Mục lục
[Dịch] Thần Ma Hệ Thống
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong tay hắn bắn ra một viên tinh hạch biến dị thú nhị giai tới chỗ Tiếu Vân:

- Tôi muốn dược vật của mấy người, nhưng cũng sẽ không lấy không, viên nhị giai tinh hạch này đổi lấy dược vật hẳn là dư dả rồi chứ.

- Nhị giai biến dị thú tinh hạch!

- Hắn dĩ nhiên lại có nhị giai biến dị thú tinh hạch, vận khí thực là tốt!

- ……

Sáu kẻ bên người Tiếu Vân nhìn thấy viên tinh hạch kia thì nhãn tình sáng lên, hưng phấn kếu lớn.

Tiếu Vân cầm viên tinh hạch trong tay, trong mắt hiện lên vẻ tham lam, sau đó đưa mắt nhìn Nhạc Trọng, nhưng vẻ tham lam cũng không đổi.

Sáu người bên cạnh Tiếu Vân cũng đưa ánh mắt tham lam nhìn Nhạc Trọng, bộ dáng muốn động, ở một cái nơi mà pháp luật và trật tự xã hội không tồn tại thì giết người cướp của cũng không phải là chuyện bất thường.

Nhạc Trọng cũng cảm nhận được sự tham lam và ác ý trong lòng đám người kia, cho nên chỉ cười nhạt. Mấy thứ như vậy thì vào lúc mạt thế hắn gặp nhiều rồi, đối phương mà dám rat ay thì hắn cũng không ngại mà tiễn bọn đó xuống âm phủ chơi.

Tiếu Vân tỉ mỉ đánh giá Nhạc Trọng, hắn nhìn đối phương với dáng dấp trấn định vô cùng thì hơi kinh nghi, do dự một chút vẫn bỏ qua sắc tâm, quay về Nhạc Trọng gật đầu:

- Giá trị của viên tinh hạch này là vượt qua giá trị dược vật của ký sinh dăng, chúng ta đồng ý trao đổi, mong mọi người hãy tới thôn của bọn ta, bởi dược vật để ở trong làng.

- Đi thôi!

Nhạc Trọng nhìn sơn động, sau đó liếc mắt nhìn tới Hàn Sắc và Tôn Lan Lan đang đi tới bên người hắn.

Tôn Lan Lan tới trước mặt hắn, lau nước mắt rồi nói:

- Cảm ơn anh Nhạc Trọng, cảm ơn anh đã cứu tôi!

Nhạc Trọng đã hai lần cứu mạng Tôn Lan Lan, cho dù nàng ta có chút ích kỷ, ái mộ hư vinh nhưng cũng biết làm sao là cảm ơn, Ở một thế giới đầy nguy hiểm như này thì nàng ta cũng muốn bám vào người cường giả như tên Nhạc Trọng này.

- Ừm!

Nhạc Trọng cũng không nói gì, hắn rat ay cứu Tôn Lan Lan cũng vì duyên cớ Hàn Sắc. Hơn nữa có cứu nàng ta cũng chỉ là chuyện nhấc tay mà thôi, hắn giờ không phải người tốt gì, nhưng nếu có thể tiện tay cứu một mạng người thì hắn vẫn sẽ làm.

Tôn Lan Lan thấy Nhạc Trọng lãnh đạm, cho nên cũng do dự không tiếp tục bám hắn nữa. Nếu như là quá khứ thì nàng sẽ dùng toàn bộ bản lĩnh nữ nhân để bắt lấy cái cây đại thụ ,cọng rơm cứu mạn này, nhưng một tuần rồi không tắm, lại còn mang thương tích đầy mình, hiện giờ toàn thân đều là xú khí, cho nên nàng cũng không muốn phá hư hình tượng bản thân trong ấn tượng của Nhạc Trọng.

Đoàn người cẩn trọng đi qua rừng rập, cũng may mắn là không gặp phải đám sinh vật cổ kinh khủng nào cho tới khi đi về tới thôn xóm của Tiếu Vân.

Thôn xóm của bọn họ nằm trên một mảnh bình nguyên, ở nơi đó có mười căn nhà làm bằng gỗ được dựng lên.

Trong làng này hiển nhiên là không có ai có kiến thức về kiến trúc, mấy căn nhà gỗ đơn sơ kia cứ như là mấy căn nhà hình ốc của Cỗ Lão Ấn Đệ An bộ lạc vậy.

Trong làng có khoảng một trăm người, hai mấy tiểu hài tử thấy đám người Tiếu Vân quay về thì hoan hô rồi nhào qua đây.

Một nữ nhân nửa thân trên xíc lõa, da màu đen vàng, dùng cây cỏ bện thành khố chạy tới, giúp đám nam nhân gỡ mồi xuống, sau đó quay qua chăm sóc nam nhân của mình. Mỗi một người nam nhân cũng có tới bốn năm nữ nhân đang vây quanh.

Bên cạnh Tiếu Vân có mười một nữ nhân vây qua, bọn họ mang đám thỏ rừng, hồ ly, mãng xà xuống, sau đó nhiệt tình nhìn Tiếu Vân mà vẫy tay.

Tiếu Vân nhếch mép cười tự hào với Hàn Sắc:

- Hàn Sắc thấy không? Tôi là thợ săn xuất sắc cường đại nhất trong làng này, tôi có mười một nữ nhân nhưng con mồi tôi kiếm được thì hai mươi người ăn cũng không phải là vấn đề, nếu như cô làm nữ nhân của tôi thì chắc chắn cô sẽ không bị đói, mỗi ngày đều cho cô ăn uống no đủ thì thôi!

Ở thế giới này tuy rằng thực vật phong phú nhưng biến dị thú, biến dị côn trùng rồi khủng long, viễn cổ sinh vật một đống, ở thế giới như vậy thì nhân loại cũng sẽ bị vây trong giai đoạn thiếu thực vật, Tiêu Vân có thể săn được nhiều con mồi thì cũng đủ hấp dẫn nhiều nữ nhân tự động hiến thân, làm nữ nhân của hắn.

Thấy Tiếu Vân tự mãn như vậy thì Hàn Sắc, Tôn Lan Lan đều đưa mắt nhìn nhau, không hiểu vì sao cái tên này lại có thể như vậy. Song phương ở hai thế giới khác nhau, hoàn cảnh khác nhau, các nàng ở thế giới của mình còn sinh sống tốt hơn nhiều, cho nên không nghĩ ra được lý do vì sao tên này lại đắc ý tới như thế.

Nhạc Trọng liền cắt đứt cái cảm giác tự hào của Tiếu Vân thản nhiên nói:

- Dược đâu?

Tiếu Vân bị Nhạc Trọng cắt đứt như thế thì cảm thấy khó chịu trong lòng, hắn chỉ tay về một lão giả nói:

- Dược thì ở trong tay thôn trưởng, tôi dẫn các người đi lấy.

Một lão giả lưng còng tóc bạc đi tới trước mặt mấy người Nhạc Trọng:

- Xin chào, tôi là trưởng thôn Tiếu Thắng, cho dù chuyện có khách nhân tới thăm là chuyện vui, nhưng làng chúng ta không có nhiều thức ăn, chỉ khi nào mấy người gia nhập làng ta thì mới có thể phân thực vật được, còn nếu không thì chỉ có thể để các người ở trong làng, còn về phần thức ăn nước uống thì mấy người tự chuẩn bị thôi.

Nhạc Trọng không chút khách khí:

- Được! Nhưng dược ta muốn đâu?

Tiểu Thắng cẩn trọng lấy từ trong lòng ra một bao thuốc lá, cẩn thận đưa cho Nhạc Trọng, thô tục nói:

- Ở đây! Đây là dược vật ký sinh dăng, đem một nửa rắc vào vết thương, sau đó, tự mình dùng nửa còn lại, dùng khoảng hai bao là có thể khỏi hẳn rồi.

Bàn tay Nhạc Trọng đảo một cái, rồi đưa một lọ nước khoáng cùng bao dược vật kia cho Tôn Lan Lan:

- Đây, uống đi!

Tôn Lan Lan nhận lấy bình nước khoáng và bao dược trị ký sinh dăng kia, cảm kích nhìn Nhạc Trọng nói:

- Cảm ơn!

Nhạc Trọng hướng về Tôn Lan Lan khẽ gật đầu tựa như ý nói đã biết.

Tiếu Thắng nói:

- A Hoa, dẫn bọn họ tới phòng khách đi!

- Vâng thưa A Ba!

Một thiếu nữ dùng lá cây che ngực, và phần dưới, lộ ra phần da thịt khỏe mạnh màu lúa mạch, tướng mạo diễm lệ, tưởng như mới chỉ mười bốn mười lăm tuổi đi tới.

Tiếu Thắng nói:

- Đây là con gái ta, Tiếu Hoa, nó sẽ dẫn mấy người tới phòng khách nghỉ ngơi.

Nhạc Trọng gật đầu rồi đi theo Tiếu Hoa tới một căn nhà gỗ đơn sơ.

Ở trong căn nhà này chỉ thấy một có một cái giường gỗ lớn cùng một ít đồ dùng nhà bếp đơn sơ. Tôn Lan Lan đỏ mặt lên, trong mắt khẽ đung đưa nhìn về phía Nhạc Trọng sau khi thấy cái giường lớn đó.

Tiếu Hoa cười với đám Nhạc Trọng, vung tay chỉ vào phòng:

- Mọi người ở lại đây nhé, trừ thực vật ra thì cái gì cũng có thể tìm tôi, nếu như mọi người đổi ý muốn gia nhập làng tôi thì cũng có thể tìm tôi, Tôi đi đây!

Tiếu Hoa vừa đi, Tôn Lan Lan nhanh chóng mở đám lá cây ra, dựa theo cách trưởng thôn vừa bảo mà dùng đám dược kia.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
ngoduythu
21 Tháng năm, 2023 09:53
Nghe giới thiệu thì thấy đúng thể loại mình thích nhưng đọc cmt thấy tư tưởng đại háng mất dạy quá nên thôi
kicakicuc
18 Tháng năm, 2023 07:16
TQ số 1 về kinh tế. Á đù fan Trung Cộng ===> Ngo Hasuka.
Trần Vinh
16 Tháng năm, 2023 12:49
Đó là cách giáo dục của Trung Quốc. Tự tôn cực đoan có lợi cũng có hại. Quản lý đất nước trên tỷ dân nó khác mấy trăm triệu dân như mình. Tác giả viết truyện cũng là theo số đông để kím cơm không thuần tuý là viết vì đam mê thôi nên cũng hiểu phần nào. Đừng kiểu trẻ trâu là được rồi, bối cảnh hỗn loạn thì phe phái nội đấu là bình thường. Tập trung càng nhiều tài nguyên thì càng mạnh mà
Hieu Le
30 Tháng tư, 2023 08:49
711.thiểm điện lên cấp 3 rồi mà sao vẫn miên tả tốc độ là cấp 2?
Ngo Hasuka
12 Tháng hai, 2023 21:37
Thế mà nó đứng vững hơn 5k năm và bây h là cường quốc số 1 về kinh tế đấy bro
Hieu Le
06 Tháng tám, 2022 12:23
chuyện này lúc đầu còn hay về sau càng sàm. thời tận thế loạn lạc mà có tư tưởng như thằng tác giả và tính cách dành ăn của người Trung Quốc thì chết sớm. dân Trung Quốc sợ Nhật Bản lắm hay sao mà chuyện nào cũng đưa mấy người Nhật
Hieu Le
05 Tháng tám, 2022 16:52
nghĩ sao thằng tác giả thời tận thế mà nói cho nhân vật chính giết người như chó. đã cảm thấy thì phải đoàn kết không phân biệt chủng tộc đằng này nó còn cực đoan tôn vinh người hoa của nó giết người Thái Lan các dân tộc khác Nội đấu đá giữa con người với nhau thôi là đủ thằng nhân vật chính chết biết bao nhiêu lần rồi tại thằng tác giả nó đưa tinh thần dân tộc của nó lên ghê quá. bên Trung Quốc mà có những thằng đầu óc tinh thần dân tộc cực đoan như vậy sớm muộn gì đất nước Trung Quốc cũng diệt vong
Hieu Le
05 Tháng tám, 2022 16:47
chuyện này nó có tư thằng tác giả bộ truyện này nó có tinh thần dân tộc ảo tưởng sức mạnh người Trung Hoa. dân tộc người Hán nó có âm mưu đồng hóa các nước khác làm như người nào cũng có suy nghĩ cực đoan như dân tộc Trung Quốc nó vậy. nhân vật chính giết người Thái Lan cũng đâu khác gì người thái lan tàn sát người Hoa đâu. có tận thế thì cũng không để mấy thằng như nhân vật chính làm thủ lĩnh ác ôn. Bởi vậy người Việt Nam ta nên đề phòng mấy thằng Trung Quốc
Hieu Le
11 Tháng mười, 2021 12:27
chap 343 trùng lập 3 lần
Ngo Hasuka
22 Tháng chín, 2021 00:09
Truyện này từ 1000 chương trở đi là buff lung ta lung tung, k phải là buff main lung tung mà làm cho nó siêu việt mà là mấy bọn nv phụ, tuy k dc buff nhưng chiến lực lại dc tả 1 cách siêu việt
Ngo Hasuka
22 Tháng chín, 2021 00:04
T biết tại sao chúng m lại chửi truyện này buff lung tung rồi, đúng là lung tung thật điển hình như con lạc thanh thanh tứ giai cấp bốn mặc giáp lên ngũ trung cấp, bị tk khủng long 1 đập trọng thương lại vẫn còn sức đi đánh với mừoi mấy tk khủng long tứ cấp đỉnh đúng là lung tung
Ngo Hasuka
21 Tháng chín, 2021 23:27
Truyện này sẽ hay hơn nếu con tác nó k quá buff bọn nv phụ, tuy là main nhưng bị nerf cảm giác nó rất khó chịu, trọng khi nó k yếu hơn bọn nv phụ 1 tý nào
Ngo Hasuka
20 Tháng chín, 2021 22:44
Mà 1 điều khó hiểu là, rõ ràng tk này là người tiến hoá nhưng khi nó tiến hoá lại k nhận dc kĩ năng
Ngo Hasuka
20 Tháng chín, 2021 12:35
Nv phụ thì toàn cùng cấp cân 1 2 tk mình thì đéo làm dc cân mấy tk yếu hơn mình cũng bị áp chế.
Ngo Hasuka
20 Tháng chín, 2021 12:33
Tk tác này cho tk main lắm cơ duyên vào thức tỉnh hoàn mỹ nhưng đánh như thì như 1 tk phế vật vậy, hơn ngta mà cứ đánh kiểu mình yếu hơn ngta vậy
Ngo Hasuka
20 Tháng chín, 2021 12:31
Lúc *** nào solo 11 cũng tỏ ra là bị áp chế, tk *** tác giả thích cái cảm giác mạnh nhưng bị bọn yếu áp chế à
Ngo Hasuka
20 Tháng chín, 2021 12:30
Tả kẻ địch thì mạnh tả nv chính thì như con *** tr tả 1 tk tứ giai đỉnh phong có thể cân mấy tk tứ giai bth mình đây cũng tứ giai đỉnh phong mà đấu 1vs1 cũng vất trong khí hơn cả cảnh giới nó,
Ngo Hasuka
20 Tháng chín, 2021 12:28
Đấu sức lực thì toàn thua trong khi cũng là tiến hoá giả lực lượng, lại còn hơn nó bn cảnh giới đéo hiểu tk tác giả này nghĩ cái đéo j
Ngo Hasuka
20 Tháng chín, 2021 12:21
Tk đó có thể dùng áo giáp liệt nhật+ tinh hạch tứ giai để từ cấp 4 sơi giai lên tận cấp 5 sơ giai sao, tk *** tác giả lại dìm tk main, cũng mặc và dùng tinh hạch 4 lại chỉ từ 4 cao lên 5 sơ, bị ngu à
Ngo Hasuka
20 Tháng chín, 2021 12:17
Mẹ là người tiến hoá 6 thuộc tính, lại có nhiều kĩ năng tam giai lại còn là cấp bốn đỉnh cao, cũng mặc áo giáp liệt nhật? Lại còn bị tk cấp 4 sơ giai mặc áo giáp liệt nhật đánh ngang cơ, tk tác giả bị ngu à mà miêu tả sức mạnh ảo thế
Ngo Hasuka
09 Tháng chín, 2021 21:31
Main này tiến hoá từ yếu lên mạnh à ngta tiến hoá toàn hệ sức mạnh, tốc độ, mình j toàn tiến hoá cường độ, hoạt lực
Ngo Hasuka
07 Tháng chín, 2021 23:39
Nếu tk này là ng tiến hoá cấp cao đấu với bọn tuy cấp thấp nhưng bảo vật cấp cao nhiều hơn thua thì ok k nói, nhưng k tk này bảo vật cấp cao nhiều như mây mà solo vẫn k dc toàn đánh hội đồng, tuy k bị thương nhưng nhìn nó chật vật là thấy điêu rồi
Ngo Hasuka
07 Tháng chín, 2021 23:35
Rõ ràng là ng tiến hoá 3 thuộc tính đánh với bọn nhị thuộc yếu hơn chục cấp cứ cảm giác yếu đuối k solo dc toàn 2 đánh 1 t đéo hiểu bọn mày bảo buf, thế buff cho lắm k ăn dc bọn yếu hơn chục cấp yếu hơn tiến hoá thế buff kiểu *** j vậy
Ngo Hasuka
07 Tháng chín, 2021 23:33
Truyện này thấy nerf main vcl cấp 66 đánh với cấp 56 mà cứ yếu yếu kiểu đéo j vậy thắng toàn nhờ súng
Ngo Hasuka
27 Tháng tám, 2021 00:10
Óc chó thế nào óc chó nói ra xem nào
BÌNH LUẬN FACEBOOK