“Tiêu Chính Văn, tôi là Khương Vy Nhan, Na Na gặp tai nạn giao thông, con gái của chúng ta sắp chết rồi, cầu xin anh, anh có thể quay về thăm Na Na… Con bé vẫn luôn muốn gặp anh… Cầu xin anh đó… Rốt cuộc anh ở đâu hả, hu hu hu.” Khương Vy Nhan ngã quỵ xuống nền đất, khóc không ra tiếng, cả cơ thể không ngừng run rẩy. “Khương Vy Nhan?” Đầu bên kia điện thoại, Tiêu Chính Văn đang ở trên đài phong tướng ở Thi Sơn xa xôi, trên người mặc quân phục hoa văn rồng xanh, lúc này cả người đều run lên! Hôm nay toàn bộ khu vực Thi Sơn đều đóng cửa, một trăm nghìn binh sĩ xếp thành hàng, cờ bay rợp trời! Tiêu Chính Văn Tiêu Chính Văn lập tức gọi lại, nhưng không có ai bắt máy. Ngay sau đó, anh bỏ luôn đại lễ phong tướng, dưới ánh mắt chăm chú của trăm quan cùng trăm tướng, chạy vội xuống chân núi Thi Sơn. Trăm quan và trăm tướng đều bị chấn động, đây là đại lễ phong tướng đó, là thời khắc vinh quang nhất, huy hoàng nhất! Tiêu Chính Văn lại từ bỏ đại lễ phong tướng, anh ta định đi đâu vậy? Brừm! Khương Vy Nhan bần bật. Hốc mắt của anh sớm đã bị nước mắt lấp đầy. Khương Vy Nhan… Na Na… Con gái của chúng ta… Tiêu Chính Văn không thể kìm nén được sự kích động trong nội tâm, phát ra một tiếng gầm nhẹ. Tiêu Chính Văn anh có con gái, năm năm rồi, anh không hề hay biết, mình lại có một đứa con gái!!! “A! Nhanh lên! Nhanh lên nữa cho tôi! Tôi phải gặp được bọn họ!” Tiêu Chính Văn quát lên, cảm xúc khó mà bình lặng trở lại, sự tự trách trong lòng lúc này bùng nổ như một cơn sóng thần. Thuộc hạ ngồi hàng ghế trên nghe thấy tiếng quát đầy bi phẫn, không dám chậm trễ, lại nhấn mạnh chân ga, “ầm” một tiếng, chiếc xe quân dụng lao thẳng ra ngoài với tốc độ kinh người.
5 Chương mới cập nhật Chiến Thần bất bại - New
Danh sách chương Chiến Thần bất bại - New
Chương 101: Thư ký kỳ ở tỉnh
Chương 102: Lại cách chức một người nữa
Chương 103: Nhà họ đào nổi giận
Chương 104: Thần y tôn ra mặt
Chương 105: Đào nghĩa nhân quỳ gối
Chương 106: Rốt cuộc tiêu chính văn là ai?
Chương 107: Xem mắt với khương vy nhan
Chương 108: Ba trăm nghìn tệ là đắt lắm sao?
Chương 109: Để anh ta mở rộng tầm mắt
Chương 110: Rượu vang giá một triệu
Chương 111: Nể mặt cậu tiêu
Chương 112: Mất mặt
Chương 113: Một tỷ?
Chương 114: Bồi thường ba tỷ
Chương 115: Tự cao như vậy là muốn tìm đường chết sao!
Chương 116: Là thiên gia!
Chương 117: Đến thật sao?
Chương 118: Ninh dương đến
Chương 119: Cùng anh rời khỏi nhà họ khương
Chương 120: Rượu mừng không uống lại muốn uống rượu phạt
Chương 121: Sao chạy hết vậy
Chương 122: Đánh cho nhừ tử!
Chương 123: Tố cáo
Chương 124: Bảo tôi quỳ? sợ rằng ông không nhận nổi đâu!
Chương 125: Không dám không dám…
Chương 126: Làm việc ở tổng bộ
Chương 127: Huân Chương của thần hộ mệnh!
Chương 128: Sợ hãi vô cùng!
Chương 129: Đến nhà xin lỗi
Chương 130: Thân phận bại lộ?
Chương 131: Bao trọn nhà hàng
Chương 132: Anh xong đời rồi
Chương 133: Đây đều do anh sắp xếp sao?
Chương 134: Bảo bọn họ cút ra khỏi phòng bao
Chương 135: Dám động vào vợ tao sao?
Chương 136: Cửu gia tới!
Chương 137: Thiên gia tới!
Chương 138: Xấu hổ quá đi mất
Chương 139: Cầu xin
Chương 140: Ninh kỳ nhi bá đạo
Chương 141: Các người chết chắc rồi
Chương 142: Tiêu chính văn nổi giận
Chương 143: Một ngày
Chương 144: Nhà họ khương thảo luận ý kiến
Chương 145: Đều vì cậu ta sao?
Chương 146: Chất vấn
Chương 147: Anh ấy chính là chủ soái bắc lương
Chương 148: Trời sắp sập
Chương 149: Phong tỏa thành phố
Chương 150: Anh ơi, thả em ra đi
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK