Gió thổi lạnh lùng, máu me tung tóe.
Hàn Quang vốn cho rằng dao găm của Pháp sư đâm không chết người, nhưng khi bản thân trải qua, mới phát hiện trên đời này chỉ có việc không nghĩ tới, không có việc không làm được! Dao găm trong tay pháp sư khác có lẽ chỉ là đồ trang sức, nhưng ở trong tay Dạ Sắc, lại giống như răng nanh rắn độc. Không đến mức làm cho người ta chết ngay lập tức, nhưng tuyệt đối lại có năng lực làm cho người mất mạng.
Sau khi bị đuổi giết một hồi, sinh mệnh của hắn từ từ thụt giảm, vả lại tình huống thể lực tiêu hao nghiêm trọng, mana cũng không hồi lại được, hắn không có cách nào trị liệu cho mình.
Hàn Quang bất đắc dĩ quay người nói: “Ài, hỏi lại ngươi, có thể ngừng tay đừng đánh nữa không?
“Không thể.” Cuối cùng Dạ Sắc nói cho một câu, nhưng cũng không nâng mắt, tiếp tục thu cắt thật nhanh tính mạng của hắn.
Mắt thấy lại hao tổn nữa hắn phải chết không thể nghi ngờ-------
Hàn Quang quyết định thật nhanh, lấy tay móc ra một quyển trục, trực tiếp xé mở.
Lập tức vô số ngân quang như những chấm sao nhỏ theo đầu ngón tay của hắn phun lên, tản ra bầu trời huyễn tụ thành một đôi cánh màu bạc tinh xảo, ngay sau đó rơi vào phía sau vai hắn, hơi khép lại, tôn lên ở trên người hắn bộ bào Mục sư trắng tinh khiết, làm cho nhìn hắn giống như thiên sứ lâm phàm.
Cảnh tượng duy mỹ mê huyễn như vậy, cũng không thể làm cho Dạ Sắc hoa mắt chỉ trong chốc lát, ngược lại cô càng tấn công mạnh hơn. Nhưng mà không biết có phải là quyển trục bắt đầu có tác dụng bảo vệ hay không, Hàn Quang bao chùm ở trong dòng thác bạc lại miễn dịch mọi thương tổn mà cô tạo ra, ngay sau đó đôi cánh phát sáng sau lưng hắn vỗ cánh, mang hắn bay xa rời khỏi mặt đất.
Mười giây!
Dạ Sắc còn nhớ rõ lúc trước Hàn Quang đẩy mạnh tiêu thụ quyển trục với cô có nói, thuật Phi tường sơ cấp thời gian duy trì liên tục mười giây! Mười giây này thoạt nhìn cực kỳ ngắn, nhưng lúc nhìn ra tốc độ Hàn Quang bay đi, nhìn lại mình một chút sau thấy cột máu cũng sắp hết, cô liền bỏ đi ý định đuổi theo ở trong đầu, ở tại chỗ chầm chậm khôi phục lại trạng thái, rồi lại đi thực hiện kế hoạch đã định tốt trước đó.
Mấy phút sau, Hàn Quang quay lại, dĩ nhiên không còn nhìn thấy thân ảnh Dạ Sắc nữa.
Hắn nhìn thông về phía xa con đường mòn, hơi nhếch khóe miệng, kết nối trò chuyện riêng với bạn tốt: “Cát Lợi, giúp tra một người.”
Đại Cát Đại Lợi thanh âm nửa sống nửa chết truyền tới: “Trò chơi mời chọn một, hiện thực mời chọn hai, trả thù lao trước làm việc sau, quấy nhiễu phơi sáng ngươi.”
Hàn Quang hai mắt hơi híp lại: “Nói thêm lời vô ích , cướp sạch việc làm ăn của ngươi.”
Đại Cát Đại Lợi: “Tên…”
“Dạ Sắc.” Hàn Quang ngừng một chút nói: “Ngươi biết quy củ của của ta, việc trong trò chơi, không cần liên lụy tới ngoài đời.”
Giọng của Đại Cát Đại Lợi bỗng nhiên có chút chần chờ: “Ngươi muốn tra Dạ Sắc?”
Hàn Quang thản nhiên nói: “Làm sao, có vấn đề?”
“Không vấn đề, không có vấn đề gì hết!” Đại Cát Đại Lợi thật nhanh nói lên tư liệu: “Dạ Sắc, người chơi nữ tính, chức nghiệp Pháp sư, hiện nay chưa thêm vào bất cứ nghiệp đoàn nào, kinh nghiệm chơi trò chơi trước đó không biết đợi điều tra, hảo hữu trong trò chơi cũng không biết đợi điều tra, mấy ngày hôm trước hình như cô ta chỉ một mực luyện cấp ở Bình Nguyên Tử Vong, mới rời khỏi đó ngày hôm qua, trình độ thao tác hẳn là rất khá…”
Hàn Quang nghe được một nửa liền cắt đứt lời hắn: “Còn có người đang điều tra cô ấy?”
Đại Cát Đại Lợi: “Vài người.”
Hàn Quang có chút bất ngờ, khiêu mi: “Những ai?”
Đại Cát Đại Lợi nói quanh co: “Hàn thiếu, ngươi cũng biết quy củ của ta…Không cần làm khó ta…”
Hàn Quang không hỏi nữa, trầm mặc một lúc.
Đại Cát Đại Lợi cười trừ nói: “Mấy ngày nay ngươi không để ý tới bảng xếp hạng trong trò chơi hả?”
Hàn Quang “Ừ” một tiếng, nhạy bén cảm giác được mấu chốt của vấn đề: “Cô ấy lên bảng nào?”
“Bảng xếp hạng đẳng cấp.” Đại Cát Đại Lợi vội nói: “Ngày hôm trước đột nhiên vọt tới thứ 3, đều bỏ rơi ngươi ở phía sau rồi, hôm qua càng trực tiếp chiếm đoạt vị trí thứ nhất, nhưng buổi chiều thứ tự đột nhiên nhanh chóng tụt xuống, sau đó lại thẳng rớt ra khỏi danh sách. Hôm nay…đợi ta nhìn một chút…A, hiện tại không ở trên bảng, không biết chốc lát có thể xông lên được không.”
Bảng xếp hạng hiệu suất level, là thống kê thời gian online và tỷ lệ lấy được kinh nghiệm của người chơi
Nói đơn giản, chính là cùng thời gian online, ai lấy được nhiều kinh nghiệm, hiệu suất của người đó sẽ cao, đứng ở trước một trăm tên là có thể lên bảng, đẩy ngược lại cũng vậy, nhưng mà bảng này có chút đặc biệt, số liệu của bảng danh sách không tích lũy, vào không giờ sáng mỗi ngày sẽ thiết lập lại từ đầu.
Cũng chính bởi vì như thế, bảng xếp hạng hiệu suất đẳng cấp này mới càng có tính hợp lý, có thể đánh giá sơ lược ra trình độ của một người chơi, được công nhận trên bảng thể hiện tố chất. Người có thể xếp trên bảng, thường không phải cao thủ, cũng là người chơi trò chơi lâu có kinh nghiệm phong phú, điều này cũng khó trách sẽ có người chú ý đến Dạ Sắc, tìm Đại Cát Đại Lợi điều tra lai lịch của cô.
Trò chơi ban đầu, thời cơ tốt hướng tới là lập bang kết phái, Hàn Quang phải công nhận, hắn đi theo Dạ Sắc, cho đến lúc tự thân ra tay thử thăm dò trình độ thao tác của cô, cũng là có chủ ý này, kết quả nha-----
Đánh nhau xong rồi, hai bên cũng coi như quen biết, nhưng không thể thuận lợi biến chiến tranh thành tơ lụa, còn bị ghi thù, đây chính là nói trộm gà không được còn mất nắm gạo, thực sự lỗ vốn!
Hàn Quang trầm ngâm một hồi, lặng lẽ không nói.
Ở đầu kia Đại Cát Đại Lợi hỏi: “Mỗi ngày ta đều ghi lại bảng xếp hạng, muốn gửi một phần cho ngươi không?”
“Không cần.” Hàn Quang từ chối nói: “Ta lười xem.”
Đại Cát Đại Lợi lại hỏi: “Thuật đoán trước nọ hôm nay ta vẫn chưa sử dụng, có cần ta giúp ngươi tìm vị trí hiện nay của cô ấy không?”
Hàn Quang lại cự tuyệt nói: “Không cần.”
“Chậc, chậc, xem ra ngươi đã biết vị trí của cô ấy nha!” Đại Cát Đại Lợi lo lắng nói: “Hay nhất ngươi nên hạ thủ nhanh một chút, đừng để người ta đoạt trước, ngươi sẽ không chiếm được lợi.”
“Nói cái gì!” Hàn Quang xem thường: “Nói ta phải đi làm chuyện xấu giống như ăn trộm lừa gạt vậy.”
“Chẳng lẽ không phải?” Đại Cát Đại Lợi nhỏ giọng lầm bầm nói: “Không biết ngươi dùng thủ đoạn gì mọi người không thấy, mỗi lần giúp ngươi tra người xong, chưa tới hai ba ngày, người đó liền bị ngươi vơ vào làm thủ hạ dưới quyền…Ta nói ngươi đừng gây ra công phẫn a, hay là bố thí đi, lưu lại mấy nhân vật cấp đại thần để cho các nghiệp đoàn khác khai thác với chứ.”
“Thủ đoạn gì? Đó là anh nhân phẩm tốt sức hấp dẫn lớn, bọn họ đều tự nguyện gia nhập hội!” Hàn Quang hừ nhẹ nói: “Hãy bớt sàm ngôn đi, ngươi lưu ý hộ ta một chút, nếu như phát hiện nghiệp đoàn nào liên lạc với cô ấy, lập tức báo cho ta.”
“Đây là trò chơi!” Đại Cát Đại Lợi oán giận lên: “Đây không phải ngươi làm khó ta sao? Nếu như người khác trực tiếp dùng trò chuyện riêng liên lạc với cô ta, làm sao ta tra ra được hả?”
“Ta mặc kệ, tóm lại không mời được cô ấy vào nghiệp đoàn trước, ta sẽ không trả tiền cho ngươi.” Hàn Quang không có ý tốt cười khẽ một tiếng, cũng không để ý ở đầu bên kia Đại Cát Đại Lợi phản ứng như thế nào, trực tiếp cắt đứt trò chuyện riêng.
Về phần kế tiếp phải làm gì để tẩy sạch danh vọng “BOSS” Dạ Sắc này, hắn vẫn chưa nghĩ ra, bởi vì vẻ dầu muối không ngấm rõ rệt của Dạ Sắc, nếu như trực tiếp đi hỏi cô có muốn gia nhập nghiệp đoàn của hắn hay không, chỉ sợ câu trả lời của cô không phải quả cầu lửa thì là dao găm.
Thật phiền phức!
Dạ Sắc căn bản không biết mình bị người chú ý, lúc này cô mới hoàn thành nhiệm vụ thanh lý Huyết Lang, rồi tiến vào rừng sương mù.
Trong này có rất nhiều Nhện, cách khoảng mỗi mười thước thì có một con lượn lờ ở chung quanh, hình thể đều rất to lớn, có đường kính to hơn hai thước, nhìn qua cực kỳ dữ tợn.
Đổi lại người chơi khác, nhất là nữ sinh, khoảng tám chín phần mười trên người sẽ nổi da gà. Đây là một loại sợ hãi cùng cảm nhận khác biệt khi nhìn thấy sinh vật chết chóc. Nhưng mà đối với loại người sống lâu trong mạt thế như Dạ Sắc, đã thấy qua vô số trùng dị hình mà nói, nơi này có loại cảm giác hơi thân thiết.
Trước tiên Dạ Sắc dùng một cái thuật giám định hướng về phía con Nhện xác định đây là Nhện sương mù sau, tung ra một chiêu Phong chi thủ hộ lên người mình, nghĩ muốn giống như giết bộ Khô Lâu vậy, trước tiên lôi kéo một đống, rồi phóng Tường lửa xung quanh từ từ thiêu cháy, mà người cũng xông ra ngoài, cô liếc thấy mạng nhện ở khắp nơi trên đất, lập tức ngừng lại, vung trượng pháp lên vẩy ra quả cầu lửa, giết chết từng con Nhện một ở gần cô nhất.
Cẩn thận một chút quả nhiên không sai!
Tốc độ di chuyển của Nhện nhanh hơn bộ Khô Lâu một chút, số lượng máu cũng tương đối nhiều hơn, ghét nhất là chúng nó còn có thể phun ra nọc độc và mạng nhện mềm dính. Cái trước còn đỡ, độc tính không mạnh, giảm trừ hơn một trăm lượng máu trên người sau, độc tính sẽ tự động tiêu tán. Ghét nhất cái sau, có thể trói chặt người ở nguyên tại chỗ, muốn tránh thoát đi ra cũng phải tốn mất năm sáu giây.
Nếu như bị một đám Nhện vây công mà không thể né tránh, đối với Pháp sư máu ít phòng thủ thấp mà nói, năm sáu giây cũng đủ chết đến hai ba lần rồi!
Dạ Sắc thầm may mắn, hoàn hảo không có lỗ mãng dẫn đến một đám quái tới giết, không phải hôm nay sẽ chết ở chỗ này.
Một đường cô giết từng con một, phát hiện Nhện nghèo hơn Khô Lâu, chưa thấy rơi tiền, tơ nhện mà nhiệm vụ cần cũng là thỉnh thoảng mới rơi ra một cái, nhưng thật ra lẫn lộn các loại nang độc chân nhện cô nhặt được rất nhiều, dùng thuật giám định tra nhìn một chút, chân nhện có thể dùng để nấu nướng, lẫn lộn nang độc khả dĩ luyện kim.
Đối với tất cả đồ ăn có thể ăn được, Dạ Sắc đều mang lòng hiếu kỳ mãnh liệt, lập tức nổi lên một đống lửa, thử nướng một cái chân nhện.
“Nấu nướng thất bại, thu được chân nhện cháy.”
Thất bại còn có thể thu được vật phẩm? Cô lại dùng thuật giám định kiểm tra----
Chân nhện cháy: Phẩm chất khủng bố, khả năng tạo thành phản ứng không tốt, hãy cẩn thận khi ăn.
Dạ Sắc không có can đảm thử phản ứng không tốt của nó, ném chân nhện vào túi hành trang, tiếp tục giết quái.
Càng đi sâu vào trong rừng sương mù, cây cối bốn phía sinh trưởng càng um tùm, nhớ tới còn có nhiệm vụ đào cỏ Ảnh Vụ, nhìn thấy hoa cỏ ven đường dáng dấp đặc biệt, cô thử dùng Thảo dược học xác định thử xem, liền nhanh chóng tìm ra được loại thảo dược này.
Cỏ Ảnh Vụ danh xứng với thực, xanh mù sương, giống như hơi sương ngưng tụ mà thành, hơn nữa thông thường đều là hai ba cây mọc cùng một chỗ, đào hái lên rất dễ, thế cho nên độ thuần thục thuật hái thuốc của Dạ Sắc cũng tăng cao theo, nhưng mà thu hoạch thảo dược khác lại không phong phú như thế, dù sao Thảo dược học của cô mới ở bậc sơ cấp, biết rõ rất nhiều hoa cỏ hữu dụng, nhưng không xác định được cũng là bất đắc dĩ.
Đương nhiên, độ tự do toàn bộ tin tức trò chơi tương đối rộng lớn, cô có thể mạnh mẽ đào hái thảo dược không nhận biết được, nhưng được đến đều là thảo dược bị hỏng, lúc dùng thuật giám định tra xem, còn phát hiện rõ trong đó viết một câu hơi mang chút giễu cợt như này------
Kẻ gặt hái tham lam.
Vừa giết Nhện vừa đào thảo dược, túi hành trang dần dần phồng lên, Dạ Sắc đắm chìm trong cảm giác thỏa mãn, ngược lại cũng không cảm thấy nhiệm vụ khô khan. Hơn ba giờ sau, trên người cô tỏa lên một đoàn ánh sáng trắng, tiếp theo nghe thấy giọng nói tươi đẹp của hệ thống không phân biệt rõ nam nữ nêu lên cô: “Chúc mừng bạn thăng cấp 26, đẳng cấp hiện nay chưa hiện trên bảng xếp hạng, thứ tự cụ thể mời tự tìm tòi.”
Loại nêu lên này, mấy ngày nay cô nghe thấy rất nhiều lần, từ trước đến giờ nghe xong rồi quên luôn, nhưng lần này đột nhiên động tâm tư. Tìm tòi một chút thứ hạng của mình, dĩ nhiên phát hiện xếp ở hơn sáu trăm nghìn tên!
Dạ Sắc không biết một lần số lượng người chơi đăng ký hơn mười triệu, số lượng người chơi online trong trò chơi cũng lên tới con số triệu, đẳng cấp có thể xếp hạng ở hơn sáu trăm nghìn cũng đã tốt lắm rồi, hơn nữa hiện nay đang dậy sóng đua cấp, thường đẳng cấp chỉ thấp hơn một hai cấp cũng đã xếp sau hơn một trăm nghìn người. Cô chỉ biết có hơn sáu trăm nghìn người đẳng cấp cao hơn cô, nhất thời sinh ra một loại cảm giác nguy cơ tới, tăng nhanh tốc độ giết quái.