Mục lục
[Dịch] Tà Thiếu Dược Vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Oành... Ầm ầm... Tầng ba kho báu Tiên giới cuối cùng mở ra, nhất thời hào quang vạn trượng, tiên khí lượn lờ, từng tia sáng lóe lên, uy áp Tiên giới vô thượng làm mọi người quỳ bái.

Mượn lực lượng bọn họ vận chuyển mở ra tầng ba kho báu Tiên giới, một đạo hào quang nháy mắt phá vỡ lá chắn lao xuống.

Một người toàn thân tiên khôi tiên giáp, tỏa ra tiên uy giáng xuống. Lực lượng người này rõ ràng bị đè nén, thật lâu mới ổn định được, nhưng sau đó lập tức phóng thích uy thế Kim Tiên, ánh mắt chậm rãi quét qua tầng ba kho báu Tiên giới, thúc đẩy trận pháp để những người khác đi xuống.

- A... Đan Tuyền cả kinh nhìn cảnh này, không ngờ lại như vậy, nhưng sau đó phản ứng lại, vội quỳ bái: - Hạ giới Đan Tuyền giáo chủ Đan Tiên Giáo, dẫn dắt đệ tử Đan Tiên Giáo, Kiếm Tiên Giáo, Tàn Hồn bái kiến thượng tiên.

Hắn quỳ bái, đệ tử Đan Tiên Giáo cũng vội quỳ xuống, những người Tàn Hồn bởi vì lúc này không còn người dẫn đầu, Hoa Cảnh bị chém giết trong lần trước, tiếp theo Tàn Hồn Thiên Tử muốn lên chức giáo chủ cũng bị giết.

Tuy rằng Hoa Mỹ Ngọc chém giết Tàn Hồn Thiên Tử, lên chức giáo chủ vốn rất mạnh mẽ khủng bố, nhưng vẫn không lộ mặt, lần này cũng dẫn theo cac Thái thượng trưởng lão đến đây. Nhưng những Thái thượng trưởng lão nhìn nhau, cũng theo Đan Tuyền quỳ xuống.

Tuy rằng mượn lực lượng kho báu Tiên giới, bọn họ cũng đều đột phá cảnh giới Thiên Tiên, nhưng dù sao đối phương cũng là sứ giả Tiên giới.

Nhưng chỉ có một phía không phản ứng, người Kiếm Tiên Giáo vốn cũng muốn quỳ, có mấy người còn quỳ rạp, nhưng Thiên Châu hừ lạnh một tiếng, dọa bọn họ đều đứng thẳng.

Thiên Châu thì nhíu chặt chân mày, ánh mắt không nhìn sứ giả Tiên giới, mà là nhìn vào bên trong tầng ba kho báu Tiên giới. Trong đó là một cái trận pháp thật lớn, lúc này bắt đầu vận hành, một cái Thiên môn to lớn đang dần ngưng tụ.

Nàng vốn cho là tầng ba kho báu Tiên giới sẽ có thứ gì tăng cường lực lượng, lại không ngờ chỉ là một lối đi.

- Bổn tiên phụng mệnh Đại Đế phủ xuống hạ giới, tiêu diệt những kẻ cả gan khiêu khích uy nghiêm Tiên giới. Đại quân Tiên giới sẽ đích thân chinh phạt, các ngươi chỉ cần phối hợp với bổn tiên... Hả? Sứ giả Tiên giới trịch thượng phát tán uy nghiêm nhìn xuống những người quỳ bái, tuy rằng trong đó cũng có một số người lực lượng không yếu, nhưng hắn căn bản không thèm để ý. Người hạ giới là người hạ giới, Tiên giới ở trên cao vời, bọn chúng thì là cái gì.

Cho nên hắn tự nhiên thừa nhận bọn họ quỳ bái, đồng thời chuẩn bị tuyên đọc ý chỉ Đại Đế, ban cho bọn họ các thứ. Nhưng lại không ngờ, vừa nói mới phát hiện, vẫn còn một đám người đứng yên ở đó, chính là đoàn người Thiên Châu, làm cho hắn rất khó chịu, lập tức trừng sang bên này.

- Làm càn, bổn tiên phủ xuống, tuyên đọc ý chỉ Đại Đế, đám tiểu dân hạ giới các ngươi lại dám càn rỡ như thế.... Con kiến hạ giới, gặp thượng tiên lại dám không thành kính quỳ lạy, nào có lý này, đúng là không biết sống chết.

- Thượng tiên bớt giận, thượng tiên bớt giận, đây là tân nhiệm giáo chủ Kiếm Tiên Giáo, phụ thân vừa qua đời, nàng trẻ tuổi thừa kế chức giáo chủ còn chưa hiểu chuyện... Thiên Châu, còn không mau quỳ xuống. Đan Tuyền vừa thấy, chỉ sợ Thiên Châu chọc giận thượng tiên, làm hắn cũng bị liên lụy, lập tức quát Thiên Châu đừng ngây người nữa, mau quỳ xuống.

- Cút! Đối với Đan Tuyền, trước giờ Thiên Châu chưa bao giờ nhìn tới, chỉ là trước kia không có xung đột lớn, nàng cũng lười để ý tên này. Bây giờ nghe hắn lại bảo nàng quỳ xuống, còn là trước một tên không mạnh bằng mình, hắn là gì chứ, thượng tiên, chó má!

- Ngươi.... Thiên Châu, ngươi quá ngông cuồng, ngươi... Đan Tuyền bị Thiên Châu mắng trước mặt thượng tiên, tức muốn nổ tung.

- Làm càn! Oành! Thượng tiên kia nghe vậy cũng nổi giận, mắng người trước mặt hắn, tuy rằng là mắng Đan Tuyền, nhưng theo hắn là kẻ thành kính, mắng như thế không khác gì đánh vào mặt mình. Thượng tiên nổi giận ầm ầm vận chuyển lực lượng, lực lượng Kim Tiên trung kỳ tuôn trào.

Cửa liên thông trong tầng ba chỉ có thể cho hắn xuống trước, cần phải xây dựng lại, cho nên hắn mang đến số lượng lớn Tiên Ngọc đặc thù, để xây dựng lối đi mới. Tuy rằng vừa rồi bị thương, vừa đến cũng không được ổn định. Lúc này hắn sử dụng Tiên Đan, đã có dấu hiệu đột phá, nhất là ở hạ giới, hắn có cảm giác phát ra là có thể khiến không gian xung quanh sụp xuống, thầm nghĩ ngươi còn dám ngông cuồng trước bổn thượng tiên, muốn chết mà.

- Hừ! Oành... Nhưng mà thượng tiên này hoàn toàn không ngờ, Thiên Châu không chút khách khí hừ lạnh một tiếng, sau đó trên người bùng nổ kiếm khí, ầm ầm phản chấn uy áp của hắn trở lại.

- Hộc... Phụt... Vị thượng tiên này trực tiếp bị chấn bay, phun ra máu vàng. Hắn sinh ra ở là Tiên giới, luôn vẫn kiêu ngạo, lại không ngờ bây giờ bị đối phương trọng thương như thế, lại còn là ở hạ giới.

- Ngươi... ngươi dám... Hắn không thể tin nổi chỉ vào Thiên Châu, mình là đại biểu Tiên giới, là thượng tiên, là sứ giả Tiên giới, ả ta dám đánh mình.

Vụt!

Thiên Châu bỗng quay đầu, ánh mắt lạnh lùng liếc thượng tiên.

- Ặc... Thượng tiên này liền bị dọa đến cả người run run, không dám nói thêm một câu.

- Dừng... dừng tay... Thiên Châu, ngươi điên rồi, ngươi muốn Kiếm Tiên Giáo bị diệt giáo hay sao. Ngươi có biết ngươi gây họa lớn thế nào không? Sứ giả Tiên giới phủ xuống, thượng tiên đến giúp chúng ta mở ra lối đi với Tiên giới. Đợi khi đại quân Tiên giới phủ xuống, sẽ hoàn toàn tiêu diệt Nhậm gia, ngươi... ngươi đúng là không biết tốt xấu. Ngươi lập tức xin lỗi thượng tiên, mau.... Đan Tuyền đã giận không thôi, nhưng lại không dám đến gần.

Thiên Châu lạnh như băng, vẫn luôn khiến người khác sợ hãi, hắn cũng phải sợ.

Nữ nhân này đã dám đánh cả thượng tiên, có gì cô ta không dám làm.

Oành... Kiếm khí quanh người Thiên Châu bùng nổ, nháy mắt vọt lên, trực tiếp xé rách hư không rời đi. Vốn nàng nghĩ mở ra tầng ba kho báu Tiên giới sẽ có thứ làm nàng tăng lên lực lượng, cho nên nàng mới đến.

Nhưng không ngờ lại thế này, trước giờ nàng chưa từng nghĩ tới mượn lực lượng của người khác.

Nhất là thái độ thượng tiên càng đáng ghét như thế, nàng lười để ý. Ngay cả thượng tiên cũng không bằng nàng, mới đến liền muốn nàng quỳ bái, tuyệt đối không thể.

- Giáo chủ.... Giáo chủ.... Những người Kiếm Tiên Giáo cũng ngây ngốc, vị giáo chủ này quá... quá đặc biệt.

Thiên Châu dám như thế, bọn họ lại không dám, có mấy người vội tiến lên quỳ bái xin tội.

Nhưng đây là chuyện của bọn họ, Thiên Châu lười để ý, hiện tại nàng chỉ muốn trở nên mạnh lên.

Oành.... Thiên Kiếm Phong, Thiên Châu trực tiếp đáp xuống bên dưới, hiện tại nàng không thể đáp lên trên, bởi vì trong đó có một thứ khác.

Trước giờ nàng chưa từng đi lên, trên đỉnh núi có một cái không gian đặc thù, còn có 108 bậc thang, trên bậc thang đó có một thanh kiếm, nàng vẫn nhìn từ xa xa. Nhưng lúc này, nàng bất chấp mọi giá, mục tiêu là muốn rút ra thanh kiếm này.

Nhậm gia công kích Kiếm Tiên Giáo, cùng những chuyện trước kia, đều là do Nhậm Kiệt gây ra.

Nàng phải trở nên mạnh hơn, nàng không cần mượn sức người khác, nàng muốn tự tay giết Nhậm Kiệt.

----------------

- Đánh đánh...

Vù vù...

- Bùm bùm... Hì hì....

Trong không gian Thánh Bia trấn áp Tề Thiên, hai cái bóng bay múa, một cái biến hóa thành người, một cái khác hóa thành ánh sáng không ngừng đuổi theo, thỉnh thoảng truyền ra tiếng cười hì hì vui vẻ.

Đó là Hổ Hổ đang chơi với Kim Cô Bổng, hết cách, Hỗn Độn Chí Bảo luyện hóa thành Thánh Bia, Hổ Hổ chỉ nhớ Kim Cô Bổng trong chuyện xưa mà Nhậm Kiệt kể, chết sống gọi nó là Kim Cô Bổng.

Đây là Hỗn Độn Chí Bảo chân chính, có linh tính riêng, nhưng cũng chỉ vừa mở ra, tuy rằng vô cùng mạnh mẽ, có thể biến hóa ngàn vạn, nhưng cũng chỉ như đứa trẻ, cho nên càng chơi chung được với Hổ Hổ.

Ở một bên, đám người Nhậm Kiệt đang nghe Tề Thiên kể chuyện năm xưa.

Xuyên suốt thế giới hỗn độn, thiên địa mở ra, đại chiến hồng hoang, tuy rằng Nhậm Kiệt đã biết rất nhiều chuyện từ Ngưu Lão Nhị, nhưng nghe Tề Thiên kể lại thì vẫn nghe mới lạ, cùng một câu chuyện nhưng người kể khác nhau, liền có cảm giác hoàn toàn khác. Huống chi, Ngưu Lão Nhị dù từng trải qua, nhưng kể chuyện cũng không rõ ràng, góc độ, lý giải sự kiện, đều sẽ sẽ ảnh hưởng những gì hắn kể.

Với tài ăn nói của Tề Thiên, kể ra càng đặc sắc hơn, hơn nữa Tề Thiên quả thật biết rõ, biết nhiều hơn Ngưu Lão Nhị.

- Vạn tộc hồng hoang đại chiến, trăm Thánh tranh phong... Kể xong những chuyện này, Tề Thiên như ôn lại hồi ức trước kia, cảm khái: - Đại gia nó, khi đó thật là đã, có điều tên Duy Nhất Chân Thánh kia rất đáng ghét, tên khốn này một lòng tính kế. Vừa nãy bổn đại gia không phải đã nói, trong Bách Thánh Sơn của hắn kỳ thật đã thu phục không ít Bán Thánh, về mặt này thì tên đó quả thật lợi hại. Tuy rằng lúc đó trăm Thánh tranh phong, nhưng lại không có bao nhiêu người thật sự có lòng tin đánh sâu vào Thánh vị, cho nên khi đó xuất hiện mấy cỗ lực lượng. Lúc trước 7 huynh muội chúng ta cùng chung chí hướng, nhưng mục đích những người khác thì không giống.

Tề Thiên nói: - Tuy rằng trở thành Bán Thánh, nhưng chẳng qua là mượn các loại cơ duyên, Bán Thánh tuy rằng có một chữ Thánh, nhưng chân chính đứng ở đỉnh cao cùng xung kích Thánh nhân thì lại không mấy người. Cho nên có một số người mạnh nhất có cơ hội xung kích Thánh nhân, đều có không ít người ủng hộ. Bởi vì năm đó thiên địa nơi này có Bán Thánh đầu tiên xuất hiện, những người khác mới dần đi ra một con đường, bản thân không có lòng tin không có cơ hội xung kích Thánh nhân, đều ký gửi hy vọng vào người bọn họ ủng hộ.

- Mà Thánh nhân là tồn tại đoạt thiên địa tạo hóa, đại thế giới sinh ra các loại số mệnh phân tán trên vô số người, đó là một thế giới rộng lớn, cho nên mới xuất hiện vạn tộc nổi dậy, trăm Thánh tranh phong. Nhưng chính vì tồn tại kiệt xuất quá nhiều, cho nên trận đại chiến đó kéo dài thật lâu, gần như hủy diệt tất cả. Thật ra thiên địa thời hồng hoang, hỗn độn còn rộng lớn hơn thiên địa này, về sau mới bị đánh vỡ nát. Thế mới để Duy Nhất Chân Thánh lấy một phần xây dựng Tiên giới, mà Cổ Thần Vương thì muốn tự mình diễn hóa một cái đại thế giới mới để thành Thánh, cũng có những tồn tại khác, nhưng phần lớn đều ngã xuống.

- Cuối cùng Duy Nhất Chân Thánh tạo thành Bách Thánh Sơn, được xưng lấy hài cốt trăm Thánh xây dựng lên, cuối cùng sở dĩ ta thua, chính vì Bách Thánh Sơn quả thật đã thành Hỗn Độn Chí Bảo, một mặt khác là lúc đó bổn đại gia không ngờ hắn có thể khống chế được nhiều Bán Thánh mạnh mẽ như vậy. Tuy rằng bị bổn đại gia đánh chết một nửa, nhưng còn có 16 tên Bán Thánh vẫn sống. Nhất là trải qua mấy vạn năm tập kết số mệnh Tiên giới cùng rèn luyện lực lượng, cho nên đám người lão tứ gần như không thể rung chuyển được Bách Thánh Sơn...

Rất nhiều chi tiết rất nhỏ, nhưng cuối cùng Tề Thiên vẫn lo lắng cho Kim Sí Đại Bằng, quan tâm hắn cùng Hoàng triều thượng cổ phát động đại chiến phạt thiên. Tuy rằng cũng tức giận Kim Sí Đại Bằng như Ngưu Lão Nhị, nhưng Tề Thiên rõ ràng càng tỉnh táo hơn.

Mạnh mẽ, tinh thông vạn pháp, nói chuyện có thể nói chết người, Tề Thiên lại không phải hàng nóng nảy. Điểm này không như Ngưu Lão Nhị, nóng nảy, dễ kích động.

Hổ Hổ cùng Kim Cô Bổng chơi vui vẻ, căn bản không nghe những chuyện này, năm vị Tiên Vương lại nghe đến kinh hồn bạt vía. Đại thế giới Táng Tiên, ngay cả một vị Bán Thánh cũng không xuất hiện, lúc trước đại thế giới này lại có vạn tộc trỗi dậy, trăm Thánh tranh phong, chênh lệch khủng bố thế nào.

Khủng bố hơn là nghe Tề Thiên nói thế, Duy Nhất Chân Thánh chẳng những luyện chế Bách Thánh Sơn thành Hỗn Độn Chí Bảo, vẫn còn có 16 Bán Thánh sống ở Bách Thánh Sơn, thật là dọa người.

- A.... Nghe những tin tức Tề Thiên nói, làm Nhậm Kiệt cũng không khỏi đau đầu cười khổ: - Sặc! Thật đúng là làm người ta đau đầu mà. Đúng rồi, ngươi có thể thả ra mấy người Ngưu Lão Nhị hay không, đến lúc đó thả bọn họ ra, với lực lượng mấy huynh đệ các người, chuyện này sẽ dễ dàng hơn nhiều.

- Bổn đại gia có cách thì hay rồi. Vừa nghe, Tề Thiên càng thêm bất đắc dĩ, cười khổ nói: - Bổn đại gia thoát ra, nhưng ngươi cũng vừa thấy, nếu không phải ngươi mượn lực lượng đại thế giới Cổ Thần Vương khống chế nơi này, cưỡng chế không gian này không tách ra khỏi đại thế giới, nếu tách ra hoàn toàn, muốn tìm trở về cũng khó. Hơn nữa, Thánh Bia này chính là bảo bối lúc hỗn độn sơ khai, vừa trấn áp đồng thời cũng sẽ dung hợp với chúng ta, muốn thoát ra chính là hoàn toàn luyện hóa Thánh Bia. Nhưng nó cần thủ đoạn như Thánh nhân, ta đây cũng là mượn gia chủ ngươi dẫn lực lượng cả đại thế giới Cổ Thần Vương vào mới làm được, những người khác thì rất khó.

- Một cách khác chính là thần phục, các huynh đệ của ta khẳng định.... Ngoài tên khốn lão tứ tự cho là thông minh, nhưng chỉ là tiểu thông minh, những người khác khẳng định sẽ không thần phục. Cũng không phải nguyên nhân gì, dù là ta đạt được, cũng sẽ không để bọn họ thần phục ta. Nếu một khi lựa chọn con đường này, vậy sẽ cắt đứt cơ hội tranh giành chức Thánh nhân, mạnh mẽ phá vỡ thì không thể, sẽ tổn thương, thậm chí làm người bên trong chết theo... Nói tới đây, Tề Thiên cũng phải đau đầu không thôi.

- Được... Nhậm Kiệt vừa nghe liền hiểu, gật đầu: - Xem ra chuyện này vẫn phải do bổn gia chủ đi làm, nhưng bây giờ bổn gia chủ không có lực lượng khổng lồ như vậy để duy trì, cũng chỉ có thể chờ sau rồi nói. Ừm... Đại quân Nhậm gia đã khai chiến với đại quân Tiên giới, chúng ta đi xem trước. Tuy rằng hiện tại chưa chắc phá địch, nhưng sức chiến đấu mỗi tầng cũng không yếu. Khai chiến trước, tìm cơ hội trong chiến đấu, cũng đã lâu rồi bổn gia chủ không có ra tay. Oành....

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK