chọn tìm kiếm
Hoàng Duy
29 Tháng ba, 2019 21:52
khi nào lão tần mục phá thân đồng tử nhỉ
Nhokprono0
10 Tháng hai, 2019 15:24
ai có ảnh bìa mục thần ký này nét hơn k ạ?
Mạnh Hùng
07 Tháng hai, 2019 19:11
Ai có bản dịch phần tiếp k cho mình xin vs ạ. Thank kiu trước ạ
Lương Hữu Trí
25 Tháng một, 2019 20:22
Hay
Nhan Nguyen
22 Tháng một, 2019 20:51
đấy là cv mà bạn
Hieu Le
11 Tháng một, 2019 22:18
Đang đúng top đó bạn. Đến hơn 1300 chương rồi
Hieu Le
11 Tháng một, 2019 22:17
Bộ này là mục trần ký
Huong Nguyen
11 Tháng một, 2019 18:25
Bạn ơi dịch tiếp đi. Các độc giả vẫn đang ngóng dài cả cổ ý :)
Hieu Le
09 Tháng một, 2019 04:27
hình như ko dịch nửa phỏng ??
Đỗ Hoàng Tuấn
06 Tháng một, 2019 23:49
mời bác sang bản convert đọc cho đỡ ngon nghẻ nhé, câu từ rất oke
BÌNH LUẬN FACEBOOK