Đến ngày thứ hai mươi sau khi tiến vào Ngoại Vi Đường, Nhất Phong Viện lại hội hợp sau năm ngày liên tiếp bế quan.
Hiện tại tu vi của mấy người bọn họ đều đã được cũng cố tốt, sau trận chiến năm ngày trước, tu vi cả nhóm tiến triển cực nhanh, Vũ Văn Kỳ và Tạp Tác vốn đã luyện khí tầng ba, hiện tại tiến vào luyện khí tầng bốn, Tư Không Tử Tình và La Triệt từ luyện khí tầng hai tiến vào luyện khí tầng ba, Hứa Vô Tình ban đầu chỉ mới vào luyện khí nhưng nhờ lượng linh khí tinh thuần hắn nhận được từ linh dược của Tư Không Tử Tình còn sót lại, sau khi được Vật Tiên Đạo Nhân trợ giúp luyện hóa, hắn cứ thế nhảy thẳng lên luyện khí tầng ba, Lý Phi Yến cũng tương tự, lên đến luyện khí tầng ba, Vinh Cơ ngược lại gặp chút trở ngại, hiện tại vẫn là luyện khí tầng hai, tuy nhiên theo dự cảm của nàng, không qua mấy ngày nàng cũng sẽ có thể đột phá, Tô Vân Kiều vốn thiên phú không nổi bật, nhờ sự kiên trì đồng thời hào phóng dùng năm viên Bổ Khí Đan do đó tu vi tăng tiến nhanh, cũng đã là luyện khí tầng hai.
Tám người tập trung ở chính viện, Lý Phi Yến nói:
“Còn mười ngày nữa là đến thời hạn một tháng, ta nghĩ chúng ta nên đến Giám Sát Phủ kiểm tra linh lực Nguyên Tâm Quyết, sẵn tiện đến Tàn Bảo Lâu chọn pháp quyết ngũ hành, các ngươi cũng thấy đó, không có pháp quyết công kích, chúng ta đối mặt với những đệ tử cũ kia một chút cơ hội cũng không nắm chắc.”
“Yến sư tỷ nói đúng, Ta chỉ biết chút phù trận thôi, giỏi nhất cũng chỉ biết chế tạo phù lục, linh lực bản thân ngược lại không duy trì nổi, mỗi lần dùng đến phù lục cấp ba là lại hôn mê.”
Vũ Văn Kỳ buồn bực nói, Tư Không Tử Tình cũng thêm vào.
“Thanh Đằng Chuyển Linh vốn là pháp thuật độc môn của mẫu thân ta, tu vi của ta quá yếu, chỉ miễn cưỡng dùng được, nhưng cũng phải rất cẩn thận, nếu có thể học được loại pháp thuật phù hợp hơn, như vậy ta cũng không cần dùng đến Thanh Đằng Chuyển Linh thuật.”
“Ta có chút khó hiểu, ngươi và Tiểu Kỳ đều xuất thân thượng cổ đại tộc, đáng lẽ sẽ biết rất nhiều thuật pháp lợi hại mới đúng.”
Tạp Tác khó hiểu nhìn hai người Tư Không Tử Tình và Vũ Văn Kỳ, hai người vừa nghe ánh mắt liền ảm đạm.
“Ở Vũ Văn gia, chỉ khi nào được tám tuổi mới được vào học phủ học tập, ta năm nay cũng chỉ vừa được tám tuổi thôi, vả lại nếu ta học được cái gì đó, người khác sẽ lại chỉ trích phụ thân.”
“Còn ta thì chỉ kịp học được Thanh Đằng Chuyển Linh từ mẫu thân, nếu phụ mẫu ta ở bên cạnh, có lẽ bọn họ sẽ dạy ta nhiều hơn, nhưng hai năm trước bọn họ đều không còn, sau đó có muốn học cũng không được học.”
Nhìn hai người ủ rũ, Lý Phi Yến liền liếc mắt nhìn Tạp Tác, Tạp Tác lập tức hiểu ý, cười hì hì nói:
“Không có gì, ta chỉ tò mò một chút mà thôi.”
“Không phải ngươi cũng xuất thân từ một môn phái sao? Tại sao ngươi cũng không biết chút pháp thuật nào chứ?”
Vinh Cơ trừng mắt nhìn hắn một cái, Tạp Tác lập tức chuyển thành cười khổ.
“Ngươi cũng biết phụ thân ta cũng chỉ là một trưởng lão của Thiên Bảo Các thôi, pháp thuật gì đó trong Thiên Bảo Các vốn cũng chẳng có bao nhiêu lợi hại.”
Thiên Bảo Các là một trung môn trên Càn Nguyên đại lục, vốn là một môn phái chuyên sản xuất cùng buôn bán, nói về vũ lực, bọn họ thật sự không mấy nổi trội, tuy nhiên Thiên Bảo Các lại có một đội ngũ tầm bảo rất có kinh nghiệm, lại giỏi buôn bán, do đó bọn họ có thể dựa vào sự giàu có và các mối quan hệ mà giữ vững môn phái của mình, do đó Tạp Tác ngoài có chút tài sản cùng khả năng buôn bán ra, về mặt tu luyện hắn cũng chẳng có điểm nổi bật nào.
Tư Không Tử Tình và Vũ Văn Kỳ nhìn bộ dạng của Tạp Tác liền buồn cười, Tư Không Tử Tình đột nhiên nhớ đến một chuyện.
“Đúng rồi, số đá màu trắng chúng ta lấy được từ Âm Trùng Huyệt Động, ta nhờ Tạp tác sư huynh xem qua rồi, hắn nói chúng rất có giá trị.”
“Thật sao?”
Tư Không Tử Tình không nhắc đến, bọn họ cũng đã quên mấy viên đá màu trắng có thể phát sáng kia.
“Mấy viên đá Tử Tình cho ta xem chính là Hàn Quang Thạch, một loại tài liệu cấp ba khá hiếm gặp, với số lượng mọi người có, bán ra ít nhất cũng được mấy trăm hạ phẩm linh thạch.”
“Nhiều như vậy?”
Mấy người Lý Phi Yến đều lộ ra ánh mắt vui mừng, không thể nghi ngờ, mấy người bọn họ đều là kẻ nghèo, cho dù là Vũ Văn Kỳ hay Tư Không Tử Tình đều không ngoại lệ, bọn họ rời khỏi gia tộc tài sản mang theo cũng không có bao nhiêu.
Hơn nữa mấy trăm linh thạch đối với bất kỳ đệ tử Ngoại vi nào cũng đều không phải là khoảng tài phú nhỏ, số lượng đệ tử Ngoại Vi quá nhiều, linh thạch tông môn ban xuống tuy đã không tệ nhưng vẫn không thể nào đủ, do đó mới hình thành luật ngầm thích cướp đoạt lẫn nhau, người có tu vi cao cướp đoạt người có tu vi thấp hơn mình, từ lúc nhập Ngoại Vi Đường, bọn họ không ít lần gặp phải chặn đường cướp bóc, tuy nhiên những người kia đều có tu vi từ luyện khí tầng năm trở xuống, những người có tu vi cao hơn thông thường khi thấy bọn họ đều là một bộ không thèm nhìn, Lý Phi Yến dự đoán những người đó có phương tiện khác kiếm linh thạch, không cần làm chuyện mất mặt đi chặn đường cướp bóc.
“Đúng rồi, Tử Tình, ba cái túi trữ vật chúng ta đoạt được trên Thông Thiên Sơn muội đã kiểm tra chưa?”
Lý Phi Yến lật tay lấy ra một cái túi trữ vật, chính là túi trữ vật của tên Trương Nhị đi cùng Triệu Oanh. Tư Không Tử Tình nghe nàng hỏi thì lắc đầu, cũng lật tay lấy ba cái túi trữ vật kia ra, Hứa Vô Tình đột nhiên nhìn Lý Phi Yến nói:
“Túi trữ vật này thuộc về ngươi, không cần mang ra, tên đó vốn là do ngươi giết.”
Lý Phi Yến lắc đầu.
“Hắn đã bị ngươi và Tử Tình đánh trọng thương trước ta mới có thể giết chết hắn, đợi sau này tình hình của chúng ta tốt hơn thì có thể không cần tính toán nhiều như vậy, ai giết thì người đó lấy, nhưng chúng ta hiện tại ai cũng cần có tài nguyên tu luyện, đã như vậy ta thấy nên chia đều ra, mỗi người một phần, tình hình hiện tại chúng ta cần nhanh chóng tăng lên thực lực mới tốt.”
Hứa Vô Tình nhíu mày, kiên quyết nói:
“Người là do ngươi giết, nó nhất định phải là của ngươi.”
Lý Phi Yến trừng mắt liếc hắn một cái.
“Ta vừa nói gì ngươi không nghe sao? Tình hình của chúng ta hiện tại…”
“Không có tài phú trong túi trữ vật đó ta vẫn có thể đuổi kịp ngươi.”
Tên Hứa Vô Tình này thật sự chính là một khúc gỗ khô đến một chút nước cũng không vắt ra được, cứng đầu cố chấp đến hết thuốc chữa.
Tư Không Tử Tình nhìn Hứa Vô Tình rồi quay sang Lý Phi Yến nói:
“Hứa sư huynh nói đúng, Yến sư tỷ, ngươi cất vào đi.”
“Đúng đó, chúng ta cũng không cần.”
Vinh Cơ kiên quyết thêm vào, Vũ Văn Kỳ, Tô Vân Kiều đều gật đầu đồng tình, Lý Phi Yến bất đắc dĩ thở dài, mấy đứa nhỏ này mà kiên quyết lên cũng thật khó đối phó. Trong túi trữ vật của Trương Nhị kia có năm mươi hạ phẩm linh thạch, ba cái ngọc giản cùng mấy tấm phù lục, nàng lật tay lấy ra ba cái ngọc giản.
“Linh thạch và phù lục thì ta nhận, nhưng ba cái ngọc giản này ta phải chia sẻ cùng mọi người, trong đây có hai cái là hai loại pháp thuật công kích cấp một là Hỏa Đạn Thuật và Thủy Phược Thuật, chính là hai loại pháp thuật mà tên Trương Nhị kia đã sử dụng, thứ này vốn không phải xuất từ Hỗn Độn Tiên Ma Tông cho nên chúng ta có thể cùng nhau học, còn cái cuối cùng là một loại sách chỉ dẫn thuần phục linh thú gì đó.”
Phải biết pháp quyết của Hỗn Độn Tiên Ma Tông đều cần dùng điểm cống hiến đổi lấy, đồng thời nghiêm cấm đệ tử tự ý trao đổi lẫn nhau, do đó việc có thể miễn phí học pháp thuật như vậy là việc cực kỳ may mắn.
“Tốt quá, chưa gì chúng ta có hai loại pháp thuật có thể học rồi.”
Vũ Văn Kỳ vui mừng nói, Lý Phi Yến quay sang La Triệt và Tạp Tác.
“Hai người các ngươi cũng cùng học đi.”
“Ha ha… Yến sư tỷ hào phóng như thế, ta đương nhiên không từ chối.”
Tạp Tác cười ha ha, La Triệt cũng vui mừng gật đầu.
“Được rồi, vậy mở ba cái túi trữ vật kia xem có thu hoạch gì.”