“Lớp trật tự, chú ý”
Người đàn ông mập mạp với cái đầu hói sáng bong quát lên
117 con người trong lớp duy nhất của khoa lịch sử đại học X đồng loạt im lặng hướng lên bục giảng
Không phải bởi tiếng quát vừa rồi cùng không phải bởi cái đầu sáng bóng của người đàn ông trên bục giảng
Đơn giản bởi mệnh lệnh vừa rồi phát ra từ thầy chủ nhiệm lớp hay còn được gọi yêu là Hoàng thượng của đế chế với dân số 117 người này
“Sau đây tôi sẽ đọc danh sách sinh viên được học bổng học kỳ này, ai thắc mắc gì thì lên phòng hội đồng hỏi”
Trong toàn bộ thời gian dạy học và chủ nhiệm có lẽ đây là thời gian ông thích nhất
Lũ học trò ngỗ nghịch đứa này đứa nấy đều hướng về mình với ánh mắt khát khao
Ông biết không phải do sức quyến rũ của bản thân ông mà là sức quyến rũ của danh sách học bổng nhưng cái hư vinh này ông nhận, không chỉ nhận mà còn thích nữa.
Trong lớp không một tiếng động, chỉ có giọng đều đều của ông, thế mới là lớp học chứ.
Người nói phải có kẻ nghe, nhưng bình thường khi ông giảng bài chả có mấy đứa chú ý nghe cả, toàn làm việc riêng, ông gét lắm nhưng chả làm gì được, đại học mà.
Thầy giáo hói đầu từ từ xướng lên 10 cái tên trong danh sách
“ một, Đoàn Chiến Thắng, hai, Trịnh Công Triệu, ba Trịnh Văn Dương, …”
Đọc xong danh sách, ông gấp gọn tờ giấy rồi chắp tay sau lưng lững thững đi ra cửa
Kiểu gì cũng có đứa phản đối, có đứa ồ lên, ông gặp nhiều rồi. Học bổng ai được ai không là do trường quyết, ông chưa có quyền này.
Hôm nay trời hơi lạnh, kiếm mấy ông bạn đi ăn lẩu mới được, ông thầm nghĩ rồi bỏ đi để lại một cái chợ ồn ào sau lưng
“hú hú, ăn chè đê, tao mời, cũng chả thích đâu mà sao suốt ngày được học bổng nhỉ”
“im đê, có tiền còn kêu, ăn cái gì nóng, lạnh thế này phát rồ mà ăn chè”
“haiz biết ngay là không được mà, tại điểm lịch sử nhà Trần thấp quá”
Trong lớp người vui, kẻ buồn, tiếng cười, tiếng oán trách vang khắp phòng.
Người được thì hú hét kéo bạn bè đi ăn mừng, người không thì than thân trách phận, trách bản thân rồi quyết định đi ăn ké mấy đứa được cho bõ tức
Cả lớp ồn ào không ai để ý đến một người béo tròn ục ịch ngồi góc lớp đang thần người ra
Không ai chú ý cũng đúng thôi, bởi có lẽ đến tên người này cũng chả mấy ai nhớ
Học sinh này ít giao du, ít nói chuyện, không hòa đồng thì ai nhớ
Không được học bổng rồi, không được học bổng rồi, trong đầu Nam chỉ quanh đi quẩn lại câu nói này
Hai năm nay từ khi bắt đầu học kỳ nào Nam cũng được học bổng, bản thân Nam yêu thích môn sử nên luôn chăm chỉ học tập
Chưa kỳ nào Nam không xếp top 10 trong lớp, tại sao kỳ này lại xuống như vậy
Nam cất sách vở rồi từ cửa sau âm thầm ra về
Đại học X lúc nào cũng là một trong các trường tiêu biểu của cả nước về trình độ sinh viên, không những thế nó còn là một trong những trường có học phí đắt nhất.
Tiền nào của ấy thôi, bản thân trường tọa lạc ở gần trung tâm thành phố, cái nơi tấc đất tấc vàng, diện tích lớn, trang thiết bị học tập đầy đủ, đội ngũ giáo viên cực kỳ giỏi, thế nên việc học phí cao là thường tình.
Sinh viên của trường không phải người gia đình có điều kiện kinh tế khá giả thì cũng là tinh anh của các trường trung học thi vào, với những tinh anh này, trường chưa bao giờ keo kiệt luôn có những suất học bổng giá trị để khuyến khích tạo điều kiện học tập tốt nhất
Nam đi vòng qua sau dãy nhà ban giám hiệu vào khu rừng nhỏ của trường, đây là nơi Nam thích đến nhất vì nó cực kỳ yên tĩnh, không gian tự nhiên giữa môi trưởng hiện đại của thành phố luôn được con người chào đón
Ánh nắng mặt trời cố le lói chiếu qua những tầng mây dầy, Nam lạc lõng bước đi trên con đường mòn.
Không phải bản thân nó không cố gắng, nhưng chuyện tình cảm giữa Nam và Trúc người bạn gái thanh mai trúc mã của Nam rạn nứt làm Nam không còn tâm trí đâu để học tập
Chỉ mới hơn mười ngày trước thôi, Nam và Trúc còn nắm tay nhau đi trên con đường này, cùng ôn bài, cười đùa cho đến tối hôm đó
Cách đây đúng một tuần là sinh nhật Trúc, Nam dốc toàn bộ số tiền đã tiết kiệm được để mua quà tặng Trúc, đối với một gia đình nông dân với ba đứa con ăn học như gia đình Nam, việc mỗi tháng gửi 2.000.000đ cho con trai học đại học là một gánh nặng, gánh nặng thực sự
Nam hiểu điều đó nên chưa bao giờ than vãn nửa lời, từ khi mới nhập học Nam đã kiếm việc làm thêm phụ giúp gia đình, ban ngày học, ban đêm thành nhân viên phục vụ quán ăn
Nhưng với số tiền kiếm được chỉ đủ tri trả học phí và tiền ăn uống cơ bản hàng ngày thì việc tiết kiệm được 500.000đ để mua quà với Nam là một thành tích đáng ghi nhận
Trong tâm trạng bừng bừng khí thế của kẻ đang yêu, Nam bê con gấu bông vừa mua được đến phòng trọ Trúc, nhưng cái Nam nhận được là đau đớn, đau đớn khôn cùng
Không đau đớn sao được khi thấy người yêu mình đang trong vòng tay kẻ khác
Nam biết mình không có ngoại hình, gia cảnh bần hàn nên việc có được tình yêu của Trúc là điều may mắn nhất cuộc đời Nam
Nhưng may mắn đó đã vụt tắt, Nam đặt con gấu trước cửa phòng Trúc lặng lẽ bỏ đi trong cơn mưa phùn đầu đông
Sau đêm đó, Nam ốm cả tuần, cơ thể không chịu nổi cái lạnh của cơn mưa phùn nên đổ bệnh. Nam sốt cao lắm nhưng cái đau đớn nhất là tin nhắn chia tay của Trúc.
Sáng hôm sau Trúc mở cửa thấy món quà của Nam nên nhắn tin, không có lời lẽ nặng nề, không có sự day dứt, chỉ ba chữ mình chia tay đơn giản.
Đau đớn cả thể xác lẫn tinh thần nên Nam bỏ kiểm tra, chính điều đó làm cho kết quả học tập của Nam không đủ điều kiện nhận học bổng
Nam cười chua chát, nhìn dòng chữ khắc trên thân cây khi Nam và Trúc ngồi tâm sự bên cạnh, Nam nhặt hòn đá gần chân nhất chạy lại, đập, cào nhằm xóa dòng chữ đó như xóa đi tình yêu của Nam và Trúc
Mệt rồi, vừa ốm dậy lại vận động kiểu này làm Nam không chịu được, nằm xuống bãi cỏ nhìn lên bầu trời, từng gợn mây xám xịt bám lấy nhau
Không có tâm trạng, thời tiết u ám, Nam lếch thếch về nhà trọ
Về đến nơi, không như mong đợi của Nam, cánh cửa phòng trọ vốn khóa kỹ giờ lại khép hờ
Khu vực này hay xảy ra trộm cắp, đó là điều ai trong khu trọ cũng biết, Nam biết nhưng không có điều kiện chuyển sang khu trọ tốt hơn nên đành chịu
Mất trộm rồi, đầu Nam vang lên tiếng cảnh tỉnh
Việc đầu tiên không phải là lao vào kiểm tra xem mất cái gì mà là kiếm cái gì đó phòng thân đã, đây là điều cơ bản được tuyên truyền trong xóm trọ
Đã từng xảy ra chuyện phát hiện có trộm vào nhà mà lao vào rồi để trộm xiên cho một nhát vào bụng
Cái chày giã cua của bác trọ bên cạnh không tệ, Nam cầm chặt dồn hết sức bình sinh đạp cửa lao vào phòng
Không có trộm, chỉ có giấy tờ sách vở bay đầy phòng
Nam vứt cái chày ra cửa rồi nhặt giấy tờ lên, nhà chả có gì, chắc thằng trộm cũng đang chửi thầm Nam
Ai đời trong nhà ngoài cái netbook đời 2010 cũ đến không thể cũ hơn thì chả có gì đáng giá
Sau khi dọn dẹp, kiểm kê tài sản xong, Nam nhận ra mình mất số tiền mẹ mời gửi
Trời ạ, đó là tiền ăn, tiền học, tiền trọ tháng này của Nam, bà chủ nhà đang giục đóng tiền nhà rồi
Đào đâu ra tiền mà nộp bây giờ, bà chủ nhà nổi tiếng la sát, không đóng tiền thì cút, bà ta chưa tha cho ai bao giờ
Nam ngồi nghĩ mọi cách rồi ủ rũ, bó tay rồi, không vay ai được, cha mẹ thì không dám xin, hết cách rồi. Báo Công an cũng vô ích, bao nhiêu người mất trộm mà tìm được thủ phạm đâu, không khéo nó thù rồi đêm vào nó Lê Văn Luyện cho thì toi.
Nam nhặt cuốn sách tiết học chiều nay rồi đi ra khỏi phòng, cũng chẳng cần khóa cửa còn gì đâu mà khóa
Người Nam không muốn gặp nhất thì lại gặp, bà chủ nhà đang đứng trước cổng, tay chống tay chửi đổng nhà hàng xóm, thấy Nam bà nói luôn
“Cậu Nam nộp tiền nhà tháng này đi, quá hạn hai ngày rồi, không tôi đuổi”
“Cháu vừa bị trộm vào phòng lấy hết tiền rồi, cô thư thư cho cháu được không”
Nam cố gắng phân bua
“Trộm cậu chứ trộm tôi à, hay cậu đổ tại tôi nên cậu bị trộm, không đóng tiền thì xéo” nói xong mụ quay sang chửi hàng xóm tiếp không thèm để ý Nam nữa
Nam ủ rũ đi đến lớp, khi đi qua lớp kinh tế thì thấy Trúc đang cười đùa cùng bạn trong lớp, Nam cúi gằm mặt bước nhanh hơn bởi thấy Trúc đang khoe chiếc vòng cổ mới mà Nam biết dù mình có làm phục vụ cả năm cũng không mua nổi
Lớp học vẫn ồn ào như mọi khi, mọi người ai cũng có việc của mình, Nam chán ngán, nghe giảng mà không hiểu chút nào
Cậu lịch sự xin phép thầy giáo cho ra ngoài rồi tản bộ vào vườn trường.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK