Mục lục
[Dịch] Vô Tự Thiên Thư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:





“ Hứ, ai biết ngươi nói là thật hay giả.” Tiểu Khai đã tin tám phần nhưng bề ngoài vẫn làm ra vẻ không phục: “ Ngươi đúng là một kẻ khoe khoang, ngày hôm qua ta đã thấy ngươi biểu diễn qua rồi a.”

“ Mặc kệ ngươi tin hay không, ta phải nói cho hết lời.” Tiểu Quan nói chuyên môn của mình với vẻ thật nghiêm túc: “ Ngươi cùng nàng mặc dù nhất định sẽ hữu duyên nhưng bởi vì bát tự quá hợp nhau, có thể sẽ bị ông trời đố kỵ, cho nên sẽ rất có thể xảy ra ít chuyện ngoài ý muốn…”

“ Ta kháo ! Ngươi đã quá đáng rồi !” Tiểu Khai nhất thời nổi giận: “ Cho dù ta không tin ngươi, ngươi cũng không nên nguyền rủa ta chứ !”

“ Ta không rủa ngươi a !” Tiểu Quan ủy khuất nói: “ Ta nói thật đó, bởi vì vận mệnh của các ngươi tốt đến nỗi làm cho trời đố kỵ, cho nên mặc dù cuối cùng các ngươi sẽ thành một, nhưng quá trình cũng sẽ chia chia hợp hợp, gần ít xa nhiều, phiêu lãng khắp nơi, tương tư hai phương, trong lúc đó sẽ có thêm vô số chuyện xấu xảy ra, nặng yếu nhất chính là bản thân ngươi, ngươi điển hình là có đào hoa chiếu mạng, sao hồng loan bám vào, từ nay về sau còn không biết sẽ gây ra biết bao nhiêu chuyện tình cảm ngang trái, ta phỏng chừng vị tỷ tỷ kia sẽ còn phải ăn phải không ít dấm chua mà thôi.”

“ Ta, sao hồng loan chiếu?” Tiểu Khai quả thực oan uổng đến muốn khóc: “ Ta, hai mươi mốt năm qua, chính là có cuộc sống của một hòa thượng a ! Ngươi xem xem, trong công ty chúng ta, Trì Tiểu Trúc, cho tới bây giờ không để ý tới ta, Tần Trăn, mỗi lần nhìn thấy ta đều chỉ có một bộ dáng khinh thường, ngay cả những bạn học thời đại học nếu có tụ tập thì cũng chỉ ở chung với những nam sinh khác mà uống rượu, nữ sinh viên bọn họ có hoạt động gì, căn bản cũng không nhớ tới ta, như vậy mà gọi là sao hồng loan bám vào, đào hoa chiếu mệnh sao?”

Đang nói tới đó, điện thoại vang lên, Tần Trăn cười vui vẻ chạy tới tiếp điện thoại, Tiểu Khai có chút khinh thường cười cười, hắn cơ hồ có thể khẳng định, vị trí đại quản lý nhất định là Tần Trăn, vô luận như thế nào “ công ty chi hoa”( bông hoa của công ty) này đều có giao tình với rất nhiều lãnh đạo.

Bất quá tình huống tựa hồ không như hắn tưởng tượng, bởi vì Tần Trăn đang cười mủm mỉm chỉ mới nói có hai câu thì bỗng nhiên thất thanh kêu lên: “ Cái gì? Trì Tiểu Trúc?”

Cả văn phòng lập tức yên lặng, chỉ nghe Tần đại mỹ nữ chợt nghiêm mặt nói: “ Dạ.” Sau đó gác điện thoại, xoay người lại nói với giọng yếu ớt: “ Cấp trên tuyên bố, do Trì Tiểu Trúc tạm thời tiếp nhận chức vụ đại quản lý, chủ trì mọi công việc thường ngày.”

Thần sắc của Trì Tiểu Trúc có chút ngạc nhiên, nhưng lập tức có phản ứng, nói: “ Được.” Rồi gom lại vật dụng trên bàn mình, dọn tới văn phòng quản lý.

“ Ân, không biết khi nào ta mới học được sự trầm ổn như cô ấy nhỉ.” Tiểu Khai âm thầm nghĩ: “ Nhưng với tính cách của ta, phỏng chừng cả đời cũng sẽ học không nổi.”

Cả buổi sáng gió êm sóng lặng, đến khoảng giữa trưa, Tiểu Trúc gọi Tần Trăn vào văn phòng, nửa giờ sau Tần Trăn nghiêm mặt đi ra, đi đến bên bàn Tiểu Khai, mang theo vẻ tức giận vỗ vỗ lên mặt bàn: “ Vào trong, quản lý tìm ngươi.”

“ Tìm ta?” Tiểu Khai ngạc nhiên. Nhưng Tần Trăn mặc kệ hắn, đôi giày cao gót vang lên thanh âm thanh thúy đi đến chỗ ngồi của mình, kiêu hãnh ngồi xuống.

Tiểu Khai đứng lên, bỗng nhiên cảm thấy khẩn trương nói không nên lời, đi làm ba tháng, nghiêm khắc mà nói, hắn cùng Trì Tiểu Trúc chưa từng nói chuyện gì với nhau, ở ngày thường, Tiểu Trúc mặc dù nhiều lần giúp hắn ra mặt kháng nghị Cổ Chánh Kinh, nhưng Tiểu Khai hiểu được, chỉ là vì cô gái này có tính chính nghĩa mà thôi, mà không phải là có tình ý gì với hắn, nhưng không nghĩ tới nàng vừa lên nhậm chức đã tìm ngay mình.

“ Đừng sợ, không phải chuyện xấu.” Tiểu Quan chợt vui vẻ lên tiếng trong lòng hắn, cười hì hì nói: “ Ta đã sớm nói, hai người các ngươi hữu duyên, mặc dù từ nay về sau còn nhiều khó khăn, nhưng tình cảm sẽ thuận lợi, yên tâm đi, nàng sẽ đối với ngươi rất tốt.”

“ Ta..ta không sợ một chút nào.” Tiểu Khai đỏ mặt, tim nhảy bình bịch, ương ngạnh nói: “ Ta là một nam nhân chân chính a.”

Nàng định nói gì với mình chứ? Tiểu Khai cẩn thận đẩy cửa, cẩn thận đi vào, sau đó nhẹ chân nhẹ tay đóng cửa, thấp giọng nói: “ Tiểu Trúc…Trì quản lý, cô tìm tôi?”

Tiểu Trúc vẻ mặt kỳ quái nhìn từng động tác của Tiểu Khai, đến khi nghe hắn nói thì sửng sốt hồi lâu, rốt cuộc bật cười ra tiếng. Nàng vốn là một đại mỹ nữ, hơn nữa cử chỉ ngày thường rất rụt rè nhẹ nhàng, rất khó thấy nàng có tâm tình cởi mở, bây giờ tự nhiên bật cười, thì y như hoa mai nở rộ trong mùa đông, vẻ thanh tân uyển chuyển thế này làm Tiểu Khai chợt ngẩn ngơ.

“ Cô..cô cười cái gì?” Tiểu Khai thấy nàng cười, đột nhiên cảm thấy thoải mái.

“ Anh yên tâm, tôi tìm anh không phải để phê bình gì anh đâu.” Tiểu Trúc có chút cười cười chỉ ngoài cửa: “ Anh cùng Tần Trăn không giống nhau đâu.”

“ Đó là chuyện gì?” Tiểu Khai hỏi.

“ Là thế này.” Tiểu Trúc nói: “ Anh tới đây xem.”

Nàng mở ra một phần bản kế hoạch trên bàn, Tiểu Khai thò đầu qua xem, gương mặt trắng như tuyết của Tiểu Trúc ở ngay trước mắt, trong mũi hắn chợt nghe được một mùi thơm thanh đạm, làm tim hắn đập lên thật nhanh, thanh âm đã ấp úng: “ Cái..cái..cái vật gì vậy?”

“ Đây là một phần bản kế hoạch.” Tiểu Trúc không để ý đến thần thái của Tiểu Khai, tự nhiên quay đầu qua, một hơi thở như lan tỏa vào mặt Tiểu Khai: “ Chiều hôm nay, công ty bất động sản Trung Hành sẽ mở ra một buổi đấu thầu tại siêu thị lớn, dựa theo ý tứ của cấp trên, chúng ta phải tham gia hội đấu giá lần này, cho nên tôi nghĩ muốn anh đi theo giúp tôi.”

“ Tôi và cô cùng đi?” Tiểu Khai kinh ngạc nói: “ Cho tới bây giờ tôi cũng chưa từng tham gia đấu thầu, không có chút kinh nghiệm nào đâu.”

“ Tôi biết.” Tiểu Trúc thản nhiên cười: “ Kỳ thật cho tới bây giờ tôi cũng chưa từng tham gia qua, nhưng tôi nghĩ, anh đi còn tốt hơn là bọn họ.”

Trong công ty Tiểu Trúc vốn chưa từng nói chuyện với ai, luôn luôn điềm đạm, nhưng chỉ ngắn ngủn vài phút, nàng đã cười hai lần, Tiểu Khai chỉ cảm thấy cao hứng trong lòng, cũng cười nói: “ Chẳng lẽ tôi lại giỏi và tuấn tú hơn họ sao?”

“ Tên tiểu tử thối ngươi.” Tiểu Trúc liếc hắn: “ Bình thường tình hình trong văn phòng đâu phải tôi nhìn không ra, kỳ thật anh đã rất lợi hại, đám người kia chuyện gì cũng ép anh làm hết, vậy mà mỗi lần trước khi tan sở anh đều làm xong hết, khó được nhất là anh làm mọi chuyện cho bọn họ nhưng chưa từng sai sót bao giờ, anh nói, tôi không tìm anh thì còn có thể tìm ai?”

“ Ân, cô nói quá lời.” Có mỹ nữ nói lên nỗi bất bình cho mình như vậy, Tiểu Khai nhất thời thấy cảm động vô cùng: “ Đám người này cũng thật không tốt, được, nếu cô đã nói vậy thì tôi cùng cô đi đấu thầu, sẽ nhất định hoàn thành nhiệm vụ !”

“ Hì hì, không cần tự tin quá như thế.” Tiểu Trúc nói: “ Kỳ thật lần này đi, tôi cũng chỉ muốn đi thử thôi, ý tứ của cấp trên cũng chỉ là muốn chúng ta tham dự một chút, bởi vì cạnh tranh lần này quả thật quá khó khăn, cơ bản thật sự không có khả năng hoàn thành nhiệm vụ.”

“ Vì cái gì?” Tiểu Khai khó hiểu hỏi: “ Thiên Dật chúng ta không phải đã là đại xí nghiệp hay sao?”

“ Đúng vậy, Thiên Dật đúng là đại xí nghiệp, nhưng bản kế hoạch này…” Tiểu Trúc thở dài, đưa bản kế hoạch trong tay cho Tiểu Khai: “ Anh xem, đây là của Cổ quản lý đưa ra đó.”

Tiểu Khai cầm bản kế hoạch, mới nhìn vào một phút, sắc mặt đã thay đổi: “ Cái này không phải là đùa chơi chứ?”

“ Quả thật là chuyên nghiệp a…” Tiểu Trúc nói: “ Nếu không phải vì bản kế hoạch này quá kém, cấp trên cũng sẽ không cảm thấy Cổ quản lý có vấn đề, cũng sẽ không phái người điều tra bộ phận này, nếu phát giác ra được vấn đề này trước, thì có thể kịp làm lại lần nữa, nhưng bây giờ thời gian đã không còn đủ nữa, nếu thêm một lần khảo sát rồi tra tư liệu cùng xác định phương án, khẳng định sẽ không còn kịp rồi, cho nên ý tứ của cấp trên là chỉ muốn tôi mang bản kế hoạch đi thử một lần.”

Tiểu Khai nghe được thì há mồm cứng lưỡi: “ Vậy những hạng mục trước kia, Cổ quản lý làm sao thực hiện được?”

“ Hừ.” Trên mặt Tiểu Trúc lộ ra thần sắc khinh thường: “ Cũng là do…Tần Trăn!”

Tiểu Khai mê hoặc hỏi: “ Tần Trăn làm sao?”

Sắc mặt Tiểu Trúc chợt có chút đỏ lên: “ Trước kia mỗi lần đều là Tần Trăn đi ký hợp đồng.”

Tiểu Khai càng nghi hoặc: “ Tần Trăn lợi hại như vậy sao? Nhưng tôi thấy cô ta cũng chỉ bình thường thôi.”

“ Không phải là ý tứ này…” Tiểu Trúc hung hăng trừng hắn liếc mắt: “ Anh thật không rõ hay chỉ giả vờ?”

“ Đương nhiên là thật chứ.” Tiểu Khai kỳ lạ nói: “ Cho tới bây giờ tôi chưa từng tham gia chuyện thế này..làm sao mà biết được.”

Gương mặt trắng như tuyết của Tiểu Trúc chợt đỏ lên, cắn môi: “ Ý của tôi là, Tần trợ lý luôn lên giường cùng với người của công ty khác…”

Tiểu Khai bỗng nhiên hiểu được, gương mặt chợt đỏ bừng, hai tay nhất thời không biết làm thế nào, chỉ ấp úng giải thích: “ Thực xin lỗi, thực xin lỗi, tôi không phải cố ý, tôi..tôi..”

“ Ân, không có gì.” Tiểu Trúc xoay đầu sang bên, gương mặt đỏ hồng lan tới cổ: “ Tôi không có trách anh..”

Trong văn phòng đột nhiên trở nên yên lặng, sự xấu hổ giữa hai người chợt lan ra. Tiểu Khai lặng lẽ ngẩng đầu nhìn Tiểu Trúc, lại cũng đang gặp ánh mắt Tiểu Trúc nhìn qua, hai người vừa nhìn nhau chợt bật cười ra tiếng.

“ Chúng ta đi ra ngoài thôi.” Tiểu Khai cảm thấy âm thanh của mình phi thường ôn nhu, ôn nhu đến độ hắn giật nảy mình.

“ Ân.” Tiểu Trúc thật nghe lời gật gật đầu.

Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK