Mục lục
[Dịch] Tà Thiếu Dược Vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Luyện chế dược phẩm huyết mạch, tuyệt đối không phải chuyện đơn giản như vậy, lần trước cũng vì trong lúc nguy cấp Nhậm Kiệt tăng tốc luyện chế, tuy rằng cũng luyện chế thành công, nhưng cũng không thể nói thứ này đơn giản. Dù sao chỉ cần dược phẩm liên quan đến sử dụng tinh huyết tâm mạch Cổ Thần, đều là Nhậm Kiệt tạm thời không thể dùng những vật gì khác thay thế.

Hơn nữa hiện tại Nhậm Kiệt không có tiên linh khí khổng lồ như vậy, đây cũng là một vấn đề, cũng may cảnh giới, lực lượng của hắn hiện tại đều có tăng lên, cộng thêm không có nhân tố ngoại giới quấy rầy, hắn vẫn có nắm chắc thành công.

Đối với Nhậm Kiệt, dược phẩm huyết mạch là hắn bước một bước dài trên phương diện dược phẩm, mặc dù bây giờ còn phải mượn tinh huyết tâm mạch Cổ Thần, nhưng Nhậm Kiệt biết rằng chờ tới lúc mình hoàn toàn nghiên cứu thấu triệt, thì hoàn toàn khác.

Trong lòng ngẫm nghĩ, dược vật chung quanh thân thể Nhậm Kiệt đã bắt đầu từng bước xảy ra biến hóa, tầng ngoài bắt đầu vỡ vụn, phân giải, sau đó ngọn lửa bắt đầu thiêu đốt.

Ngọn lửa của Nhậm Kiệt, đã không chỉ là ngọn lửa bản mạng lúc ban đầu, hắn hấp thu qua Long Viêm Hỏa Diễm, còn hấp thu thêm nhiều lực lượng, nhưng mấy ngày gần đây sau khi hắn bước đầu luyện hóa mặt trời chưa diễn biến thành của Cổ Thần kia, chân hỏa bản mạng của Nhậm Kiệt cũng phát sinh rất nhiều biến đổi.

Mà giờ này một khi Nhậm Kiệt vận chuyển lực lượng, cả người hắn giống như một vầng mặt trời, trong nháy mắt tất cả dược vật quanh thân hắn cũng bắt đầu từ từ phân giải, chảy ra hòa tan.

- Hắn... hắn đây là muốn làm gì? Không đợi Thanh Dao tỉnh lại từ trong "lời nói chưa kinh động lòng người thì chết chẳng yên" của Nhậm Kiệt kia, liền thấy Nhậm Kiệt bay lên, còn là hình ảnh như thế, lập tức hoảng sợ ngây người, nhìn Nhậm Kiệt không tự chủ đứng bật lên.

Nhậm Nhất Nguyên, Vân Phượng Nhi, Nhậm Thiên Kỳ, Hải Thanh Vân mấy người cũng đều đứng dậy, trừ Vân Phượng Nhi là đã từng kiến thức qua, đồng thời dùng qua dược phẩm huyết mạch, những người khác giờ khắc này đều có chút mơ hồ.

Tuy rằng Nhậm Kiệt nói cũng tính là rõ ràng, nhưng đích thực khiến người ta khó mà tin được: "Chẳng lẽ... chẳng lẽ gia chủ định ở chỗ này, hiện tại... lập tức... lập tức bắt đầu làm chuyện này sao?"

Hơn nữa chuyện huyết mạch bực này, thế nào gia chủ bắt đầu luyện chế dược phẩm, chẳng lẽ cứ uống vào một bộ dược phẩm liền có thể giải quyết vấn đề sao?

Nhưng sau đó, bọn họ đã bị những thứ trước mắt này làm cho không kịp suy nghĩ, bởi vì bọn họ hoàn toàn đã bị thủ pháp, kỹ pháp luyện chế dược phẩm cùng cách khống chế thần kỳ của Nhậm Kiệt hù dọa cho ngẩn người.

Trên thực tế, người tận mắt nhìn thấy hiện trường Nhậm Kiệt luyện chế dược phẩm quả thực không nhiều lắm. Thế giới này với đan dược là chính, tuy rằng Nhậm Kiệt khai sáng hệ thống dược phẩm đã ảnh hưởng to lớn ở Minh Ngọc Hoàng Triều, thậm chí ở chung quanh ngoài trăm vạn dặm, nhưng bản thân Nhậm Kiệt không có tự mình ra tay, ấn tượng của người khác là dược phẩm có thể thay thế đan dược bình thường, nhưng không thể thay thế cho đan dược cao cấp.

Dĩ nhiên, người của Nhậm Kiệt thì đều không cho là như vậy, bởi vì Dược sư cao cấp trong cửa hàng dược Cao Nhân của Nhậm gia luyện chế ra dược phẩm, đã không kém bao nhiêu so với Thiên Đan bình thường, đừng nói chi là dược phẩm do Nhậm Kiệt tự tay luyện chế.

Đây là Nhậm Kiệt tự mình khai sáng ra một đường lối, lần nữa hoàn toàn chỉnh hợp tất cả các loại lý luận, kiến thức, thủ pháp, lực lượng vào trong đó. Hơn nữa Nhậm Kiệt tự mình, không cần mượn bất kỳ ngoại lực, quá trình luyện chế kia lại vô cùng ảo diệu, làm cho tất cả người chứng kiến một lần đều suốt đời khó quên.

So với Nhậm Kiệt luyện chế một phần dược phẩm huyết mạch lúc này, vừa rồi luyện chế rượu liền trở nên vô cùng đơn giản: thời khắc này biến hóa trong dược phẩm, dung hợp, luyện chế, người xem đã đầu váng mắt hoa lại ráng nhịn không chịu bỏ lỡ phút chốc nào. Bởi vì trong quá trình này, giúp cho tất cả tu luyện giả cũng sẽ có cảm giác lĩnh ngộ ở trong đó, trong lúc dược vật nóng chảy, chân hỏa bản mạng bản thân khống chế, trận pháp, cấm chế ở trong quá trình này phát huy tác dụng, rồi lực lượng bất đồng dung hợp biến hóa... hết thảy chuyện này đều làm cho người ta có một loại cảm giác mở rộng tầm nhìn, đột nhiên tỉnh ngộ.

Bởi vì tu luyện giả cùng đi tới đều biết, Âm Dương Cảnh ngưng luyện âm hồn, rèn luyện dương hồn, âm dương dung hợp, cuối cùng thành tựu Thái Cực Cảnh, trải qua lôi kiếp trở thành Pháp Thần Cảnh chí cao vô thượng... nhưng có mấy người có thể hoàn toàn chân chính lĩnh ngộ mỗi một biến hóa trong quá trình đó. Cho dù những thiên tài kia có thể nhanh chóng đột phá, cũng chưa chắc dám nói chân chính hiểu được, nhưng nhìn Nhậm Kiệt thi triển lực lượng trong quá trình luyện chế dược phẩm, mới phát hiện: hóa ra Âm Dương Lực có thể như thế, thì ra biến hóa của Thái Cực Cảnh lại có thể như thế, té ra thần hồn lực của Pháp Thần Cảnh có thể như thế...

Bởi vì Nhậm Kiệt luyện chế dược phẩm, là bằng vào cảnh giới bản thân dung hợp hết thảy sở học của mình trong đó, một khi thi triển ra bất kỳ kẻ nào đều có thể thấy ở trong đó rất nhiều thứ mình nghĩ tới.

Mà khi bọn họ nhìn thấy những thứ này, mới sẽ khiếp sợ phát hiện, thì ra trước kia chuyện mình tự cho là làm rất tốt, rồi lại... đều là sai, làm như vầy mới là đúng, hẳn là phải như vậy...

Loại cảm giác này thật là khó có thể nói nên lời, một mặt là một loại đả kích với người ta, nhưng mặt khác lại làm cho người ta hưng phấn, kích động.

Nhưng có một điểm lại giống nhau, mỗi người đều tụ tinh hội thần, chỉ sợ bỏ lỡ một điểm nào đó. Giờ này khắc này, Nhậm Kiệt đã nói gì lúc trước đều không trọng yếu nữa, thời khắc này mỗi người đều đắm chìm trong đó, rồi lại bất tri bất giác, đi vào một loại học tập quên mình khó có được.

Mà Nhậm Kiệt lần nữa luyện dược phẩm huyết mạch, cũng càng thể ngộ sâu hơn, hiện tại hắn nhất định phải mượn tinh huyết tâm mạch Cổ Thần mới được, nhưng với ý nghĩ của Nhậm Kiệt, sau này không cần mượn tinh huyết tâm mạch Cổ Thần cũng có thể luyện chế được loại dược phẩm huyết mạch tăng cường huyết mạch này, mới tính là chân chính hoàn toàn nắm giữ dược phẩm này.

Dĩ nhiên, cho dù mượn tinh huyết tâm mạch Cổ Thần, loại dược phẩm này cũng đã là tồn tại cấp nghịch thiên rồi.

"Ầm!" Rốt cục, đã trải qua vô số biến hóa, vô số lần dung hợp, rèn luyện, lại lần nữa dung hợp, cũng hoàn toàn hòa tan tinh huyết tâm mạch Cổ Thần vào trong đó, ngay tức thì cả tiểu thế giới đều có thể cảm nhận được rõ ràng không gian hơi chấn động không ổng định, rốt cục Nhậm Kiệt đã dung hợp thành công dược phẩm huyết mạch.

Nhậm Kiệt luyện chế dược phẩm, cho dù là một loại dược phẩm đồng dạng, mỗi một lần đều sẽ có chỗ khác biệt, bởi vì cho dù là cùng một người, có tình huống khác nhau cũng cần dược phẩm khác nhau: Thích hợp nhất, mới là tốt nhất! Đây là câu đầu môi của Nhậm Kiệt trong luyện chế dược phẩm, mà giờ khắc này trong tay hắn đang có một giọt dược phẩm trong suốt rồi lại chớp động ánh sáng hơi đỏ hồng, đang xoay tròn trên đầu ngón tay hắn.

Nhậm Kiệt cũng vô cùng hài lòng, có kinh nghiệm lần đầu tiên luyện chế dược phẩm huyết mạch cho lục thẩm, lần này quả nhiên thoải mái hơn một chút, hơn nữa hiệu quả hẳn là tốt hơn một chút.

Trong lòng ngẫm nghĩ, Nhậm Kiệt đã chậm rãi hạ mình xuống.

- Thanh Vân!

Thấy Hải Thanh Vân còn đang ở trên không trung mơ màng xuất thần nhìn mình luyện đan chưa tỉnh, Nhậm Kiệt hô nhỏ một tiếng.

- Hả... A... Đột nhiên nghe Nhậm Kiệt kêu tên hắn, Hải Thanh Vân chợt bừng tỉnh, phản ứng lại, liền thấy Nhậm Kiệt đã hạ xuống, không nhịn được giật mình há mồm a một tiếng... Hắn vừa há miệng, Nhậm Kiệt đã búng ngón tay một cái, giọt dược phẩm kia liền bay vọt vào trong miệng Hải Thanh Vân.

Mà lúc Nhậm Kiệt vừa gọi Hải Thanh Vân, những người khác cũng như nhau đi vào trạng thái vong ngã cùng một lúc bừng tỉnh, nhất là Thanh Dao, vừa tỉnh lại chợt phát hiện Nhậm Kiệt búng dược phẩm kia vào trong miệng Hải Thanh Vân. - Nhậm gia chủ... Thanh Dao tái muốn ngăn cản đã không còn kịp. Tuy rằng vừa rồi lúc Nhậm Kiệt luyện chế dược phẩm kia thủ đoạn vô cùng thần kỳ, khiến bà cũng vô cùng bội phục, khiếp sợ không thôi, nhưng thân là mẫu thân, bà vẫn còn lo lắng an toàn cho con trai, đáng tiếc bà muốn ngăn cản đã không còn kịp rồi.

- Mẫu thân xin yên tâm! Gia chủ luyện chế dược phẩm tuyệt đối sẽ không có vấn đề... A... Nhìn thấy mẫu thân lo lắng, không đợi Nhậm Kiệt lên tiếng, Hải Thanh Vân đã trước mở miệng cười nói, hắn tràn đầy lòng tin đối với Nhậm Kiệt.

Nhưng lời nói còn chưa dứt, hắn lập tức cảm thấy cả người giống như là muốn bốc cháy lên, máu trong cơ thể dường như đang sôi sục, cũng... không nói ra lời nữa, vội ngồi xuống dốc sức vận chuyển công pháp.

- Này...

Thanh Dao lập tức ngẩn người tại đó, còn chưa có phản ứng từ trong khiếp sợ Nhậm Kiệt luyện chế dược phẩm vừa rồi, tiếp đó thấy Hải Thanh Vân uống vào dược phẩm, rồi trở thành trạng thái như thế, bà thật không biết nói cái gì cho tốt.

Bởi vì từ khi đi tới tiểu thế giới này, hết thảy đều trở nên khác thường như vậy, nhất là sau khi gia chủ trẻ tuổi Nhậm gia này xuất hiện, tiết tấu lại mau chóng đến dọa người.

Mà hết thảy việc Nhậm Kiệt làm, càng làm cho bà không biết nên nói như thế nào mới tốt, nói cuồng vọng lại không giống, nhưng chuyện hắn làm còn có cách làm của hắn, căn bản là ý nghĩ kỳ lạ, nhưng cố tình hắn lại có thể không ngừng làm ra được chuyện khó có thể tưởng tượng. Giống như vừa rồi luyện chế rượu sau đó luyện chế dược phẩm, ngay ở trước mắt người ta trong nháy mắt biến chuyện không có khả năng thành có khả năng.

"Bùng... Bùng... Bùng..." Đúng lúc này, Hải Thanh Vân vừa uống vào dược phẩm huyết mạch, thân thể đột nhiên phát ra hàng loạt tiếng nổ, sau đó đoàn đoàn sương máu từ trong thân thể hắn bắn ra, nổ tung ở chung quanh, tạo thành đoàn đoàn sương máu đỏ tươi quay chung quanh thân thể hắn, thoạt nhìn kinh khủng dị thường dọa người.

Lập tức làm cho bầu không khí chung quanh trở nên vô cùng khẩn trương, sắc mặt Thanh Dao trở nên vô cùng lo lắng, bởi vì Hải Thanh Vân trước mắt kia đã mất đến gần ba phần tư máu trong thân thể, mà lại đang không ngừng tuôn ra, cho dù đổi là tu luyện giả bình thường đều sớm đã chết rồi. Tuy rằng hiện giờ Hải Thanh Vân còn không đến mức bỏ mạng, nhưng tiết tấu này vẫn còn đang tiếp tục, quả thực có chút dọa người.

Mẹ con tâm tình tương liên, nhất là Thanh Dao bị vây ở Hải Thần Điện đã nhiều năm, không thể sớm chiều chăm sóc con trai, hiện tại thì càng lo lắng, chân mày nhíu sát, bà không nhịn được ngẩng đầu nhìn về phía Nhậm Kiệt.

- Lục thẩm ta lúc trước từng dùng bộ dược phẩm này do ta luyện chế, nếu như Thanh Dao Điện chủ thật sự lo lắng, có thể tâm sự cùng lục thẩm ta! Nhậm Kiệt thật không muốn giải thích nhiều, bởi vì đợi có kết quả thì hết thảy căn bản không cần nói, nhưng Thanh Dao thân là mẫu thân lo lắng cho con chuyện này cũng rất bình thường.

Nhậm Kiệt cũng không muốn nói nhiều, hay kéo dài thời gian, nghĩ tới Thanh Dao lo lắng cho con trai, nếu như cho Hải Thanh Vân uống dược phẩm huyết mạch chậm một chút, rất có khả năng lại sẽ dây dưa, làm trễ nải thêm... Nếu cuối cùng đã quyết định làm như vậy thì cần gì dây dưa. Lúc này, Nhậm Kiệt cũng không muốn nhiều lời, liền nhìn thoáng qua lục thẩm.

- Thanh Dao Điện chủ không cần lo lắng, dược phẩm huyết mạch này chủ yếu là không ngừng cải thiện thân thể, giống như để thân thể người trở về cơ thể mẹ sinh ra lại, không ngừng dựa theo huyết mạch trong cơ thể sống lại, quá trình có khả năng sẽ có chút ít khó khăn, đau khổ, nhưng sẽ không có vấn đề gì lớn... Thấy Nhậm Kiệt nhìn về phía mình, Vân Phượng Nhi lập tức đi tới nói.

- Lão tổ tông! Phỏng chừng phải chờ một lát, chúng ta đi qua kia uống rượu từ từ chờ! Nhậm Kiệt thì gọi Nhậm Nhất Nguyên đi uống rượu, bởi vì hắn biết một hồi tình huống sẽ nghiêm trọng hơn, nhưng hắn vô cùng hiểu rõ tình huống của Hải Thanh Vân nên luyện chế dược phẩm cũng là chuẩn bị chuyên dành cho hắn, chỉ cần không có ngoại lực quấy rầy, không dám nói Hải Thanh Vân có thể trăm phần trăm vượt qua, nhưng cũng có chín mươi phần trăm trở lên nắm chắc, cho nên căn bản không cần lo lắng.

Hơn nữa mọi thời mọi khắc thần hồn lực của Nhậm đều chú ý theo dõi, chỉ là hắn không có biểu hiện kích động giống như Thanh Dao mà thôi. Ngược lại Nhậm Kiệt còn có chút mong đợi, muốn nhìn xem sau khi Hải Thanh Vân uống dược phẩm huyết mạch này có thể biến hóa đến mức nào.

Bởi vì Nhậm Kiệt cảm nhận được, loại huyết mạch trong cơ thể Hải Thanh Vân kia, tuy rằng không nhiều lắm, nhưng là huyết mạch rất đặc thù, tuyệt đối không kém bao nhiêu so với huyết mạch Chu Tước ẩn chứa trong cơ thể lục thẩm...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK