Sau khi bốn người trong đội nhất trí đồng ý gia nhập Kiếm và Hoa Hồng, Phiến Tử Đẹp Trai rất vui mừng, lập tức liền liên lạc với người chơi Vân Tụ quản lý chuyên môn phụ trách tuyển nhận thành viên mới.
Chẳng ngờ, trò chuyện riêng vừa mới nối được, đầu kia liền truyền tới một thanh âm rất tức giận: "Chuyện gì?"
Phiến Tử Đẹp Trai sững sờ, hơi nhíu lông mày, nhưng vẫn nói rõ mục đích: "Tôi có bốn người bạn muốn vào hội..."
Nói còn chưa nói xong đâu, Vân Tụ liền không nhịn được xen lời cậu ta: "Hiện tại tôi rất bận! Tên gì? Cậu báo ra trước đi, bảo bọn họ chờ, có lúc rảnh tôi sẽ tìm bọn họ."
Phiến Tử Đẹp Trai thuộc loại người chơi có cá tính tương đối độc lập, ban đầu cậu ta gia nhập Guild chỉ vì phúc lợi cuồn cuộn, về sau quen biết hai người bạn trong hội, thỉnh thoảng cùng nhau làm nhiệm vụ hoặc đánh phó bản, thật ra cũng rất hài lòng, cậu ta mới phát giác ra cái Guild này cũng không tệ lắm, dần dần đã sinh ra chút lòng trung thành, lại không nghĩ rằng, vừa mới liên lạc quản lý, thái độ của đối phương lại máy móc vô lễ như vậy, trong lòng cậu ta liền nhen lên một ngọn lửa.
Song, suy xét đến vừa mới hao hết miệng lưỡi mới khuyên được Dạ Sắc, hơn nữa Bánh Bao Nhảy Nhót đều đã thoát hội, lúc này mà cậu ta gây chuyện không thoải mái lần nữa, thì tất cả mọi người theo nhau cùng không thoải mái, cậu ta không thể làm gì khác hơn là kiềm chế buồn bực, báo qua tên đám người Dạ Sắc.
"Được, tôi biết rồi." Đầu kia Vân Tụ vừa đánh quái, vừa lơ đãng nghe, đang định tắt trò chuyện riêng, đột nhiên nhớ tới cái gì: "Chờ một chút, cậu báo lại lần nữa tên bốn người đó!"
Phiến Tử Đẹp Trai chân mày nhíu chặt hơn, trong giọng nói cũng lộ ra không vui: "Sao, mấy cái tên này đều không nhớ được? Thì tôi đây báo lại lần nữa, quay đầu đi anh vẫn sẽ quên."
Vừa nói xong, cậu ta cũng có chút ảo não, chẳng ngờ ngoài dự liệu đối phương không tính toán, ngược lại vội vã truy hỏi cậu ta: "Cậu vừa nói trong tên bốn người, có Dạ Sắc đúng không?"
Phiến Tử Đẹp Trai ngẩn ra, lặng lẽ liếc nhìn Dạ Sắc: "Sao, có gì không đúng?"
Vân Tụ vội nói: "Không có gì không đúng, chính là tôi xác nhận một chút, có Dạ Sắc người chơi này hay không?"
Phiến Tử Đẹp Trai do dự nói: "Có là có..."
Vân Tụ cắt lời cậu ta, giọng nói càng vội vã: "Có thì tốt rồi, hiện tại các cậu ở đâu? Mau báo vị trí cho tôi."
Tình huống không thích hợp! Phiến Tử Đẹp Trai đối với Vân Tụ không có nửa điểm ấn tượng tốt, tự nhiên suy đoán phương diện sự tình về phía xấu, cho nên cảnh giác nói: "Anh nói trước cho tôi biết, tại sao anh có hứng thú với cô ấy như vậy?"
Xem ra Vân Tụ không giải thích không được, buộc lòng tận lực dồn nén tính tình kiên trì nói: "Không phải tôi có hứng thú với cô ấy, mà là hội trưởng có hứng thú với cô ấy, ngày hôm qua còn cố ý dặn dò tôi, nói muốn có cơ hội gặp được Dạ Sắc người chơi này, hay nhất kéo về Guild, về phần tại sao, tôi cũng không biết, tốt lắm, cậu tự mình đi hỏi hội trưởng đi."
Nghe đều không phải muốn tìm Dạ Sắc trả thù, mà là muốn kéo người vào hội, mặc dù Phiến Tử Đẹp Trai vẫn đang nghi hoặc đầy bụng, nhưng vẫn báo qua vị trí của mình: "Chúng tôi ở Vực Sâu Hàn Lãnh, một lát nữa sẽ phải đi YiSedan, không bằng anh bận xong đi cửa thành YiSedan đợi chúng tôi đi."
"Không cần." Vân Tụ lập tức nói: "Tôi sẽ đi Vực Sâu Hàn Lãnh ngay bây giờ, khoảng mười lăm phút đồng hồ sẽ đến, các cậu chờ tôi ở cửa phó bản."
Anh ta nói xong liền tắt trò chuyện riêng, ở trong kênh đội ngũ nói tiếng: "Có việc gấp, mình không đánh nữa."
Tổ đội cùng với anh ta cũng là hội viên của Guild Kiếm và Hoa Hồng, nghe anh ta vừa nói như vậy, lập tức có người bắt đầu dụ dỗ nói: "Lại không đánh nữa! Đây đều là mấy lần rồi a? Tôi nói cậu đừng nên đánh phó bản nữa, mỗi lần đều đánh đến phân nửa thì chạy người, rõ ràng bẫy chết chúng tôi."
Vân Tụ không để ý tới giải thích, trực tiếp thoát đội chạy ra khỏi phó bản, vội vã đến Vực Sâu Hàn Lãnh.
Nói đến anh ta cũng đủ xui xẻo, tuyển nhận thành viên mới cho Guild loại công việc này làm vất vả lại không được cám ơn, chẳng những không có bao nhiêu chức quyền thực tế, trái lại thường làm lỡ luyện cấp, liền ví dụ như hôm nay, anh ta lên mạng sớm, bận nửa ngày mới tranh thủ thời gian cùng bạn bè trong hội chà xát phó bản, ai biết mới đi vào không đến mười phút đồng hồ, mời trò chuyện riêng liền truy đến sau cái mông, cho nên lúc nãy đối đãi Phiến Tử Đẹp Trai anh ta rất tức giận, thẳng đến nghe thấy được Dạ Sắc cái tên này.
Đối với Dạ Sắc, kỳ thực anh ta cũng rất xem thường, không phải đã từng lên bảng xếp hạng đẳng cấp sao? Ai biết đó không phải là mưu lợi đi lên, còn khiến cho hội trưởng trịnh trọng căn dặn anh ta phải cố gắng nghĩ ra cách để thu hút cô ấy chứ? Cho nên chuyện này anh ta vốn không để bụng, nhưng cơ hội này người ta tự mình đưa tới cửa, đương nhiên anh ta sẽ không uổng phí buông tha cơ hội đáng giá này kiếm lấy điểm cống hiến Guild, vừa mới có điểm giấu diếm Phiến Tử Đẹp Trai, cũng là sợ đối phương giật giây Dạ Sắc tự cao giá trị con người đề ra yêu cầu gì khiến anh ta khó xử.
Nói là mười lăm phút đồng hồ, nhưng trên thực tế chỉ qua mười phút, đám người Dạ Sắc vừa ra Vực Sâu Hàn Lãnh, cũng đã nhìn thấy thân ảnh Vân Tụ chạy như bay tới.
"Này, Phiến Tử! Người đó là quản lý phụ trách tuyển nhận người trong hội các bạn à?" Bánh Bao Nhảy Nhót cười nói: "Nhanh như vậy đã chạy tới, cũng rất tận chức tận trách nhỉ."
Phiến Tử Đẹp Trai cười khổ một cái, không biết nên nói thế nào, chẳng qua đối với hội trưởng vì sao chú ý tới Dạ Sắc, hiện tại cậu ta cũng đoán được, dù sao trong trò chơi tới tới đi đi âm mưu cũng vẫn như vậy, Dạ Sắc thao tác vừa có thể làm cho người đã gặp qua là không quên được lại không bị người nhớ đến mới là lạ.
Giữa lúc nói chuyện, Vân Tụ đã chạy như bay đến trước mặt bọn họ, vừa thở dốc vừa quan sát bọn họ, thẳng đến ánh mắt quét qua huy chương Guild trước ngực Phiến Tử Đẹp Trai, anh ta mới thở phào một hơi, mặt mang theo nụ cười làm cho người ta cảm giác nhẹ nhàng thoải mái nói: "Xin lỗi a, tôi tới chậm chút, để cho các cậu đợi lâu đi?"
Phiến Tử Đẹp Trai khiêu mi: "May mắn, chúng tôi cũng mới ra tới."
Vân Tụ vẫn cười nói: "Vừa rồi ngượng ngùng, thật sự tôi bận quá."
Anh ta vừa nói vừa quay đầu nhìn phía đám người Tà Tâm, hàn huyên với bọn họ hai câu, thuận tiện hỏi cấp bậc của bọn họ sau, liền thêm từng người một vào Guild.
Trừ Phiến Tử Đẹp Trai ra, những người khác đều không biết thái độ của Vân Tụ đột nhiên chuyển biến trước ngạo mạn sau kính cẩn, vẫn tưởng rằng anh ta vốn chính là nhiệt tình thân thiết như vậy, không khỏi sinh ra một chút hảo cảm với anh ta, liên quan đối với Guild Kiếm và Hoa Hồng này , cũng sinh ra một chút chờ mong. Chỉ có Dạ Sắc, thấy lúc anh ta nói chuyện ánh mắt có ý hay không có ý luôn luôn đảo qua mình, cảm giác bị đánh giá đó khiến cô có chút khó chịu, liền không kiên trì lại nghe anh ta phát biểu lời xã giao trên dưới đồng tâm hiệp lực cùng chung xây dựng Guild ngày càng tốt đẹp, đơn độc xoay người đi đến phía phó bản, thản nhiên nói: "Bách Quỷ sắp thăng cấp rồi, chúng ta tiếp tục đi."
Vân Tụ vẫn chưa nói hết lời cứ như vậy bị ế ở trong cổ họng, nhưng năng lực ứng biến của anh ta rất tốt, trước khi bầu không khí còn chưa bế tắc lắng xuống, vội vã nhân thể nói: "Vừa vặn, tôi cũng còn có việc phải đi, các cậu nhanh đi luyện cấp thôi."
Nói chào từ biệt xong anh ta xoay người rời đi, dự định đợi lát nữa hội trưởng lên mạng, bẩm báo một chút chuyện này, về phần sau đó làm như thế nào, điều đó sẽ không liên quan đến chuyện của anh ta! Chỉ là lúc trước anh ta vẫn rất xem thường Dạ Sắc, gặp phải mặt lạnh của cô sau, uất ức còn dư ngược lại cảm thấy cô rất có phong cách đại thần, đây là loại tâm lý kỳ quái gì, bản thân anh ta cũng không hiểu nổi.
Đám người Dạ Sắc tiếp tục đi chà xoát phó bản luyện cấp, không biết bên này Vân Tụ chân trước mới vừa đi, Hàn Quang chân sau đã thông qua ma pháp truyền tống trận xuất hiện ở Băng Phong cốc, hắn đang muốn chạy đi Vực Sâu Hàn Lãnh, chợt nhận được Đại Cát Đại Lợi mời nói trò chuyện riêng.
Trong giọng nói của Đại Cát Đại Lợi có chút cẩn thận lấy lòng: "Hàn thiếu..."
Hàn Quan hết sức bén nhạy cảm giác được cái gì, cước bộ dừng lại nói: "Không phải cậu muốn nói cho tôi biết, Dạ Sắc đã ly khai Vực Sâu Hàn Lãnh chứ?"
Đại Cát Đại Lợi tiếng nói vo ve: "Điều này còn chưa..."
Hàn Quang híp mắt lại: "Vậy cậu nói đi."
Chỉ sợ nói chậm phải đến rủi ro, Đại Cát Đại Lợi bay nhanh mà lại đơn giản nói: "Dạ Sắc vừa gia nhạp Guild Kiếm và Hoa Hồng."
Thanh âm Hàn Quang lập tức liền lạnh xuống: "Mười phút trước, cậu nói cô ấy vẫn đamg chà xoát Vực Sâu Hàn Lãnh, còn chưa có bất luận Guild nào tìm đến cô ấy."
Đại Cát Đại Lợi chỉ có thể nói thì thầm: "Người định không bằng trời định, tôi để cho người ta nhìn chằm chằm nhân viên quản lý Guild của mấy hội tìm tôi tra tư liệu Dạ Sắc, nào biết Guild Kiếm và Hoa Hồng lại chặn ngang một chân...Chờ người canh ở cửa Vực Sâu Hàn Lãnh truyền tin tức về, tôi đã không kịp nghĩ biện pháp ngăn trở..."
Hàn Quang nhíu nhìn một chút một đống sách kỹ năng Pháp sư trong túi hành trang: "Đi tra dò nội tình Guild Kiếm và Hoa Hồng."
Đại Cát Đại Lợi: "Vậy bên Dạ Sắc thì sao?"
"Không cần cậu quan tâm." Trong giọng nói của Hàn Quang đột nhiên lại chuyển ra vui vẻ: "Đương nhiên, chuyện tình làm hư hại, tôi cũng sẽ không trả tiền cho cậu."
Hắn vừa nói xong, tiếng oán giận kêu trời trách đất của Đại Cát Đại Lợi lập tức đến như đào núi lấp biển, Hàn Quang mặt mỉm cười nghe xong một hồi, cảm thấy phiền muộn trong lòng tán đi gần hết, liền trực tiếp cắt đứt trò chuyện riêng.
Lúc này, trong Vực Sâu Hàn Lãnh, Bách Quỷ đang giạng chân chống eo ngửa mặt lên trời cười to: "Ha ha ha, cuối cùng lão tử lên cấp 30 rồi."
Những người khác đều dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn cậu ta, bởi vì cậu ta là người thăng cấp chậm nhất trong năm người, dĩ nhiên còn dám cười đắc ý phách lối như vậy! Bất quá, cuối cùng tất cả mọi người đều lên tới cấp 30, bọn họ có thể hoàn toàn vĩnh biệt cái phó bản đã chà xoát hai ngày, xoát đến buồn nôn này rồi.
Phiến Tử Đẹp Trai vội vã vung tay lên nói: "Đi! Ra phó bản, chúng ta đi YiSedan!" Vừa dứt lời, cậu ta phát hiện số người bên cạnh hình như không đúng, không khỏi chuyển đầu đếm, ngạc nhiên nói: "Dạ Sắc đâu?"
Bánh Bao Nhảy Nhót quay đầu liếc cậu ta một cái, buồn cười nói: "Còn chờ bạn nói? Bách Quỷ vừa thăng cấp cô ấy liền đi ra ngoài ngay."
Dạ Sắc đích xác đi trước một bước, ra bên ngoài phó bản, cô đang thanh lý đồ vật trong túi hành trang, định bán phế phẩm vô dụng cho NPC gần đây sửa chữa trang bị. Bỗng nhiên cảm giác đến có người đang dòm ngó cô, lập tức nâng mắt lên, ánh mắt nhanh chóng quét nhìn một vòng trong đám người ở chung quanh sau, chính xác nhìn chăm chú vào một người chơi vẻ mặt do dự ở cách đó không xa, thỉnh thoảng lại len lén liếc nhìn cô một cái.
Không rõ ràng lắm đối phương tới có ý gì, trong lòng cô thầm cảnh giác, trên mặt lại hoàn toàn ung dung thản nhiên.
Người chơi đó thấy cô chú ý đến mình, trong lòng sinh ra một chút hy vọng nhỏ nhoi, do dự một lát rồi đi tới bên người cô.