Chương 122: Bạn già
Trong phim ở Trái Đất, cảnh sát kiểu gì cũng tới trễ, trong kịch tại Nahri, đám kị sĩ trị an cũng y hệt.
Tiểu thuyết miêu tả anh hùng sử thi luôn tả rằng các đồng bạn chính nghĩa thế nào cũng phải vừa đánh xong mới có mặt, cực kì khiến người ta nghi ngờ liệu có phải bọn họ đến sớm rồi nhưng nấp kĩ chỗ nào đó, đến khi hết nguy hiểm liền chạy ra ôm bắp đùi kẻ chiến thắng, thậm chí ké chiến lợi phẩm.
Thế nhưng, cùng là đến muộn, đại quân hải tộc giờ phút này lại gặp phiền phức.
Trâu bò đánh nhau ruồi muỗi chết, xí xớn xông vào trận chiến giữa hai bán thần, nhất là hai tên bán thần đều thuộc loại mạnh, chẳng khác gì mệnh không đủ dài. Sau đó, lại thấy tiếng thét ‘Vĩnh Dạ đại đế’ của Hadaraa vang rầm trời, hư ảnh khô lâu vương thần uy lẫm lẫm, băng tuyết và long tức cuộn nát trời đất, kẻ nào còn dám xông vào thì đúng là muốn chết.
Thế nhưng, rồng chín đầu ngã xuống lại là tai nạn của hải tộc, bởi lẽ, nó tính ra không phải hải tộc, nó là một quái vật biển sâu, là sủng vật của thần. Rồng chín đầu vốn chỉ tới để trợ chiến theo ý chí của nữ vương phong bạo, giờ đây lại chết trận ngoài ý muốn, lửa giận của thần minh biết làm thế nào để lắng lại đây?
Danh tiếng của nữ vương phong bạo không nổi bật trên mặt đất, nhưng tại biển xanh, nàng là một vị thần khét tiếng hỉ nộ vô thường, thù một trả mười.
Muốn nịnh nọt nàng, muốn khiến nàng bớt giận, cách tốt nhất là nắm lấy người gây hoạ rồi lôi ra huyết tế. Nhưng nay cả con sông đã thành bãi băng vụn, hồng thuỷ bị băng kết, hải tộc lại không phải tuyết tộc, chúng vừa đi vào khu vực này liền khó chịu, vài phút sau đã không đỡ nổi.
Hải tộc tiến đánh Oran vào mùa hè, vì vậy các bộ lạc đến đây hầu hết là xuất phát từ các hải vực ấm áp. Vốn là loài máu lạnh, chúng cực kì mẫn cảm đối với nhiệt độ thấp. Trong quân đội hải tộc nay chỉ có thuỷ nguyên tố không sợ bãi sông băng, thế nhưng mới vừa đi vào khu trung tâm chúng liền bị đông cứng thành tượng đá.
Đây chỉ là kết quả gây ra bởi [Kỷ băng hà] với độ hoàn thành cực thấp. Nếu đòn cấm chú này xuất hiện với tư thái hoàn mỹ, toàn bộ thủ đô mưa này sẽ biến thành thủ đô băng. Danh sách thành thị bị [Kỷ băng hà] diệt cũng dài thêm một.
Dầu vậy, điều này vẫn khiến ta rất đau đầu. [Kỷ băng hà] xuất hiện khác nào báo cho cả thế giới rằng Vĩnh Dạ đại đế vẫn đang dạo chơi trên nhân thế. Mặc dù có thể cãi cùn rằng đó là người thừa kế, nhưng tiếng hét của Hadaraa lại khiến lời chống chế này yếu đi rất nhiều.
[Giết chết rồng chín đầu cấp bán thần, đóng góp của kí chủ vượt quá tiêu chuẩn 80% đồng thời chênh lệch thực lực giữa hai bên cực lớn, đạt đến đánh giá hoàn mỹ. Điểm vận mệnh thu được: 16489, tài liệu chưa phân cấp: tim rồng chín đầu x 1, kì vật cấp truyền thuyết: lệ thạch cửu sắc x 1, vật liệu cấp truyền thuyết: vảy rồng hoàn mỹ x 4, vật liệu cấp sử thi: vảy rồng loại ưu x 32, vật liệu cấp sử thi: gân rồng x 7…]
[Giết chết rồng cấp bán thần, chúc mừng kí chủ giành được danh hiệu ‘Đồ long giả’, khi sử dụng xưng danh thu được 10% tăng sát thương đối với đối thủ có huyết thống rồng, hiệu quả gây bởi thiên phú của chúng đối với ngươi giảm 20%, danh hiệu có thể thăng cấp - - nhắc nhở của hệ thống: muốn thăng cấp ít nhất cũng phải tìm mấy con rồng cấp sử thi nhé, nếu được đi tìm rồng viễn cổ ấy, có gia thành ngoài ngạch đấy.]
Mịa, rồng viễn cổ, Aainmetheus cũng mới là rồng thượng cổ cũng đã là bán thần mạnh mẽ, tìm rồng viễn cổ gây sự thì đợi ta khôi phục đỉnh phong rồi hãy tính.
Dù sao, nhìn thống kê thu hoạch của hệ thống, ta vẫn rất vừa ý.
Phong hiểm cao, lợi nhuận lớn. Những thu hoạch này đủ để bù đắp những tổn thất, ví như số điểm kĩ năng về không hay đám thiên phú bị điểm lung ta lung tung trên cây kĩ năng hệ băng.
Số điểm vận mệnh đạt được đủ để ta đổ đầy đến tầm cấp ba mươi (xấp xỉ bạch ngân), Renee ăn ké chắc cũng đủ tiến vào hoàng kim… Giờ tính lại, cái loại song chức nghiệp này quả thực lừa ta đủ thảm, sợ rằng đến khi ta lên hoàng kim thì Renee cũng đạt cấp sử thi rồi.
[Hệ thống nhắc nhở: Phàn nàn cái rắm. Mỗi con rồng nhỏ với tí thiên phú hồi phục đã đánh như chết cha chết mẹ, đấy là còn không đánh tại sân nhà hải dương của nó. Ngươi thực sự muốn dùng hình thái nhân loại đi khiêu chiến đám bất hủ kia? Nếu xác định, ta có thể giảm giá thay đổi nhục thân cho, 2000 điểm, thế nào?]
Ngu gì đổi! Huyết mạch song kim cương không lấy đi lấy huyết mạch hắc thiết? Ta đâu có bị chập mạch.
“Không đổi, trưởng thành chậm thì trưởng thành chậm, chỉ cần đến cuối cùng đủ mạnh là được.”
[Cảnh cáo, nữ vương phong bạo đã nhớ kĩ ngươi. Nếu không tất yêu xin đừng tới gần biển, càng đừng chui vào trong - - đương nhiên, nếu ngươi kiên trì, ngươi có thể thử sức đi farm hải quái và phân thân thần linh. Đảm bảo thu hoạch phong phú hơn lần này nhiều.]
Ờ, cái này dễ hiểu, dựa theo sự hiểu biết của ta về vị ấy, nếu thấy ta không hàng phân thân liền là chuyện lạ.
[Cảnh cáo: Vĩnh Dạ đại đế xuất hiện dẫn tới sự chú ý của chư thần tinh linh, mong kí chủ không nên làm gì khiến sự chú ý này gia tăng, càng đừng tiến vào giáo hội tinh linh. Nếu không, ngươi tự hiểu - - Nói cho ngươi biết, búp bê nguyền rủa khắc tên ngươi là mặt hàng bán chạy ở vương quốc tinh linh, không biết ngươi có hay cảm thấy sống lưng mát lạnh không.]
[Cảnh cáo: Thần thánh quang ban thần dụ, ra lệnh tín đồ lục soát dấu chân của vong linh đại đế, một khi xác minh lập tức sẽ cử đội ngũ thần sứ và anh linh đuổi giết. - - Thánh chiến sắp đến, đài cơ khí này đang vận hành với công suất lớn hơn bao giờ hết. Ta cũng tin rằng ngươi sẽ hông muốn khiêu chiến đám anh linh thánh kị sĩ này, long đồ chưa phải anh linh mạnh nhất, trong lịch sử đằng đẵng, anh hùng hào kiệt hiện vô số, có những kẻ ngay cả thần cũng sợ ba phần.]
[Cảnh cáo: Chiến thần chú ý….]
[Cảnh cáo: Laughing Sister…]
…
Quá khứ huy hoàng của ta thật vãi l**, vừa mới lộ chút ngấn tích, lập tức số nhắc nhở bị thế lực nào đó cách giác chú ý xoát bình mà lên, doạ ta giật mình.
“Mẹ nó, thánh chiến bắt đầu rồi còn nhìn chằm chằm ta làm gì? Thật phiền phức!”
[Tin tức: Nữ thần mặt trăng biểu thị thiện ý đối với ngươi, chuẩn bị đem Basra giao cho anh linh điện của thần luật pháp. Nhờ sự nỗ lực của ngươi, chân thần Vô Miên giả giành được anh linh đầu tiên, Vô Miên giả hẳn sẽ hàng xuống khen thưởng trong thời gian gần đây, mời tiếp tục cố gắng nỗ lực đào góc tường.]
Hử? Nguyệt thần làm sao vậy? Chúng ta bày trò khiến anh linh dưới trướng nàng chuyển chức hệ pháp luật, nàng không giận thì thôi, nay còn biểu đạt thiện ý, sau còn tặng luôn anh linh!?! Thật khó hiểu!
Thôi, khó hiểu thì cũng không nên suy nghĩ nhiều làm gì, tận dụng lúc tầm nhìn còn chưa rõ ràng, nhanh chóng trốn vào căn cứ mới là quyết định chuẩn xác.
Các chiến hạm ‘kền kền’ hạ thấp xuống, đòn mọi người lên thuyền. Duy chỉ có Renee có vẻ như tính toán làm chuyện khác, ngược lại giục ngựa chạy đến chỗ cái đầu nứt vỡ của Hadaraa.
“Con bé làm gì thế?”
Ta không biết, đành chạy theo xem sao, ai dè nàng vừa xuống ngựa liền định làm một chuyện hù chết người khác.
Renee đi đến chỗ viết thương, vươn tay định thu vào đám máu đang chảy xuôi ở dưới đất.
“Má, đồ ngu, đừng động vào nó! Ngươi muốn chết à!”
Bị ta thét giật mình, Renee thụt tay lại, sau đó uỷ khuất nói.
“Chẳng phải trong tiểu thuyết vẫn luôn tả các dũng sĩ khi diệt rồng ác xong đều tắm trong máu rồng, trở thành đao thương bất nhập, lực lớn vô cùng sao? Chẳng lẽ sách nói điêu?”
“Mấy tên tác giả đó nào có tên nào gặp qua rồng thật, đây là máu độc, đến đá cũng ăn mòn thủng, ngươi cảm thấy mình còn cứng hơn đá?”
“Nhưng tên kia vẫn đang hấp thu máu rồng kia kìa!”
“Tên kia? Ai?”
Ta nhìn theo hướng Renee chỉ, sau đó thấy một người đang nằm hấp hối giữa đám máu rồng, thảm không thể tả, bất quả ngực hắn vẫn phập phồng, chứng tỏ vẫn còn sống.
“Masorite?”
Đúng thực là Masorite, tên này bị ném đi chắn một kích mạnh nhất của Long đồ, người thủng cái lỗ giữa ngực, thế mà không bị chết đi ngay lập tức. Thay vào đó, hắn rơi vào trạng thái gần chết, hành động theo bản năng muốn đi hấp huyết cầu sinh, nhưng mà quanh đây chỉ có mỗi máu Hadaraa, vì vậy…
Masorite giờ đã không còn hình dạng con người, thân thể bên trái đã bị ăn mòn thành một đám thịt, thân thể bên phải thì bị đóng băng. May mà có phần bên phải này khiến một số khí quan được bảo trụ, không thì tên này đã ngỏm từ lâu.
Cứ để thế này Masorite sớm muộn cũng thăng thiên, với lại, tình trạng hiện tại của hắn cho dù để toàn bộ mục sư Oran tới trị liệu cũng vẫn chết như thường. Sau chốc lát do dự, ta hạ quyết định.
“Mang hắn theo đi, sợ rằng trên đời này chỉ còn ta có thể cứu hắn.”
Mấy phút sau, trong mưa gió, đội tàu ‘kền kền’ bay vào căn cứ. Đợi hải tộc chạy đến được, nơi này chỉ còn thi thể to lớn của Hadaraa.
Ainra Dader, một nước trung lập vĩnh viễn với diện tích cực nhỏ, cả đất nước chỉ có vài toà thành thị, dân cư cũng tập trung chủ yếu tại thủ đô. Thế nhưng, không có bất cứ ai cho rằng đây là nước nhỏ.
Đất nước pháp sư, đế quốc ma pháp, siêu cấp cường quốc không tường thành, đây là những danh hiệu mà cả đại lục đều công nhận.
Nơi đây là thiên đường của ma pháp sư, hội tụ đủ loại chức nghiệp người làm phép như pháp sư nguyên tố, áo thuật sư, chân ngôn sư, thuật sĩ, tà thuật sư… Ngay cả những ma pháp là công địch của cả đại lục như vong linh hay huyết pháp đều có cơ cấu nghiên cứu bí mật, chỉ cần không làm chuyện quá đáng, chính phủ cũng mắt nhắm mắt mở.
Tỉ lệ người làm phép ở Ainra Dader vào khoảng 1:100, dù hơn chín phần đều là một đám gà nhép đến tiêu chuẩn học đồ cũng không đạt tới, thế nhưng tỉ lệ này đã gấp cả trăm lần những quốc gia khác.
Thuận tiện nhắc tới, đời thứ hai, Roland cũng từng tới nơi này, đồng thời cũng gặp được Heloise ở đây.
Quốc gia này có quý tộc, thế nhưng quý tộc không có đặc quyền đặc thù gì, tất cả quyền lực đều nắm ở trong tay những kẻ làm phép.
Không khí học thuật ở đây cực kì dày đặc, số thiên tài học tập trưởng thành từ nơi đây nhiều không kể xiết. Trong đó, chỉ có những cường giả bác học nhất, mạnh mẽ nhất mới có quyền sở hữu một phòng thí nghiệm trên ‘Vân trung tháp’.
Cơ cấu thực quyền chân chính của Ainra Dader là mười tám tổ chức ma pháp mạnh nhất trên Vân trung tháp, đầu não của các tổ chức này tạo nên nghị hội ‘Hội thảo luận chân lý’, nghe cái tên thì có vẻ chẳng liên quan đến chính trị gì, nhưng kể cả đứa trẻ ở đây cũng biết rằng các thành viên trong đó mới là những người đứng đầu đất nước này.
Ngày nào đó, tại một quầy đồ uống trên Vân trung tháp, một nam một nữ nhìn qua có vẻ như một cặp đôi đang ngồi cùng nhau huyên thuyên đủ loại chuyện, trong đó, vị nữ tính kia chính là tân tinh sáng nhất tại Ainra Dader trong mấy tháng gần đây.
“Trước là ‘Kiếm trật tự’ – pháp sư chiến đấu Hilton, giờ là đại ma đạo sư bài danh top 10 trong nghị hội Biển Đỏ, tháng này ngươi đã làm vậy sáu lần rồi đó, Adam, ngươi định lôi tất cả đại pháp sư trong Vân trung tháp ra đánh một lượt phải không?”
“Margareth, lần này là ngoài ý muốn, tên ngốc kia chả hiểu sao lại chạy đến trước mặt ta nói rằng cả thế giới lòng đất đều là một đám man di, ta buộc phải để hắn biết man di nổi giận nó thế nào.
“Hử? Hắn? Vị đại ma đạo sư ta nhắc tới là Ameera, một vị nữ tính mà!?!”
“À à à, ta nhớ rồi, hôm đó uống say, lỡ chân đá phải một con á long một sừng, sau đó nó lại còn dám cắn ta… Kết quả, đánh xong rồi mới phát hiện là ma sủng người khác, tiếp tục thì lại đánh với chủ nhân của nó một trận.
Margareth mặt không biểu cảm, lấy tay đẩy đẩy kính mắt, tia sáng lạnh loé lên, người quen biết đều hiểu đây là điềm báo của cơn giận dữ. Bởi thế, Adam – kẻ gây hoạ - sợ đến mức hấp tấp lùi lại.
“Cả thảy Ainra Dader, người có á long một sừng làm ma sủng chỉ có triệu hoán sư Fendi, sự phụ hắn là bạn của ta. Adam, nói thẳng cho ta, tháng này ngươi rốt cục đã đánh bao nhiêu trận.”
Adam bị chất vấn liền cúi đầu, trông hệt như một tên học sinh tiểu học làm sai xong bị phạt đứng góc lớp.
“Im lặng không giải quyết được vấn đề, nói thẳng đi, việc gì đã làm thì cũng là chuyện đã rồi, bối phận của ta không phải thấp, mặt mũi bọn họ vẫn sẽ cho. Hừ, giờ ngươi còn biết cúi đầu nhận lỗi a, có tiến bộ.”
“Ngươi nói gì cơ? Đợi chút, sắp đếm xong rồi. Hai ngày trước, buổi tối, tại quán bar, bốn mươi bảy, hôm qua, tại phòng ăn, trước bữa cơm trưa, bốn mươi tám…”
Hoá ra không phải cúi đầu nhận sai mà là cúi đầu dùng ngón tay đến số lần đánh nhau. Một lần nữa Margareth lại đánh giá sai độ dày của mặt Adam.
Dù đã bao năm chịu đựng hai tên Roland và Adam này dày vò, lần này Margareth vẫn giận không át được.
“Tháng này mới mùng bảy, mùng bảy đó ngươi biết không. Thế mà ngươi đã đánh gần đủ năm chục trận! Ngươi thật sự định đánh bẹp tất cả pháp sư mới vừa lòng, ngươi định để mặt mũi của ta ném đi đâu?”
“Chẳng phải ngươi sắp thành chân lý chưởng khống giả sao? Khắp phố lớn ngõ nhỏ đều đang bàn tán nha. Ta còn đang tính ôm bắp đùi nha, ôi chao, phu quân của chân lý chưởng khống giả, nghe đã thấy uy vũ bá khí.”
Chân lý chưởng khống giả là cách gọi chung của các thành viên trong hội thảo luận chân lý, cũng tức là một trong những kẻ quyền lực tối cao ở Ainra Dader.
Nghe vậy, vị đại hiền giả sắp giữ quyền lực tối cao này lại nhìn tên ngố muốn ôm bắp đùi mình này với ánh mắt bất lực, muốn giận cũng không biết nên phát từ đâu.
“Ta cự tuyệt!”
“Hả? Sao lại cự tuyệt? Tiếc thật nha, ta không có bắp đùi to ôm rồi.”
Lời thì nói tiếc, nhưng Adam vẫn cười toe toé, ngay từ đầu hắn đã hiểu người phụ nữ của mình sẽ chọn như thế nào.
“Còn chẳng phải vì đám khốn kiếp bọn ngươi liên luỵ. Roland hay điên điên, nhưng lời hắn chăm chú nói ra đều là thật. Quyền lực lúc này chỉ là gánh nặng và chướng ngại, cả ngày bận đông bận tây, chân lý chưởng khống giả xem kĩ ra khác gì mấy tên quan nội chính đâu có gì khác nhau. Tai nạn sắp đến, an phận chỗ này có nghĩa lý gì? Những lời cần nói với đám bạn cũ nay đều đã nói, mấy thứ phiền toái đó, ta chán.”
“À đúng rồi, ba giờ trước, tin tức mới nhất từ đông Nahri truyền đến rằng ‘phát hiện dấu vết [Kỷ băng hà] và Vĩnh Dạ đại đế, hi vọng có chuyên gia đến tiến hành xác minh’. Khá nhiều chân lý chưởng khống giả đều cực kì xem trọng, tính toán tự tay phái thân tín đến tìm tòi hư thực.”
“Chưa đến nửa năm Roland liền nháo lớn, thật nhanh. Vậy, ta thắng đúng chứ?”
Margareth bất đắc dĩ gật đầu, ai mà biết tên kia bại lộ nhanh thế.
Trước khi đi lên mặt đất, Adam và Margareth có đánh cược với nhau rằng trong vòng một năm Roland có gây chuyện lớn gì không. Kết quả cuối cùng, vẫn là Adam thắng dựa vào cảm tính.
“Hả? Ngươi đã chuẩn bị hành lý đầy đủ? Ngươi biết tin này lúc nào, từ đâu?”
“Hai ngày trước ta nhận được thư của hắn, trong đó toàn nói lảm nhảm, cái gì sống tốt lắm, rất nhiều em theo, trong đó bao nhiêu là em xinh các kiểu. Tên Roland này một khi nói nhảm đến mức thổi phồng cũng không chân thực như vậy tất nhiên là đang gặp phiền phức, cần giúp đỡ. Hiếm khi thấy được hắn cúi đầu, vì vậy dạo này ta cao hứng, có đi chúc mừng một chút…”
“Cách chúc mừng của ngươi là tìm người đánh nhau? Thôi đi, là lỗi của ta, dẫn ngươi tới đây là một sai lầm, dẫn tới rồi quên buộc xích treo rọ mõm cho ngươi càng sai lầm. Giờ việc đã xong, đến lúc đi rồi, vừa hay lần này đoàn đi xác minh được Ameera dẫn đầu, đúng, là người ngươi từng đánh với. Lần này chúng ta đi nhờ xe.”
“Ờ… ừm… có thể đổi không, ả kia… có hơi đáng sợ.”
“Ngươi sớm đã nhớ tới còn giả ngốc làm gì? Mà làm cách nào ngươi có thể khiến người nổi tiếng hiền lành như nàng nổi giận được?”
“…Ta nói sủng vật của nàng quá yếu, không so được với Roland. Thế là nàng nói muốn dùng ta làm tài liệu chế tạo tạo vật mới, vì vậy chúng ta đánh nhau.”
“Không thể nào, chỉ có vậy làm sao khiến nàng nổi giận được, câu nói kia nghe thế nào cũng không phải lời từ miệng nàng thốt ra.”
“Ờm… Ta chê là sau khi đánh thử với đám sủng vật đó, ai dè chúng yếu quá, vài đấm tan khung, kém đám ở khu vong linh kia nhiều lắm.”
“Tức là ngươi phá sạch vật thí nghiệm của nàng? Khó trách nàng nổi giận. Nhưng dù thế thì xem mặt mũi của ta nàng cũng không thốt mấy lời như vậy nha. Dù phương hướng nghiên cứu có hơi… khó tiếp thu. Nhưng bao năm qua nàng vẫn đứng trong top 3 bảng thống kê ‘nữ pháp sư ngươi muốn làm người yêu nhất’. Lúc ta cầu học ở đây nàng đã là giáo sư, nổi tiếng tính tình tốt, không thể nói ra những câu điên cuồng thế vậy được.”
Nhớ lại trong khoảnh khắc, Adam vỗ tay cái đét.
“Ta nhớ vì sao rồi… lúc đo ta nói tạo vật của Roland mạnh hơn nàng, nàng liền bỗng nhiên cực kì kích động, sau đó lập tức chửi mắng. Không nhầm thì là ‘Roland? Ngươi nhắc đến thằng ngu học hai năm không dùng nổi [Bạo phong tuyết]? Cái tên trộm khốn kiếp trộm đi tài liệu nghiên cứu của ta? Tên khốn ta nguyền rủa ngàn vạn lần mỗi ngày đó?”
“…Không phải trùng tên chứ…”
“Ta không cho rằng ngoại trừ Roland kia thì còn Roland nào có khả năng chỉ nhắc đến tên liền khiến một nữ nhân hiền lành biến thành bà la sát. Với cả ta về sau có tra duyệt bảng kỉ yếu, xác định chắc chắn, chính là tên Roland này.”
“Sao ngươi không nói sớm, giờ biết từ chối sao đây, vậy chẳng phải khiến Roland gặp phiền toái sao? Ameera từng là chân lý chưởng khống giả, không dễ đối phó đâu.”
“Khó? Cứ thế đi rồi chẳng phải xong sao? Ngươi cười như thế này chắc đang chờ xem kịch chứ gì?”
“Ngươi cũng đang cười đó thôi, nói ai!!?”
Hai người vừa đi vừa trò chuyên, cái bóng kéo dài tít về sau, trong khi đó, tại ngõ hẻm, một nữ nhân mặc áo choàng kín người đang tựa sau tường, nhìn chằm chặp về phía này.
“Quả nhiên các ngươi biết Roland ở đâu, đừng mong chạy thoát. Ta sắp báo thù được rồi, Roland đáng chết đáng chết đáng chết đáng chết!”
Người phụ nữ này nhìn điên cuồng hết mức, nàng vừa nguyền rủa vừa cắn nát móng tay, máu tươi rơi xuống cũng không biết. Nhìn qua nào còn vẻ của một ‘bạn gái trong mơ’, ngay cả nữ vu nguy hiểm ác độc cũng chưa chắc cuồng dại đến thế này.
“Ameera đại nhân?”
Ameera sửng sốt một chút, sau đó dùng điệu bộ ôn hoà nhã nhặn quay người lại.
“Ồ, chào buổi tối, các em đi ra ngoài đi dạo đó à?”
Theo khía cạnh nào đó, biến sắc mặt cũng là một loại tuyệt học. Khi đám học đồ kia rời đi trong tiếng nói cười vui vẻ, nét điên cuồng kia lại lập tức hiện lên trên mặt Ameera.
“Roland đáng chết, đáng chết Roland, đáng chết, đáng chết, đáng chết, đáng chết…”
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK