Mục lục
[Dịch] Vô Tự Thiên Thư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Tiểu Khai lạnh lùng cười, đưa tay móc từ trong lỗ tai ra cây Định Thiên Côn, theo gió nhoáng lên, lập tức dài ra thành cây gậy chừng một thước bảy, một thước tám, trên thân gậy bảy sắc ban lan, nhìn thế nào cũng không giống vật phàm.

Vũ Ca tiểu thư quả nhiên có kiến thức, nhất thời sắc mặt thay đổi: " Thần khí?"

" Đúng vậy." Tiểu Khai chí cao khí dương ưỡn ngực, một tay cầm Định Thiên Côn, giơ lên cao: " Ngươi ăn một gậy của ta!"

Cây gậy này bao hàm đặc chất của ba chủng loại thần cấp lực lượng, lại được dung luyện hoàn mỹ không sứt mẻ, có thể được xem là một món binh khí danh quý cao nhất từ xưa tới nay trong thiên địa, Tiểu Khai phát động màu vàng nguyên lực toàn thân, đem tất cả công lực truyền vào cây gậy, hô to gõ xuống một bổng: " Xem đánh...di...ta kháo!"

Năm chữ này nói ra, cũng rất có giảng cứu " Xem đánh", đúng là Tiểu Khai muốn một bổng lập uy, hảo hảo muốn triển lãm ra một chút uy lực của thần khí cao nhất, cho nên cái..kia " Di", tự nhiên không phối xứng, mà " Ta kháo" hai chữ chính là biểu đạt lòng phẫn muộn vô cùng của hắn, vô cùng khổ sở, tâm tình mãnh liệt không dám tưởng tượng.

Tiểu Khai thần tình kinh ngạc quay đầu nhìn, đưa mắt nhìn cây Định Thiên Côn xa xa bay ra ngoài, túc túc bay ra xa mười thước, mới " ba tháp" rơi xuống mặt đất, còn văng tưng tưng trên đất, biểu hiện độ co dãn thật tốt.

Vũ Ca tiểu thư vừa buồn cười, lại vừa căm tức, mắng: " Cái gì chó má thần khí, rõ ràng là một cây gậy bình thường."

" Không...không phải như thế." Tiểu Khai thực sự có điểm buồn bực, hắn đưa tay vẫy vẫy, Định Thiên Côn lập tức bay trở về, theo điểm này mà xem, nó chính là có đặc thù cơ bản của " thần khí nhận chủ".

" Nhưng...nhưng vừa rồi ta rõ ràng truyền lực lượng toàn thân vào, vì sao cả chút khí lực mà nó cũng phát không ra?"

Vũ Ca tiểu thư đâu thèm cãi cọ cùng hắn, lại một búa chém tới, Tiểu Khai cắn răng, giơ lên cây côn ngạnh sanh đón tới.

" Ba tháp" Định Thiên Côn lại bay ra.

Tiểu Khai nhanh chóng nhảy lui ra sau, né tránh khí thế hung hăng của Bàn Cổ Phủ, sau đó đưa tay một chiêu, cầm Định Thiên Côn trở về, sâu kín thở dài.

" Nghiêm Tiểu Khai, ngươi than thở cái gì?" Tiểu Trúc thật ra cũng không sợ hãi, ngược lại mang theo điểm tò mò: " Phượng Hoàng Thần không phải nói cây gậy này rất lợi hại hay sao?"

" Ta nghĩ...chúng ta cần làm một chuyện rất trọng yếu..." Tiểu Khai lạnh lùng nhìn Vũ Ca tiểu thư ở đối diện, liếc mắt nghiêm trang nhổ ra hai chữ: " Chạy trốn."

Những lời này nói xong, lại bắt đầu chạy trốn, lôi kéo tay Tiểu Trúc, cả thân hình hóa thành lưu quang, xa xa bỏ chạy.

Vũ Ca tiểu thư tức giận mắng to: " Vô lại!" Không nói hai lời, mang theo Bàn Cổ Phủ mau chóng đuổi theo phía sau.

Cả thân thể Tiểu Trúc bị hắn mang theo thật nhẹ nhàng, hai người nắm tay nhau cũng đã quen thuộc, giờ phút này Tiểu Trúc cũng không nói với hắn cái gì là " nam nữ thụ thụ bất thân" đạo lý, chỉ là quay đầu lại, nhìn thấy mặt sau Vũ Ca tiểu thư truy theo không bỏ, nghĩ thấy rất là kích thích.

Giờ phút này mặt trời sắp xuống núi, trời chiều càng phát ra ảm đạm, vốn sắc trời như vậy cũng thích hợp chạy trốn, nhưng Tiểu Khai càng chạy càng buồn bực, màu vàng nguyên lực trên người hắn không thể động, cứ như bị đè nặng, như vậy thấy được rõ ràng, Vũ Ca tiểu thư cứ một đường truy theo, có lẽ đuổi tới chân trời góc biển cũng không lo lắng bị bỏ rớt lại.

Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ?

Tiểu Khai gấp gáp, Vũ Ca tiểu thư lại càng gấp, nàng trước mặt cao thủ gia tộc từng thề muốn lấy tính mạng của Tiểu Khai, nếu bây giờ quay đầu trở về, thì mặt mũi còn đâu nữa, nhưng nếu tiếp tục truy, tên vô lại kia chạy thật sự là quá nhanh, bằng công lực của Vũ Ca tiểu thư cư nhiên khó khăn lắm mới có thể đuổi kịp, hơn nữa tên đáng chết kia không ngừng chạy loạn, mặc dù ma giới rất lớn, nhưng cũng không thể để hắn chạy mãi như vậy, vạn nhất chạy tới lãnh địa của cường giả khác, thì sẽ xảy ra vấn đề không hay.

Dù sao, Vũ Ca tiểu thư cũng là con gái của một trong năm đại cao thủ của ma giới Tê Bì đại nhân, từng cử động của nàng cũng đều có thể khiến cho người ngoài tranh cãi. Tỷ như nói, vị Thiên Huyễn Yêu Vương đại nhân vẫn luôn muốn tiến vào hàng ngũ của năm đại cao thủ ma giới, luôn luôn có điểm bị thần kinh, khẳng định sẽ nghĩ đến việc phát động chiến tranh xâm lược với Bá Cách gia tộc.

Vũ Ca tiểu thư càng gấp, lại càng tức giận, nàng ta nghĩ tới nghĩ lui, rõ ràng lớn tiếng uy hiếp: " Nghiêm Tiểu Khai, ngươi không đứng lại, ta sẽ lấy Trì Tiểu Trúc khai đao!"

Lời này không nói còn hoàn hảo, vừa nói, Tiểu Khai càng chạy nhanh hơn, tốc độ kia chẳng khác cơn gió, hô lạp lạp xẹt qua một ngọn núi, lại hô lạp lạp uyển qua một hồ nước, thân hình vốn nhẹ nhàng của Tiểu Trúc, bị hắn kéo tới mức tung bay lơ lửng trên không trung.

Vũ Ca tiểu thư cắn chặt răng, động thủ. Nàng ta ném lưỡi búa ra, Bàn Cổ Phủ thần khí thông linh, đuổi theo Tiểu Trúc bổ tới, Tiểu Khai quay đầu lại nhìn thấy, sợ tới mức hồn phi phách tán, xuất ra Sáng Thế Bảo Bình, liều mang ngăn cản, nhưng Sáng Thế Bảo Bình có vẻ không chịu nổi một kích của Bàn Cổ Phủ, nhất thời bị đánh bay, Tiểu Khai nhanh chóng tiếp được, nhưng Bàn Cổ Phủ trong suốt, không chút nào chậm lại, rốt cuộc " ba" một tiếng, chém vào trên chân Tiểu Trúc!

Tiểu Khai chỉ cảm thấy tâm can đau đớn, một cỗ nhiệt huyết trực tiếp xông lên đầu, hắn hét lớn một tiếng: " Không!" Dùng sức kéo Tiểu Trúc tới, nhanh chóng cầm mắt cá chân của nàng cúi đầu nhìn kỹ.

Nhưng đã có điểm cổ quái, Bàn Cổ Phủ chém trúng chân Tiểu Trúc, hốt nhiên sửng sờ, thế nhưng nhuyễn nhuyễn ngã xuống tới.

Vũ Ca tiểu thư trong lòng kinh ngạc, vươn tay một chiêu, Bàn Cổ Phủ quay về, trong nháy mắt súc nhỏ lại, lẳng lặng nằm trong lòng bàn tay Vũ Ca tiểu thư.

Lúc này giờ phút này, Tiểu Khai và Vũ Ca tâm loạn như ma, Tiểu Trúc công lực thấp kém, càng nhìn không rõ, không ai chú ý tới, trong tích tắc lưỡi búa chém trúng Cửu Thiên Huyền Nữ Hài, có một vầng hào quang màu đỏ, hốt nhiên từ trong hài đi ra, bám vào trên lưỡi Bàn Cổ Phủ.

Rồi sau đó, vầng hào quang màu đỏ này, theo tay Vũ Ca tiểu thư, nhanh chóng chui vào trong lòng bàn tay Vũ Ca tiểu thư.

Thiên địa yên tĩnh, vạn vật không tiếng động, Tiểu Khai ôm Tiểu Trúc đứng bên này, Vũ Ca tiểu thư đứng bên kia, phảng phất bỗng nhiên cả thế giới yên tĩnh xuống tới.

Tiểu Khai cúi đầu tra xét hồi lâu, mới xác định Tiểu Trúc không bị thương, Tiểu Trúc cũng không sợ hãi, bỗng nhiên nói: " Nghiêm Tiểu Khai."

Tiểu Khai đáp: " Cái gì?"

Tiểu Trúc nói: " Theo phản ứng vừa rồi của ngươi, ngươi đích xác thực quan tâm ta, bây giờ ta đối với chuyện xưa của ngươi, càng tin tưởng thêm một ít."

Tiểu Khai khẽ gật đầu, trong lòng thập phần vui vẻ, lại không biết làm sao trả lời.

Bọn họ không có chú ý tới, Vũ Ca tiểu thư bên kia, đang lâm vào trong một loại trạng thái thực cổ quái. Hai mắt nàng ta nhắm chặt, toàn thân run nhè nhẹ, vẻ mặt phảng phất như bị bệnh, khi thì xanh, khi thì trắng bệch, cả người vặn vẹo bất thường, như vậy qua hồi lâu, nàng ta bỗng nhiên mạnh run lên, mở mắt ra!

Vừa thấy, Vũ Ca tiểu thư phảng phất hoàn toàn thanh tỉnh, hết thảy bình thường, nhưng nếu nhìn kỹ, cặp mắt của nàng, lại hoàn toàn khác hẳn vẻ cao ngạo lãnh đạm trước kia, ngược lại mang theo vẻ mị hoặc nói không nên lời, một loại nhàn nhạt, cơ hồ không thể nhận ra, rồi lại mang theo ý vị mị hoặc mãnh liệt. Nàng lắc nhẹ cổ, giãn ra tay chân một chút, cúi đầu nhìn toàn thân mình, sau đó vừa lòng gật đầu, rồi nghiêng đầu phảng phất như nhớ lại, lúc này mới ho khan một tiếng, cao giọng quát: " Nghiêm Tiểu Khai, ngươi chết chắc rồi!"

Tiểu Khai vừa được Tiểu Trúc khen ngợi, tâm tình giờ phút này rất tốt, cười nói: " Không phải ta đang sống rất vui vẻ hay sao?"

Vũ Ca tiểu thư lại suy nghĩ, mới nói: " Ta lập tức sẽ giết ngươi."

Tiểu Khai lại kéo tay Tiểu Trúc chạy đi, phút chốc đã ra xa ngàn thước, tiếng cười dài truyền đến xa xa: " Ngươi cứ tới a."

Vũ Ca tiểu thư đứng tại chỗ, lẳng lặng nhìn phương xa, đột nhiên lạnh lùng cười, thế nhưng có vẻ quỷ dị nói không nên lời, sau đó triển khai thân hình, nhanh chóng đuổi theo.

Trời chiều đang dần buông, rốt cuộc cũng sụp xuống, trong thiên địa nhất thời một mảnh tối đen, rốt cuộc nhìn không thấy một tia ánh sáng.

Tiểu Khai một đường chạy như điên, chỉ cảm thấy trong lòng vô cùng thoải mái, thế nhưng còn có loại cảm giác có thể tung hoành trời cao đất rộng, tiếng hô hấp của Tiểu Trúc vọng bên tai, càng làm cho khoái cảm tăng thêm ý vị ngọt ngào, chạy hồi lâu, Vũ Ca tiểu thư ở phía sau vẫn không có ý buông tha, Tiểu Trúc bỗng nhiên nói: " Nghiêm Tiểu Khai, có điểm kỳ quái."

Tiểu Khai cười nói: " Kỳ quái cái gì?"

Thanh âm của Tiểu Trúc có điểm mê hoặc: " Sao như ta nhớ...nhớ ra một chuyện."

Toàn thân Tiểu Khai chấn động, nhất thời tinh thần căng lên: " Nàng nhớ tới cái gì?"

Tiểu Trúc nói: " Ta nghĩ tới cha mẹ ta, cha ta hình như gọi là Trì Định Nghiêu, mẹ ta tên là Tiếu Nhan, đúng hay không?"

Tiểu Khai quả thật mừng rỡ vô cùng, liên tục gật đầu nói: " Đúng đúng, ta đã nhớ rõ hình như là hai tên này."

Tiểu Trúc " nga" một tiếng, sau một lúc lâu, mới nói: " Chẳng lẽ ta là đệ tử phái Nga Mi?"

Tiểu Khai nhìn thấy nàng có vẻ như khôi phục trí nhớ, càng vui vẻ, kiên nhẫn giải thích: " Trước kia nàng là đệ tử Nga Mi, nhưng bây giờ Nga Mi có rất nhiều biến cố, nàng không còn là đệ tử Nga Mi nữa."

Tiểu Trúc nghĩ hồi lâu, có chút thẹn thùng: " Phi, phi, phi." ba lần, mới nói: " Ngươi...ngươi như thế nào lại ngay trước mặt nhiều người tại Thục Sơn, cùng người ta..." Tiểu Trúc có tính cách văn tĩnh mà nội liễm, cho nên câu nói kế tiếp, vô luận thế nào cũng nói không ra.

Tiểu Khai mừng rỡ a a cười, nói: " Tiểu Trúc, nàng chậm rãi suy nghĩ, dùng sức nghĩ, đợi khi nàng nhớ lại toàn bộ, ta sẽ đưa nàng về tu chân giới, đi đến Linh Sơn cùng mọi người hội hợp, ta nhất định sẽ đối xử thật tốt với nàng, làm cho nàng mỗi ngày đều được vui vẻ khoái hoạt."

Tiểu Trúc lên tiếng, lại qua hồi lâu, mới nói: " Giống như rốt cuộc không nhớ nổi được gì nữa."

Tiểu Khai an ủi nói: " Đừng nóng vội, chúng ta chậm rãi thôi, dù sao thời gian còn dài mà." Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK