Tôn Nhạc lẳng lặng ngồi phía sau Ngũ công tử, trầm mặc không hé răng đánh giá mọi người, đột nhiên thầm nghĩ: tại sao không thấy đại biểu Mặc gia?
Nàng là từ Nghĩa Gỉai mà nghĩ tới Mặc gia, theo đạo lý, Mặc gia ở thời đại này có thể tính là thiên hạ đệ nhất lưu phái, xây dựng thêm Tắc Hạ cung đại sự như vậy, cư nhiên Mặc gia không có người tham gia, thật là có điểm không hợp tình hợp lý.
Ngay lúc Tôn Nhạc suy nghĩ, đột nhiên, đôi mắt sáng của Trĩ tài nữ chuyển qua phía sau Ngũ công tử, thanh thanh hỏi: “Xin hỏi Thúc tử, cạnh người có một xấu nữ gọi là Tôn Nhạc phải không?”
A?
Tôn Nhạc kinh hãi!
Nàng hoảng sợ ngẩng đầu, kinh ngạc nhìn về phía Trĩ tài nữ.
Trên thực tế, không chỉ là nàng, ngay cả Ngũ công tử cũng là vẻ mặt kinh ngạc, mà chúng hiền sĩ cũng là vẻ mặt không hiểu nhìn Trĩ tài nữ, không rõ nàng vì sao cảm thấy hứng thú với một nữ tử? Hơn nữa còn là một xấu nữ?
Ngũ công tử nhíu mày, không hiểu hỏi: “Tài nữ vì sao sinh ra hứng thú với Tôn Nhạc?”
Trĩ tài nữ thản nhiên cười, nàng hạ lông mi thật dài xuống, ánh mắt quăng vào dòng rượu nhộn nhạo trong chén mình, nhẹ nhàng mà u oán nói: “Thiếp từng nghe một người nói qua, thiên hạ này, có một nữ tử thông minh không thua gì thiếp, cho nên thiếp thật là tò mò.”
Nàng nâng ánh mắt lên, lại nhìn về phía sau Ngũ công tử, khi chuyển tới Tôn Nhạc thì dừng lại một chút, nhưng không dừng lại nhiều lắm.
Bởi vì trĩ tài nữ nghe được rằng Tôn Nhạc là một bé gái cực kỳ xấu. Dựa theo thời gian suy tính, nử tữ ngồi phía sau Ngũ công tử này tuy rằng tuổi tác làm cho người ta hoài nghi. Nhưng mà nàng ta cũng tuyệt đối không xấu a.
Ánh mắt Trĩ tài nữ chuyển qua trên người Tôn Nhạc lại nhìn về phía Ngũ công tử hỏi: “Thúc tử có thể cho biết không?”
Ngũ công tử hơi hơi do dự một chút, không tự chủ nghiêng đầu nhìn về phía Tôn Nhạc.
Hắn tính cách thuần lương, không giỏi giả bộ. Vừa nhìn mọi người nhất thời đều hiểu được cô gái lúc này ngồi ở phía sau hắn, dung mạo tầm thường, không hề đặc sắc đó là người theo như lời Trĩ tài nữ thông minh không thua kém nàng Tôn Nhạc.
Một nữ nhân dù thông minh nếu nàng không có dung mạo xinh đẹp tương xứng, liền không đáng nhắc tới. Đây là chuyện mọi người đang ngồi nghĩ. Bởi vậy bọn họ sau khi nhìn lướt qua Tôn Nhạc, liền không để ở trong lòng.
Trĩ tài nữ giật mình.
Nàng kinh ngạc nhìn chằm chằm Tôn Nhạc, hướng tới nàng tinh tế, từ trên xuống dưới đánh giá. Ánh mắt Trĩ tài nữ ôn hòa mà có lễ, tuy rằng đánh giá không ngớt lại không làm cho người ta sinh ra ác cảm.
Dưới ánh mắt Trĩ tài nữ, Tôn Nhạc bộ dạng phục tùng liễm mục, biểu tình lạnh nhạt. Tuy rằng cúi đầu, Tôn Nhạc lại có thể tinh tường cảm giác được, Trĩ tài nữ đối với mình thực cảm thấy hứng thú, loại hứng thú này của nàng, thậm chí không dưới Ngũ công tử!
Trình tử vẫn đem lực chú ý đều đặt ở trên người Trĩ tài nữ, một bộ hoa mắt thần mê, sắc không say mà người tự say, lúc này thấy nàng chú ý Tôn Nhạc như thế, liền quay đầu lại nhìn về phía Tôn Nhạc. Hắn nhìn thoáng qua, tò mò hỏi: “Nàng này có chỗ gì thông minh, thế nhưng có thể làm Trĩ tài nữ danh khắp thiên hạ cảm thấy hứng thú như vậy?”
Lời này của hắn, đương nhiên là hỏi Trĩ tài nữ.
Trĩ tài nữ cười cười, lắc đầu nói: “Thiếp cũng không biết.” Đang lúc mọi người khó hiểu, nàng yếu ớt bổ sung một câu, “Bất quá người nói lời này cũng không phải hạng người ăn nói lung tung.”
Trĩ tài nữ sau khi trả lời Trình tử xong, hơi hơi hất cằm lên, hướng Tôn Nhạc bộ dạng vẫn phục tùng liễm mục, hoàn toàn không nhìn về phía mình tràn ra một nụ cười mỉm sáng lạn, làm cho chúng nam nhân tim đập rộn lên, hô hấp dồn dập thì nàng ngân nga nói: “Tôn Nhạc cô nương có thể giải nghi hoặc này giúp thiếp không?”
Tôn Nhạc từ lúc nàng nói mình thông minh, đầu liền không ngừng chuyển động, nàng thật sự không rõ, người hướng Trĩ tài nữ ca ngợi mình là ai? Nghe ngữ khí Trĩ tài nữ, người này ở trong cảm nhận của nàng địa vị tuyệt đối không thấp, chẳng lẽ là Doanh Thập Tam? Hoặc là Nghĩa Gỉai?
Nàng đang cân nhắc, nghe được câu hỏi của Trĩ tài nữ, lập tức bộ dạng phục tùng liễm mục như trước, nhẹ nhàng mà nói: “Trĩ đại gia quá khen, Tôn Nhạc chỉ là có một chút thông minh nhỏ ứng đối chuyện tầm thường, tài trí cũng không thể so sánh với tài nữ không thua kém các bậc mày râu khắp thiên hạ.”
Trĩ tài nữ nghe được nàng nói như thế, khóe miệng hơi cong, sau khi lộ ra một cái tươi cười quyến rũ, nàng nhẹ giọng nói: “Muội muội quá khiêm nhường.”
Vừa nói, nàng vừa đánh giá Tôn Nhạc. Tôn Nhạc có thể cảm giác được, trong ánh mắt của nàng có nghi hoặc, có mê mang, hiển nhiên nàng thật sự cũng không hiểu, Tôn Nhạc trước mắt này diện mạo cực kỳ bình thường, chẳng lộ ra nửa điểm tài giỏi của chi sĩ tài trí, có gì đáng giá để nàng coi trọng.
Nàng nhìn nhìn, rốt cục lắc lắc đầu, đưa ánh mắt từ trên người Tôn Nhạc dời đi.
Lúc này, Tề hầu vỗ hai tay, quát: “Tấu nhạc! Khiêu vũ !” Vừa quát xong, chuông nhạc lại vang lên, chúng vũ kỹ vặn eo giương tay áo phiêu đãng trong làn gió thơm.
Tiếng nhạc vang lên, chúng hiền sĩ tựa hồ không còn câu nệ. Trong thời gian ngắn, một cỗ hơi thở tươi đẹp ấm áp bắt đầu lưu chuyển.
Tề hầu đưa mắt nhìn mọi người, thấy chúng nam nhân một đám mê mẩn háo sắc với Trĩ tài nữ, lại thường thường liếc về phía eo nhỏ cùng bộ ngực của chúng nữ đang khiêu vũ trong điện, xem ra đều là sắc tâm trỗi dậy rồi.
Hắn ha ha cười, với nói mọi người: “Đáng tiếc Tô cơ phải hai ngày nữa mới có thể đuổi tới, bằng không tối hôm nay, các vị thật đúng là mãn nhãn nha.”
Chúng nam nhân ha ha cười theo. Từ sau khi Trĩ tài nữ xuất trướng, bọn họ bị nét mặt nàng làm kinh sợ, rất là thận trọng, lúc này Tề hầu nói một câu, làm cho chúng nam nhân tâm tình buông lỏng. Ngay sau đó, lá gan cũng bắt đầu lớn lên.
Tề hầu chuyển hướng Trĩ tài nữ cười nói: “Trĩ tài nữ là lần đầu tiên tới Tề quốc? Cảm thấy phong cảnh Tề quốc ta như thế nào?”
Trĩ tài nữ mỉm cười, nhẹ giọng nói : “Tề quốc màu mỡ dồi dào, người cũng thông minh, tất nhiên là tuyệt hảo.”
Nàng nói tới đây, không khỏi chuyển hướng Ngũ công tử cùng Tôn Nhạc cười nói: ” Bên người Thúc tử, ngay cả một tiểu cô nương cũng tài danh lan xa, thiếp không dám không phục.”
Mọi người ha ha cười.
Tôn Nhạc bộ dạng phục tùng liễm mục như trước, tựa hồ không có nghe được Trĩ tài nữ khen ngợi.
Trĩ tài nữ thấy nàng như thế, sóng mắt vừa chuyển, đưa tay che cái miệng nhỏ nhắn, xinh đẹp cười nói: “Thiếp có một chuyện muốn nhờ thúc tử, người có thể đồng ý không?”
Nàng nói những lời này, đã mềm nhuyễn lại nhu mì, nũng nịu mang theo vài phần làm nũng, làm cho người ta vừa nghe liền tâm động. Mỹ nhân tuyệt sắc như vậy, lấy ngữ khí như vậy muốn nhờ, cho dù là thần tiên cũng sẽ tâm động.
Tôn Nhạc trong lòng thất kinh: Trĩ tài nữ từ sau khi xuất hiện, cử chỉ đoan trang có lễ, ứng đối tuần tự, làm sao lại thể hiện bộ dáng nữ nhi thế này? Cũng không biết nàng tìm Ngũ công tử muốn nhờ chuyện gì?
Trong lúc Tôn Nhạc trầm tư, chúng nam nhân đều say ngây ngốc, bọn họ một đám nhìn về phía Ngũ công tử, hận không thể thay hắn đáp ứng.
Trong ánh mắt có điểm lo lắng của Tôn Nhạc, khuôn mặt tuấn tú của Ngũ công tử đỏ hồng lên, hắn cúi đầu tránh đi làn thu ba của Trĩ tài nữ, thấp giọng nói: “Tài nữ mời nói.” Ngũ công tử vừa thốt lời này ra, trong sóng mắt Trĩ tài nữ hiện lên một chút kinh ngạc, ánh mắt nhìn về phía hắn thận trọng hai phần. Mà giữa chúng hiền một bên, vài vị lớn tuổi lại tán thưởng không thôi nhìn hắn!
Dưới sự mê hoặc, hắn lại còn có thể bình tĩnh như thế! Trong thời gian ngắn, Tôn Nhạc trong lòng bình tĩnh lại.
Thấy Ngũ công tử cũng không có nhiệt huyết sôi trào lập tức đáp ứng mình, Trĩ tài nữ có hơi thất vọng. Nàng nhẹ nhàng thở dài, u oán nói:“Thúc tử có thể đem Tôn Nhạc tặng cho thiếp hay không? Thiếp tất nhiên sẽ hậu báo công tử!”(Myu: Con $%&#$!%. Ta xúc động quá rồi, bình tĩnh*vuốt vuốt ngực*)
Oanh!
Tôn Nhạc bị nổ đến đầu váng mắt hoa! Nàng không dám tin nhìn chằm chằm Trĩ tài nữ, lần đầu tiên nổi lên cảnh giác, phòng bị sâu sắc với tài nữ này. Mà Ngũ công tử cũng kinh hãi, hắn hoảng sợ ngẩng đầu, không dám tin nhìn vào mắt Trĩ tài nữ đối diện mình!
Mà chúng nam nhân chung quanh cũng là vẻ mặt ngạc nhiên, bọn họ lại nhìn về phía Tôn Nhạc, trong lòng âm thầm đánh giá giá trị của nàng. Vừa đánh giá đồng thời, trong ánh mắt bọn họ nhìn về phía Ngũ công tử thật sự đã tràn ngập đố kỵ: thiếp tất nhiên sẽ hậu báo, lời này thật là động lòng người nha. Hậu báo của một mỹ nhân tuyệt sắc kiêm đại tài nữ như vậy, chỉ là ngẫm lại cũng khiến cho người ta máu sói sôi trào! Cơ Ngũ này, thật đúng là rất có diễm phúc rồi!
Trong suy nghĩ của mọi người ở đây, Tôn Nhạc bất quá là một cái tỳ thiếp của Thúc tử, đổi một tỳ thiếp không chút bắt mắt như vậy, được Trĩ tài nữ đại danh đỉnh đỉnh vui mừng, vụ mua bán này thật sự quá lời đi!
Tôn Nhạc choáng váng vù vù nhìn về phía Ngũ công tử, nàng lần đầu tiên ý thức được, chính mình cư nhiên vẫn là vật phẩm sở hữu của Ngũ công tử, của Cơ phủ, là vật phẩm sở hữu tiêng bọn hắn có thể tùy ý chuyển nhượng mua bán!