Mục lục
[Dịch] Thần Ma Hệ Thống
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Long Đằng trấn nằm trong biên cảnh Quảng Tây và giao giới một tiểu trấn của Thái Lan, lúc này ở bên ngoài trấn là đỉnh núi, lẳng lặng có bảy người đang đứng, là bọn người Nhạc Trọng.

- Chỗ đó chính là Long Đằng trấn sao?

Nhạc Trọng từ trong lòng ngực lấy một ống viễn vọng nhìn qua Long Đằng trấn bên kia.

Ở cửa ra vào của Long Đằng trấn có bốn tên chiến sĩ đang đứng vặn vẹo, lúc này bốn gã chiến sĩ ném súng qua một bên, đang đánh bài.

Gần cửa ra vào của trấn có tháp súng máy, nhưng mà trên tháp súng máy không có người gác, phòng ngự cực kỳ qua loa.

- Thực là một đám đám ô hợp!

Nhạc Trọng đưa mắt nhìn qua bên dưới và nghĩ trong lòng.

Phòng ngự trong trấn nhỏ này Nhạc Trọng nhìn qua là kém cỏi nhất từng nhìn thấy, hoàn toàn là không có đề phòng gì cả, nếu như không có gì thì một doanh chiến sĩ là có thể hạ cái thôn nhỏ này rồi.

- Chúng ta đi! !

Nhạc Trọng mang theo mấy người Minh Giai Giai dễ dàng đi tới cái trấn nhỏ này. Nơi này là Trung Quốc không phải Thái Lan, Nhạc Trọng cũng làm bộ như người sống sót đi tới nơi này. Nếu như ở Thái Lan, Nhạc Trọng muốn lẫn vào trong bất cứ trọng địa quân sự nào cũng là chuyện cực kỳ khó.

- Đứng lại! Các người là ai?

Thời điểm mấy người Nhạc Trọng đi tới trước cửa thôn, bốn tên đang đánh bài có một tên đứng lên, ngăn ở trước người Nhạc Trọng và quát lớn.

La Cường cúi người xuống và lên tiếng giải thích.

- Chúng tôi là người sống sót ở Đông Bình thôn. Nghe nói nơi này có căn cứ do chính phủ thành lập vì vậy đến đây tìm nơi nương tựa.

Tên chiến sĩ kia cẩn thận nhìn qua bọn người Nhạc Trọng, hắn nhìn thấy ba lô trên lưng mấy người Nhạc Trọng thì con mắt sáng ngời, chỉ vào ba lô mấy người Nhạc Trọng và nói:

- Đem những ba lô này đưa đây, muốn đi vào căn cứ thì phải kiểm tra! Bất luận hàng cấm gì cũng không được đưa vào trong căn cứ.

La Cường nhìn qua Nhạc Trọng và thấy Nhạc Trọng không có phản đối, chợt đem một ba lô mở ra xem.

- Bánh ngọt! ! Sữa bò! ! Còn có thuốc lá! Thứ tốt! ! Xem như lão tử phát tài rồi!

Tên chiến sĩ kia nhìn thấy trên lưng bọn người Nhạc Trọng đều là bánh ngọt, sữa bò các loại đồ ăn, trên mặt hiện ra thần sắc tham lam, dốc sức liều mạng đem những vật kia nhét vào trong ngực.

Một tên chiến sĩ đi tới, hắn vừa nhìn thấy đồ trong ba lô thì trên mặt hiện ra thần sắc tham lam, thò tay cướp lấy những vật kia:

- Tôi nhìn xem! ! Móa! Tiết Cương! Có nhiều đồ tốt như vậy không nên độc chiếm đấy!

Bảo vệ cửa ra vào thì lợi ích lớn nhất chính là vơ vét đồ của những người sống sót, bọn họ tự nhiên không bỏ qua cơ hội này. Còn lại hai gã chiến sĩ cũng vây quanh, nhao nhao thò tay đem đồ nhét vào trong ngực của mình.

Nhạc Trọng nhìn thấy màn này thì nhíu mày, những tên này biểu hiện không khác gì thổ phỉ.

La Cường giả trang làm người sợ phiền phức, đau khổ nói:

- Huynh đệ! ! Chừa chút cho tôi đi! ! Cầu các người! Tôi còn phải dựa vào những vật này mà sống đấy.

Tiết Cương nhìn La Cường và sắc mặt trầm xuống., chửi ầm lên nói:

- Câm mồm! Mày không nên được cho mặt mũi mà không biết xấu hổ, lão tử lấy đồ của mày là để mắt cho mày rồi! Lại lải nhải thì coi chừng lão tử sẽ xử bắn mày đấy! Cút đi cho nhanh!

La Cường lúc này mới buông lỏng một hơi, vẻ mặt cầu xin mang theo Nhạc Trọng đi vào trong trấn.

- Chậm!

Đúng lúc này một gã chiến sĩ đột nhiên gọi ngừng lại.

Nghe được tên kia kêu lại, Nhạc Trọng cơ bắp lúc này căng cứng lên, tùy thời chuẩn bị động thủ giết chết bốn tên này. Nếu như một khi động thủ thì phải dùng thủ đoạn sét đánh không kịp bưng tay tiêu diệt những kẻ phản kháng. Dưới tình huống không biết tình huống của Long Đằng mà tùy tiện động thủ là không nên, không cẩn thận thì bọn người Nhạc Trọng sẽ ở lại chỗ này mãi mãi.

La Cường khom người một bộ dáng ăn nói khép nép nhát gan sợ phiền phức nhìn qua tên chiến sĩ hỏi:

- Chuyện gì? Đại huynh đệ! !

Tên chiến sĩ kia dâm quang trong mắt hiện ra, nhìn qua Thư Thiên Nhã ở sau lưng Nhạc Trọng từ trên xuống dưới.

Tuy Thư Thiên Nhã có không ít bụi và đất, nhưng mà dáng người gợi cảm kia quần áo không cách nào che dấu được, đồng thời nàng giơ tay nhấc chân đều có một cổ khí chất tự tin cùng mị lực, những chuyện này nàng không che dấu được.

Tên chiến sĩ kia vừa nhìn thấy Thư Thiên Nhã, đã bị nàng làm mê đắm, dáng người của nàng hấp dẫn hắn, hắn không ngờ nhìn qua bộ ngực đầy đặn của Thư Thiên Nhã.

Tên chiến sĩ kia chỉ tay vào căn phòng nhỏ, nhìn qua Thư Thiên Nhã cười dâm đãng và nói:

- Cô đi theo tôi qua đó một chút!

- Điền Đỗ Minh! Loại người quái dị này mày cũng quan tâm? Nữ nhân này chỉ sợ mấy tháng không được tắm rửa sạch sẽ rồi!

- Điền Đỗ Minh, mày không thuốc chữa rồi! ! Nhưng mà dáng người của xú nữ này không tệ.

"..."

Còn lại ba tên chiến sĩ nhìn qua mấy người Nhạc Trọng và thu hết đồ ăn, sau đó cười to lên.

Bốn tên này cười lên dâm đãng, Thư Thiên Nhã tức tới mức sắc mặt tái nhợt, cơ hồ muốn ra tay đánh bốn tên này thành khối băng. Nàng cho dù là sau tận thế vẫn thuận buồm xuôi gió, vũ nhục như thế này vẫn là lần đầu tiên.

Điền Đỗ Minh nhìn qua Thư Thiên Nhã đứng yên bất động, sắc mặt trầm xuống lớn tiếng quát lớn:

- Mẹ kiếp! Cô còn không đi qua! Đừng cho mặt mũi mà không biết xấu hổ!

Thư Thiên Nhã tâm niệm thay đổi thật nhanh, nàng quay đầu nhìn lại, liền thông thấy Nhạc Trọng bên cạnh không có ý định xuất đầu, nàng đã quyết định chắc chắn, thoáng cái bắt lấy cánh tay trái của Nhạc Trọng và bộ dáng nhát gan sợ phiền phức nói ra:

- Đây là chồng của tôi!

Nhạc Trọng hơi sững sờ, hắn cũng thật không ngờ Thư Thiên Nhã thoáng cái lại đẩy hắn ra ngoài.

- Đây là nam nhân của cô?

Điền Đỗ Minh đưa mắt nhìn qua Nhạc Trọng và khinh miệt uy hiếp nói:

- Cho nữ nhân của mày bồi tao một đêm! Nếu không lão tử bây giờ sẽ bắn chết mày tại chỗ!

Sau tận thế mạng người tiện như con kiến, bọn người Điền Đỗ Minh cũng từng lấy vài mạng người rồi, căn bản không đem bình thường người là người. Nơi này là Long Đằng trấn, trừ người có hậu đài bọn họ không dám trêu chọc ra, mặt khác người sống sót khác bọn họ không đặt vào mắt.

Nhạc Trọng quay đầu nhìn qua hai bên vài lần, phát hiện ở chung quanh cửa trấn có người sống sót tồn tại, giống như chết lặng vậy. Ở cách một trăm mét có bao cát lưới sắt làm thành trận địa, ở đó có một cây súng máy hạng nặng, nhưng mà có hai tên gác súng máy nằm ngáy o..o..., trừ chuyện đó ra không ai chú ý tới bên này.

- Móa! Mày dám bỏ qua lão tử! Lão tử đánh chết mày!

Điền Đỗ Minh nhìn thây Nhạc Trọng không thèm nhìn qua hắn, trong nội tâm giận dữ, lập tức giơ súng nhắm vào Nhạc Trọng. Hắn gần đây hung hăng càn quấy đã quen rồi, cơ hồ không có gì người sống sót nào dám làm hắn tức giận, Nhạc Trọng bỏ qua như vậy làm cho hắn cảm thấy vô cùng nhục nhã.

Nhạc Trọng quay người lại, trong mắt hàn mang chợt lóe lên, hắn duỗi tay chộp vào yết hầu của Điền Đỗ Minh, dùng sức sờ một cái, lực lượng cực lớn bóp nát yết hầu của Điền Đỗ Minh.

Trong mắt Điền Đỗ Minh hiện ra thần sắc kinh hãi, hắn như thế nào không nghĩ người chết lại là mình.

Nhạc Trọng lạnh lùng ra lệnh:

- Động thủ! Đừng cho bọn chúng lên tiếng! Tôi cần người sống!

Ô Ấn lập tức bạo phát, giống như con báo lập tức bạo phát tốc độ cực nhanh, lập tức hiện ra sau lưng của một tên và chặt vào cổ của tên này làm hắn ngất đi.

Trịnh Minh Hòa chính là cường giả kinh nghiệm chiến đấu vô cùng phong phú, hắn nghe lệnh của Nhạc Trọng thì đã chuẩn bị chiến đấu từ trước rồi, lựa chọn địa hình có lợi nhất. Một khi nhận được mệnh lệnh, hắn liền bổ nhào qua, hai phát chặt cổ lần nữa thì đã làm chúng ngất đi toàn bộ.

Nhạc Trọng nhìn qua hai gã gác súng máy ở cách đó một trăm mét, hai mắt ngưng tụ, sau đó hai lần phát động Khủng Cụ Thuật. Hai đạo tinh thần lực cường đại tiến vào trong thưc hải của hai tên này, trực tiếp làm bọn chúng bị hù chết.

Sau khi giải quyết sáu gã chiến sĩ, một chút âm thanh cũng không phát ra.

Nhạc Trọng lưu lại Trịnh Minh Hòa, bạch cốt hai người lưu thủ bên ngoài, kéo lấy Tiết Cương ba người tiến vào trong một căn phòng nhỏ.

Ô Ấn trực tiếp cầm nước tưới vào đầu của ba tên này, đem ba tinh giội tỉnh lại.

- Thành thật một chút! Nếu không tao giết bọn mày!

Tiết Cương ba người vừa mới tỉnh lại, chợt nghe được âm thanh lạnh như băng của Nhạc Trọng, đồng thời một họng súng đặt lên đầu của bọn họ, bọn họ thoáng cái trở nên hết sức thành thật, cũng không có la to cảnh báo người trong trấn. Dù sao không có gì quý hơn mạng của mình cả.

Nhạc Trọng nhìn qua Tiết Cương ba người lạnh như băng nói:

- Tao muốn biết tình báo của Long Đằng trấn, nếu như bọn mày thành thật khai thật, tao có thể cho bọn mày con đường sống. Nếu không nói thật thì bọn mày đi chết đi.

Tiết Cương thoáng cái chấn kinh, quỳ gối trước người Nhạc Trọng và dập đầu liên tục, nói:

- Tiểu nhân nhất định tri vô bất ngôn (không biết không nói) ngôn vô bất tẫn (biết gì nói nấy)! ! Đại nhân xin hỏi! Chỉ cần tôi biết rõ, tôi nguyện ý nói toàn bộ chi đại nhân nghe.

- Tôi cái gì cũng nguyện ý nói.

- Chỉ cần là tôi biết rõ! Tôi nhất định sẽ không chút giấu diếm.

"..."

Ba tên chiến sĩ này không có cốt khí nhìn qua Nhạc Trọng dập đầu cầu khẩn. Chỉ cần còn sống thì không ai xương cứng cả.

Nhạc Trọng lúc này mới bắt đầu điều tra hư thật của Long Đằng trấn. Tiết Cương ba người cũng đem toàn bộ tin tức mình biết nói cho Nhạc Trọng nghe.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Ngo Hasuka
27 Tháng tám, 2021 00:07
Chúng m bảo nó óc chó hài ?? Chúng m vào mạt thế có dẫn đội dc như vậy không mà óc tk main này k phải là loại quá thông minh như nó k có ngu ok, quyết đoán và sát phạt còn muốn con *** j nữa chỉ cần ai dị tâm là nó giết k thánh mẫu ? đặt mình vào nv đi phải biết đây là mạt thế ok truyện nó cũng nói tk này có nhiều tật xấu rồi k phải là không nói đâu, còn gái mạt thế kiếm trăm đứa là bth nếu mày đủ năng lực, còn buff thế mà tội vạ tất cả đều nó đánh giết 1 đường mạnh lên chứ k phải tự nhiên nhặt dc cái j rồi ăn mà lên cấp vù vù
Trịnh Ngọc Minh
26 Tháng hai, 2021 15:40
hồi mới tu có đọc bộ này 1 lần , giờ đọc lại éo hiểu sao hồi đầu mình nhai đc bộ này , main óc chó ***
Hieu Le
27 Tháng một, 2021 06:56
Phụ nữ của main : Lộ Văn Quách Vũ Trần Diệu Trương Tĩnh Xảo Trác Nhã Đồng Mã Lỵ Lỵ Tằng Phương Cố Mạn Tư Đổng Hiểu Văn Thiên Dã Ma Mỹ Anh Tỉnh Bạch Tuyết Tiếu Hoa Uy Lực An Na Tư Mã Băng Trịnh Lỵ Tú Nguyệt Ảnh Nguyệt Tinh Nguyệt Liên Na Tháp Lỵ Viên Lục Trần Dao Ái Toa Đổng Vũ Dao
Thaiduy99
15 Tháng mười một, 2020 13:40
Đầu hay. Cuối tệ. Lướt y như rằng end cho lẹ. Khai thác nhân vật phụ kém. Gái toàn chịch 1 lần r về sau k còn lên sóng nữa :v
Hoanvahieu
03 Tháng mười, 2020 00:36
hay mà ? tao đọc bên truyenfu.ll.vn chả thấy gái gú với chi tiết vô lý, tuy ko biết bên này dịch sao nhưng qua bên truyenf.ull.vn đọc đi, tao nhớ làm éo gì gái gú với chi tiết vô lý
Hoanvahieu
03 Tháng mười, 2020 00:36
hay mà ? tao đọc bên truyenfu.ll.vn chả thấy gái gú với chi tiết vô lý, tuy ko biết bên này dịch sao nhưng qua bên ***.vn đọc đi, tao nhớ làm éo gì gái gú với chi tiết vô lý
Hoanvahieu
03 Tháng mười, 2020 00:36
hay mà ? tao đọc bên ***.vn chả thấy gái gú với chi tiết vô lý, tuy ko biết bên này dịch sao nhưng qua bên ***.vn đọc đi, tao nhớ làm éo gì gái gú với chi tiết vô lý
Thanlong989898
06 Tháng chín, 2020 13:51
????
Hồ Quốc An
15 Tháng bảy, 2020 02:14
với thâm niên đọc truyện 12 năm của nình thì đây là một bộ mà Mian óc chó nhất từng thấy, buff thì vô tội vạ, nó buff còn vô lý hơn bộ Siêu Cấp Đánh Mặt Hệ Thống nữa. nát bét
blackhole
24 Tháng tư, 2020 14:00
cốt truyện, ý tưởng thì ok nhưng mà con tác triển khai non tay làm ng đọc hình dung main như là 1 thằng óc chó, ngu nhất trong các main, phế nhất trong các truyện.
Ngọc Trường
19 Tháng ba, 2020 07:18
đọc đoạn đầu còn thấy hay, càng về sau càng nhiều chi tiết vô lý nuốt éo nổi. Thích buft thì buft éo cần lý do
cuongnv540
19 Tháng ba, 2020 01:57
Một trong nhưng truyện đọc đầu tiên bộ này với bộ thần ma vô song quá hay. Đúng chất mạt thế
Nguyễn Hưng
17 Tháng ba, 2020 13:14
Dành cho người mới @@ đọc lâu năm đọc gồng tới 232 chương là thua gì gái gú lum la
Hieu Le
26 Tháng hai, 2020 23:44
thích hợp cho người mới tu luyện. còn các lão hữu thì nên bỏ qua
AnhVìAi_MàPhảiOnline
12 Tháng mười hai, 2019 20:00
đọc giải trí đc, buff hơi nhiều
Hieu Le
06 Tháng mười, 2019 13:22
nvc ảo tưởng sm ***,đi đâu củng a,hung cứu mĩ nhân,rồi dắt theo,đệ toàn nữ,nam thì lác đác,toàn ăn may lên lv...n chung truyện đọc vui giải trí chứ xàm xí,dành cho nhập môn,d8ạo hữu tu luyện 2năm trở lên ko nên đọc,10chuong là chạy...
Hieu Le
04 Tháng mười, 2019 16:39
yubfjmưu
thietthu
01 Tháng sáu, 2019 23:12
ước gì mình được như anh ấy ,theo làm thủ hạ cũng vui nữa
thietthu
01 Tháng sáu, 2019 21:34
chương 51 mới có nhẫn trữ vật ,ước gì có 1 cái nhẫn trữ vật 100x100x100 bỏ nguyên chiếc xe vào,gặp cái gì cần là bỏ vào ko sợ thiếu thứ gì ,đi rừng đi thám hiểm éo sợ gì ,đúc nguyên cái phòng bê tông cốt thép đêm ngũ sợ gì thú dữ
Dương Quyền
01 Tháng sáu, 2019 15:05
xin 1 vài truyện thể loại zobie mạt thế như này ạ
thietthu
31 Tháng năm, 2019 03:29
đọc lại lần 3 ,thích cây đường đao
BÌNH LUẬN FACEBOOK