• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sáng hôm sau, tám người cùng nhau rời khỏi Nhất Phong Viên đi đến Giám Sát Phủ, vì thung lũng rất lớn, cho nên sát xuất gặp phải Triệu Oanh cũng không cao, trên đường đi đều bình yên vô sự, từ khi tiến vào Ngoại Vi đường, bọn họ là lần đầu tiên vào Giám Sát Phủ, bên trong có năm đại điện rất lớn cùng một tòa bảo lâu, phân biệt là Giám Sát Điện, Nhiệm Vụ Điện, Linh Thực Điện, Dưỡng Thú Điện, Chức Tạo Điện và Tàn Bảo Lâu.

Kiểm tra linh lực là ở Giám Sát Điện, nội dung kiểm tra rất đơn giản, xuất ra linh khí hộ thể, lúc này Lý Phi Yến mới biết điểm đặc biệt của Nguyên Tâm Quyết, linh khí tu luyện được bằng Nguyên Tâm Quyết của mỗi người đều có màu sắc khác nhau, tương đương tính chất linh lực cũng không giống, Nguyên Tâm Quyết chính là loại pháp quyết giúp người tu luyện được loại linh khí phù hợp với bản thân nhất.

Linh khí của Lý Phi Yến là màu vàng, của Vinh Cơ là trắng xanh, của Hứa Vô Tình là màu đỏ máu, Vũ Văn Kỳ và Tư Không Tử Tình sau khi luyện hóa lại linh khí bằng Nguyên Tâm Quyết, linh khí cũng thay đổi, vốn có màu trắng đơn thuần, hiện tại chuyển thành màu bạc và màu xanh lục, Tô Vân Kiều xuất thân Đông Ám đại lục, chuyên về luyện thể, linh khí của hắn là màu ám kim, nồng đậm tính chất của thổ hệ.

Tạp Tác và La Triệt vốn đã kiểm tra linh khí từ mấy tháng trước, sau khi hỏi ra mới biết, La Triệt có linh khí kỳ quái nhất, vốn không có màu sắc, gần như vô hình, chỉ có thể nhận ra bằng thần thức, Tạp Tác thì bình thường hơn chút, linh khí của hắn có màu xanh lam.

Sau khi kiểm tra linh lực xong, được người của Giám Sát Phủ ghi chép lại, tám người rời khỏi Giám Sát Điện đi tới Tàn Bảo Lâu.

Tàn Bảo Lâu ở trung tâm Giám Sát Phủ, một bảo lâu cực lớn cao bốn tầng, trên mái nghiên treo đầy đèn lồng đỏ.

Tàn Bảo Lâu so với Giám Sát Điện đông đúc hơn rất nhiều, nhiều người từ bên trong đi ra sắc mặt đều rất tốt, khi nhìn thấy tám người đứng trước cửa quan sát, có người tò mò nhìn, có người lại dùng ánh mắt có chút không thân thiện, thậm chí có người ban đầu muốn đến cướp đoạt, nhưng sau khi nhận ra đám nhỏ nhìn yếu ớt này lại có tu vi không tồi, nhất là hai người Vũ Văn Kỳ và Tạp Tác đều đã là luyện khí tầng bốn, phải biết ở Ngoại Vi Đường, luyện khí tầng bốn đã được xem là tầng lớp trung lưu, do đó những người kia tuy tuổi tác lớn hơn nhưng cũng không dám dễ dàng gây hấn, dù sao không chỉ có Vũ Văn Kỳ và Tạp Tác, mấy người Lý Phi Yến cũng đã là luyện khí tầng ba, tối qua Vinh Cơ cũng thành công đột phá.

Sau khi nhìn một chút, tám người mới tiến vào, tầng một Tàn Bảo Lâu rộng chừng hai mươi thước, bên cạnh lối vào có một cái quầy nhỏ, một lão nhân đang khép hờ hai mắt nằm trên ghế gỗ phía sau quầy, trông vô cùng nhàn nhã, những người tiến vào sau khi chọn được pháp quyết mình muốn đổi, sẽ đi đến trước quầy cung kính đặc ngọc giản và thiết bài thân phận của mình lên quầy, lão nhân kia sẽ tự động thu lại, không biết lão nhân đó làm cách nào nhưng điểm cống hiến sẽ tự động bị trừ, sau đó trên quầy cũng sẽ xuất hiện một ngọc giản tương tự cùng thiết bài, đệ tử kia liền tự biết mà lấy đi.

Khi tám người bước đến trước quầy, còn chưa kịp lên tiếng, lão nhân kia đã đột nhiên nói:

“Phía sau có một phòng nhỏ, các ngươi đi mang đồ trong đó ra đây cho ta.”

Nói xong lão nhân lại tiến vào trạng thái mơ màng, mấy người Vinh Cơ trợn mắt, không thể hiểu nổi, trong lúc đó Lý Phi Yến đang quan sát lão nhân kia, bộ dạng của lão nhân không khác gì lão nhân ở nhân gian, tuy nhiên người đang nằm kia không thể nào chỉ là một lão nhân bình thường được.

Hứa Vô Tình mặt không đổi sắc quay đầu đi ra ngoài.

“Đi thôi.”

Hắn chỉ nói hai chữ, Lý Phi Yến cười cười, không ý kiến đi ngay phía sau, mấy người Vinh Cơ nhìn nhau, cũng liền lật đật chạy theo.

Phía sau Tàn Bảo Lâu thật sự có một căn phòng nhỏ, nhìn đồ vật bên trong mà ngay cả Lý Phi Yến và Hứa Vô Tình cũng ngây người một lúc, chỉ thấy bên trong là thùng gỗ, chổi và giẻ lau.

“Này, lão nhân kia muốn chúng ta lấy thứ này làm gì chứ?”

Vinh Cơ nhíu mày khó hiểu, Lý Phi Yến cười khổ.

“Bất kể vì nguyên do gì, tiền bối bảo thì cứ nghe theo đi.”

Mấy người mang theo một bụng khó hiểu trở lại tầng một Tàn Bảo Lâu, đến nơi bọn họ ngạc nhiên nhận ra trong Tàn Bảo Lâu chỉ còn mỗi lão đầu kia, những đệ tử vốn ở trong này hiện tại đã không thấy.

“Tàn Bảo Lâu mỗi ngày chỉ mở cửa vào buổi sáng, hiện tại đã hết thời gian mở cửa.”

Lão nhân vẫn lười nhác nằm trên ghế, cả mí mắt cũng không nâng, mấy người Lý Phi Yến vừa nghe đã đến giờ Tàn Bảo Lâu đóng cửa liền kinh ngạc.

“Nhưng… Nhưng mà chúng ta còn chưa kịp lựa chọn pháp quyết.”

“Chính vì thế ta mới bảo các ngươi đi lấy những thứ đó, Tàn Bảo Lâu cũng lâu rồi không ai quét dọn, các ngươi giúp ta quét dọn, ta cho phép các ngươi được ở lại chọn pháp quyết.”

Nghe lão nhân này nói vậy, sắc mặt mấy người Lý Phi Yến mới giãn ra, chuyển thành vui mừng, lập tức chấp tay đa tạ, lão nhân cũng chỉ hàm hồ đáp một tiếng sau đó trực tiếp nhắm mắt như muốn ngủ luôn rồi, mấy người Lý Phi Yến còn chưa hỏi rõ ràng nhiệm vụ lau dọn có yêu cầu cụ thể như thế nào, không khỏi buồn bực đưa mắt nhìn nhau, chỉ có thể thầm than ở trong lòng.

Tám người cũng không dám làm phiền lão nhân, mang theo dụng cụ đi vào trung tâm tầng một, Lý Phi Yến đưa mắt nhìn quanh một lượt, tầng một Tàn Bảo Lâu rộng hơn chục trượng, cực kỳ rộng lớn, xung quanh là mười sáu hàng giá sách không biết được làm từ loại chất liệu gì, nữa giống gỗ nữa giống đá màu nâu đỏ, ngọc giản đang được đặt ngay ngắn trên giá, số lượng nhiều kinh người, phỏng chừng phải mấy ngàn, trên mỗi cái giá đều có đặc bản chỉ dẫn rõ ràng thuộc tính, chủng loại của pháp quyết, từ công kích, phòng ngự đến thân pháp, ngoài ra còn có kiến thức luyện khí, luyện phù...

Sau khi quan sát, Lý Phi Yến nhận ra, ở tầng một chỉ toàn là pháp quyết cấp một, theo suy đoán của nàng, hai tầng trên sẽ có pháp quyết cấp hai và cấp ba, mà mục tiêu của bọn họ lần này chính là pháp quyết cấp hai.

Phải biết trong tu chân giới, bất kì loại vật tư cũng như pháp quyết nào đều có phân cấp bậc rất rõ ràng, từ cấp một đến cấp mười, mà cấp bậc luyện khí sĩ có thể sử dụng cũng chỉ là những thứ ở hai cấp độ đầu tiên.

Sau khi quan sát tình hình, Lý Phi Yến đột nhiên nhíu mày nhớ đến một vấn đề quan trọng, bọn họ cần nước, không có nước làm sao có thể lau dọn?

“Không có nước, chúng ta phải đi tìm nguồn nước.”

Tô Vân Kiều thành thật lại là người cẩn thận, hắn nhận ra vấn đề rất nhanh, Lý Phi Yến gật đầu.

“Tô Vân Kiều nói không sai, chúng ta cần nước, Tạp Tác, gần đây có nơi nào có nước hay không?”

Tạp Tác nhíu mày, bất đắc dĩ nói:

“Nơi có nước chúng ta có thể lấy gần nhất là Trúc Nguyệt Hồ.”

“Trúc Nguyệt Hồ cách nơi này hơn ba dặm.”

Vũ Văn Kỳ nhăn mặt, Lý Phi Yến không khỏi cảm thấy đau đầu, ngay lúc này Vinh Cơ đột nhiên đắc ý nói:

“Để ta thử xem.”

Nói xong nàng vung tay lên, ấn mấy cái pháp ấn, qua ba cái hô hấp đột nhiên một dòng nước nhỏ bằng ngón tay cái dài khoảng một sải tay xuất hiện trôi nổi trước mặt Vinh Cơ.

“Mau đưa thùng gỗ cho ta.”

Vinh Cơ sắc mặt ngưng trọng gấp giọng hô, mấy người Lý Phi Yến lúc này mới giật mình phản ứng, La Triệt lập tức cầm thùng gỗ đưa đến, Vinh Cơ mím môi, cẩn thận điều khiển dòng nước nhỏ kia rơi vào thùng gỗ, tuy nước cũng chỉ ít ỏi đến đáng thương nhưng mấy người Lý Phi Yến vẫn không khỏi kinh ngạc, Tư Không Tử Tình cười nói:

“Cơ sư tỷ thật lợi hại.”

Lý Phi Yến cũng cực kỳ bất ngờ.

“Ngươi luyện thành từ bao giờ?”

Không thể nghi ngờ, pháp thuật Vinh Cơ vừa dùng chính là Thủy Phược Thuật. Vinh Cơ đắc ý cười cười.

“Vào tối qua đó, hôm qua sau khi Tiểu Kỳ chế tác bản sau của ngọc giản kia cho ta, ta thử nghiên cứu một chút, không ngờ cứ thể luyện thành.”

“Nhưng tối qua không phải ngươi đột phá luyện khí tầng ba sao?”

La Triệt có chút khó thể tin được hỏi, Vinh Cơ cười nói:

“Thì trong lúc đang luyện thuật này đột nhiên cứ vậy đột phá luôn.”

“Cơ sư tỷ quá lợi hại.”

Vũ Văn Kỳ hăng hái vỗ tay, Vinh Cơ cực kỳ đắc ý nói:

“Đương nhiên, sư tỷ của ngươi vốn dĩ là thiên tài.”

“Thiên tài? Nói mà không biết ngượng, một cái Thủy Phược Thuật cấp một đơn giản như vậy, tốn cả đêm mà chỉ làm ra được thứ bỏ đi, vậy mà còn nói mình là thiên tài, không sợ chọc người ta cười chết sao?”

Lão nhân kia không biết từ lúc nào mở mắt, đôi mắt có chút đục ngầu nhưng không hiểu sao lại khiến người ta không dám nhìn thẳng, lão nhân nhìn thùng nước trên tay La Triệt, ánh mắt có chút ghét bỏ.

Vinh Cơ bị lão nhân đã kích, sắc mặt khó coi, lão nhân lại như không nhìn thấy, bình thản nói tiếp.

“Thủy Phược Thuật là pháp thuật vây khốn, thứ ngươi tạo ra có thể vây khốn được ai?! Tạo ra rác rưỡi còn ở đó khoe khoan, đám trẻ các ngươi càng lúc càng không có tiền đồ.”

Vinh Cơ đỏ mặt tức giận, không phục nói:

“Ta chỉ là thành công bước đầu thôi, cho ta thêm chút thời gian, ta nhất định có thể luyện thành Thủy Phược Thuật chân chính.”

“Cho ngươi chút thời gian, chút thời gian là bao lâu? Một tháng hay hai tháng? Hừ! Nhìn bộ dạng của ngươi, có cho ngươi một năm cũng không luyện ra được Thủy Phược Thuật chân chính.”

“Lão…”

Vinh Cơ tức đến đỏ mắt, lão nhân lại không hề quan tâm, vẫn nằm lúc lắc trên ghế gỗ, dùng giọng điệu như đang nói chuyện với không khí.

“Pháp thuật chính là tinh túy rút ra từ pháp tắc thiên địa, ngươi không hiểu được bản chất của nước, làm sao nắm được tinh túy của nó.”

Lời lão nhân có vẻ bình thản, nhưng vào tai Lý Phi Yến lại như tiếng chuông vang, tiếng chuông giác tỉnh, nàng không phải như Vinh Cơ bốc đồng, rất nhanh nhận ra thâm ý của lão nhân, cung kính chấp tay hành lễ một cái, cực kỳ nghiêm túc nói:

“Đa tạ tiền bối chỉ giáo.”

Không chỉ mình nàng, Hứa Vô Tình, Tô Vân Kiều và Tạp Tác hành động chỉ chậm hơn nàng một chút, Vinh Cơ giật mình nhìn mấy người Lý Phi Yến, trong cơn nóng nảy, lý trí của nàng cuối cùng cũng trở lại, rất nhanh nàng nhận ra nguyên nhân mấy người Lý Phi Yến làm vậy, bởi khi cẩn thận suy nghĩ lại, trong tám người có lẽ nàng là người rút ra được nhiều điểm mấu chốt nhất từ câu nói đơn giản của lão nhân, bởi vì bản thân nàng cũng tự thấy Thủy Phược Thuật của mình có vấn đề, đúng như lão nhân kia nói, nàng không hiểu được bản chất của nước cho nên nàng chỉ có thể tạo ra hình dạng giống nhưng tính chất trói buột bên trong lại không có, Vinh Cơ quay sang nhìn lão nhân kia, ánh mắt lộ ra một tia phức tạp, trong lòng thật sự có chút không cam tâm nhưng vẫn chấp tay hành lễ.

“Đa tạ!”

Vũ Văn Kỳ, Tư Không Tử Tình và La Triệt phản ứng chậm một chút, nhưng sau đó ba người cũng hiểu, Vũ Văn Kỳ mở to mắt hô lên.

“Ý của tiền bối là muốn nhắc nhở chúng ta muốn tu luyện bất kỳ pháp thuật nào cũng phải hiểu được bản chất thuộc tính của nó, nếu không sẽ không thể phát huy ra được sự lợi hại thật sự của pháp thuật?!”

Lão nhân liếc nhìn mấy người bọn họ, ánh mắt dừng lại trên người Vinh Cơ lâu hơn một chút, sau đó làm như không quan tâm nói:

“Ta chỉ là lẫm bẫm một mình thôi, các ngươi còn đứng đó làm cái gì? Không mau làm việc đi.”

Mấy người Lý Phi Yến nhìn nhau, mỉm cười không nói, vị lão nhân này thật sự rất kỳ lạ, rõ ràng là có ý tốt nhắc nhở lại không chịu thừa nhận.

Lý Phi Yến quay đầu phát hiện Vinh Cơ có chút đâm chiêu, không khỏi lên tiếng nói:

“Vinh Cơ, ngươi đứng đó làm gì, mau chóng làm đầy ba thùng nước này đi.”

Vinh Cơ vừa nghe phải làm đầy ba thùng gỗ, sắc mặt liền khó coi.

“Ngươi đùa với ta hả?”

“Ta không đùa, sẵn cơ hội cho ngươi luyện tập còn gì, nhanh lên, chúng ta còn nhiều việc phải làm lắm.”

Vinh Cơ khổ sở nhìn ba thùng nước dưới chân, cắn răng bắt đầu xuất ra Thủy Phược Thuật phiên bản vô dụng của mình.

Nửa khắc sau, cái trán Vinh Cơ đã lấm tấm mồ hôi đồng thời thành công làm đầy một thùng nước, mấy người Lý Phi Yến vui mừng, chia nhau bắt đầu quét dọn tầng một, chính sát là Lý Phi Yến vừa làm việc của mình vừa chỉ huy những người khác quét dọn, Vinh Cơ thì chỉ có một nhiệm vụ là làm đầy thùng nước, cung cấp nước cho bọn họ dọn sạch Tàn Bảo Lâu, đến chiều tối, cuối cùng tám người mới cực kỳ chật vật hoàn thành nhiệm vụ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK