Cho dù vậy, nguyên nhân thân thể là nữ tính Phượng Hoàng cũng có tính cách phi thường nhẵn nhụi, là người đảm nhiệm tình báo cùng phân tích trong tiểu đội của bọn hắn.
- Một đám nhà khoa học mà thôi, còn có mấy học viên, giống như được giải thưởng khoa học kỹ thuật gì đó. Không phải người cùng một đường với chúng ta.
- Không có cao thủ?
- A, xảy ra chuyện gì?
Johnson gật gật đầu:
- Không có việc gì, chỉ là vừa rồi đi huấn luyện, nhìn thấy một tên nhóc không tệ, sáu lần trọng lực còn có thể làm hít đất bằng một tay.
Nói chuyện, Johnson cũng leo lên giường, cũng không cởi giày,cầm lấy bài của Đầu Trọc rồi đánh.
- Vãi chuyện, đó tính là cái gì, loại gà con này, ta dùng một cái ngón tay cũng có thể vặn ngã.
- Cút sang một bên đi, thằng nhóc này rất hợp khẩu vị, lại là khoa điều khiển robot.
- Thôi đi, đại ca, mấy tên từ học viện đi ra, nhiều nhất vào bộ đội mặt đất hỗn vài ngày liền thăng chức, không phải một cùng một loại người với chúng ta.
Johnson cười cười, không có nói thêm gì, bốn người cùng nhau thét to chơi tiếp.
Hơn mười phút sau, Đầu Trọc giống như con khỉ linh hoạt chạy trốn tiến vào:
- Chúng ta uống có chút nhiều. Có người bắt đầu theo dõi, thật vất vả mới lấy được, xem ra cần tiết kiệm uống ít một chút.
Chiến hạm Olympus tuy có rượu, nhưng không phải chuẩn bị cho bọn họ, hơn nữa thẳng thắn nói bọn họ không hợp nhau với toàn bộ người trên chiến hạm, như là không cùng một thế giới. Nếu không phải nhiệm vụ mà bọn họ chấp hành có vẻ đặc thù thì bọn họ còn không có tư cách ngồi trên chiếc chiến hạm này.
Đồng dạng bọn họ cũng xem thường đám ẻo lả cả ngày tránh ở trong chiến hạm, càng chịu không nổi thói chỉ tay năm ngón của bọn họ, cho nên thà rằng tránh ở trong phòng đánh bài.
Mang theo rượu trở lại phòng huấn luyện, Johnson cũng không biết nhóc con tên là Vương Tranh còn có ở đó hay không, nói thật chính là rất hợp ý.
Nhưng mà một màn trước mắt lại làm cho Johnson chấn kinh rồi, điều này sao có thể!
Gấp mười lần trọng lực!
Hơn nữa xem ghi lại, thời gian mở ra gấp mười lần trọng lực cũng đã được 5’ rồi.
Thấy Johnson đến, Vương Tranh cũng tắt trọng lực đi rồi đứng lên.
- Tên nhóc nhà ngươi thật đúng là khó lường a, cầm lấy.
Nói xong ném một chai, hai người mỗi người một chai dựa vào tường nói chuyện phiếm, Johnson nói một ít chuyện hắn gặp được, cùng vài người đồng đội của hắn, kỳ thật bọn họ không thể lý giải.Bởi vì vài người trong số họ vẫn bị vây trong trạng thái chiến đấu, cuộc sống bình tĩnh giống như là một thế giới khác đối với bọn hắn, nhưng mà Johnson đã trải qua một lần như vậy, cảnh giới tinh thần đã tăng lên.
Vương Tranh cũng nghe đầy cảm xúc, lúc trước hắn chỉ cảm thấy chiến sĩ không nên cứ mai một như thế, không nghĩ tới ở trong quá trình trị liệu, có lẽ là ý chí nổi lên tác dụng, Johnson chẳng những khôi phục, cường độ thân thể cũng được tăng lên, đồng thời quân đội cũng giao trọng trách, xem như người gặp may mắn trong tai nạn.
Johnson cũng nghe lý tưởng của Vương Tranh, nghe được Vương Tranh từ nhỏ đã muốn làm chiến sĩ robot, Johnson thiếu chút nữa cười văng lên:
- Lại chuyện này, ta cứ tưởng chỉ có ta bị lừa, thì ra ngươi cũng bị cái quảng cáo kia lừa dối.
Trong tiềm thức mỗi nam nhân đều có giấc mộng anh hùng, cũng không phải tất cả mọi người theo đuổi quyền thế.
- Cũng không phải là rất tốt sao, nếu không phải vận khí tốt, đừng nói học viện quan sự, cũng chưa có người muốn ta đi tham gia quân ngũ.
Vương Tranh nói chuyện trị số gien của mình có 28 nói ra, Johnson cũng là cười to.
- Nhóc con, người Trái Đất chúng ta có câu cổ ngữ, trời càng khó khăn là để rèn luyện mình, từ nhỏ chịu khổ có thể mài dũa ý chí, rèn luyện gân cốt... gì gì đó, dù sao ý tứ chính là thế, vương hầu danh tướng tương lai ai biết được, ngươi là khối mầm tốt!
- Hy vọng đi, kỳ thật cùng lúc là thực hiện giấc mộng của mình, về phương diện khác ta cũng hy vọng thông qua sự cố gắng của bản thân để có thể xứng đôi với cô gái mà mình thích.
Uống chút rượu, Vương Tranh không khỏi nhớ tới Ina, cùng nói chuyện với Johnson rất nhẹ nhàng, người như vậy giống như huynh trưởng, là người có thể thổ lộ tình cảm.
- Cuộc sống vốn ngắn ngủi, cho nên mới phải sống phấn khích, chỉ cần bản thân ngươi cảm thấy đúng, cảm thấy giá trị, thế giới phản đối lại như thế nào!
- Ha ha, đúng vậy, nam nhân sẽ cần hung ác một chút đối với bản thân!
- Bằng không thì để nam nhân khác đến hung ác với ngươi.
Johnson bổ sung một câu.
Vương Tranh sửng sốt, cười to:
- Kinh điển a, vì những lời này cụng một ly!"
Lúc tách ra cũng rất tiêu sái, có lẽ sẽ gặp lại, có lẽ từ nay về sau sau cũng không còn gặp lại, nhưng người còn sống, có trải qua như vậy chính là một loại hạnh phúc.
Vương Tranh hừ hừ cười nhỏ, mặc dù có điểm ngũ âm không được đầy đủ, nhưng mà rất vui vẻ, hắn gặp được chiến sĩ chân chính, là sống lại từ trên ranh giới tử vong, hơn nữa thái độ rất thản nhiên. Đây là cảnh giới mà hắn hướng tới, bình thường trong trường học tiếp xúc nếu không phải là một ít bạn nhỏ nội tâm cao ngất trời thì cũng chính là một đám non nớt tự xưng là cao thủ, không có cách nào khác so với.
Lắc qua lắc lại Vương Tranh thấy được Tiếu Phỉ ngay mặt mà đến, đối với người nào đó mà nói đây là một chuyến lữ hành phi thường khoái trá. Nhưng mà đối với Tiếu Phỉ, quả thật là một cơ hội làm việc khó có được, giống như cả cuộc đời của nàng chính là sinh ra để nghiên cứu, tình nhân của nàng chính là khoa học.
Tiếu Phỉ có chút tiều tụy, xem ra thực nghiệm cũng không có tiến triển quá lớn, mặc dù nhận được một bút kinh phí cực lớn duy trì, nhưng mà cũng phải trả giá thật lớn, nghiên cứu không thể trì trệ không tiến, bên đầu tư cũng không ngừng hỏi đến tình huống nghiên cứu.
Nhìn thấy Vương Tranh, trên mặt Tiếu Phỉ lộ ra vẻ tươi cười, chuyện này đều là một vai nàng chống đỡ.
- Mới tí tuổi đầu mà đã uống rượu , lá gan không nhỏ a, bạn học Vương Tranh.
- Khụ khụ… Chuyện này... Thưa cô, em cũng chỉ uống có một chút như vậy.
Đều nói rượu có thể tăng thêm can đảm, nhưng vừa thấy Tiếu Phỉ thì Vương Tranh liền tỉnh rượu
- Xem bộ dạng của em kìa, hiện tại là ngày nghỉ. Em lại trưởng thành, đừng uống quá nhiều là tốt rồi. Có rảnh mà thôi quên đi, linh cảm thứ này thật sự không phải cả ngày nghiên cứu mới thành được.
Mặc dùTiếu Phỉ đang cười, nhưng Vương Tranh vẫn thấy được sự mỏi mệt, bỗng nhiên trong lúc này có chút không đành lòng, mặc dù ý của lão Cổ là muốn tiến hành theo chất lượng, đừng quá nhanh.
- Thưa cô, kỳ thật mấy ngày nay em là có chút ý tưởng không quá thành thục, vừa lúc muốn nói với cô.
Vương Tranh nói. Đầu óc nhanh chóng xoay tròn phân tích, tách cho ra một phương hướng.
- Ah, em nói nghe thử xem?
Tiếu Phỉ cũng cũng không có quá để ý, dù sao rất nhiều cửa ải khó khăn cả đời đều không phá được được, làm sao lúc nào cũng có thể nói là có ý tưởng được.
- Em suy nghĩ, nếu chúng ta có thể dùng phương thức định vị tương đối thì tại sao không nghĩ đến dùng tốc độ tương đối này, cùng giống như không gian gấp khúc, chỉ cần hai mục tiêu nhất trí gấp khúc, kỳ thật không phải cũng giống như trong hiện thực sao?