Thiếu nữ tóc bạc mắt đỏ dùng giọng nói của phái nữ nhưng mang đầy bá khí lớn tiếng tuyên bố:
- Ta là giáo chủ Thông Thiên Giáo của Bách Thú Đế Quốc, bắt đầu từ bây giờ trạm không gian Kim Sắc thuộc sở hữu của ta. Kẻ nào phán kháng chỉ có một kết cục, đó là xuống địa ngục. Giờ ta lệnh cho các ngươi hạ cửa phòng hộ phòng điều khiển xuống.
Thiếu nữ huỷ diệt nói xong, tất cả mọi người trong phòng đều nhìn sang lão già tổng chỉ huy, tổng chỉ huy không có phản ứng gì, trong lòng bực bội, đây không phải rõ ràng là đẩy nguy hiểm sang cho lão sao.
Tổng chỉ huy không nói gì, cũng không ai dám có bất cứ hành động gì.
Lâm Phi thì thấy thật may mắn, xem ra cô ta không phát hiện ra hắn.
Thiếu nữ huỷ diệt thấy không ai động đậy gì thì nhanh chóng di chuyển tới vị trí của chỉ huỷ ở giữa phòng, tay biến thành một thanh trường đao chặt bay đầu lão tổng chỉ huy, sau đó kề đao lên cổ vị chỉ huy trung niên ngồi bên cạnh.
- Lệnh cho thủ hạ thả cửa phòng hộ phòng điều khiển xuống. Dù ngươi không hạ lệnh, đám binh sĩ sẽ tới của ngươi với ta cũng chỉ là thêm một chút phiền phức, và ta rất ghét phiền phức.
Thiếu nữ huỷ diệt nói.
- Trong quân quy của Thiên Long Liên Bang đã chỉ rõ, trong thời gian phòng điều khiển bị chiếm lĩnh, cấm mọi hành vi thả cửa phòng hộ. Cô gái, tôi không biết Thông Thiên Giáo của cô muốn gì, nhưng cách làm của cô bây giờ sẽ đối địch với cả Thiên Long Liên Bang. Tôi khuyên cô nên suy nghĩ cho kỹ…
Phó chủ huy muốn giáo dục tư tưởng cho cô ta, nhưng còn chưa nói xong thì bị cô ta chặt bay đầu.
Mắt phó chỉ huy mở thật to, lăn hai vòng trên đất rồi dừng lại bên cạnh một chiếc ghế.
Cuối cùng cánh tay đao của thiếu nữ huỷ diệt kề vào cổ vị phó chỉ huy vốn không có quyền lực gì.
- Ngươi chọn hạ lệnh hay là chết. Nếu không hạ lệnh, sau khi giết ngươi ta sẽ lần lượt giết người ở đây cho đến khi có người làm theo lời ta nói.
Thiếu nữ huỷ diệt nói.
Nghe thế, không chỉ vị phó chỉ huy mà những người khác trong phòng đều cảm thấy cổ lạnh toát. Quân pháp tuy quan trọng nhưng tính mạng còn quan trọng hơn.
Phó chỉ huy có chút dao động.
- Thiên Long Liên Bang còn có quy định, khi phòng điều khiển bị xâm nhập mà không có khả năng phản kháng, tổng chỉ huy hy sinh có thể do chỉ huy cao nhất tự quyết định mọi sự vụ. Hạ lệnh đi.
Lâm Phi tuỳ tiện bịa ra một điều quân quy.
- Đóng cửa!
Vị phó chỉ huy nghe thế, tuy không nhận ra Lâm Phi là ai nhưng cũng biết người này là do trưởng lão phái tới, anh ta vội vàng hạ lệnh.
Những người khác thấy chỉ huy cao nhất ở đây hạ lệnh, dù sao sau này mà có người hỏi tội thì họ cũng không bị sao, tốc độ đóng cửa phòng ngự cũng nhanh hơn gấp đôi bình thường. Dường như họ sợ chậm một bước là sẽ bị thiếu nữ kia chặt bay đầu luôn vậy.
Cánh cửa hợp kim dày đến mấy mét hạ từ trên xuống đóng kín thông đạo nối với bên ngoài. Một khi cửa đã đóng, binh sĩ trong phòng điều khiển, trừ phi muốn giỡ cả phòng điều khiển, nếu không bên ngoài căn bản không thể tấn công nổi.
Thiếu nữ huỷ diệt thấy phó chỉ huy phối hợp như vậy thì cười lớn hài lòng.
Thiếu nữ huỷ diệt đá một phát thi thể không đầu của lão tổng chỉ huy lăn xuống đất, còn cô ta ngồi xuống ghế.
- Ta nhắc lại một lần nữa, bắt đầu từ lúc này, trạm không gian Kim Sắc thuộc về ta, lời ta nói là mệnh lệnh cao nhất, những kẻ không muốn chấp hành hoặc muốn chống đối ta chỉ có một đường chết. Tất cả nhân viên kỹ thuật lập tức điều chỉnh lại tuyến bay của hắc động, tránh đường ra kia, đặt không gian thời gian xuyên việt thành thời đại Thượng Cổ Phù Văn hậu kỳ.
Thiếu nữ huỷ diệt tuyên bố.
Lâm Phi nghe vậy nghĩ, chẳng trách mà lần này cô ta đích thân tới, không tiếc chống đối chính diện với Thiên Long Liên Bang. Thì ra cô ta cũng nhớ nhà rồi, muốn quay lại thời đại Phù Văn hậu kỳ của mình để kích bại những lão già đã phong ấn mình.
Lâm Phi dự tính, một thiếu nữ huỷ diệt đã huỷ diệt cả văn minh khoa học Phù Văn, giờ hai thiếu nữ huỷ diệt, còn cộng thêm trạm không gian công nghệ cao Kim Sắc, có lẽ néu về thời đại Phù Văn thì hai người đó có thể thống nhất vũ trụ.
- Mau chấp hanh, đổi quỹ đạo trạm không gian!
Thiếu nữ huỷ diệt gấp gáp nói.
- Trạm không gian đã vào trong đường ra của hắc động, chịu ảnh hưởng của lực hấp dẫn và từ trường, không thể thay đổi. Muốn trở về thời đại Phù Văn cần phải rời khỏi hắc động này rồi tính toán lại từ đầu, đồng thời phải để tầng phòng ngự làm nguội lại rồi mới tiến hành xuyên không.
Phó chỉ huy có chút sợ hãi nói.
- Ba ngày, đã đợi nhiều năm như vậy rồi, ba ngày chẳng là gì. Ba ngày sau, nếu không trở về thời đại Phù Văn ta sẽ giết ngươi đầu tiên.
Thiếu nữ huỷ diệt cười lạnh nói với vị phó chỉ huy.
Trạm không gian Kim Sắc giống như một quả cầu lăn trong ống hắc động, đang dần tới gần cửa ra. Đối măt với đường ống thời gian và không gian hỗn loạn này, không ai biết được bên ngoài kia sẽ là thời đại nào, nhưng cũng không còn sự lựa chọn nào khác.
- Các ngươi bây giờ đều thuộc về Thông Thiên Giáo ta, còn gì nghi vấn không? Hoặc những kẻ không muốn quy thuật ta, muốn trung thành với Thiên Long Liên Bang đến chết thì đứng ra.
Thiếu nữ huỷ diệt quét mắt nhìn.
Lâm Phi đứng phía sau quan sát viên đầu trọc mặt không biểu cảm, đẩy mạnh hắn một cái.
- Có người đứng ra thật à? Ngươi có nghi vấn hay không muốn quy thuận ta?
Thiếu nữ huỷ diệt nhìn hắn, hỏi.
- Ta có nghi vấn, cũng sẽ không quy thuận cô. Ta thuộc cục quan sát thời không.
Người đàn ông đầu trọc không chút biểu cảm ném ra đất một quả cầu sắt, lúc ấy cả không gian bắt đầu có thay đổi, gần giống như trạng thái đứng im.
Tất cả mọi người, trừ thiếu nữ huỷ diệt, người đàn ông đầu trọc và Lâm Phi đang đeo mặt nạ, đều đứng yên. Máy móc trong phòng theo như Lâm Phi thấy thì cũng đã đứng yên.
- Theo như ghi chép, thiếu nữ huỷ diệt đã bị phong ấn dưới 108 tầng Thuỷ Tinh Tháp vào cuối thời đại khoa học Phù Văn. Có lẽ cô phải một vạn năm sau, do năng lượng Phù Văn của Thuỷ Tinh Tháp cạn kết mới lại xuất hiện trong vũ trụ. Tại sao cô lại thoát được sớm như vậy? Điều này không đúng với ghi chép. Còn nữa, cô muốn thay đổi kết quả trận đại chiến cuối thời đại Phù Văn là vi phạm nghiêm trọng quy luật ổn định vũ trụ. Hành vi của cô sẽ bị nghiêm cấm!
Người đàn ông trọc đầu mặt không biểu cảm nói với thiếu nữ huỷ diệt bằng ngữ khí bình ổn không chút xúc cảm.