Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Đưa tiễn Lưu Ngôn, Lưu Hải có phần ngỡ ngàng, những ký ức thuở bé không ngừng tuôn ra. Hắn ngồi thừ một mình chốc lát, mới đi tới trước máy tính, lấy ra CD-ROM Lưu Ngôn để lại, bắt đầu cài đặt trò chơi.

Máy tính yên lặng nhận dữ liệu, Lưu Hải nhìn tiến độ, nhớ tới cuộc gặp gỡ vừa rồi với Lưu Ngôn, hắn cảm thấy, cảm thấy có chút kỳ quặc, hoặc có thể nói là bất an, thế nhưng không thể nói rõ ràng.

Cài đặt trò chơi xong, Lưu Hải dựa theo bản hướng dẫn bắt đầu chiến đấu.

Hình ảnh rất đơn giản, chẳng qua bản đồ phức tạp, giống mê cung vậy, nếu như không có bản hướng dẫn của Lưu Ngôn, thì quả thực phiền toái.

Trò chơi gần như không có nội dung cốt truyện, chỉ gợi ý người chơi đi tới một công ty giết chết hai người. Nhân vật chính trong game cầm một cây đao Đông Dương, tìm kiếm địa điểm được chỉ định trên đường phố, chiếu theo bản hướng dẫn do Lưu Ngôn để lại, cuối cùng thì Lưu Hải đã tìm được công ty này, lên lầu thì nhìn thấy một người. Lúc này, trên màn hình vi tính xuất hiện nhắc nhở, đại khái kêu giết chết người đó, Lưu Hải không do dự, đi tới đâm chết người nọ bằng một nhát đao. Tràng cười lành lạnh vang lên, khung thoại vượt qua kiểm tra xuất hiện, đã thông qua cửa thứ nhất. Trên màn hình máy tính lại cho ra một bức ảnh, phía dưới tấm ảnh có viết:

Tên: Lưu Cương, tuổi: 43, trạng thái: tử vong, nguyên nhân: bị trừng phạt đúng tội.

Quái lạ đó là bức ảnh không phải đồ họa máy tính, mà là một bức ảnh người thật, góc độ không tốt lắm, có hơi giống hiệu quả do chụp ảnh mang lại. Người trên bức ảnh có vóc dáng đặc thù, bên mặt trái có một vết sẹo.

Lưu Hải mỉm cười, trong lòng nghĩ, người này nhìn qua thật côn đồ, chẳng biết đi đâu tìm thấy được một người mẫu như vậy nữa.

Sau đó, Lưu Hải thuận lợi giết chết người thứ hai, quá trình giống ở trên, người thứ hai cùng người đầu tiên đều ngủ lại trong công ty, có thể nói quá thuận lợi. Cách trời sáng còn một khoảng thời gian ngắn, Lưu Hải khui một chai bia, bắt đầu lướt websites, bốn phía rất an tĩnh, chỉ nghe được tiếng của máy điều hòa.

"Lưu Cương chính là người đầu tiên bị hại." Bạch Phương giải thích với Tây Môn.

"Nói như vậy, cậu chưa từng tới hiện trường lần nào, mà ngồi ở nhà dùng máy tính giết chết nạn nhân?" Tây Môn Thông nhìn Lưu Hải.

"Đúng vậy."

Bạch Phương thoáng nhìn Tây Môn Thông, cười khổ một tiếng.

"Sau đó thì sao?" Tây Môn Thông ý bảo Lưu Hải tiếp tục.

"Ba ngày sau đó, hắn ta lại tới, hỏi tôi tình hình, rồi sau đó cho tôi password ải thứ ba cùng hướng dẫn, nói không quá mấy câu thì rời khỏi, lúc đi hắn cho tôi một email, bảo tôi gửi điểm kỷ lục trước khi chơi game cho hắn."

"Điểm đáng nghi ngờ ở chổ này, vì sao hắn ta lại muốn điểm kỷ lục của cậu?" Bạch Phương cắt ngang lời nói của Lưu Hải, rất rõ ràng, hắn đang nói cho Tây Môn Thông nghe.

"Cậu nhớ rõ tài khoản mail của hắn không?" Tây Môn Thông chẳng hề để ý tới Bạch Phương, tiếp tục hỏi.

"Tôi còn nhớ, là bính âm tiếng Hán - fuchou, phía sau là 1972."

"Cuối cùng thì cậu nhận được phần thưởng?"

"Đúng vậy, ngày đó Lưu Ngôn rất vui vẻ tìm tới tôi, tâm tình không giống ngày thường, tuy nhiên thời gian vẫn là buổi tối. Ngày đó chúng tôi trò chuyện tới khuya, tán dóc từ chuyện ở quê cho tới chuyện ở trường học, hắn còn hỏi thăm tình huống của ba tôi. Tôi thấy đã muộn, muốn giữ hắn qua đêm, hắn từ chối, hơn nữa còn thần bí nói với tôi, trời vừa sáng thì hắn sẽ biến mất, tôi cho rằng hắn đang nói giỡn, nên không để ý. Cuối cùng thì hắn rời khỏi, lúc đó khoảng 3 giờ sáng. Cứ như vậy, tôi nhận được cây đao Đông Dương đó."

"Sau này thì ngươi không gặp lại hắn nữa?"

"Không có!" Lưu Hải thoáng run rẩy, có thể nhận thấy hắn cũng không muốn gặp lại vị đồng hương đó rồi.

"Người bị hại thứ ba đang làm gì trong công ty?" Tây Môn Thông tiếp tục dò hỏi.

Lưu Hải nắm chặt đôi bàn tay đang run lên nhè nhẹ, một lần nữa nhớ lại cảm giác sợ hãi lúc ấy. Hắn hít vài hơi, mới chậm rãi nói: "Ngày đó hắn rời khỏi, tôi bởi vì trò chuyện quá hưng phấn, không mấy buồn ngủ, vì thế tôi tiện thể xem tin tức trên mạng một lát..."
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK