Mục lục
Quân Lâm Nhị Thứ Nguyên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đảo Itogami tồn tại một kiến trúc được xem là nền tảng trụ cột dùng để duy trì sự tồn tại của đảo Itogami, kiến trúc đó được gọi là Cổng Nền Tảng. Bên trong Cổng Nền Tảng, có một nhà bảo tàng nho nhỏ.

Nơi này là nơi lưu trữ và trưng bày vô số thứ có liên quan tới đảo Itogami, từ vô số những bức ảnh của đảo Itogami được chụp ở mọi góc độ, tới những mô hình về đảo Itogami được chế tạo bằng nhiều cách khác biệt, đến một loạt các thương phẩm từng được đặc khu ma tộc này khai thác, rồi lại tới những trang bị dành riêng cho đội canh gác, những chiếc máy móc ma đạo nổi tiếng được phục chế, v… v…

Mà trong một góc hẻo lánh của bảo tàng, nơi mà người ngoài không được quyền bước tới, có một cây trường thương cổ xưa được trưng bày trong một khung thủy tinh.

Thân thương đen kịt không ngừng tản ra vẻ bất tường, hai đầu của cây thương này có tạo hình giống như là hai thanh súng lục được ráp vào. Đây, tuyệt đối không phải là một vật triển lãm bình thường, hoặc nên nói đã được cất trong khu vực không dành cho khách này thì cũng đã nói rõ rằng việc nó được đặt ở đây không phải là vì mục đích triển lãm. Nó là bị phong ấn.

“Type-0, cũng chỉ có tác phẩm thất bại như vậy mới xứng với ta sao?”

Đứng ở trước khung thủy tinh, người thanh niên tự lẩm bẩm.

Đây là một người thanh niên đeo mắt kính có vẻ ngoài văn nhã. Kiểu ăn mặc theo phong cách Trung Quốc của người thanh niên này thoạt nhìn có phần cũ kỹ, đôi mắt thỉnh thoảng lóe lên những tia tinh mang của người thanh niên tạo cho người khác ấn tượng rằng đây mà một mưu sĩ giỏi về tính toán.

“Mặc dù là tác phẩm thất bại, nhưng lại là thứ nguy hiểm nhất. Trên thế giới này, người duy nhất có thể sử dụng được nó cũng chỉ có cậu.”

Sau lưng của người thanh niên chẳng biết từ lúc nào đã xuất hiện một thiếu nữ.

Trong bộ đồng phục nữ sinh cấp 3, thiếu nữ ôm một quyển sách thật dày, khí chất điềm tĩnh và vẻ ngoài của thiếu nữ thật sự rất khiến cho người ta dễ dàng liên tưởng tới những thiếu nữ văn học làm công việc quản lý sách báo trong các thư viện.

“Đã lâu không gặp, Shizuka.”

“Lâu không gặp.”

“Quả nhiên, người thả tôi rời khỏi chỗ đó, chính là cô đi?”

Đối với sự truy vấn của người thanh niên, thiếu nữ cũng không trả lời.

Mà người thanh niên dường như cũng hiểu rất rõ tính cách của thiếu nữ, nên sau khi hỏi xong, người thanh niên chỉ cười tự giễu, rồi nhẹ nhàng đổi chủ đề.

Lần nữa đưa mắt nhìn về cây trường thương đặt trong khung thủy tinh, ánh mắt của người thanh niên trở nên phức tạp.

“Linh Thức Đột Kích Hàng Ma Song Thương ( Demon-Purging Twin Spear Type Zero ) —— đặt ở đây như vậy, quả thực là có chút sơ ý.”

Thanh ma thương có thể tiêu trừ mọi thứ ma lực cùng linh lực này, có tên là ‘Fangzahn’, là tác phẩm thất bại đầu tiên do 『 Shishiō Kikan 』 chế tạo ra khi muốn chế tạo thánh thương nhằm vào chân tổ.

Tuy là tác phẩm thất bại, nhưng nó lại là cơ sở để 『 Shishiō Kikan 』 tạo ra những tác phẩm tiếp theo. Có thể nói tất cả những thanh ma thương, ma kiếm, ma cung mà 『 Shishiō Kikan 』 chế tạo ra hiện này, toàn bộ đều có bắt nguồn từ nó, trong đó, cũng bao gồm cả Schneewalzer.

Người biết được điều này, cho dù là trong nội bộ của 『 Shishiō Kikan 』 thì cũng chỉ có thưa thớt vài người, ngoại trừ tam thánh ra thì cũng chỉ có Endou Yukari cùng người thanh niên trước mặt là biết rõ. Mà người thanh niên, sở dĩ có mặt ở đây mà có ý đồ với thứ được xem như là ‘sản phẩm thất bại’ này, nguyên nhân là vì thể chất của người thanh niên này vô cùng xứng đôi với ‘Fangzahn’, xứng tới mức khiến người ta có cảm tưởng rằng nó ra đời là để được người thanh niên sở hữu.

Nói như vậy là vì, Fangzahn có đặc tính tiêu trừ mọi thứ ma lực cùng linh lực mà nó tiếp xúc, không có ngoại lệ; nhưng theo lý thuyết thì trên đời này, căn bản không tồn tại sinh vật nào có thể ‘sống’ được trong tình huống hoàn toàn không có ma lực cùng linh lực. Sinh vật không thể sống được nếu bị rút sạch linh lực và ma lực, mà Fangzahn lại có đặc tính tiêu trừ sạch mọi thứ ma lực cùng linh lực tồn tại trong vật thể mà nó tiếp xúc. Cũng vì nguyên nhân này, mà nó mới bị xem là một ‘sản phẩm thất bại’.

Thế nhưng, người thanh niên là ngoại lệ, bởi người thanh niên sở hữu thể chất gần như không thể tồn tại theo lý thuyết, đó là thể chất từ chối tất cả ma lực và linh lực. Cơ thể của người thanh niên, hoàn toàn không có lấy dù chỉ là một tia ma lực cùng linh lực.

Cũng chính vì có thể chất đặc biệt này, nên người thanh niên mới có ý đồ với Type Zero, bởi cũng chỉ có nó mới xứng với người thanh niên, và cũng chỉ có người thanh niên mới có thể sử dụng được nó.

“Hay nên nói, đây mới chính là ý đồ của cô, Shizuka? Cũng giống như việc mà bà ấy đã làm với tôi năm đó.”

“Cậu phải biết mục đích của sư phụ khi làm vậy, và cậu cũng đã biết. Vẫn còn trách bà ấy sao? Nếu vậy, thay vì tìm cách oán trách một người đã quá cố, hãy cứ làm việc đó với người thừa kế là tôi đi.”

Nghe thiếu nữ nói như vậy, đôi mắt nấp dưới lớp kính của người thanh niên hơi dao động.

“Vậy sao? Quả nhiên giống như tôi dự liệu, người kế nhiệm vị trí đứng đầu tam thánh quả nhiên là cô mà không phải là Yukari.”

“Cậu không muốn biết sư phụ đã để lại những lời gì cho cậu sao?”

“Không cần, tôi cũng đã không còn là attack mage lúc trước của Shishiō Kikan nữa, chỉ là một con chó nhà có tang bị trục xuất sư môn mà thôi, có tư cách gì để biết?”

Giọng nói bình thản toát ra cảm xúc phức tạp đan xen, mà thiếu nữ khi nghe xong cũng thở dài khe khẽ.

“Sư phụ trước khi lâm chung đã nói, tiếc nuối lớn nhất của bà ấy chính là cậu. Bất luận lúc nào, bất luận ở đâu, Itogami Meiga cũng vẫn luôn là môn sinh đắc ý nhất của bà ấy. Kỳ thực trong lòng của người, hẳn cũng chỉ có tài năng của Yukari mới có thể so được với cậu đi.”

“Thật sao? Bà ấy đã nói như vậy sao? Vậy cũng thật là vinh hạnh cho tôi chứ. Chỉ là cô sai rồi, Shizuka. Kỳ thực trong lòng của bà ấy, người mà bà ấy coi trọng nhất phải là cô mới đúng, bất quá bây giờ nói những lời đó, cũng còn có ý nghĩa gì đâu. Cô cho rằng thứ đã bị vứt bỏ những hai lần, còn có giá trị gì sao chứ?”

Nói đến đây, người thanh niên không nói gì nữa mà đưa tay về phía khung thủy tinh.

BÌNH!

Tựa như nhận được triệu hoán, lại như đã chờ đợi từ lâu, thanh trường thương bị phong ấn trong kết giới nhẹ nhàng phá tan phong ấn mà rơi vào tay của người thanh niên.

Đứng bên cạnh và chứng kiến việc này, thiếu nữ lại không nói tiếng nào, mà chỉ lẳng lặng mà nhìn mọi chuyện xảy ra.

“Không cản tôi sao, 『 Paper Noise 』?”

Quay người và bước tới bên cạnh thiếu nữ, người thanh niên dừng bước, có chút hứng thú mà quay qua hỏi.

“Với năng lực hiện giờ của tôi, trừ khi quyết tâm giết cậu, bằng không tôi không nghĩ mình có thể cản được cậu khi cậu đang cầm 『 Fangzahn 』.”

Thiếu nữ cũng không khiêu khích đối phương, chỉ điềm tĩnh lạnh nhạt mà nói như vậy.

“Mà vả lại, sự có mặt của cậu lúc này đối với chúng tôi cũng chỉ có lợi mà không chút nguy hại nào, không phải sao?”

“Thì ra là vậy, cũng thật giống với phong cách của cô a, Shizuka.”

Người thanh niên sung sướng mà mỉm cười nói, nhưng sâu trong đáy mắt lại lóe lên những tia sáng ảm đạm mà ngay cả mắt kính cũng không thể che đậy.

Đúng vậy a, nếu như nàng muốn ngăn cản, chỉ bằng mình thì có năng lực gì để lấy được thanh ma thương này? Hơn nữa có thể thả mình ra khỏi ngục giam kia, trừ nàng ra thì còn ai làm được nữa đây?

“Như vậy…”

Mang theo trường thương, bóng của người thanh niên dường như hòa vào trong gió mưa mà biến mất không còn tăm tích.

Lưu lại tại chỗ, thiếu nữ bình tĩnh đứng dưới bức ảnh của người đã thiết kế nên đảo Itogami —— Itogami Senra. Ngước nhìn chân dung của vị trí giả có cuộc đời truyền kỳ này, ánh mắt của thiếu nữ dừng lại trên gương mặt có mấy phần tương tự với người thanh niên đã rời đi.

“Kẻ thừa kế bị các người vứt bỏ, giờ chuẩn bị tìm tới các người để đòi nợ rồi. Đó là do các người thiếu nợ cậu ấy.”

––––––––– phân cách tuyến –––––––––

“Điện hạ, người nói tại sao người kia lại thả chúng ta đi?” Barres rốt cục cũng không nhịn được sự hiếu kỳ của mình mà lên tiếng hỏi thánh tử Billgray đang đi ở trước mặt, “Đã vậy lại còn đem thánh vật của Thiên Giáo là [ Thần Thánh Quyền Trượng ] giao cho chúng ta. Thật không nhìn ra được, hắn vậy mà lại là một người tốt.”

“Người tốt? Ngươi thì biết cái gì? Hắn chỉ đang muốn dùng chúng ta như… Bớt nói nhiều, đi mau. Càng nhanh càng tốt, bằng không chúng ta không còn cơ hội để rời đi nữa.”

“Nói không sai, nhưng muộn rồi.”

Giọng nói đột nhiên vang lên khiến cho Billgray biến sắc, và chờ tới khi Billgray nhìn rõ được diện mạo của người vừa lên tiếng thì sắc mặt của cậu lập tức trắng bệch.

“Giáo Hoàng Mandalera…!?”

Đúng vậy, đầu đội Mão Gai, trên người mặc ngự thần bào, tinh thần quắc thước, người vừa lên tiếng chính là một trong ba vị lãnh tụ tinh thần tối cao của giáo hội Tây Âu, kẻ sở hữu mấy triệu tín đồ, giáo hoàng của Chính Giáo Lotharingia —— Mandalera • Lister.

“Giao ra [ Thần Thánh Quyền Trượng ] cùng [ Bọ Hung ], sau đó tuyên thề vĩnh viễn thuần phục với bản giáo, vậy có miễn cho các ngươi tội chết.”

“Ngươi —— điện hạ! Chúng ta không cần phải sợ hắn, có hai món thánh vật trong tay, chúng ta không nhất định đánh không lại lão già này!”

“Hừ, thứ không biết sống chết.”

“Coi chừng ————”

Giọng nói âm lãnh vang lên sau lưng của Barres khiến Billgray vội vàng hét lên để nhắc nhở, chỉ là còn chưa kịp nói xong thì chánh án dự khuyết của Thành Giáo đã ngã xuống trong vũng máu. Kẻ vừa xuất thủ chính là vua của tộc lang nhân, Richard.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
strauss
15 Tháng năm, 2018 13:43
Học năm cuối lại trễ lộ trình nên hơi bận bác à. Còn vụ đăng cho xong thì coi như sau này có đi làm, không còn thời gian để dịch nữa thì tui sẽ trực tiếp đăng bản convert lên, cứ yên tâm. Còn giờ thì vẫn cứ làm đều đều thôi. Tui dịch truyện này để xem như một kiểu xả hơi riêng, vừa coi như có thể nhấm nháp truyện này, vừa chia sẻ cho anh em, nên bác không cần lo vụ bỏ truyện. Tối thiểu thì trước khi hết text, không có cửa tui bỏ truyện này đâu.
strauss
15 Tháng năm, 2018 13:39
Học năm cuối còn bị trễ lộ trình nên hơi bận bác à. Nếu nhanh được thì tui cũng muốn lắm, chỉ là học với xả hơi cũng muốn hết thời gian rồi, đó là tui còn không có thói quen la cà ở ngoài, học xong rồi thì thường về nhà luôn, mà còn như vậy đấy.
LãngSơn
27 Tháng tư, 2018 18:28
Bác Strauss ơi nếu có rãnh thì làm hết phần strike the blood đi ! Cám ơn bác nhiều !!
LãngSơn
22 Tháng tư, 2018 23:30
Thank bác nhiều :laughing:
lacmaitrang
22 Tháng tư, 2018 08:32
oh nàng! Tớ tưởng vp thế cho sát nghĩa để những truyện khác tiếp theo tớ sẽ đổi lại vp
strauss
21 Tháng tư, 2018 00:36
Mai quăng 40c lên cho.
strauss
21 Tháng tư, 2018 00:36
Chờ mai đi bác, năm ba cao đẳng rồi nên bận quá!
LãngSơn
20 Tháng tư, 2018 22:09
Thêm chương đi bác cvter ơi :+1:
lovelyday
30 Tháng ba, 2018 21:38
nàng ơi Vp của nàng sườn phi cứ thành 'bên phi' thôi,
lieukiepphi
25 Tháng hai, 2018 07:33
chổ này k khớp khúc trên nè, rõ ràng sau khi đón con gái + hai đứa cháu ngoại về ở mấy năm mới chết. cháu cũng nhỏ tuổi hơn nữa
Aiyukita
22 Tháng một, 2018 08:34
sao lâu quá ko thấy cập nhật chương ms thế chủ thớt
strauss
04 Tháng mười hai, 2017 07:30
Xong luôn phần Campione, đã đủ!
BÌNH LUẬN FACEBOOK