Đến trên xe, bốn người cũng đều tự giới thiệu một chút, Mễ Tú rất sáng sủa:
- Chị Mông Điềm thật xinh.
Nữ sinh hoạt bát như vậy, Mông Điềm cũng nhịn không được mà cười cười:
- Ngươi cũng rất được.
- Bác tài xế, làm phiền mở cửa ở phía trên, ta muốn giới thiệu một chút phong cảnh cho khách mới đến.
Mễ Tú nói, trần xe bus đệm từ mở ra, cảnh sắc Mặt Trăng xuất hiện ở trước mặt mọi người.
Thượng Kinh xem như có thể xếp vào loại thành phố lớn ở Trái Đất, nhưng mà so sánh với thành phố Ánh Trăng thì có chút thua chị kém em. Ở trong lịch sử phát triển không dài lắm của Mặt Trăng, quả thật thành phố Ánh Trăng có lịch sử đã lâu, trong lịch sử một ít chiến dịch có vẻ mang tính mấu chốt đều có phần của thành phố Ánh Trăng.
Nơi này cũng là trung tâm kinh tế chính trị của Mặt Trăng, từng có một đoạn thời gian còn là tổng bộ của liên minh nhân loại, nhưng khi bắt đầu Tinh Tế Đại Hàng Hải, chiến lược trọng tâm bị đẩy mạnh đi, hệ Mặt Trời dần dần trở nên mờ nhạt, đương nhiên mặc dù như thế, thành phố Ánh Trăng cũng là một trong một trăm thành phố lớn nhất ở liên minh Hệ Ngân Hà, điểm ấy không hề nghi ngờ.
Từ trên căn nguyên mà nói, gien của người Mặt Trăng từng được ưu hoá qua, nhưng dưới một số điều kiện can thiệp loại kỹ thuật này sẽ sinh ra ảnh hưởng bất lương, sau khi trải qua tự nhiên cải tiến, dần dần tiến vào ổn định. Cho nên trước mắt tiêu chuẩn gien của người Mặt Trăng tương đối cao, nếu chia đều ra thì trình độ đều ở vào trạng thái dẫn đầu liên minh Hệ Ngân Hà, nhưng vấn đề ở chỗ rõ ràng có thực lực rất mạnh nhưng lại không có số làm vua.
Vài cái giai đoạn lúc Mặt Trăng cường thịnh nhất, mắt thấy sẽ đăng đỉnh, đều bị người Trái Đất, hoặc là người Sao Hỏa làm cho nằm úp sấp, đến sau này đối thủ cạnh tranh ngày càng nhiều, nhưng mà Mặt Trăng thủy chung vẫn duy trì lực cạnh tranh, tục xưng anh hai vạn năm.
- Người đẹp thật nhiều.
Trương Sơn cười nói:
- Khí hậu Mặt Trăng rất tốt để nuôi dưỡng còn người.
Mễ Tú mỉm cười:
- Mặt Trăng có nhiệt độ ổn định, dường như không có biến hóa lớn gi, nhưng mà thiếu đi sự phong phú như trên Trái Đất, hằng năm ta đều phải đi Trái Đất ở một đoạn thời gian.
Vương Tranh dựa vào lưng ghế dựa, nhìn khoảng không, thân thể thả lỏng, tự nhiên mà giãn ra, dường như đang cùng thế giới hòa hợp thành một thể.
Cảm giác rất kỳ diệu, nhưng mà rất rõ ràng, toàn bộ thiên nhiên Mặt Trăng ẩn chứa lực lượng hơi nhỏ, hoàn toàn không có cách nào khác so với Trái Đất. Thời điểm ở trên Trái Đất, nếu như có loại cảm giác kỳ diệu này, ngươi có thể cảm nhận được là vĩ đại cỡ nào, mà ở Mặt Trăng cũng sẽ không xuất hiện loại lực lượng có thể làm cho người ta cúng bái.
- Vương Tranh, nghe nói ngươi là MVP tại đại hội trao đổi giữa các trường quân sự ở Trái Đất, rất chờ mong biểu hiện lần này của ngươi."
Mễ Tú đánh giá Vương Tranh, bỗng nhiên nói.
- MVP? Ta không biết a, chúng ta tới đây để học tập.
Vương Tranh cười cười.
- Tên nhóc này luôn là như thế, đừng nghe hắn, lần này chúng ta đến đây là lật đổ hết thảy đối thủ.
Trương Sơn dũng cảm nói, mở ra hai tay:
- Các người đẹp Mặt Trăng , ca đến đây!
Trong xe trên mặt ba người đều đen lại, Mễ Tú cũng là sững sờ, người này...
Trương Như Nam đá một cước đem Trương Sơn trở về chỗ ngồi:
- Đừng làm trò mất mặt, thành thật ngồi ở đó.
- Siêu Nam, quen thuộc là một chuyện, ngay ở đây ta muốn solo với ngươi!"
Trương Sơn nổi giận nói.
Trương Như Nam cũng chưa liếc mắt nhìn Trương Sơn, tiếp tục xử lí ăn đồ ăn vặt của bản thân:
- Tùy tiện.
- Chị Như Nam thật khí phách.
Mễ Tú nói.
Xem ra cô gái này cũng không có ý tốt, mười có mười rưỡi cũng là kiêm nhiệm tìm hiểu tin tức.
Mặt Trăng rất đẹp, sạch sẽ, nhưng mà mang lại cho Vương Tranh cảm giác rất tinh xảo, ở một đoạn thời gian đại khái sẽ hưởng thụ, nhưng mà thời gian lâu dài chỉ sợ nghẹn điên mất.
- Achilles Ortiz đến chưa?
Mông Điềm hỏi.
Nghe được tên này, trong ánh mắt Mễ Tú lập tức tràn ngập thần sắc sùng bái si mê:
- Thái tử Thần Mặt Trời đã đến, rất hâm mộ các ngươi có thể cùng hắn cùng nhau tham gia vòng đấu loại.
- Thần Mặt Trời, khẩu khí rất lớn, người này làm cái gì?
Trương Sơn khinh thường nói, nghĩ rằng lớn cỡ nào cũng là đứa con nít, dám xưng thần.
Mễ Tú dùng một loại thần sắc thương hại nhìn Trương Sơn:
- Đó là bởi vì các ngươi chưa gặp qua hắn, bất luận kẻ nào đều phải thần phục ở dưới ánh sáng chiếu rọi của mặt trời.
Trương Sơn lắc đầu, thì ra là kẻ mê trai.
- Nàng nói không tính khoa trương, trước mắt ở hệ Mặt Trời Achilles Ortiz xếp hạng cao nhất trong một thế hệ tuổi trẻ này, cái tên hiệu Thần Mặt Trời coi như là nói không quá mức.
Mông Điềm nói.
- Ta ngất, tại sao ta chưa từng nghe nói qua?
Trương Sơn nhức đầu, xem ra thông tin có chút kém rồi.
- Marthas chính là lính của hắn.
Mông Điềm nói.
- Vãi hàng, có khoa trương như vậy hay không, người này hung ác như vậy? Trái Đất chúng ta thì sao, ta có thể xếp hạng bao nhiêu?
Trương Sơn hiếu kỳ hỏi.
Mễ Tú che miệng cười:
- Trương Sơn học trưởng, chỉ có người tiến vào học viện X Junior mới có thể tiến vào bảng xếp hạng tiềm lực của liên minh Hệ Ngân Hà, cường đại nhất ở Trái Đất là Lear, tên hiệu Lear King, là đối thủ rất lợi hại.
Trương Sơn ngẩn ngơ, đây đều là yêu quá gì, cảm giác như sống ở thế giới khác nhau vậy.
Các thông tin tình báo Vương Tranh đều đã biết, nhiều lời vô dụng, đánh mới biết được.
Năng lực X, hắn rất có hứng thú, dường như năng lực của Tạ Vũ Hân là đoán trước, không biết năng lực chiến đấu của những người này là dạng gì.
Nghĩ đến chắc càng thú vị.
Mễ Tú đang quan sát cả bốn người, Mông Điềm thuộc loại hình bình tĩnh, Trương Sơn cảm giác khá bình thường, tính tình lỗ mãng tùy ý, Trương Như Nam cũng bình thường, Vương Tranh lại bình thường, Trái Đất một đám lần này dường như không có đặc điểm gì, xem ra chủ yếu cần phải chú ý Lear.
Kỳ thật nàng cảm thấy chị ấy quá mức lo lắng, cho dù là Lear thì làm sao là đối thủ của Thần Mặt Trời, những người khác không đủ để lo lắng, nhưng thật ra phải cẩn thận Sao Hỏa cùng vài người từ nơi khác một chút. Chỗ thiếu hụt của người Trái Đất chính là nói như rồng leo, làm như mèo mửa, hơn nữa khổ thân chết vì sĩ diện.
Trong lòng nghĩ như vậy, nhưng vẻ mặt tỏ ra rất thoải mái, không ngừng giới thiệu một số kiến trúc nổi danh cùng lịch sử cho bốn người.
Nói lịch sử với người Trái Đất, haizz, chuyện này có chút lãng phí a.
Có thể là do lực tương tác của người đẹp, bốn người vẫn chú ý lắng nghe, ở xa tới là khách ít ra phải cho chủ nhân một chút mặt mũi.
Ước chừng một giờ, rốt cục đi tới một quần thể kiến trúc nổi danh ở Mặt Trăng, học viện Ánh Trăng.
Ở trong này từng sinh ra nhiều nhân vật lớn nhiều đến đếm không xuể, bao gồm vài vị có thể khuấy động long trời lở đất.
Thời gian thấm thoát vĩ nhân đã không còn, nhưng mà học viện đã bước lên đỉnh cao.
Ở Mặt Trăng, tên học viện rất ít khi được thay đổi, cho dù là thời điểm xuống dốc thấp nhất thì bọn họ đều thủ vững