Thầy Brunner đang nói về nghệ thuật trong các đám tang của người Hi Lạp cổ.
Đột nhiên, Nancy Bobofit bật cười khúc khíc khi đang thì thầm về người đàn ông khỏa thân được khắc trên tấm bia đá. Không thể chịu được nữa, tôi quay sang và bảo:
- "Có im đi không thì bảo!"
Nhưng giọng tôi lớn hơn dự định.
Cả lớp dừng lại, quay lại nhìn tôi và cười lớn. Thầy Brunner dừng câu chuyện, nhìn tôi và nói:
-"Jackson, em có ý kiến gì với bài giảng của tôi phải không"
Mặt tôi đỏ rần. Tôi trả lời " Dạ không thưa thầy"
Thầy Brunner chỉ về phía một bức tranh trên bia đá và hỏi : " Vậy em có thể nói cho cả lớp biết ý nghĩa của bức tranh này được không"
Tôi nhìn kỹ bức tranh và thở nhẹ, bởi vì tôi nhận ra nó : " Thưa thầy, đó là bức tranh tả cảnh Kronos ăn những đứa con của ông ta"
"Đúng". Chưa thực sự hài lòng, thầy hỏi tiếp: " Và ông ta làm vậy là vì...?"
"Dạ..." Tôi cố gắng nhớ lại " Thưa thầy Kronos là vua của các vị thần, và ___"
"Thần ?" Thầy cắt lời tôi.
"Titan ạ (1) " Tôi sửa lại. " Và bởi vì ông ta không tin tưởng những đứa con của mình, vốn là các vị thần. Thế nên, ừm, ông ta nuốt chúng vào bụng. Nhưng vợ ông ta (2) giấu đứa con cả Zeus, và đưa cho ông ta một cục đá để thay thế cho đứa con. Sau đó, khi đã lớn, thần Zeus lừa Kronos nôn ra anh chị em (3) của mình."
(1)Titan : Chủng tộc bất tử, con của Gaia và Uranos
(2) Rhea (Ῥέα) hay Rea là nữ thần của sự sinh sản, màu mỡ, một trong những vị thần Titan, là con gái của thần Uranus và nữ thần Gaia . Ngoài Gaia, Rhea cũng thường được coi như "mẹ của các vị thần" trên đỉnh Olympus.
(3)Hestia, Demeter , Hera , Hades , Poseidon
" Eo ơi". Một cô bé phía sau tôi thốt lên.
" Sau đó là một cuộc chiến tranh lớn giữa các vị thần và các Titan. Và phần thắng cuối cùng thuộc về các vị thần"
Có ai đó bật cười khúc khích
Đằng sau tôi, Nancy Bobofit nói thầm với bạn cô ta " Như là chúng ta sẽ có lúc dùng đến chúng vậy. Thử tưởng tượng đơn xin việc của mình có câu hỏi ' Bạn có thể nói cho chúng tôi biết tại sao Kronos lại ăn những đứa con của ông ta"'.
"Vâng, một ý tưởng tuyệt vời của trò Bobofit. Tôi xin phép hỏi trò Jackson,theo trò những kiến thức này có quan trọng trong thực tế không?"
"Bị bắt rồi nhé" Grover nói thầm.
"Im ngay" Nancy rít lên. Mặt cô ta trông còn đỏ hơn cả mái tóc của mình.
Ít nhất thì Nancy cũng bị bắt quả tang khi đang nói xấu. Thầy Brunner là người duy nhất ở trường có thể làm vậy. Thầy có đôi tai radar rất nhạy.
Tôi suy nghĩ về câu hỏi của thầy và lắc đầu " Em không biết, thưa thầy"
"Được rồi" Thầy có vẻ thất vọng. " Em trả lời được một nửa. Zeus thực tế đã cho Kronos ăn một hỗn hợp có chứa mù tạt và rượu, khiến hắn nôn ra năm đứa con của mình, những người , là những vị thần bất tử, vẫn sống và lớn lên trong bụng hắn. Những vị thần chiến thắng cha của họ, xé ông ta ra thành từng mảnh với cái lưỡi hái của ông ta, và rắc những mảnh vụn này xuống vực sâu Tartarus (4). Phần đen tối nhất, tận cùng của địa ngục. Và như các em nghe thấy, chuông báo giờ ăn trưa đã điểm. Cô Dodds, Cô có thể dẫn chúng tôi ra ngoài được không?"
(4) Tartarus: Vị thần cổ ngang hàng với Gaia , bản thể là một cái vực sâu không đáy nằm ở dưới lòng đất.
Cả lớp tản đi. Các cô bé ôm bụng vì đói, các cậu bé cười đùa và xô đảy nhau.
Grover và tôi đang định đi ăn trưa cùng nhau thì thầy Brunner gọi tôi “ Trò Jackson”
Tôi biết ngay điều gì cần đến đã đến.
Sau khi để Grover đi ăn trưa trước, tôi quay lại phía thầy “ Dạ thưa thầy”
Thầy Brunner có đôi mắt thâm thúy rất đặc biệt. Đôi mắt nâu mà có lẽ đã hàng nghìn tuổi, nhìn thấu mọi sự trên đời
“ Em cần phải tìm hiểu để trả lời được câu trả lời cho câu hỏi của tôi.” Thầy nói.
“ Về những vị Titan ạ”
“ Về những ứng dụng thực tế, em cần biết cách áp dụng những kiến thức mà tôi đã dạy em vào thực tế”
“ Những gì tôi dạy rất quan trọng cho cuộc sống sau này của em, hi vọng em có thể nhìn nhận nó như một vấn đề mang tính sống còn. Tôi đặt rất nhiều kì vọng ở em”
Tôi thực sự muốn nổi cáu. Ý tôi là, nhưng bài thi học kỳ hay kiểm tra môn của thầy rất tuyệt. Thầy thường mặc một bộ áo giáp La Mã cổ, tay cầm kiếm chỉ vào hộp phấn, và thách cả lớp ai có thể lên bảng viết tên, cha mẹ và vị thần họ thờ phụng về bất kỳ một vị anh hùng Hi Lạp hoặc La Mã cổ đã được học. Nhưng thầy lại hi vọng tôi có thể học tối như mọi người khác, trong khi tôi là một thằng bé bị bệnh khó đọc và chứng rối loạn tập trung. Từ bé tới giờ tôi chưa bao giờ được điểm cao hơn C-. Không, thầy hi vọng tôi có thể học tôt hơn mọi người, trong khi tôi còn không nhớ nổi những cái tên đó, nói gì đên đánh vần được chúng.
Tôi lí nhí sẽ cô gắng hơn, trong khi thầy nhìn một cách buồn bã về phía tấm bia đá. Như thể thầy đã từng ở đó, trong đám tang của cô gái.
Cuối cùng, thầy bảo tôi đi ăn trưa cho kịp
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK