“… Hả? Bị mang đi? Sách!” Nghe Asherah kể lại, Itsuka Ken hơi híp mắt lại và chậc lưỡi.
Mới vừa rồi, sau khi bị loli Đại Thánh chơi xỏ và cướp mất chiến lợi phẩm xong, Itsuka Ken đã không còn chuyện gì để làm, Itsuka Ken quyết định tìm Asherah để quan sát xem cuộc chiến của cô với Guinevere đã kết thúc chưa. Kết quả là khi cậu ôm Lancelot còn đang hôn mê tới tìm Asherah thì lại được cô bẩm báo là Guinevere đã bị ai đó bắt đi mất.
Theo lời Asherah nói thì cô chỉ kịp nhìn thấy một chùm sáng màu vàng chợt lóe, rồi sau đó, Guinevere đã biến mất tiêu.
Được rồi! Chẳng cần phải nghĩ nhiều thì Itsuka Ken cũng đã biết được ai đã làm việc này, và cậu tức tới nghiến răng: “Lại là con loli nghịch ngợm đó!”
Đang bẩm báo lại cho Itsuka Ken thì đột nhiên nghe được tiếng mắng nghiến răng nghiến lợi đầy hung tợn của cậu, Asherah sợ tới hết hồn. Cô hốt hoảng cúi đầu xuống mà thỉnh tội: “Thực… Thực xin lỗi, chủ nhân! Là do thiếp thân vô dụng, xin ngài trách phạt!”
Trong tư tưởng của Asherah, mệnh lệnh của chủ nhân là tuyệt đối, cho nên đối với việc mình không làm được điều mà Itsuka Ken giao cho, cô cảm thấy rất tự trách. Rõ ràng chủ nhân đã giao cho cô nhiệm vụ phải bắt được Guinevere, thế nhưng cô lại để cho Guinevere bị cướp đi, mà bản thân lại còn chẳng biết được kẻ nào đã ra tay làm điều này, đối với cô, đây là sai lầm không thể chối cãi.
Thấy Asherah như vậy, Itsuka Ken biết là cô đã hiểu lầm nên lên tiếng an ủi: “Thôi! Không có việc gì! Không bắt được thì thôi, ta không trách cô. Thua keo này thì bày keo khác, không cần phải tự trách. Ta sẽ nghĩ cách khác vậy!”
Giơ tay và khẽ xoa xoa mái tóc dài của Asherah, Itsuka Ken trấn an nữ thần nhỏ đang lo lắng. Đối với cô bé cả đời đã phải sống trong bi kịch này, Itsuka Ken thật sự không nỡ trách tội. Dù sao thì đây cũng là chuyện bất khả kháng, có gì để mà trách tội chứ?
Nghe được giọng nói an ủi của Itsuka Ken, lại cảm nhận được sự quan tâm của cậu từ đôi tay đang đặt trên đầu, Asherah hơi cảm động mà cúi đầu xuống, ánh mắt hiện lên vẻ hạnh phúc.
‘Được quan tâm thật là tốt!’ Asherah nghĩ như vậy.
“Chít chít chít chít chít chít …!!”
Đúng lúc này, cách đó không xa, bỗng nhiên truyền tới tiếng khỉ kêu khó nghe, chúng khiến cho người ta cảm thấy bực bội. Đưa mắt nhìn về phía phát ra âm thanh, Itsuka Ken và Asherah nhìn thấy có một đống khỉ lông vàng đang phóng tới.
Khỉ, che rợp chân trời đều là khỉ. Dường như tất cả khỉ đang có mặt trong thành phố Tokyo đều đã phóng tới chỗ của Itsuka Ken.
Ba hướng Đông, Tây và Nam có lẽ đều đã bị phong ấn; hiện giờ, cũng chỉ còn có mỗi mặt phía Bắc của Itsuka Ken là chưa có phong ấn. Ắt hẳn là vì nguyên nhân này nên bầy khỉ mới đổ hết về phía của cậu đi?
Nghĩ thì nghĩ như vậy, thế nhưng Itsuka Ken cảm thấy đây chỉ là một phần nguyên nhân, một phần nguyên nhân chính khác hẳn là do con loli kia muốn khiến cho cậu khó chịu nên mới làm như vậy.
Nói thật lòng thì… con loli đó thành công rồi. Hiện giờ, cậu quả thật đang cảm thấy rất là khó chịu, mà cậu đã cảm thấy khó chịu rồi thì phải tìm chỗ để xả stress. Vì thế, cậu giơ tay lên, và một cây kiếm hiện ra; sau đó cậu quơ một cái về phía bầy khỉ. Ánh sáng màu bạch kim lóe lên, sau đó bầy khỉ đang xông tới bị ánh sáng màu bạch kim do cậu phát ra làm cho chết không kịp ngáp.
Chỉ nghe ‘vù’ một cái, sau đó bầy khỉ cứ thế mà bị xóa sổ.
Nói thật thì tới thời điểm này, việc phong tỏa Tokyo cũng đã không còn ý nghĩa gì lắm. Dù sao thì theo phản ứng của bầy khỉ, cùng với hành vi trước đó của loli Đại Thánh thì có vẻ như con bé đã thật sự rời đi. Hiện giờ, con bé đã chạy ra bên ngoài, việc ngăn chặn bầy khỉ ở đây cũng chẳng còn ý nghĩa gì, vì nếu muốn thì con loli đó lại có thể tạo ra vô số khỉ thêm một lần nữa.
Cho nên đối với bầy khỉ có mặt trong thành phố Tokyo, Itsuka Ken cảm thấy cứ giết quách đi là tốt nhất. Đỡ phiền! Dù sao thì cậu cũng đã hứa với Kaoru là sẽ xử lý việc này, nếu vậy thì cậu cũng chẳng keo kiệt một chút thời gian và linh lực của bản thân.
Tiêu diệt hết lũ khỉ có trong tầm mắt, Itsuka Ken giơ hai ngón tay và búng một cái. Ngay lập tức, một tấm lưới vô hình được đan bằng sấm sét chợt hiện lên và giăng về phía thành phố Tokyo.
Men theo tấm lưới được đan bằng sấm sét, ý niệm của Itsuka Ken bắt đầu lan tràn về ba hướng còn lại của thành phố. Hiện giờ, việc ở chỗ cậu đã xong, chỉ là không biết tình hình ở chỗ Nero và giáo chủ Luo Hao ra sao. Về phần Alter thì Itsuka Ken có niềm tin tuyệt đối, bởi vì với nhiệm vụ cậu giao, kỵ sĩ vương tuyệt đối sẽ không làm bừa. Vấn đề còn lại là ở chỗ của Nero và người chị kết nghĩa ‘phi thường’ (“Phi bình thường?”) kia thôi.
“Hửm…?” Đang dò xét, đột nhiên, ý niệm của Itsuka Ken chợt phát hiện ra một luồng hơi thở có chút đặc biệt, và nó đến từ phía tòa cao ốc tương đối cao ở khá gần chỗ mà cậu đang đứng.
Nở nụ cười, Itsuka Ken vừa xoa nhẹ mái tóc của Asherah, vừa cười nói: “Asherah, xem ra bạn cũ của cô tới rồi! Đi gặp cô ấy một chút chứ?”
“À?” Nghe Itsuka Ken đột nhiên nói như vậy, Asherah hơi ngơ người vì khó hiểu.
Không giải thích gì cho Asherah, Itsuka Ken chỉ giơ tay ôm lấy Asherah, sau đó cậu khởi động Gift [ Không Gian ]. Ánh sáng lóe lên, Itsuka Ken và Asherah đã biến mất, và khi hai người xuất hiện lại thì cả hai đã đứng ở trên đỉnh của một tòa cao ốc gần đó. Quên, còn có Lancelot đang hôn mê nữa chứ.
Lúc này, ở trên sân thượng của tòa cao ốc, ngoại trừ ba người Itsuka Ken ra thì còn có một người khác, đó là một cô gái. Nhìn từ bên ngoài, đây là một cô gái khoảng chừng hơn 20, gần 30 tuổi, có mái tóc ngắn ngang vai với màu đỏ rực rỡ, ngoài ra trên mặt cô còn đeo một cặp mắt kiếng trông khá là trí thức. Khi nhìn thấy cô gái này, ấn tượng đầu tiên của tất cả mọi người về cô đều sẽ là những từ ngữ như: lãnh diễm, giỏi giang, khôn khéo, quyết đoán, giàu trách nhiệm.
Cô chính là Annie, và hiện giờ, cô đang đứng trước mặt của Itsuka Ken.
“Xin thứ lỗi cho tôi, nếu như tôi không nhầm thì ngài là Đọa Thiên Vương đại nhân? Tôi là Annie • Charlton, tới từ Los Angeles, cũng là trợ lý của vua nước Mỹ John • Pluto • Smith. Rất vinh hạnh vì được gặp ngài ở đây!”
Chào hỏi một cách lễ phép, cô gái có vẻ mặt lãnh diễm tự xưng là Annie hoàn toàn không hề có một chút bối rối nào đối với sự xuất hiện vô cùng đột ngột của Itsuka Ken. Ẩn dưới lớp thấu kính của cặp mắt kiếng đầy trí thức, đôi mắt của Annie lóe lên những tia sáng khác lạ. Khó ai đoán được rằng chúng có ý nghĩa là gì.
“John Pluto Smith? Vua địa ngục của Mỹ sao?” Nghe Annie tự giới thiệu, Itsuka Ken hỏi lại.
“Vâng! Theo như mệnh lệnh của Vua Địa Ngục, tôi tới Nhật Bản này là để tìm kiếm tung tích của thánh tổ Asherah.” Vừa nói, Annie vừa đưa ánh mắt của mình về phía thánh tổ Asherah, người đang đứng ở bên cạnh của Itsuka Ken.
“Ngươi là thuộc hạ của hắn? Thảo nào từ khi xuất hiện ở đây, chỉ mới hít một hơi thì thiếp thân cũng đã ngửi thấy cái mùi đáng ghét của hắn. Cái tên khốn đó cũng tới Nhật Bản rồi?” Đáp trả lại ánh mắt của Annie, Asherah trả lời bằng ánh mắt và giọng nói sặc mùi thuốc súng.
Đối với lời nói đầy vẻ khiêu khích của Asherah, Annie không trả lời, cũng chẳng buồn phản bác. Cô chỉ đưa ánh mắt của mình trở về trên người của Itsuka Ken.
Dùng cách nói mang đầy sự tôn kính với lễ nghi không thể nào bắt bẻ được, Annie nhìn Itsuka Ken và nói: “Kính thưa Lord Samele. Tôi tới đây vì tung tích của thánh tổ Asherah, và giờ thì cô ta đang đứng bên cạnh ngài. Phải chăng điều này có ý nghĩa rằng thánh tổ Asherah đã quy thuận ngài?”
Nghiêm túc, quyết đoán, lễ phép, nhưng rất thẳng thắn mà không có chút che giấu nào. Cách nói không hề quanh co lòng vòng của Annie, đối với rất nhiều người, thì đây là một cách nói khiến người ta cảm thấy có chút không tự nhiên. Thế nhưng, nếu thật sự muốn trao đổi, vậy thì cách nói của Annie quả thật là cách nói khiến cho người ta cảm thấy rất thoải mái và dễ chịu.
“Đúng vậy, thiếp…” Nghe thấy câu hỏi của Annie, Asherah lập tức lên tiếng để khẳng định, bất quá, khi cô còn chưa kịp nói thì đã bị Itsuka Ken giơ tay ngăn cản.
“Đúng! Asherah đã quy thuận ta, trở thành vật sở hữu của ta, thế nhưng việc này có một điều kiện tiên quyết, đó là ta phải cho Asherah cơ hội để rửa sạch nỗi sỉ nhục trước đó của mình. Vậy cô nói xem, trong tình huống mà ta vô tình gặp được cô như hiện nay, ta sẽ lựa chọn như thế nào đây, tiểu thư Annie Charlton?”
“Đối với việc thánh tổ Asherah quy thuận ngài, tôi sẽ nhắn lại cho Vua Địa Ngục. Tôi nghĩ Vua Địa Ngục John Pluto hẳn cũng sẽ rất ngạc nhiên khi biết được rằng, ngài bằng lòng chấp nhận điều kiện quy thuận như thế của thánh tổ Asherah. Quyết định của ngài, tôi không có quyền can dự. Việc còn lại, Vua Địa Ngục sẽ tự mình tới đây để hiệp thương. Tôi chỉ là sứ giả của Vua Địa Ngục Pluto, ngài hẳn sẽ không làm khó một cô gái bình thường như tôi chứ?”
Thật là một cô gái thông minh, vừa mở miệng ra là đã chặn đứng hết mọi khả năng xảy ra nguy hiểm. Bất quá, điều đáng tiếc là, với Itsuka Ken thì chừng đó vẫn còn chưa đủ, thiếu nhiều lắm. Cho nên, cậu cười tà và nói: “Cô nói đúng. Nếu như cô là một cô gái tầm thường và tới đây với thân phận sứ giả, thì theo phép tôn trọng nên có đối với một sứ giả, ta phải tôn trọng cô. Thế nhưng, Annie-jousan, cô thật sự là sứ giả sao?”
Nghe Itsuka Ken hỏi như vậy, trên gương mặt lãnh diễm và xinh đẹp của Annie vẫn không có bất cứ biểu hiện bất thường nào. Với giọng nói bình tĩnh, Annie hỏi: “…? Ngài đang nghi ngờ thân phận của tôi? Vì sao?”
Nở một nụ cười xấu xa tựa như ác ma của mình, Itsuka Ken dùng ánh mắt đầy nghiền ngẫm để nhìn vào đôi mắt bình tĩnh không có lấy một gợn sóng của Annie mà nói: “Cô cảm thấy là vì sao? Chẳng lẽ cô thật sự muốn ta nói ra điều đó sao? Nếu vậy thì, cô sẽ không còn đường lui nào đâu, cô gái xinh đẹp à!”
“…!” Cuối cùng thì trên gương mặt lãnh diễm của Annie cũng bắt đầu hiện lên những gợn sóng. Xác thực, cô đúng là có bí mật không muốn để người khác biết, thế nhưng, đây là lần đầu tiên cô tới Nhật Bản, hơn nữa chỉ mới gặp người trước mắt một lần, làm sao mà thiếu niên có thể biết được bí mật đó của cô? Chẳng lẽ chỉ mới gặp một lần thì thiếu niên đã biết được điều đó? Giống như việc cậu biết được cô đang ở đây.
Đột nhiên xuất hiện ở đây mà không có chút dấu hiệu nào, đây hẳn là loại quyền năng nào đó có tính chất liên quan tới không gian. Xuất hiện ở đây mà không phải là chỗ khác, vậy tức là đối phương biết được là cô đang ở đây, đồng thời cũng chú ý tới cô, vậy tức là đối phương có quyền năng nào đó có tính chất điều tra chiến trường. Nếu vậy, liệu có phải là, đối phương cũng có quyền năng nào đó khác nữa, có thể điều tra được thân phận thật của cô hay không?
Nếu như đối phương vẫn không biết thân phận thật của cô, vậy cô có tiếp tục giấu giếm thì cũng chẳng sao. Nhưng nếu lỡ như đối phương đã biết mà cô còn ráng giấu giếm, chưa biết chừng sẽ khiến cho đối phương hiểu lầm, vậy thì đối phương có gây sự thì lỗi cũng sẽ thuộc về cô, khi đó ————
Đứng cách đó không xa và quan sát biểu hiện có phần do dự của Annie, Itsuka Ken chẳng cần suy nghĩ thì cũng có thể đoán được là cô đang nghĩ gì. Nở một nụ cười xấu xa, cậu nói: “Chà, trông cô có vẻ khó xử quá. Vậy thì tôi nói thẳng đi! Annie-jousan, việc cô trốn ở đây để thăm dò ta, nói theo nghĩa nào đó thì đã vượt quá thân phận sứ giả của cô rồi chứ nhỉ? Cho dù ta xem cô như gián điệp mà trừng phạt cô ngay tại đây thì chắc Vua Địa Ngục cũng không thể nói gì, đúng không?”
“… Gián điệp?”
Đột nhiên nghe Itsuka Ken nói như vậy, Annie khẽ giật mình, rồi sau đó cô thở phào nhẹ nhõm. Hóa ra ý của cậu ta là vậy sao? Hô ~~~ Vậy thì tốt! Chỉ cần cậu ta không phát hiện ra thân phận thật sự của mình, vậy thì dễ nói chuyện rồi.’
Bất quá, dường như đang muốn trêu chọc Annie, cho nên ngay khi nhìn thấy biểu hiện thở phào nhẹ nhõm khá bí ẩn của cô, Itsuka Ken bật cười lớn mà nói với Annie, và lần này thì trong giọng nói của cậu, vẻ đùa dai trở nên rõ như ban ngày: “Ha ha ha ha! Thật thú vị! Biểu lộ của cô thật là thú vị! Ha ha ha ha! Đã có ai nói với cô là cô rất đáng yêu hay chưa, Annie-jousan? Hay ta nên nói là nữ hoàng địa ngục John • Pluto • Smith?”
“————!!”
Ngay lập tức, gương mặt vốn lãnh diễm của Annie hiện lên một chút hốt hoảng. Biểu lộ hốt hoảng như thế này, hẳn là trong suốt cuộc đời kéo dài 27 năm của cô, chưa có lần nào mà cô lại có biểu hiện rõ ràng và đặc sắc tới như vậy đi? Ngoại trừ vẻ lãnh diễm.
“Oh ~~ ? Biểu hiện rõ như vậy, vậy tức là ta đã đoán trúng rồi? Chà chà! Xem ra ta cũng có khiếu làm thám tử lắm, nên mới moi ra được bí mật động trời như thế này? Vua Địa Ngục của Mỹ, vị thần bảo hộ của Los Angeles, người anh hùng được tán dương trên toàn Châu Mỹ lại là một cô gái trẻ. Chà, nếu như chuyện này mà được công bố ra thì vẻ mặt của các chú thuật sư trên toàn thế giới sẽ ra sao đây? Cô nói xem, nữ anh hùng của Los Angeles?”
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
08 Tháng năm, 2023 12:19
Truyện cẩu huyết quá có mấy tình huống k logic lắm đọc giải trí ok có cảnh H nhẹ
31 Tháng ba, 2020 05:48
Truyện khá là bựa :))
26 Tháng hai, 2020 14:42
truyện drop rồi à
26 Tháng hai, 2020 12:21
đọc được maps DXD thì hay sang những map khác dịch kiểu việt hóa quá đọc cứ ngang ngang khó chịu
18 Tháng tám, 2019 21:43
Bển làm siêu đầy đủ chương luôn chứ không như mình, tại mình muốn đăng bản dịch nên ra chương chậm vậy đó, chứ cv thì từ đầu mình đã có đủ rồi.
18 Tháng tám, 2019 21:42
Không có drop, tại đang trong giai đoạn thực tập, ngày làm 8h mà tối về còn cặm cụi viết cả đống thứ, chỉ dư thời gian để ăn với ngủ lấy sức, nhín ra thời gian để đọc truyện xả hơi được cũng hay lắm rồi. Vài ba tuần nữa hết kỳ thực tập, rảnh tay rồi mình bắt đầu dịch tiếp. Nếu chỉ muốn coi convert thì bác bên wi ki dich đi, bển bác nazi đăng rồi, name cũng đủ lắm.
21 Tháng sáu, 2019 17:01
thế giờ drop chưa strauss
26 Tháng năm, 2019 22:37
Chưa Drop nha
08 Tháng năm, 2019 23:00
Sorry bác, nhưng vẫn chưa drop.
13 Tháng tư, 2019 23:40
Drop r :(
22 Tháng hai, 2019 16:50
Dạo này hơi bận tí, quyển mới infinite stratos tui tới mần được 21 chương à, ý tui là dịch ấy, còn cv với edit name thì xong tới quyển cuối từ đầu năm trước rồi
10 Tháng hai, 2019 20:27
AD làm tiếp đi nào /nhin mới có quyển 5 thôi ak
03 Tháng một, 2019 19:24
có vẻ cổ đại nam nhân đều thích bạch liên hoa ấy :)
05 Tháng mười hai, 2018 15:45
Lol, bình luận ở đây không xuống dòng được à? Chia ra làm 4 đoạn mà gộp thành như vậy thì nhức mắt thật.
05 Tháng mười hai, 2018 15:43
Bác dịch một truyện là đỡ rồi, mà bác dịch cũng được đấy, chỉ tiếc là tôi vẫn không có đọc quen cái cách xưng hô thuần Việt trong truyện Trung Quốc, thấy nó gượng gượng sao đấy, chắc là do đọc cv nhiều nên quen.
Thực ra thì tôi cũng muốn đăng tiếp ở đây, do trang web nào đó thêm luật mới nên giờ tôi không cv tiếp được. Nhưng nhìn lại cả đống truyện đang làm gộp lại có đến mấy ngàn chương thì... bác biết rồi đó, bệnh chung của con người mà, lười chả muốn đăng lại nữa, mà web này cũng có luật đăng truyện lên là phải qua kiểm duyệt mới được đăng tiếp mà với cách tôi cv thì chắc chỉ qua được một hoặc hai bộ, nên giờ chắc cũng chỉ thấy bộ nào đọc không buồn ngủ thì đăng lên drive thôi.
Cũng gần thi cuối kì đến nơi nên thời gian online cũng ít đi nên tôi không còn đọc truyện nhiều như trước. Thôi đến đây chắc cũng đủ dài nên chúc bác mạnh khỏe và sớm hoàn thành bộ này, bộ này tôi thấy bác dịch cũng lâu rồi đấy, 2 năm rồi thì phải? Giờ bác vẫn còn gắn bó với nó thì nể thật đấy.
P/s: bác có bộ Touhou hay chí ít là bộ Type-Moon nào hay thì giới thiệu cho tôi với, gần đây ít bộ nhai được quá, à mà xin kiếu các thể loại như hệ thống hay nhiều người xuyên nha.
27 Tháng mười một, 2018 23:03
Ờ, tui làm bên này, mà có mỗi truyện này à, chứ chả còn truyện nào. Tui dịch truyện rồi đăng bên forum, sau đó thì qua đây để bổ sung ( tại đăng 2 chương một khung nên nó toàn thiếu mất phần chương chẵn )
26 Tháng mười một, 2018 16:26
Bác làm ở đây à? Giờ mới biết đấy, hồi trước bác có nói là làm bên đây rồi mà không để ý.
09 Tháng mười, 2018 02:06
Để tui ráng tuần này xong luôn xem. Cầu zời là không bệnh, không đau, không bận, nói chung là không gặp bất cứ cái oo xxx gì ngoài ý muốn làm chậm tốc độ.
09 Tháng mười, 2018 02:04
Vẫn đang mần, chưa bao giờ quên, nhưng nếu bác nào quá nản với tốc độ dịch của tui thì có thể qua trang này coi này: https://wikidich.com/truyen/quan-lam-nhi-thu-nguyen-W6kKulS4CHhX5dsU
Edit cũng được lắm. Còn dịch thì tui vẫn đang mần, tính 17/9 vừa rồi có thể mần hết, nhưng giờ mới được có 100 chương à, tính hốt luôn 40 chương còn lại rồi đăng một thể.
23 Tháng chín, 2018 10:20
Vẫn đang đợi chương mới:((
29 Tháng tám, 2018 16:00
Mấy bác nào chờ chương thì xin thông cảm nha, để cuối hè tui sẽ tống hết khoảng 140 chương còn lại của phần Strike the Blood luôn một thể, cùng lắm là ngày 17/9 tới này.
24 Tháng năm, 2018 01:48
Để cuối tuần này post chương cho mấy bác, tại vừa rồi dữ liệu mất sạch, phần tui dịch gần đây cũng 'bay' luôn rồi. Chờ cuối tuần đăng khoảng mười mấy 20 chương vậy. Nếu có thời gian rảnh thì chắc cỡ 30. Với tui thì 1 tuần 30 chương là hết ga, còn cả đống việc phải mần nữa. A ~~, năm cuối còn trễ lộ trình, bận quá....
16 Tháng năm, 2018 10:32
Bó tay @@
15 Tháng năm, 2018 13:47
Mà mợ nó, tuần rồi sửa máy tính, chờ 4 ngày, xong được thông báo là hư bà nó cái ổ cứng, cả tuần không có máy tính xài, dữ liệu xém tí là 'gửi hồn vào gió' rồi 'đi về nơi xa lắm' luôn. May là tui có ổ cứng di động, không chắc tui nhảy sông tự tử luôn quá.
15 Tháng năm, 2018 13:44
Chỉ là sẽ hơi chậm chút, xin lỗi mấy bác nào vẫn theo truyện mà bị khổ vì sự chậm rì của tui nha. Cho tui xin lỗi.
BÌNH LUẬN FACEBOOK