Mục lục
Quân Lâm Nhị Thứ Nguyên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Rón ra rón rén, vô thanh vô tức tiếp cận.

Đêm, trong dinh thự Minamiya, một bóng người đang lặng lẽ rón rén, cố gắng tiếng vào trong hương khuê mà bình thường mình vẫn ‘khinh thường’ tiến vào.

Dọc theo hành lang đen kịt, đi tới tận trong cùng, cánh cửa hoa lệ đi thông cấm địa rốt cục cũng hiện ra.

Muốn xâm nhập vào trong đó, tuyệt đối không thể chỉ biết cậy mạnh. Làm vậy là đang tìm đánh!

Cho nên, nhất định phải dùng sức mạnh đặc thù.

Chậm rãi giơ tay lên, một luồng sáng âm u dường như hòa làm một thể với bóng tối bỗng nhiên chợt lóe một cái. Sau đó, cánh cửa vốn thực chất hóa, bỗng bị thiếu niên đi xuyên qua như không có gì. Đầu tiên là cánh tay, rồi tới đầu, cuối cùng là toàn bộ cơ thể.

Vào phòng rồi! Ngay lập tức, mùi hương thơm ngát xông vào mũi khiến bóng người chợt dừng bước chân lại. Thế nhưng rất nhanh sau đó, bóng người lập tức nhớ lại mục tiêu của mình khi tiến vào căn phòng này. Quay người, lặng lẽ bước tới gần chiếc giường lớn đặt ở xa xa.

Thận trọng không dám phát ra một tia tạp âm dù nhỏ nhất. Một bước, hai bước, ba bước, …

Mép giường đã gần ngay trước mắt, mục tiêu của vụ xâm nhập ‘phi pháp’ lần này chắc vẫn đang nằm an tường trên giường chứ?

Chợt, cả người của kẻ xâm nhập lập tức cứng ngắc, bởi vì khi nhìn lên đầu giường, một bóng hình khác đen kịt đang nhìn về phía mình chằm chằm. Dưới ánh trăng vung vãi vào từ cửa sổ, kẻ xâm nhập có thể thấy được đôi mắt tràn đầy sát khí lạnh tới cứng cả người của người đang ngồi trên giường.

Rồi đột nhiên, từ trong hư không, vô số xiềng xích màu bạc chợt bắn ra và quấn lấy kẻ xâm nhập, trói chặt hắn lại như một cây nem rán.

“Rốt cục cũng nhịn không được mà muốn tìm cái chết sao?”

Tiếng tuyên cáo trong trẻo nhưng lạnh lùng, dường như không hề có chút cảm xúc dư thừa nào trong đó, nhưng cũng chính bởi như vậy mà nó lại càng có vẻ âm trầm đáng sợ hơn.

“Xem ra mi ăn chocolate tới hỏng cả bộ não rồi, thậm chí có lá gan tới đây để ‘dạ tập’ ta? Nếu đã vậy, chết đi!”

Xiềng xích hóa thành những lưỡi đao sắc bén, dưới lời tuyên án của nữ hoàng, vô số hàn mang bắt đầu lấp lóe và ngang dọc trong không trung.

Thế nhưng, không có tiếng hét thê lương thảm thiết như dự tính.

Tất cả xiềng xích với những mũi nhọn sắc bén, cứ thế mà nhẹ nhõm đâm xuyên qua bóng người màu đen như không hề có chút lực cản nào.

“Ơ, Natsuki-chan, buổi tối tốt lành!” Một âm thanh đầy vẻ xấu xa ác liệt lặng lẽ vang lên từ phía sau lưng của nữ phù thủy.

Phảng phất như là đã sớm dự liệu được tình huống này, nữ phù thủy không hề giật mình mà chỉ ‘hừ’ lạnh một tiếng, sau đó lại bắn một lượng xiềng xích cực đông về phía đối phương.

“Nè, nè, hôm nay nói gì đi nữa thì cũng là lễ tình nhân nha. Cho dù không có liên quan gì tới Natsuki-chan thì Natsuki-chan cũng không cần phải ghen ghét tới như vậy chứ? Chẳng lẽ… Natsuki-chan cũng gia nhập đoàn FFF ( dị đoan thẩm phán hội —— hỏa thiêu dị tính luyến ) gì đó rồi?” Vừa nói với vẻ trêu chọc, kẻ xâm nhập vừa linh hoạt mà né tránh các sợi xiềng xích đang bay múa trong không trung.

Lưới xiềng xích dày đặc, nhưng lại không thể nào chạm được vào một góc áo của kẻ xâm nhập.

Nghe được câu nói trêu chọc của tên hỗn trướng dám xâm nhập vào phòng mình, sắc mặt của nữ phù thủy lập tức kết băng.

Không biết tại sao cảm thấy lửa giận xộc lên não, chẳng nói chẳng rằng, nữ phù thủy liền rút một quyển sách cổ bìa đen ra. Ngay sau đó, một luồng ma lực khổng lồ bùng lên từ quyển sách cổ bìa đen, và các trang sách của nó cũng bắt đầu liên tục lật.

“… Không gian giam cầm.”

Mặc dù đã bớt đi quá trình ngâm xướng để gia tăng tốc độ, thế nhưng dưới tính chất phụ trợ quá ưu việt của quyển sách cổ bìa đen, pháp thuật, dưới câu thốt lên của nữ phù thủy, lập tức sinh ra hiệu quả không gì sánh nổi. Toàn bộ không gian trong phòng lập tức bị đông cứng.

Dường như căn bản là không dự đoán được rằng nữ phù thủy sẽ dùng toàn lực, kẻ xâm nhập còn chưa kịp phản ứng thì đã bị giam cầm giữa không trung. Sau đó, vô số xiềng xích liền thuận thế mà lên, điên cuồng quấn lấy cơ thể của kẻ xâm nhập.

Chỉ trong nháy mắt, lại một lần nữa kẻ xâm nhập bị dây xích trói thành bánh chưng.

“Ậy? Cô chơi thật sao, Natsuki-chan? Cả ma đạo thư mà cô cũng lấy ra…”

“Câm mồm!”

Dùng sức mà giật mạnh sợi dây xích, bóng người đang bị trói trên không lập tức tung bay rồi lăn tới bên chân của nữ phù thủy.

Trong đêm tối, đôi mắt tản ra ánh sáng màu lam yêu dị của nữ phù thủy dùng tư thái cư cao lâm hạ để nhìn xuống bóng người đã bị đánh bại.

“Muốn chết mấy lần?”

“Có thể không chết không?”

“Có thể!”

Nói xong, còn chưa đợi bóng người kịp cao hứng, hoàn cảnh xung quanh đã lập tức biến đổi.

“Hả? Nơi này là… PHỤT!?”

Còn đang suy đoán xem là mình bị dẫn tới nơi nào, đột nhiên, một bức tường với một đống dụng cụ đặc biệt treo trên đó chợt hiện ra trước mắt, và kẻ xâm nhập liền phun cả nước miếng.

Ghế với bánh xe mọc đầy gai nhọn, cưa cùng kìm sắt, bánh răng chuyên dùng để kéo dãn cơ thể người, mặt nạ sắt nung, roi da đầy gai, v… v…

Một đống các công cụ, biết tên lẫn không biết tên, biết công dụng lẫn không biết công dụng, đều đập vào trong mắt của kẻ xâm nhập. Những thứ này, coi như không biết chúng là gì, nhưng chỉ cần nhìn qua một cái thì ai cũng biết rằng đây không phải là thứ tốt đẹp gì cho lắm, hoàn toàn có thể khiến cho người ta liên tưởng tới những thứ ‘gì đó’ được làm riêng vì một mục đích ‘gì đó’.

Đồng thời, không gian của nơi này, cùng với màu rỉ đỏ đen bám trên các dụng cụ treo tường này, tất cả đều như đang muốn cách điệu và nhấn mạnh về một bầu không khí không mấy tốt đẹp lắm, nếu không muốn nói là vô cùng tồi tệ, buồn nôn.

“Đây, không phải là công cụ chuyên dùng để tra tấn mấy tên tội phạm tội ác tày trời sao?” Trừng mắt mà nhìn luồng ác ý gần như thực chất hóa trên bức tường, kẻ xâm nhập nhịn không được mà nuốt nước miếng.

“Ngươi cũng biết? Vậy thì tốt rồi, không cần phải tốn công tốn sức để giới thiệu từng cái cho ngươi. Nếu đã không muốn chết, vậy thì…”

“Ê! Nè! Nè! Nè! Chờ một chút! Có cần phải tàn nhẫn tới như vậy không? Tốt xấu gì thì chúng ta cũng từng hôn qua, chơi ————”

Lời còn chưa nói xong, trong tay của nữ phù thủy đã nhiều thêm một cái giũa với đầy gai nhọn hoắt.

“Hôm nay đặc biệt cho phép ngươi nói tiếp.”

“Khục, chuyện vừa rồi, chẳng phải tại tôi muốn cho Natsuki-chan một tí kinh hỉ thôi sao? Dù sao nhiều năm như vậy rồi, cô hẳn cũng không có cơ hội để được tận hưởng lễ tình nhân chứ? Cho nên tôi định đặc biệt chọn ngày hôm nay để tỏ tình với cô, có thể cho tôi cơ hội không, Natsuki-chan?”

Ngữ khí tràn đầy thành ý và sự chân thật, ánh mắt thậm chí có thể khiến cho vô số thiếu nữ sinh ra lòng ái mộ.

Nhưng thật đáng tiếc, nữ phù thủy vừa nghe được những lời này xong lại không có một chút phản ứng nào.

“Di ngôn cuối cùng cũng chỉ có mấy lời ngu xuẩn này?” Thậm chí, không biết tại sao, sắc mặt của nữ phù thủy trở nên càng thêm khó coi.

“Tôi nói thật lòng mà. Không có ————”

Soọc ~~~ !!!

Cái giũa đâm xuống, và may mắn, chỉ có mặt đất xuất hiện mấy cái lỗ to nhỏ không đều nhau.

“Xítzzz! Đây là hàng thật?” Nhìn thấy mấy vết lõm cách cơ thể mình chỉ có vài cm, mặt của kẻ xâm nhập nhịn không được mà run rẩy.

Thế nhưng, còn không đợi kẻ xâm nhập kịp hoàn hồn, cái giũa với một đống răng nhọn lại một lần nữa nện về phía cái đầu của hắn.

Không chỉ có cái giũa, lần này, hầu như toàn bộ dụng cụ có trong phòng tra khảo đều tự động lơ lửng, nhìn cái điệu này là đang muốn chuẩn bị cùng nhau tiến lên.

“CMN! Con giun xéo lắm cũng quằn. Natsuki-chan, cô đang ép tôi đấy!”

“Raging là vũ khí mà thần linh chế tạo, bị trói xong thì đừng nói là ngươi, cả primogenitor cũng đừng hòng thoát. Cho nên, vui vẻ mà hưởng thụ đi, baka!”

Sắc mặt không thay đổi, nữ phù thủy không thèm nhìn về kẻ xâm nhập mà tuyên án tử hình, rồi chuẩn bị đứng dậy ly khai.

Thế nhưng, chỉ vừa bước ra một bước, nữ phù thủy liền phát hiện mắt cá chân của mình dường như đã bị thứ gì đó quấn lấy.

Theo bản năng mà quay người lại, đập vào trong mắt là một gương mặt vô cùng quen thuộc.

Gương mặt anh tuấn cùng với nụ cười nguy hiểm của ác ma. Đôi mắt màu xanh thẳm của nữ phù thủy lập tức co rút lại.

Ngay khi ý thức được là chuyện không ổn, nữ phù thủy lập tức muốn chống trả. Thế nhưng đáng tiếc, đã muộn, toàn thân cô đã không còn chút sức lực nào.

“Hừ, primogenitor cũng không thoát được? Đó là lý do để cô tự tin như vậy? Chậc, nhưng thật đáng tiếc, tôi không phải primogenitor. Chà ~~~, bây giờ thì, hm… Cô nói xem tôi nên làm gì để báo đáp lại tình yêu mà cô dành cho tôi đây, Natsuki-chan của tôi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
strauss
15 Tháng năm, 2018 13:43
Học năm cuối lại trễ lộ trình nên hơi bận bác à. Còn vụ đăng cho xong thì coi như sau này có đi làm, không còn thời gian để dịch nữa thì tui sẽ trực tiếp đăng bản convert lên, cứ yên tâm. Còn giờ thì vẫn cứ làm đều đều thôi. Tui dịch truyện này để xem như một kiểu xả hơi riêng, vừa coi như có thể nhấm nháp truyện này, vừa chia sẻ cho anh em, nên bác không cần lo vụ bỏ truyện. Tối thiểu thì trước khi hết text, không có cửa tui bỏ truyện này đâu.
strauss
15 Tháng năm, 2018 13:39
Học năm cuối còn bị trễ lộ trình nên hơi bận bác à. Nếu nhanh được thì tui cũng muốn lắm, chỉ là học với xả hơi cũng muốn hết thời gian rồi, đó là tui còn không có thói quen la cà ở ngoài, học xong rồi thì thường về nhà luôn, mà còn như vậy đấy.
LãngSơn
27 Tháng tư, 2018 18:28
Bác Strauss ơi nếu có rãnh thì làm hết phần strike the blood đi ! Cám ơn bác nhiều !!
LãngSơn
22 Tháng tư, 2018 23:30
Thank bác nhiều :laughing:
lacmaitrang
22 Tháng tư, 2018 08:32
oh nàng! Tớ tưởng vp thế cho sát nghĩa để những truyện khác tiếp theo tớ sẽ đổi lại vp
strauss
21 Tháng tư, 2018 00:36
Mai quăng 40c lên cho.
strauss
21 Tháng tư, 2018 00:36
Chờ mai đi bác, năm ba cao đẳng rồi nên bận quá!
LãngSơn
20 Tháng tư, 2018 22:09
Thêm chương đi bác cvter ơi :+1:
lovelyday
30 Tháng ba, 2018 21:38
nàng ơi Vp của nàng sườn phi cứ thành 'bên phi' thôi,
lieukiepphi
25 Tháng hai, 2018 07:33
chổ này k khớp khúc trên nè, rõ ràng sau khi đón con gái + hai đứa cháu ngoại về ở mấy năm mới chết. cháu cũng nhỏ tuổi hơn nữa
Aiyukita
22 Tháng một, 2018 08:34
sao lâu quá ko thấy cập nhật chương ms thế chủ thớt
strauss
04 Tháng mười hai, 2017 07:30
Xong luôn phần Campione, đã đủ!
BÌNH LUẬN FACEBOOK