Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Rầm rầm rầm. . .

Trời bắt đầu vang lên nhiều tiếng sấm, bầu trời tối sậm kèm theo vài đường lóe sáng chói rọi thiên khung, nhiệt độ trong không khí liền hạ xuống, đám mãnh thú cũng nhanh chóng chạy đi tìm chỗ trú mưa.

Rào rào rào. . .

Từng hạt mưa nặng kịch rơi xuống bề mặt lá cây, theo từng phiến lá rơi xuống dưới đất tạo ra nhiều tiếng “bịch bịch”, lâu lâu cuồng phong thổi ngang mang theo khí tức ẩm thấp làm người ta phải rùng mình một cái.

- Nhanh lên một chút, lúc nãy ta thấy nó rơi theo hướng này!

Một trung niên bất ngờ từ trong bụi cỏ đi ra, tay cầm cây đuốc đang cháy sáng rực, lớn tiếng nói với những người đi phía sau.

Sau lưng có hơn hai mươi người ăn mặc giống nhau, áo quần đều nâu sậm, bên hong có vắt theo một thanh trường đao to lớn, bọn họ đanh nhanh chóng đi theo phía mà trung niên kia mới vừa chỉ.

Bịch bịch bịch!

Tiếng bước chân càng ngày càng gần, tên đại hán kia nhìn về phía trước thấy có một cái miệng hố thì không khỏi vui mừng đến phát điên, lập tức hô lớn:

- Tìm thấy rồi, tìm thấy rồi, lần này chúng ta quả thật là may mắn mà, cũng may mắt ta tinh ý nếu không thì cũng chẳng tìm được, chiến này ta bao các ngươi một chầu xuyên đêm, ha ha ha. . .

- Khà khà, quả nhiên là thiên thạch rơi ngay chỗ này, mà nghe nói mấy khối thiên thạch này có chứa rất nhiều tinh kim quý bên trong, thường được mấy vị tiên nhân thu lại để luyện chế pháp khí đấy!

- Ngươi nói không sai! Hiện tại không bàn tán xôn xao nữa, chúng ta tìm cách mang nó về, nếu không để người khác nhìn tới thì phiền phức!

Tên trung niên dẫn đầu ngăn chặn mọi người lại, bây giờ trời mưa mà không không tranh thủ thời cơ lấy đi thì để tới hết mưa thì chắc chắn sẽ có người khác mò tới cho xem.

Bốn vị Thổ Địa Đại Thần thấy đã có người tới thì đưa mắt nhìn nhau gật đầu, đồng loạt quay người nhìn về phía thiên thạch cúi đầu một cái rồi chui xuống đất biến mất không còn tung tích.

Đám người trên kia cử một người đi xuống cái hố dò xét xem có gì nguy hiểm hay không, tên kia cũng lưỡng lự một chút rồi cẩn thận cầm theo cây đuốc đi xuống phía dưới quan sát.

- Ồ, trên đây còn có một thanh kiếm đang cắm vào, có khi nào là thần vật hay không? Mọi người cứ xuống, không có nguy hiểm gì đâu!

Một tên trong nhóm chạy xuống quan sát, lập tức phát hiện ra Quỷ Kiếm đang cắm vào trong khối thiên thạch, liền la lớn cho những người đang đứng phía trên biết.

- Đâu để ta xem!

Tên trung niên nghe nói thần vật thì dẫn đầu nhảy xuống miệng hố, hai chân nhẹ nhàng tiếp gót lên trên khối thiên thạch, khi xác thực là có thanh kiếm đang cắm vào thì ánh mắt sáng như sao trên trời, miệng thì thào lẩm bẩm:

- Nhìn hình dáng thanh kiếm này lạ như vậy, ta cũng chưa từng nhìn thấy thanh kiếm nào kỳ quái như thế! Mà lại còn dính vào khối thiên thạch này, hẳn là một vật bất phàm, để ta lấy nó ra xem sao!

Xẹt!

Bành!

Tên trung niên bị đánh bay dính vào tường đất gần miệng hố, tay hắn còn chưa chạm vào được đã bị một luồng sức mạnh tà ác vô cùng đánh văng ra xa, nhưng mà trên người không có bị thương.

- Quả nhiên là thần vật, chúng ta không cách nào đem nó ra thì hãy mang hết về, đem nó đổi lấy ngân lượng!

Hơn hai mươi người, khí thế trùng điệp liền có thể nhẹ nhàng nhấc khối thiên thạch lên, cũng vì trong quá trình bay xuống đây nó đã bị đốt mất một ít cho nên khối lượng nhẹ hơn lúc trước rất nhiều.

. . .

Nơi đây chính là Tây Vũ Đế Quốc, một trong bốn đại thần quốc trong Vô Tận đại lục.

Lần này, Tiểu Vũ đáp xuống chính là Lam Nguyệt Thành, là một thành khá nhỏ trong Tây Vũ Đế Quốc, nhân khẩu trong thành cũng không quá trăm vạn người.

Tuy là một thành khá nhỏ nhưng mà lượng người ra vào hằng ngày không phải là ít, vì nơi này tiếp giáp với Tùng Lâm Sơn Mạch, rất thuận tiện cho mọi người trao đổi và mua bán.

Đám người kia tranh thủ trời còn đang mưa, ít người chú ý tới bên ngoài nên nhanh chóng mang khối thiên thạch ra khỏi Tùng Lâm Sơn Mạch, tiến tới một trạch viện được điêu khắc đầy tinh xảo.

Đây chính là Hồng Tiên Quán!

Nơi mà tiên nhân dùng để thu mua những thứ cần thiết của mình từ đám võ giả và phàm nhân.

- Ồ, không ngờ các ngươi mang tới đây là một khối thiên thạch! Hửm, một thanh kiếm?

Tên tu sĩ đứng nhìn chăm chú vào thanh kiếm, tay vừa định chạm vào liền bị đánh bay ra xa. Tên tu sĩ này lờm cờm bò dậy, vẻ mặt không một chút biểu tình, lên tiếng hỏi:

- Các ngươi tìm được nó ở đâu?

- Chúng ta tìm được nó ở một gốc phía tây trong Tùng Lâm Sơn Mạch! Ta chắn chắn thanh kiếm kia không phải phàm vật, vậy ngươi xem nên ra một cái giá như thế nào?

Tên trung niên dẫn đầu không phải người ngu, hắn nhìn ra thanh kiếm cắm trên khối thiên thạch kia không phải vật bình thường, tuy hắn sử dụng không được nhưng mà đem nó đổi cũng được kha khá ngân lượng đây.

- Được, ta sẽ thu mua lại chúng với giá hai trăm lượng vàng, cái giá này hẳn vừa lòng các ngươi rồi chứ?

Tên tu sĩ canh gác mở miệng cười nhạo, lấy trong tay áo ra một cái túi bằng vải, bên trong chứa đầy thỏi vàng.

Ánh mắt của tất cả người ở đây đều sáng lên, hai trăm lượng vàng không phải là một con số nhỏ nha, tuy rất ham tiền nhưng bọn hắn cũng biết nếu quá tham thì sẽ không còn mạng để dùng.

- Được được, ta đồng ý!

- Khoan đã, đâu dễ như vậy! Trước tiên các ngươi hãy vẽ lại bản đồ nơi mà các ngươi tìm được nó cho ta, khi đó hai trăm lượng vàng này mới là của các ngươi!

Tên tu sĩ cười nhạt, lấy ra một tấm giấy và cây bút ném qua cho tên trung niên dẫn đầu, hắn ta liền nhanh chóng vẽ lại bản đồ nơi của thiên thạch sau đó giao lại.

- Tốt, hai trăm lượng vàng này là của các ngươi!

Khi nhận được túi vàng, đám người kia liền kiểm tra lại sau đó nhanh chóng rút khỏi nơi này, miễn cho người khác dòm ngó mà tới.

. . .

Một ngày sau, tin tức khối thiên thạch mang trong mình một thanh kiếm thần bí được truyền ra, làm người ta bàn tán trong này không ngừng.

Cuối cùng, khối thiên thạch cũng được di chuyển tới một tông môn tu tiên có tiếng trong thành, Phi Kiếm Tông!

Mật thất trong Phi Kiếm Tông!

Phi Kiếm Tông khi nhận được tin tức thì không khỏi sáng mắt, đây chính là trời ban bảo kiếm rồi.

Mới đầu thì bọn hắn rất cẩn thận, dùng nhiều trận pháp trói buộc khối thiên thạch này lại, đề phòng có kẻ muốn chiếm lấy nó cũng như đề phòng thanh kiếm tự mình chạy đi mất.

Qua nhiều lần dò xét, bọn hắn xác thực khối thiên thạch này không có gì nguy hiểm, chỉ là một khối Diện Hồn Thạch bình thường không hơn không kém, tuy có chút quý giá nhưng mà vẫn không thể nào so với thanh kiếm mà nó mang trên người.

Năm người đứng nhìn chăm chú vào thanh Quỷ Kiếm trên khối thiên thạch, ánh mắt ai nấy đều hiện lên vẻ thèm thuồng.

- Chúng ta cùng thi triển pháp lực xem có lấy nó ra được không!

Một trưởng lão nội tông, thân mặc áo bào vàng, lưng đeo phi kiếm, mắt nhỏ hẹp như đại bàng, nhìn vào thanh kiếm không khỏi xoa tay.

- Được!

Tông chủ Phi Kiếm Tông làm sao mà chờ đợi được nữa, sự lợi hại của thanh kiếm này hắn đã nếm qua, túm váy lại là không cách nào dùng tay trần mà chạm tới nó được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK