Mục lục
Quân Lâm Nhị Thứ Nguyên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



“Thân Vương đại nhân, những người này là…”

Thủ vệ nhìn những người che mặt toàn thân được trùm kín trong lớp áo đen đang đi cùng sau lưng của người trung niên thì chủ động lên tiếng hỏi.

Là người gác cổng cho Hắc Ám Bảo, thực lực của những thủ vệ ở đây tuyệt đối là cao hơn nhiều so với các thú nhân thượng vị thông thường. Với thực lực mạnh và kinh nghiệm làm thủ vệ lâu năm, tất cả các thủ vệ đều đã luyện ra được một cặp ‘kim tinh hỏa nhãn’, tất cả những người từng xuất hiện hoặc ra vào Hắc Ám Bảo, cho dù chỉ một lần, các thủ vệ cũng đều sẽ nhớ kỹ. Thậm chí, bằng kinh nghiệm lâu năm, bọn họ còn có thể đoán được đôi chút về ý đồ của người tới đây, dựa vào những biểu hiện nhỏ.

Bình thường, nếu thân vương đại nhân tới đây, các thủ vệ đều sẽ không tra hỏi mà sẽ trực tiếp cho vào. Nhưng lần này, người thủ vệ này lại không làm vậy.

Cũng không thể trách, dù sao thì những vị khách lạ đi theo sau lưng của vị thân vương thật sự có gì đó khác lạ và bất ổn. Thấy lạ, thì phải kiểm tra rõ ràng; đây là chuẩn tắc tối cao của thủ vệ. Cho nên dù rằng từ trên người của những kẻ này, người thủ vệ có thể cảm nhận được mùi của tộc người sói, đồng thời những người này còn đi cùng với thân vương đại nhân, nhưng người thủ vệ này vẫn không thể cho qua dễ dàng như vậy.

Dù sao thì biểu hiện của những kẻ này thật sự quá bất thường, không chỉ toàn thân đang tỏa ra hơi thở ‘người sống chớ gần’, mà từ khí thế của những người này, thủ vệ còn cảm nhận được sự khinh thường và chán ghét cực độ với hoàn cảnh nơi đây.

Những người này là ai? Tại sao lại có vẻ chán ghét và khinh thường cực độ với nơi này như vậy?

Quá bất thường!

Mặc dù trước đó, thủ vệ cũng đã âm thầm nghe nói là thân vương đại nhân có chút bất hòa với nữ hoàng bệ hạ của bọn họ, nhưng bây giờ mang theo một đống người với vẻ bất thiện tới đây như vậy, đây là định làm gì?

“Ta muốn tiếp kiến bệ hạ, tránh ra!”

Thân là tộc trưởng của tộc người sói, có thể xem như là nửa chủ nhân của Hắc Ám Bảo, vậy mà giờ lại bị thủ vệ cản lại, thái độ của người trung niên sao có thể tốt đẹp? Trước kia đều là cung kính hành lễ, sau đó trực tiếp cho đi, vậy mà giờ, ngay lúc mình muốn làm việc thì lại có một đứa không biết sống chết xuất hiện và cản đường, thậm chí còn dám lên tiếng tra hỏi. Không thấy những kẻ khác đều đang giữ im lặng sao?

Bất quá, hôm nay tới đây là để làm một ‘chuyện lớn’, cho nên lang vương không thể không nhịn. Nếu chỉ vì một tên trẻ trâu ngáo đá này mà đánh cỏ động rắn, làm hư mất việc lớn, đó mới gọi là oan.

“Thân vương đại nhân muốn tiếp kiến bệ hạ đương nhiên là có thể, nhưng còn những người đằng sau này…”

Kỳ thực thì thủ vệ cũng không phải là người mới nhậm chức hay ngáo đá, mà trái lại, hắn còn là một thủ vệ lâu năm. Nhưng chính vì là thủ vệ lâu năm, nên hắn mới không thể không tra hỏi lần tiếp kiến này của thân vương đại nhân. Dù sao ngày xưa, hắn trực tiếp thụ ơn của nữ hoàng bệ hạ; nếu không có nữ hoàng bệ hạ ban ơn cho hắn làm thủ vệ ở đây, chắc giờ này hắn vẫn còn đang nhặt cơm thừa nơi đầu đường cuối ngõ. Cho nên từ khi bắt đầu nhậm chức tới giờ, hắn vẫn luôn tận trung với công tác. Thậm chí hắn đã thề, dù ngày nào đó phải chết vì công việc này, hắn cũng không hối hận, vì đây là cách duy nhất hắn có thể trả ơn cho nữ hoàng bệ hạ.

Nói thật thì từ rất lâu trước đó, hắn cũng đã rất bất mãn với lão già tộc trưởng tộc người sói này rồi. Nếu không phải là vì nữ hoàng có lệnh rằng [ Nếu thân vương đại nhân tới đây thì không cần thông báo, có thể trực tiếp vào trong Hắc Ám Bảo ], hắn đã sớm mỗi lần đều chặn đường của lão già này để tra hỏi rõ ràng trước khi cho lão vào trong.

Mỗi lần tới đây, bộ mặt cứ như là chết rồi, không phải cha chết thì là cả nhà bị chết. Cái loại người này mà cho tự do ra vào Hắc Ám Bảo, thậm chí tự do tiếp kiến nữ hoàng bệ hạ, ai biết được sẽ có chuyện gì xảy ra? Nếu không phải vì nữ hoàng đã lên tiếng, thì mỗi lần gã này ra vào, hắn đều sẽ hỏi cho rõ ràng.

Trước đó, ngại vì hoàng lệnh của nữ hoàng, hắn không thể không giương mắt mà cho gã ‘sói mắt trắng’ này tự do ra vào, nhưng hôm nay thì khác rồi.

Vốn dĩ, quy củ của Hắc Ám Bảo là: bất cứ ai đến viếng thăm nơi đây thì đều phải thông báo; chỉ cần là không được xá lệnh đặc biệt của nữ hoàng thì ai cũng không ngoại lệ, coi như có tổ chức họp nghị viện đi nữa thì cũng phải cầm theo thiệp mời. Mệnh lệnh này cốt là để đề phòng những kẻ có ý đồ bất chính hoặc là gián điện thâm nhập vào trong lâu đài.

Tộc trưởng tộc người sói, vừa khớp là một trong những người có xá lệnh đặc biệt của nữ hoàng, xem như là một trong những người có đặc quyền của tộc thú nhân. Có thể nói là ngoại trừ việc không thể mang theo vũ khí, tộc trưởng tộc người sói thậm chí có thể mang theo một thân binh cùng vào trong lâu đài với mình. Dù sao thì lang vương cũng là thân vương của nơi này, địa vị trong Hắc Ám Bảo gần như là cao nhất, chỉ dưới nữ hoàng bệ hạ, cho nên được hưởng đặc quyền như vậy cũng là dễ hiểu.

Bất quá, đặc quyền là đặc quyền, không phải là vượt rào. Đặc quyền chỉ cho phép lang vương được mang theo một người, và cũng chỉ một người, mà không phải là một đám.

Người khác thì còn có khả năng nhắm một mắt, mở một mắt để giả đui và cho lang vương vào trong, nhưng người thủ vệ này thì lại không làm được như vậy.

Đắc tội? Xin lỗi, sau lưng của hắn là nữ hoàng bệ hạ, hắn sợ việc đắc tội một thân vương sao? Coi như đắc tội, thậm chí là phải chết, nhưng nếu có thể khiến cho nữ hoàng cảm thấy cảnh giác với lão già này, hắn cũng bằng lòng. Dù sao, hắn cảm thấy gã ‘sói mắt trắng’ này, sớm muộn gì cũng sẽ phản bội nữ hoàng bệ hạ.

“Cút ngay! Bổn vương có chuyện quan trọng muốn tìm bệ hạ thương lượng. Ngươi là ai mà dám cản đường bản vương?”

Âm thanh uy nghiêm mang theo ma lực của lang vương xác thực đã khiến cho người thủ vệ cảm thấy đau đớn, nhưng việc này lại chỉ khiến cho huyết tính của hắn sôi lên. Là kẻ từng bị xem như con rệp, phải lăn lộn ở tầng thấp nhất của xã hội này, điều khiến hắn căm ghét nhất chính là lũ quý tộc chó má thích ỷ thế hiếp người như lão già trước mắt.

Cho nên, thủ vệ trực tiếp thẳng lưng mà nói lớn, giọng cực kỳ dứt khoát: “Thân vương đại nhân, tiểu nhân chính là thủ vệ của nơi này, được chính nữ hoàng sắc phong. Lần này, ngài phạm quy rồi. Mang người nhiều hơn một người như vầy vào lâu đài như hiện giờ, bất kể lý do gì đi nữa cũng phải thông báo cho nữ hoàng bệ hạ!!”

“Vô liêm sỉ!!”

Bị người thủ vệ trực tiếp quát lớn vào mặt như vậy, sắc mặt của lang vương lập tức thay đổi.

“Nô cẩu chết tiệt! Lại dám chống đối bản vương, bản vương hôm nay sẽ thay bệ hạ khiển trách ngươi.” Trong lòng nảy sinh ác độc, lang vương lập tức nhìn về phía người thủ vệ với vẻ đằng đằng sát khí.

Vốn dĩ đã rất phản cảm và cảnh giác với lang vương, nay lại đang xung đột, người thủ vệ bằng kinh nghiệm nhiều năm lập tức phát hiện được sát ý của lang vương.

“Thân vương đại nhân, ông muốn làm… PHỤTTT ————!!!”

Không muốn cho người thủ vệ có cơ hội để quát lớn thêm nữa, lang vương lập tức tung một trảo đầy giận dữ, đâm xuyên qua lồng ngực của người thủ vệ.

“Ách ————”

Không thể tin được mà trừng to hai mắt, lão già này chẳng lẽ thực sự muốn tạo phản? Trái tim là bộ phận quan trọng nhất của thú nhân, là nơi liên kết huyết mạch và sinh mạng. Nếu nó nguyền nát, coi như thiên phú và bản lãnh lớn hơn nữa thì cũng chỉ có chết.

“Đồ chó chết không biết thức thời! Chúng ta đi!”

Khinh thường mà nhổ nước miếng, lang vương mắt lóe lên hung quang mà nhìn về phía những thủ vệ còn lại, khiến bọn họ lập tức bị dọa tới sợ trắng cả mặt. Vội vàng mở cửa, những thủ vệ còn lại ngay cả thở một cái cũng không dám.

Không còn ai ngăn cản, những người áo đen lập tức bước theo lang vương để vào lâu đài, chỉ là khi đi vào, những người này lại vô tình ngang qua xác của người thủ vệ.

Nằm trên mặt đất, người thủ vệ cố gắng ngẩng đầu lên để nhìn những kẻ bước vào. Biết mình sắp chết, người thủ vệ không sợ hãi, nhưng hắn vô cùng lo lắng về việc ghé thăm của người thân vương lần này, cho nên hắn nhất định phải nhìn rõ mặt của những kẻ lạ mặt này cho bằng được. Và khi gương mặt của một trong số đó vô tình lọt vào mắt của người thủ vệ, hắn lập tức khủng hoảng.

Dùng phần sức lực cuối cùng của mình, người thủ vệ lập tức bấm một nút đỏ truyền tin giấu nơi eo.

“Ô Ô Ô Ô Ô Ô Ô Ô Ô Ô Ô Ô Ô Ô ——————————!!!!!!!!!!!!!!!!”

Ngay lập tức, toàn bộ Hắc Ám Bảo liền rú rang tiếng báo động bén nhọn chưa từng có. Đây là còi báo động chỉ có thể bấm khi lâu đài đã tới nguy cơ sống còn, chỉ có những đội trưởng thủ vệ, những người cực kỳ được nữ hoàng thú nhân tin cậy mới có; và người thủ vệ vừa bị giết, chính là một trong số đó.

Bên kia, chỉ vừa kịp bước chân vào trong hành lang lâu đài, tộc trưởng tộc người sói đã nghe được tiếng còi cảnh báo đang rú vang. Lập tức, hắn biến sắc mà hét lớn một tiếng, sau đó không thèm che giấu thêm nữa mà điên cuồng tăng tốc, dẫn những người trùm áo đen lao về hướng dẫn tới hậu điện của lâu đài.

“Chết tiệt! Lộ tẩy rồi! Con chó chết đó! Không cần ẩn giấu nữa, giết đi! Các ngươi muốn làm gì cứ làm, giết sạch người ở đây ta cũng không quan tâm. Nhưng nhớ, nhiệm vụ quan trọng nhất là tuyệt đối không được để cho con điếm kia chạy thoát.”

“Lang vương đừng gấp. Chúng tôi đã thụ lệnh của giáo hoàng là phải hiệp trợ ngài trong việc này, cho nên đương nhiên sẽ không để cho bất kỳ ai trong lâu đài này chạy thoát. Lão già này đã dùng kết giới thần thánh chắc chắn nhất để bao trùm toàn bộ lâu đài này, cho dù là nữ hoàng của Hắc Ám Bảo muốn xông phá kết giới thì cũng phải tốn sức một phen. Chúng ta hoàn toàn có thể giết sạch người ở đây và chờ ả bắt đầu xông phá kết giới, tới lúc đó chúng ta có thể trực tiếp bao vây và tiêu diệt ả.”

Người vừa nói chuyện là một ông già mặc trường bào màu trắng với mũ trùm màu đỏ, trước ngực còn treo một chiếc thập tự giá.

Người này là Hồng Y Tổng Giám Mục của chính giáo Lotharingia, địa vị và thực lực của người này trong toàn bộ giáo hội thậm chí có thể xếp vào top 5. Vì vậy, khi nghe người này nói như vậy, tất cả những người ở đây đều không chút hoài nghi.

“Ha ha! Nếu vậy phải cảm ơn tổng giám mục rồi. Các vị, ra tay đi thôi.”

Những người áo đen lập tức nhao nhao lột bỏ bộ áo trùm trên người, lộ nguyên hình là những người có vẻ mặt hung thần mà thần thánh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
strauss
15 Tháng năm, 2018 13:43
Học năm cuối lại trễ lộ trình nên hơi bận bác à. Còn vụ đăng cho xong thì coi như sau này có đi làm, không còn thời gian để dịch nữa thì tui sẽ trực tiếp đăng bản convert lên, cứ yên tâm. Còn giờ thì vẫn cứ làm đều đều thôi. Tui dịch truyện này để xem như một kiểu xả hơi riêng, vừa coi như có thể nhấm nháp truyện này, vừa chia sẻ cho anh em, nên bác không cần lo vụ bỏ truyện. Tối thiểu thì trước khi hết text, không có cửa tui bỏ truyện này đâu.
strauss
15 Tháng năm, 2018 13:39
Học năm cuối còn bị trễ lộ trình nên hơi bận bác à. Nếu nhanh được thì tui cũng muốn lắm, chỉ là học với xả hơi cũng muốn hết thời gian rồi, đó là tui còn không có thói quen la cà ở ngoài, học xong rồi thì thường về nhà luôn, mà còn như vậy đấy.
LãngSơn
27 Tháng tư, 2018 18:28
Bác Strauss ơi nếu có rãnh thì làm hết phần strike the blood đi ! Cám ơn bác nhiều !!
LãngSơn
22 Tháng tư, 2018 23:30
Thank bác nhiều :laughing:
lacmaitrang
22 Tháng tư, 2018 08:32
oh nàng! Tớ tưởng vp thế cho sát nghĩa để những truyện khác tiếp theo tớ sẽ đổi lại vp
strauss
21 Tháng tư, 2018 00:36
Mai quăng 40c lên cho.
strauss
21 Tháng tư, 2018 00:36
Chờ mai đi bác, năm ba cao đẳng rồi nên bận quá!
LãngSơn
20 Tháng tư, 2018 22:09
Thêm chương đi bác cvter ơi :+1:
lovelyday
30 Tháng ba, 2018 21:38
nàng ơi Vp của nàng sườn phi cứ thành 'bên phi' thôi,
lieukiepphi
25 Tháng hai, 2018 07:33
chổ này k khớp khúc trên nè, rõ ràng sau khi đón con gái + hai đứa cháu ngoại về ở mấy năm mới chết. cháu cũng nhỏ tuổi hơn nữa
Aiyukita
22 Tháng một, 2018 08:34
sao lâu quá ko thấy cập nhật chương ms thế chủ thớt
strauss
04 Tháng mười hai, 2017 07:30
Xong luôn phần Campione, đã đủ!
BÌNH LUẬN FACEBOOK