Mục lục
[Dịch] Thần Ma Hệ Thống
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Thế lực ở đó san sát như rừng, ngư long hỗn tạp, cường giả như mây. Nhưng mà đa cỗ thế lực lớn nhất là Đại Hàn Dân Quốc Phức Hưng Hội, Đại Hàn Dân Quốc Cộng Hòa Hội, Đại Hàn Dân Quốc Thống Nhất Hội. Đại Hàn Dân Quốc Phức Hưng Hội hội trưởng Thôi Nguyên Vượng, Đại Hàn Dân Quốc Cộng Hòa Hội hội trưởng Kim Phác Xán, Đại Hàn Dân Quốc Thống Nhất Hội hội trưởng Chu Tuấn Hạo đều là người tiến hóa siêu cấp. Cũng là hy vọng của Đại Hàn Dân Quốc.

Thạch Vệ Quốc nói tới đây là dừng, vô cùng nhiệt tinh mời Nhạc Trọng dùng bữa.

- Đây là thịt Hắc Lân Ngư biến dị cấp hai, thịt của nó rất ngon, ăn nhiều một chút.

Biến dị thú cấp hai với người thường mà nói rất khó giết chết, bọn người Thạch Vệ Quốc có thịt biến dị thú cấp hai cũng không dễ dàng.

Nhạc Trọng gắp một miếng thịt biến dị thú đưa vào miệng và nói.

Thạch Vệ Quốc nhìn Nhạc Trọng đưa thịt biến dị thú vào miệng, trong mắt loáng hiện ra một tia đắc ý, lại thập phần nhiệt tình hô lên.

- Đến, đến! Nhạc Trọng, đây chính là Lafite năm 83, đây là rượu ngon, chúng ta uống một ly nào, hảo hảo chúc mừng hữu nghị của chúng ta.

Nhạc Trọng cầm lấy chén rượu, đột nhiên sắc mặt đại biến, tay mềm nhũn, chén rượu rơi xuống đất bản thân của hắn xụi lơ trên mặt bàn, thần sắc mang theo cả kinh, cắn răng hỏi:

- Mày hạ độc? Tại sao hạ độc?

Thạch Vệ Quốc nhìn Nhạc Trọng xụi lơ trên mặt bàn, trên gương mặt hiện ra nụ cười mừng như điên, trong mắt toát ra nụ cười hung ác nhìn Nhạc Trọng.

- Ha ha ha! Nhạc Trọng, mày là đồ ngu xuẩn. Dùng ngạn ngữ của tung của bọn mày chính là thiên đường có đường mày không đi, địa ngục không cửa mày lại vào. Thạch Vệ Quốc tao câm hận nhất chính là đám tung của tụi mày, nếu không phải bọn chó tung của bọn mày thì quốc gia bọn tao đã sớm thống nhất từ lâu lắm rồi. Hơn nữa bọn nghèo mạt chúng bây lại sang đây làm việc, sang đoạt công việc của người trẻ tuổi của bọn tao, chúng mày đúng là đáng chết. Mang vào, mang nó vào đây.

Thạch Vệ Quốc vừa nói xong thì tám tên đại hán khôi ngô áp giải sáu người vào đại sảnh.

Trong mắt sáu người bị áp giải vào hiện ra thần sắc lo sợ thật sâu.

Thạch Vệ Quốc chỉ vào Nhạc Trọng và cười hung ác.

- Nhìn thấy chưa? Đây chính là đồ tung của hạ tiện bọn mày đấy, bọn này dám tới Đại Hàn Dân Quốc của bọn tao câu dẫn nam nhân, phá hoại huyết thống của dân tộc tao, đúng là đáng chết, hạ tiện!

Thạch Vệ Quốc cười dự tợn:

- Sáu nữ nhân này chính là ba cặp mẹ con đã làm ô nhiễm huyết thống Đại Hàn chúng tao. Mày là cường giả đứng đâu của bọn chó tung của từng của, nhìn tao chơi chúng nó cho mày xem. Ha ha ha ha! ! Lưu Mẫn Tập và con gái của mày bò qua đây, lão tử muốn ngàn chết bọn mày!

Một thiếu phụ có tư sắc tên là Lưu Mẫn Tập biến sắc, thoáng cái quỳ trên mặt đất dùng tiếng Hàn cầu khẩn:

- Đại nhân, đại nhân, tôi là người Hàn Quốc, tôi đã gia nhập quốc tịch Hàn Quốc rồi, Tôi đã là người Hàn Quốc rồi! Van cầu ngài buông tha chúng tôi đi.

Thạch Vệ Quốc nhíu mày một cái, một cước đá vào người Lưu Mẫn Tập, đá nàng té trên mặt đất.

- Đúng là đồ đê tiện! Tao không có hứng thú, bọn mày tới đây.

Những hộ vệ kia hoan hô một tiếng, không ngừng cười lên, trực tiếp cỡi quần của mình và cố định Lưu Mẫn Tập và con gái của nàng, sau đó không ngừng chơi đùa.

Lưu Mẫn Tập bị hãm hiếp, trên mặt lộ ra nét thống khổ, bi ai, tuyệt vọng. Nàng trước tận thế có tướng mạo thanh tú, ngũ quan đoan chính, ở trong nước cũng là mỹ nhân khó có được, có không ít người theo đuổi. Nhưng mà nàng thích xem phìm Hàn xèng cho nên ôm mộng tìm kiếm bạch mã hoàng tử ở xứ Hàn. Đi vào Hàn Quốc và nàng phát hiện đây không phải là thiên đường như nàng từng tưởng tượng..

Trong Hàn Quốc có người không có thành kiến với tung của, nhưng mà những người này cũng chẳng thích tung của chút nào. Hơn nữa sau khi thế giới biến dị thì Lưu Mẫn Tập và những người tung của khác vốn đã bị kỳ thị và thành kiến, bây giờ càng nhận vô số tủi nhục và ủy khuất.

- Nếu như không tới Hàn Quốc là tốt rồi. Thực xin lỗi, mẹ không nên sinh con ra!

Trong cơn tuyệt vọng, Lưu Mẫn Tập vô cùng yếu ớt và khí tức sinh mệnh dần biến mất, trước khi chết hai mắt tràn ngập áy náy nhìn qua con gái cũng đang bị xâm phạm.

- Tiểu tiện nhân. Chết rồi, con chó mẹ chết rồi. Đến đây, hai con chó bên kia tới đây. Leo lên người của nhân đi nào!

Một nữ nhân đang bò trên mặt đất và mang trên mặt nụ cười nịnh nọt, mang theo con gái mười bảy tuổi của nàng học theo chó bò qua phía Thạch Vệ Quốc, vừa bò còn sủa như chó. Nàng chỉ muốn sống sót, về phần tôn nghiêm cái gì đó nàng đã ném sạch sẽ rồi. Liêm sỉ loại vật này không tồn tại trong tận thế.

Thạch Vệ Quốc cười lên dữ tợn, nắm tóc đai của Cao Mỹ Lai dắt đi như chó, kéo Cao Mỹ Lai đi qua:

- Ha ha ha! ! Nhìn thấy chưa? Nhạc Trọng, đây chính là tiện nhân tung của chúng mày đấy! Đủ tiện a. Chính đám đê tiện này đã ô nhiễm huyết thống Đại Hàn chúng tao đấy, sinh ra đồ đê tiện này! Mày nói xem mày có đê tiện không? Có phải hay không?

Vẻ mặt Cao Mỹ Lai thống khổ, hai hàng nước mắt chảy dài:

- Tôi là đồ đê tiện! Tôi là chó mẹ, đừng đánh tôi, đau quá!

- Ha ha ha!

Thạch Vệ Quốc càng cười to hưng phấn hơn, có thể ở trước mặt Nhạc Trọng và vũ nhục hắn chính là vũ nhục đám tung của, sau đó thưởng thức biểu lộ tuyệt vọng và bi phẫm cho Nhạc Trọng xem, đây là chuyện hắn hưng phấn nhất.

Thạch Vệ Quốc quay đầu nhìn qua hai mẹ con còn lại đang sợ hãi, ánh mắt hiện ra hung quang:

- Triệu Hi, Trịnh Lỵ Tú, tụi mày bò qua đây. Chó là phải bò! ! Lão tử muốn chơi hai con chó tụi mày, tới đây!

Thiếu phụ xinh đẹp Triệu Hi ôm con gái Trịnh Lỵ Tú mười sáu tuổi trong ngực, trong mắt tức giận và nhổ nước bọt:

- Phi! Thạch Vệ Quốc, mày là súc sinh đáng chết, mày là đồ khốn nạn, ta tao và Lỵ Tú là người, mới không phải là chó cái. Súc sinh như mày chết không yên lành, Tương Trung sẽ có người tới đây cứu chúng tao đi. Ngày anh ta tới chính là ngày chết của mày!

Trong mắt Thạch Vệ Quốc hiện ra thần sắc cổ quái, hưng phấn cười cười, hai tay vỗ nhẹ:

- Trịnh Tương Trung? Hắc hắc, vậy nghe ý kiến của chồng mày là Trịnh Tương Trung nhé, dẫn nó vào đây.

Một nam tử trung niên ăn mặc thời thượng, thân hình cao lớn, tướng mạo có chút anh tuấn được hai tên chiến sĩ dẫn vào trong này.

- Tương Trung!

- Ba ba!

Nhìn thấy nam tử trung niên này thì Triệu Hi, Trịnh Lỵ Tú thất thanh kêu lên.

Trịnh Tương Trung đi tới trước người Thạch Vệ Quốc, bộ dáng cúi đầu khom người nịnh nọt Thạch Vệ Quốc:

- Thạch Vệ Quốc đại nhân, không biết ngài gọi tôi có chuyện gì không?

Thạch Vệ Quốc lạnh lùng lườm Trịnh Tương Trung, nói:

- Tao muốn chơi vợ và con gái của mày, có ý kiến gì không?

Trên mặt Trịnh Tương Trung mang theo nụ cười nịnh nọt, lời nói như kiếm, trực tiếp đâm vào lòng của Triệu Hi, Trịnh Lỵ Tú:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
ngoduythu
21 Tháng năm, 2023 09:53
Nghe giới thiệu thì thấy đúng thể loại mình thích nhưng đọc cmt thấy tư tưởng đại háng mất dạy quá nên thôi
kicakicuc
18 Tháng năm, 2023 07:16
TQ số 1 về kinh tế. Á đù fan Trung Cộng ===> Ngo Hasuka.
Trần Vinh
16 Tháng năm, 2023 12:49
Đó là cách giáo dục của Trung Quốc. Tự tôn cực đoan có lợi cũng có hại. Quản lý đất nước trên tỷ dân nó khác mấy trăm triệu dân như mình. Tác giả viết truyện cũng là theo số đông để kím cơm không thuần tuý là viết vì đam mê thôi nên cũng hiểu phần nào. Đừng kiểu trẻ trâu là được rồi, bối cảnh hỗn loạn thì phe phái nội đấu là bình thường. Tập trung càng nhiều tài nguyên thì càng mạnh mà
Hieu Le
30 Tháng tư, 2023 08:49
711.thiểm điện lên cấp 3 rồi mà sao vẫn miên tả tốc độ là cấp 2?
Ngo Hasuka
12 Tháng hai, 2023 21:37
Thế mà nó đứng vững hơn 5k năm và bây h là cường quốc số 1 về kinh tế đấy bro
Hieu Le
06 Tháng tám, 2022 12:23
chuyện này lúc đầu còn hay về sau càng sàm. thời tận thế loạn lạc mà có tư tưởng như thằng tác giả và tính cách dành ăn của người Trung Quốc thì chết sớm. dân Trung Quốc sợ Nhật Bản lắm hay sao mà chuyện nào cũng đưa mấy người Nhật
Hieu Le
05 Tháng tám, 2022 16:52
nghĩ sao thằng tác giả thời tận thế mà nói cho nhân vật chính giết người như chó. đã cảm thấy thì phải đoàn kết không phân biệt chủng tộc đằng này nó còn cực đoan tôn vinh người hoa của nó giết người Thái Lan các dân tộc khác Nội đấu đá giữa con người với nhau thôi là đủ thằng nhân vật chính chết biết bao nhiêu lần rồi tại thằng tác giả nó đưa tinh thần dân tộc của nó lên ghê quá. bên Trung Quốc mà có những thằng đầu óc tinh thần dân tộc cực đoan như vậy sớm muộn gì đất nước Trung Quốc cũng diệt vong
Hieu Le
05 Tháng tám, 2022 16:47
chuyện này nó có tư thằng tác giả bộ truyện này nó có tinh thần dân tộc ảo tưởng sức mạnh người Trung Hoa. dân tộc người Hán nó có âm mưu đồng hóa các nước khác làm như người nào cũng có suy nghĩ cực đoan như dân tộc Trung Quốc nó vậy. nhân vật chính giết người Thái Lan cũng đâu khác gì người thái lan tàn sát người Hoa đâu. có tận thế thì cũng không để mấy thằng như nhân vật chính làm thủ lĩnh ác ôn. Bởi vậy người Việt Nam ta nên đề phòng mấy thằng Trung Quốc
Hieu Le
11 Tháng mười, 2021 12:27
chap 343 trùng lập 3 lần
Ngo Hasuka
22 Tháng chín, 2021 00:09
Truyện này từ 1000 chương trở đi là buff lung ta lung tung, k phải là buff main lung tung mà làm cho nó siêu việt mà là mấy bọn nv phụ, tuy k dc buff nhưng chiến lực lại dc tả 1 cách siêu việt
Ngo Hasuka
22 Tháng chín, 2021 00:04
T biết tại sao chúng m lại chửi truyện này buff lung tung rồi, đúng là lung tung thật điển hình như con lạc thanh thanh tứ giai cấp bốn mặc giáp lên ngũ trung cấp, bị tk khủng long 1 đập trọng thương lại vẫn còn sức đi đánh với mừoi mấy tk khủng long tứ cấp đỉnh đúng là lung tung
Ngo Hasuka
21 Tháng chín, 2021 23:27
Truyện này sẽ hay hơn nếu con tác nó k quá buff bọn nv phụ, tuy là main nhưng bị nerf cảm giác nó rất khó chịu, trọng khi nó k yếu hơn bọn nv phụ 1 tý nào
Ngo Hasuka
20 Tháng chín, 2021 22:44
Mà 1 điều khó hiểu là, rõ ràng tk này là người tiến hoá nhưng khi nó tiến hoá lại k nhận dc kĩ năng
Ngo Hasuka
20 Tháng chín, 2021 12:35
Nv phụ thì toàn cùng cấp cân 1 2 tk mình thì đéo làm dc cân mấy tk yếu hơn mình cũng bị áp chế.
Ngo Hasuka
20 Tháng chín, 2021 12:33
Tk tác này cho tk main lắm cơ duyên vào thức tỉnh hoàn mỹ nhưng đánh như thì như 1 tk phế vật vậy, hơn ngta mà cứ đánh kiểu mình yếu hơn ngta vậy
Ngo Hasuka
20 Tháng chín, 2021 12:31
Lúc *** nào solo 11 cũng tỏ ra là bị áp chế, tk *** tác giả thích cái cảm giác mạnh nhưng bị bọn yếu áp chế à
Ngo Hasuka
20 Tháng chín, 2021 12:30
Tả kẻ địch thì mạnh tả nv chính thì như con *** tr tả 1 tk tứ giai đỉnh phong có thể cân mấy tk tứ giai bth mình đây cũng tứ giai đỉnh phong mà đấu 1vs1 cũng vất trong khí hơn cả cảnh giới nó,
Ngo Hasuka
20 Tháng chín, 2021 12:28
Đấu sức lực thì toàn thua trong khi cũng là tiến hoá giả lực lượng, lại còn hơn nó bn cảnh giới đéo hiểu tk tác giả này nghĩ cái đéo j
Ngo Hasuka
20 Tháng chín, 2021 12:21
Tk đó có thể dùng áo giáp liệt nhật+ tinh hạch tứ giai để từ cấp 4 sơi giai lên tận cấp 5 sơ giai sao, tk *** tác giả lại dìm tk main, cũng mặc và dùng tinh hạch 4 lại chỉ từ 4 cao lên 5 sơ, bị ngu à
Ngo Hasuka
20 Tháng chín, 2021 12:17
Mẹ là người tiến hoá 6 thuộc tính, lại có nhiều kĩ năng tam giai lại còn là cấp bốn đỉnh cao, cũng mặc áo giáp liệt nhật? Lại còn bị tk cấp 4 sơ giai mặc áo giáp liệt nhật đánh ngang cơ, tk tác giả bị ngu à mà miêu tả sức mạnh ảo thế
Ngo Hasuka
09 Tháng chín, 2021 21:31
Main này tiến hoá từ yếu lên mạnh à ngta tiến hoá toàn hệ sức mạnh, tốc độ, mình j toàn tiến hoá cường độ, hoạt lực
Ngo Hasuka
07 Tháng chín, 2021 23:39
Nếu tk này là ng tiến hoá cấp cao đấu với bọn tuy cấp thấp nhưng bảo vật cấp cao nhiều hơn thua thì ok k nói, nhưng k tk này bảo vật cấp cao nhiều như mây mà solo vẫn k dc toàn đánh hội đồng, tuy k bị thương nhưng nhìn nó chật vật là thấy điêu rồi
Ngo Hasuka
07 Tháng chín, 2021 23:35
Rõ ràng là ng tiến hoá 3 thuộc tính đánh với bọn nhị thuộc yếu hơn chục cấp cứ cảm giác yếu đuối k solo dc toàn 2 đánh 1 t đéo hiểu bọn mày bảo buf, thế buff cho lắm k ăn dc bọn yếu hơn chục cấp yếu hơn tiến hoá thế buff kiểu *** j vậy
Ngo Hasuka
07 Tháng chín, 2021 23:33
Truyện này thấy nerf main vcl cấp 66 đánh với cấp 56 mà cứ yếu yếu kiểu đéo j vậy thắng toàn nhờ súng
Ngo Hasuka
27 Tháng tám, 2021 00:10
Óc chó thế nào óc chó nói ra xem nào
BÌNH LUẬN FACEBOOK