Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vì vậy, đêm nay đã hơn 9 giờ, ta vẫn cước bộ vô định trên đường đi dạo. Trong lòng ta vô cùng buồn bực, lễ trung thu đến mà ta vừa không có song thân vừa lại chịu sự thống khổ của thất tình.

Đi qua một cái hẻm nhỏ hẻo lánh, ta chợt thấy một chiếc vòng tay thủ công cổ phác màu bạc được bày bán, tâm ta chợt dao động, ta liền mua chiếc vòng thủ công hoa văn tinh xảo phức tạp ấy.

Lão nhân bán vòng nói cho ta biết, chiếc vòng này của hắn là gia truyền chi bảo, đã truyền qua bao đời tổ tiên, tên là “Nguyệt quang di tình”, nguyên bổn là có một đôi, chiếc vòng lớn là cho nam nhân đeo, còn chiếc nhỏ hơn cấp nữ nhân đeo.

Nghe nói, chiếc vòng tay này có thể ban phúc đến người hữu duyên đeo chúng không bị chịu bất cứ thương tổn gì, càng quan trọng hơn là, mỗi khi trăng tròn. Ánh sáng của mặt trăng chiếu xạ lên trên hoa văn của vòng tay, người hữu duyên đeo vòng tay sẽ có được một cỗ lực lượng làm người khác khó tin…

Bởi vì trong túi của ta chỉ có 20 nguyên, nên ta chỉ mua vòng “Nguyệt quang di tình” dành cho nữ, đeo nó lên cổ tay trái.

Trên đường đi về nhà, ta ngước nhìn ánh trăng rất là tròn đem nay, nổi lên tâm tính trêu đùa, ta đem hoa văn trên vòng tay đối diện với ánh trăng, muốn xem coi mình đến tột cùng có phải là người hữu duyên với “Nguyệt quang di tình” hay không? Ai ngờ, ta không chú ý, chẳng biết dưới chân dẫm phải vật gì, ta trượt ngã mạnh, trước mắt tối sầm, sau đó cái gì ta cũng không biết.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK