Mục lục
[Dịch]Tinh Chiến Phong Bạo- Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Ha ha, Tiếu Phỉ - ta có khi nào nói mà không giữ lời chứ! Em lấy thân phận sinh viên được tuyển chọn đặc biệt vào Hệ Vật Lý. Cổ lão đầu cũng đặc biệt cho phép em chiếm một vị trí dự thính ở Hệ Cơ Giáp.

Ánh mắt của Tiếu Phỉ nhìn Vương Tranh giống như nhìn một con mồi vô cùng ngon miệng.

Vương Tranh sững sờ, ôi trời, không có bằng tốt nghiệp Hệ Cơ Giáp thì sau khi cậu tốt nghiệp làm sao có thể tham gia vào quân đội chứ?

- Còn lựa chọn nào khác hay không?

- Bạn học Vương à! Làm người không nên dễ bị kích động quá, phải suy nghĩ cho kỹ, em đã không còn đường lui nữa rồi, học phí chắc chắc không được trả lại. Hơn nữa đợt trưng binh năm nay đã kết thúc, đúng rồi, cho dù chưa có kết thúc thì ta cũng có biện pháp khiến cho em không qua được. Cho nên em hãy ngoan ngoãn làm trợ lý cho ta đi, nếu như em có bản lĩnh khiến cho Hệ Cơ Giáp nhận em thì hãy từ chối.

Tiếu Phỉ cười nói, nụ cười gian ác, vị tiến sĩ thiên tài này nổi danh là độc ác a, chỉ tiếc là Vương Tranh đã bị bề ngoài của cô mê hoặc. Đây cũng là lần đầu Tiếu Phỉ cảm thấy có một học sinh khiến cô hài lòng, hoàn toàn khác biệt với những đứa ngốc nghếch đến chết đi được kia, làm sao cô có thể để Vương Tranh chạy mất được chứ!

Vương Tranh không nói gì, đây là chuyện gì chứ? Từ trước đến giờ cậu không hề có hứng thú với vật lý. Trước đây, chẳng qua cậu chỉ cùng cụ già cô độc tán gẫu thôi, vì dù sao thì lão Cổ cũng thật đáng thương.

- Bạn học Vương à! Thật ra thì ta và hiệu trưởng cũng đã rất cố gắng rồi, em hãy suy nghĩ chút đi với tình huống của em thì người nào có thể giúp đỡ em chứ. Ta lấy thân phận giáo sư đặc biệt tuyển em vào, thế nhưng Hệ Cơ Giáp lại không có người nào đặc biệt tuyển em cả. Em phải tự dùng hành động của mình đi chứng minh, thế nhưng chuyện này ta phải gánh lấy một phần mạo hiểm rất lớn. Nhìn em cũng không giống một người không chịu trách nhiệm.

Vẻ mặt Tiếu Phỉ trở nên rất u buồn, nói. Dường như Vương Tranh đã làm nên chuyện thiên lý bất dung nào đó vậy.

Vương Tranh hiểu, cậu đã bước lên thuyền rồi, muốn xuống thuyền là không thể nào, cũng may là vẫn còn cơ hội.

- Khụ khụ, tạ ơn lão sư, em nhất định sẽ cố gắng!

- Tốt lắm, đây mới là thái độ đúng đắng của một sinh viên chứ, nhận thức vĩ mô của em rất tốt, nhưng có chút thô sơ, cố gắng học tập cho giỏi, tiền đồ sau này nhất định không thể hạn lượng được!

Tiếu Phỉ tỏ vẻ sành sỏi nói.

Vương Tranh chỉ đành gật đầu cười khổ, choáng váng, cậu nhất định không muốn có tiền đồ ở phương diện vật lý.

Vương Tranh cam chịu số phận tìm đến ký túc xá của Hệ Vật Lý, ba bạn cùng phòng đã đến, chỉ là không thấy người đâu. Vương Tranh đem quà ra mắt ném đến một chỗ trống duy nhất trên chiếc giường, chuông điện thoại lại vang lên.

- Lão đại à! Tập hợp ở bồn hoa ở cổng trường học, bắt đầu tập trung lần đầu tiên tại đại học!

Nghiêm Tiểu Tô đã cảm nhận một cách trọn vẹn âm thanh tuổi trẻ phơi phới đang vẫy gọi.

Lúc Vương Tranh đến, Nghiêm Tiểu Tô và Tạ Vũ Hân đã đến.

- Thế nào, cảm giác không tệ chứ?

Tạ Vũ Hân nói.

- Tớ choáng váng mất rồi, cậu biết trước tớ được nhận vào Hệ Vật Lý rồi đúng không?

Tạ Vũ Hân nhún nhún vai.

- Chuyện này không có cách nào thay đổi được mà, chỉ có giáo sư mới có quyền đặc biệt tuyển sinh viên. Tiếu Phỉ xem trọng cậu như vậy không phải rất tốt hay sao? Ngược lại cậu cũng có cơ hội đi Hệ Cơ Giáp dự thính, tranh thủ thể hiện một chút là được thôi.

Vương Tranh cũng biết, như thế này đã khá tốt rồi.

- Vũ Hân à! Cậu đáng ghét lắm biết không? Cổ Đặc là thân thích của cậu, sao cậu không nói sớm chứ? Khoản phí tài trợ đó lấy ra tiêu sài chẳng phải tốt hơn sao?

Nghiêm Tiểu Tô bóp cổ tay thở dài nói.

- Trường học cũng không phải là nhà tớ mở, tớ chỉ là tranh thủ một cơ hội thôi, lấy thực lực của Vương Tranh chắc chắn có thể tiến vào Hệ Cơ Giáp, những chuyện đặc quyền đừng tìm tớ.

- Chậc chậc, ghê gớm, một trong tứ đại giáo thảo quả thực là danh bất hư truyền mà.

Nghiêm Tiểu Tô cười híp mắt nói.

- Vật gì vậy?

- Các người không phải quá lạc hậu rồi sao, Vũ Hân nhà chúng ta lấy tư cách là cháu ngoại của hiệu trưởng, lại là người giỏi nhất ở trường trung học Thự Quang, lại đẹp trai như vậy, đã trực tiếp được bầu làm giáo thảo rồi.

- Cái loại bầu chọn nhàm chán này mà cậu cũng coi là thật à?

Biểu tình của Tạ Vũ Hân thản nhiên không thèm quan tâm, từ trước đến giờ cậu không hề có hứng thú với những loại chuyện như vậy.

- Thôi đi, tớ biết thế nào cậu cũng có loại phản ứng này mà, danh tiếng vang dội như vậy rất tiện lợi để tán gái nha. Sau này nhớ phải nhớ giới thiệu cho huynh đệ nhiều một chút, phải tổ chức nhiều hoạt động quan hệ hữu nghị một chút, nửa đời sau của tớ và lão đại giao cho cậu đó!

- Tiểu Tô, cậu đừng đem ý muốn của cậu dán lên tớ.

- Trời, các cậu muốn làm chính nhân quân tử à, có mỹ nữ mà không cua cũng gọi là cuộc sống đại học sao?

Tâm tình của Nghiêm Tiểu Tô tương đối khẩn cấp, mở điện thoại ra, bắn qua một đoạn quảng cáo.

- Ôi, tất cả đều trông chờ vào hai người, tớ chấp nhận cả đời độc thân rồi. Diệp Tử Tô đã được bầu trở thành NO.1 trong đám sinh viên, nếu cô ấy có thể giới thiệu một hai người cũng không tệ, dầu gì cũng là bạn học mà.

Vương Tranh cùng với Tạ Vũ Hân đều không biết phải làm thế nào. Tuy rằng chỉ là nói đùa, nhưng đứa bé này cũng quá nôn nóng rồi, xem ra Nhạc Tinh đã biến mất khỏi cuộc đời của cậu rồi, thật ra như vậy cũng tốt.

Nơi nào có người đều tạo thành một vòng tròn, trường học cũng là một vòng tròn. Học Viện Chiến Thần là một trong ba học viện lớn nhất trái đất, đương nhiên hấp dẫn các sinh viên xuất sắc đến từ khắp nơi trên trái đất rồi. Nơi chốn mới, chiến trường mới, những sinh viên ưu tú đó tự nhiên phải tranh đấu thật tốt ở lĩnh vực của mình rồi.

Tuy nhiên những người ưu tú như thế thì đứng ở đâu cũng có thể dễ dàng nổi tiếng, đều được gọi là con cưng của trời.

Tạ Vũ Hân: bậc gien xác định và đánh giá loại A, max, được đặc biệt chiêu sinh, ghi chú: Cháu ngoại của hiệu trưởng, con em thế gia, gia tộc trong giới giáo dục và quân sự đều có lực ảnh hưởng nhất định.

Masys đến từ mặt trăng, bậc gien đánh giá và xác định loại A, max, đặc biệt chiêu sinh, ghi chú: Người này cự tuyệt lời mời của học viện Atlan, học viện tốt nhất ở mặt trăng, đến trái đất học.

Carew: đến từ sao hỏa, bậc gien xác định và đánh giá loại A, max, đặc biệt chiêu sinh, ghi chú: Hiệu trưởng đi sao hỏa ba lần đều vì người này.

Masys và Carew chính là đòn sát thủ của hiệu trưởng Cổ Đặc, phải vận dụng không ít quan hệ cùng với lễ vật mới mời được hai sinh viên này. Vì thế nhất định đã đắc tội Học Viện Atlan, đây chính là điển hình của việc thọc gậy bánh xe.

Thân chính là một học viện nổi tiếng của trái đất, thế nhưng trên phương diện tranh đoạt sinh viên vẫn luôn ở thế hạ phong. Châu Âu, học viện quân sự Zeus cùng với học viện quân sự Apollo ở Châu Mỹ luôn luôn vững vàng ở vị trí thứ nhất và thứ hai. Cổ Đặc cũng là tắc biến tắc thông, thay vì chờ đợi không bằng chạy đến nơi lớn hơn khai thác nhân tài.

Chỉ có thành tích mới có thể hấp dẫn được những sinh viên ưu tú, Cổ Đặc cũng không muốn danh tiếng của Học Viện Chiến Thần xuống dốc ở trên tay của hắn.

Có kế hoạch ắt có át chủ bài, trong số ba số sinh viên xuất sắc năm nay, luận tướng mạo thì Tạ Vũ Hân tuyệt đối có thể bỏ xa Masys và Carew. Điều này làm cho Nghiêm Tiểu Tô rất đắc ý. Lúc theo đuổi mỹ nữ có thể nhờ danh hiệu của Vũ Hân.

- Quả thật là có nhiều người nhàm chán!

- Đúng vậy, hiện tại là thời đại tin tức mau lẹ!

- Vậy ư, không nhanh như vậy chứ, ít nhất Vương Tranh sẽ không xuất hiện.

Tạ Vũ Hân nói, dùng ánh mắt hứng thú đánh giá Vương Tranh, hắn vẫn cảm thấy Vương Tranh có vấn đề, thế nhưng thằng nhóc này lại rất bình tĩnh, lúc nào cũng không thể bắt được sơ hở.

Vương Tranh sờ mũi một cái.

- Đừng có kéo tớ vào, khiêm tốn, khiêm tốn một chút.

- Ha ha, có lúc cậu muốn khiêm tốn cũng không được.

- Tớ dự định tham gia vào câu lạc bộ chụp ảnh, bắt lại những khoảnh khắc xinh đẹp của đời người, các cậu có tính toán gì không?

- Tớ không có hứng thú, hiện tại không muốn, cơ bản tớ không có quan niệm lãng phí thời gian vào những chuyện như vậy.

Tạ Vũ Hân nói.

- Sợ rằng tớ phải xem lại tình hình đã, tiến sĩ Tiếu muốn tớ làm trợ thủ.

- Tiến sĩ Tiếu, Tiếu Phỉ sao? Chờ chút!

Nghiêm Tiểu Tô điên cuồng tìm kiếm trên màn hình popup điện thoại, hình ảnh của Tiếu Phỉ liền xuất hiện.

- Lão đại à! Là cô ấy sao?

Vương Tranh gật đầu, Nghiêm Tiểu Tô dường như rất kích động.

- Móa, em bên này còn chưa được sắp xếp, mà anh đã có chủ sao? Tiếu Phỉ lão sư chính là hoa hậu giảng đường, trong phòng thí nghiệm tối tăm, cô nam quả nữ, lửa gần rơm, lão sư sinh viên...

Vương Tranh cùng với Tạ Vũ Hân gần như cùng lúc dùng ánh mắt khinh bỉ, hung hăng trợn Nghiêm Tiểu Tô một cái. Cái thằng nhóc này sao lại liên tưởng đến chuyện đó chứ, cậu ta không phải đói khác rồi chứ.

- Khụ khụ, chỉ có điều tớ nghe nói vị đại mỹ nữ họ Tiếu này là một quả ớt nha, số sinh bị cô ấy chỉnh cũng không phải chỉ là một hai người. Nghe nói, tuổi tác của cô ấy không lớn hơn chúng ta bao nhiêu, nhưng đầu óc lại thông minh như vậy sao?

- Ha ha, bậc gien của Tiếu Phỉ giáo sư là bậc S, thuộc phạm vi giữ bí mật. Đương nhiên không giống với loại người bình thường như chúng ta rồi.

Tạ Vũ Hân nói, năm ấy, ông ngoại phải dốc hết sức lực mới giữ cô ấy lại được, bởi vì lúc ấy Aslan đế quốc đã phát lời mời cô ấy.

- Ở Hệ Ngân Hà, có rất ít người có thể cự tuyệt lời mời của Aslan đế quốc, người được mời sẽ được hưởng đãi ngộ cao quý nhất cùng với phúc lợi tốt nhất, đó chính là hành tinh của những tinh anh.

Aslan đế quốc có chuẩn xuất nhập nghiêm khắc nhất trong Hệ Ngân Hà, nhân tài muốn di dân phải là đời thứ ba, chỉ có tinh anh mới có thể nhập cư vào, số người được nhập cư trong vòng mười năm đếm được trên đầu ngón tay. Tiếu Phỉ vậy mà lại cự tuyệt, lúc ấy chuyện này đã trở thành đề tài bàn tán xôn xao. Các cậu có biết lý do cô ấy từ chối là gì không?

- Chuyện này tớ cũng có nghe qua, nghe nói trưởng phòng di dân của Aslan đế quốc tức đến thổ huyết ba lít!

Nghiêm Tiểu Tô cũng cười to nói.

- ... Không phải là cách xa nhà đó chứ?

Vương Tranh thuận miệng nói.

Nghiêm Tiểu Tô cùng với Tạ Vũ Hân ngơ ngác nhìn Vương Tranh.

- Hai người quả nhiên là hiểu nhau!

Choáng váng, như vậy cũng là lý do... Tuy nhiên lấy tính cách của Tiếu Phỉ quả thật là có thể làm ra chuyện đó.

- Thế nhưng chuyện này đã khiến cho Thái Dương Hệ nở mày nở mặt, cũng tăng lên uy danh của Học Viện Chiến Thần, nhân khí của trường học chúng ta càng không ai sánh bằng. Đáng tiếc là hàng năm cô ấy chỉ chịu dạy ba mươi sinh viên, phải cảm tạ Vương Tranh, vì cậu ấy mà năm nay mới mở thêm nhiều lớp, tất cả mọi người đều có thể lĩnh hội được phong thái của cô ấy.

Tạ Vũ Hân nói, ông ngoại của hắn nói, ông ấy chưa từng thấy một người mắt cao hơn đầu như Tiếu Phỉ xem trọng người nào cả. Ở trong mắt Tiếu Phỉ, ở thời đại này, ngoài Ellen Đồ Khoa ra thì tất cả đều là đồ cặn bã.

Tạ Vũ Hân đánh giá Vương Tranh, hắn luôn cảm thấy thằng nhãi này cất giấu bí mật gì đó, có vấn đề gì đó không thích hợp, nhưng hắn lại không tìm ra được không thích hợp ở chỗ nào.

Ba người tụ họp ngắn ngủi trong chốc lát thì phải quay trở về ký túc xá của mình, mới khai giảng, không tránh khỏi việc bận rộn.

Trở lại ký túc xá Hệ Vật Lý, ba người bạn cùng phòng đều trở lại, có thể nhận biết bạn mới nên Vương Tranh cũng rất vui vẻ.

- Diêu Ngả Luân, người Madagascar, tớ là vì Tiếu Phỉ tiến sĩ mà tới, cô ấy sẽ là nhà vật lý học vĩ đại nhất thế kỷ này!

Tướng mạo của Diêu Ngả Luân thuộc hàng trung đẳng, mang kính mắt, có chút ngây thơ, lúc nói chuyện hơi khẽ cúi đầu, có chút thẹn thùng, nhưng lúc nhắc đến Tiếu Phỉ thì trên mặt có một sự cuồng nhiệt không thể diễn tả bằng lời được.

- Trần Tú, đến từ thành phố Sùng Sơn, ba vị đại ca, về sau chiếu cố nhiều hơn!

Nói xong vội vàng cúi đầu.

- Móa ơi, tớ thế nào mà lại ở cùng ký túc xá với các cậu vậy, Diêu Ngả Luân, học sinh trung học duy nhất ở trái đất đạt được Liên Bang vật lý phát hiện và khen thưởng. Trần Tú, thiên tài 14 tuổi, là người trẻ nhất ở Học Viện này. Bà nội của tôi ơi! Tớ là Trương Sơn, mọi người có thể gọi tớ là Đại Sơn!

Đại Sơn cao gần hai mét, thực sự không giống sinh viên Hệ Vật Lý.

Diêu Ngả Luân nâng kính mắt, nói:

- Trương Sơn, con trai của Trương Đức Dục tiến sĩ, còn là trợ thủ của Trương Đức Dục tiến sĩ , mà Trương Đức Dục tiến sĩ lại là giáo sư đại học của Tiếu Phỉ tiến sĩ. Năm nay được tham dự phát biểu 'Biểu hiện di động của hạt thần thánh tại không gian' tuy vinh dự thuộc về Trương Đức Dục tiến sĩ, nhưng bên ngoài đều nói, cậu cũng tham dự trong đó, cũng có cung cấp manh mối quan trọng, thú vị!

Vừa nhắc đến điều này, đôi mắt nhỏ của Diêu Ngả Luân lập tức lóe lên tinh quang.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK