Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Liền phất tay cho phép năm đại trưởng lão bắt đầu khởi động trận pháp, còn mình thì leo lên ghế cao nhìn xuống.

Theo nhãn thần của hắn thì chỉ cần tiêu trừ đi ma khí trên thân kiếm là có thể giải quyết được chuyện không thể chạm vào kiếm! Khi đó chỉ cần từ từ luyện hóa nó là xong!

Năm vị trưởng lão đứng lơ lửng trên không, thi triển pháp lực rót vào đại trận, chờ khi Thanh Tẩy Trận khởi động thì ma khí trong đó sẽ từ từ mất đi, như vậy sợ gì không chạm được kiếm?

Năm luồng năng lượng xanh đỏ vàng tím theo tay từng người chạy thẳng vào đại trận, làm những đạo phù văn được khắc phía dưới dần dần sáng lên, càng ngày càng rực rỡ.

Xì xì xì!

Tiếng động phát ra như hơi nước bóc lên, nhưng không phải, đây chính là ma khí từ Quỷ Kiếm phát ra khi Thanh Tẩy Trận được khởi động.

Thấy ma khí có khả năng bị thanh tẩy sạch làm cho tâm tình của vị tông chủ này vô cùng kinh hỉ, ngoài hắn ra thì năm vị trưởng lão còn lại ai cũng muốn biết sức mạnh thật sự của thanh kiếm này là như thế nào.

Leng keng...leng keng...

Bất ngờ khối thiên thạch rung lên bần bật như có người đang tác động vào nó, rung động lại càng lúc mạnh hơn sau đó là rung chuyển cả một tòa kiến trúc bên ngoài.

Sự cố bất thường này làm cho tất cả tu sĩ khác vô cùng sợ hãi cưỡi kiếm chạy ra bên ngoài cẩn thận nhìn xuống phía dưới đánh giá.

Bành! Bành! Bành!

Thanh Tẩy Trận phía dưới chưa đầy năm nhịp thở đã nổ tang tành, không còn một mảnh nào có thể sử dụng được.

- Không ổn, rút tay lại mau!

Tông chủ Phi Kiếm Tông đứng phía trên nhìn xuống, phát hiện tình hình không ổn liền la lớn.

Ma khí vừa đi ra như có linh tính, trực tiếp hấp thu tất cả pháp lực của bọn họ vào bên trong, Thanh Tẩy Trận bị phá hủy đồng nghĩa với chuyện không cách nào chạm tới thanh kiếm này được.

Ầm!

Năm vị trưởng lão cố gắn thu tay lại, bất ngờ bị pháp lực phản hệ đánh văng ra bên ngoài mật thất, ai nấy đều bị thương vô cùng nghiêm trọng.

Lúc này, bầu trời đột nhiên tối đen như mực, mây đen kéo tới ùng ùng, cuồng phong nổi lên làm bật gốc không ít cây cổ thụ nhỏ.

- Có chuyện gì xảy ra vậy?

- Không lẽ có yêu quái tới hay sao?

- Không đúng, yêu quái tới nhất định có có yêu khí, nhưng lần này thì không có một chút nào cả!

Mọi người ở Phi Kiếm Tông đều xám mặt khi đối diện với tình huống này, đây là lần đầu tiên chuyện này xảy ra làm ai nấy đều luống cuống tay chân.

Xẹt...xẹt...xẹt!

Lôi điện trên trời không ngừng xẹt qua xẹt lại, mây đen kéo tới tạo thành một cái vòng xoáy xoắn óc khổng lồ, cuồng phong nổi lên ngày một lớn làm cho đệ tử trong Phi Kiếm Tông sợ tới vỡ mật không ai dám lại gần.

Năm vị trưởng lão lúc nãy cũng nhân cơ hội chạy ra bên ngoài, phòng hờ có điều bất trấc.

Ầm!

Bất chợt, một trận sét lôi đình đánh xuống ngay mật thất cất giữ khối thiên thạch, làm khối thiên thạch vỡ tung thành nhiều mảnh, Quỷ Kiếm bị đánh văng ra ngoài rơi trên mặt đất.

Tiểu Vũ nằm trong Diện Hồn Thạch cũng tĩnh lại, đây chính là trời cao muốn đánh thức hắn dậy.

Thần hồn hắn từ từ đứng dậy, đầu tiên là nhìn lên trên trời cười nhẹ một cái, một tay chỉ vào Quỷ Kiếm.

Quỷ Kiếm lập tức phản ứng, rung lên “ong ong” vài cái liền bay phất lại trước mặt Tiểu Vũ, lơ lửng nơi đó.

- Yêu ma...ngươi dám cả gan tới đây làm loạn!

Tông chủ của Phi Kiếm Tông bất ngờ xuất hiện, hắn đứng phía xa dùng Thiên Nhãn Thuật phát hiện một linh hồn đang đứng lơ lửng nơi đó, sau lưng linh hồn kia có hào quang chiếu sáng.

Hơn nữa lại bất ngờ xuất hiện như vậy chỉ có thể là yêu ma đang muốn hoàn hành.

- Yêu ma?

Tiểu Vũ mỉm cười nhìn sang tông chủ kia, hắn chính là Thiên Tôn nhưng xuống trần lại bị người khác gọi là yêu ma, có yêu ma nào mà xuống trần giúp dân thoát nạn không chứ.

- Yêu ma chạy đâu cho thoát!

Tông chủ Phi Kiếm Tông lấy ra một cái kim chung (chuông), miệng niệm khẩu quyết lấy một lá bùa dán lên trên đó bắt đầu lắc kim chung liên tục.

Keng...keng...keng!

- Yêu ma còn không mau quy phục, chớ ăn phải đau khổ!

- Xuất!

Tông chủ Phi Kiếm Tông vừa nói vừa niệm khẩu chú, bất ngờ trong kim chung bay ra một con kim long nhất trảo.

Grào!!!

Kim long gầm lớn trên không trung, bay lượn vài vòng rồi bay thẳng tới Tiểu Vũ, miệng há lớn phun ra một sợi xích màu tím để trói thần hồn của hắn lại.

Ong ong!

Quỷ Kiếm vang lên liên tục, không đợi hắn ra lệnh nó liền dựng đứng lên chém thẳng tới sợi xích cùng kim long đang gào thét kia.

Phành!

Một kiếm chém xuống kim long tan biến, kim chung tan vỡ, tông chủ Phi Kiếm Tông bị phản hệ đánh bay ngược về sau chục thước, người đầy máu me, thê thảm vô cùng.

Tiểu Vũ nhìn mấy tên tu sĩ còn lại thở dài, rồi nhìn thẳng vào tông chủ Phi Kiếm Tông lắc đầu nói:

- Thế nhân thật là dại tà! Nhìn Tiên định ma, nhìn ma định Tiên!

(* Nhìn Tiên nói là ma, nhìn ma nói là Tiên)

Nói rồi thì hắn và Quỷ Kiếm cùng biến mất khỏi Phi Kiếm Tông, để lại nơi đó vô cùng bừa bộn.

Nếu bọn họ không có lòng tham muốn chiếm lấy Quỷ Kiếm làm của riêng thì đâu có rơi vào tình cảnh này, có trách thì cũng chỉ có thể trách bọn hắn vô căn.

. . .

Ở một nơi xa trong Lam Nguyệt Thành!

Nơi đây nằm gần rìa ngoài Tùng Lâm Sơn Mạch.

Lúc này, dưới đất có một thi thể thư sinh đầu tóc rối bời, người ốm như que củi, quần áo xộc xệch dính đầy đất mà máu tươi nhưng đã khô thành mãn đỏ trên áo.

Trên lưng còn mang một cái sọt trúc chất đầy cỏ dại bên trong, nhìn vào thì thấy chúng vẫn còn xanh tươi, chứng tỏ chúng được hái không lâu.

Bên cạnh là một gốc cây cổ thụ vô cùng to lớn, dưới gốc có một linh hồn thư sinh đang ngồi ở đó nhìn vào thi thể của mình, khuôn mặt đượm buồn.

Tiểu Vũ bất ngờ xuất hiện kế bên linh hồn thư sinh kia, nhưng thư sinh vẫn không nhận ra có người đang đứng kế bên mình, hắn nhìn thư sinh hồi lâu thì chậm rãi bay đến trước đại thụ.

Linh hồn thư sinh kia thấy một linh hồn như mình, nhưng sau lưng tỏa ra thần lực vô biên, hào quang sáng loạn thì liền quỳ hai chân xuống dập đầu ba cái nói:

- Nhờ phúc trên cao, tiểu nhân được Phán Quan Đại Thần cho biết trước ngày chết, khi chết sẽ được một đại Tiên xuống mượn xác hoàn hồn, nhờ lúc còn sống làm nhiều chuyện tốt nên được Diêm Hoàng cho phép ở đây đợi ngài tới!

Tiểu Vũ nghe xong gật đầu nhẹ một cái, hết thẩy sự tình hắn đã nhìn thấu từ trước, nhưng vẫn không nói gì để cho thư sinh này tự nhiên.

- Được đại Tiên mượn xác hoàn hồn là phúc tích tám đời của tiểu nhân! Nhưng cầu xin đại Tiên khi mượn xác hãy thay tiểu nhân chăm sóc cho cha mẹ già cùng đứa em gái đang ở nhà, chỉ có như vậy tiểu nhân mới an tâm đi vào Luân Hồi Đạo!

- Lúc chết vẫn không quên ơn nghĩa sinh thành, đời người được mấy ai như ngươi! Thôi được, ta sẽ giúp ngươi chăm sóc người thân giúp ngươi, đi đi kẽo để Phán Quan Đại Thần đang chờ!

Tiểu Vũ mỉm cười gật đầu đồng ý, phất tay ra hiệu cho linh hồn thư sinh kia rời trần gian.

Thư sinh kia nhìn Tiểu Vũ lần cuối rồi từ từ chìm xuống đất, theo đường hoàng tuyền tới dưới Thập Điện Minh Vương để nhận phán xét, hắn không cần xuống dưới cũng biết thư sinh này chắc chắn sẽ được đầu thai ở cõi Linh Giới.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK