Trong cuộc đời hắn đây là lần đầu tiên Băng Thanh gọi hắn là ‘ca ca’, hơn nữa lại cùng với biểu tình vạn phần mừng rỡ, chỉ là trong ánh mắt của nàng đối với hắn là tình thân. Dĩ nhiên không tìm được một tia bóng dáng của tình yêu nam nữ. Thủy Dật Hiện đột nhiên cảm thấy trong lòng không rõ tư vị. Đã từng, Thủy Băng Thanh đã từng điên cuồng yêu hắn, chỉ đồng ý gọi hắn là Dật Hiên, chưa bao giờ đồng ý gọi hắn một tiếng đại ca, mà nàng cũng không phải là loại người trời sinh phóng đãng như vậy, chỉ là nàng đang làm trò giận dỗi hắn mà thôi.
Năm Thủy Băng Thanh 14 tuổi ấy, nàng đã biểu lộ tình yêu thắm thiết với hắn, nhưng là, huynh muội thân sinh có lý nào lại như vậy? Hơn nữa, hắn đối với nàng chỉ là thương yêu muội muội, hoàn toàn không có tình yêu nam nữ, vì vậy hắn cự tuyệt nàng, mà việc này, chỉ có hắn và nàng biết, không có kẻ thứ 3.
Sau đó, Thủy Băng Thanh đối với Thủy Dật Hiên giận dỗi, hướng hắn xin 500 nam sủng, lý do chính là vì sao đồng dạng cùng phụ cùng mẫu sinh mà hắn có thể có hậu cung giai lệ 300 người, mà nàng sau này chỉ có thể có được một phò mã hay một nam nhân? Thật không công bằng.
Thật ra, Thủy Dật Hiên cũng không muốn đáp ứng yêu cầu hoang đường của Thủy Băng Thanh, nhưng bởi vì hắn không có cách nào đáp lại được tình yêu của nàng, cho nên hắn cho rằng, nếu hắn đã có vô số giai lệ làm bạn, mà nàng cả đời chỉ có thể cầm chân với một người nam nhân, quả thật là có chút không công bằng với nàng, vì muốn chặt đứt tình yêu nam nữ của Thủy Băng Thanh với hắn, Thủy Dật Hiên khí phách tà mị lập tức quyết định chọn 500 mĩ thiếu niên tùy thời ban cho công chúa làm nam sủng.
Băng Thanh thật ra dùng biện pháp hoang đường như thế chung quy chỉ muốn kiểm tra xem Thủy Dật Hiên đối với nàng có hay không một chút tình ý, kết quả không ngờ Thủy Dật Hiên chấp nhận cho nàng 500 nam sủng! Vì vậy, tâm khí cao ngạo của Thủy Băng Thanh nhất thời không chịu đựng nổi. Bắt đầu đắm mình trong trụy lạc, hàng đêm cùng đông đảo nam nhân hoan ái vui sướng đến hừng đông. Nhưng dù cho là vậy, ba năm nay, người nàng yêu chỉ có duy nhất một mình Thủy Dật Hiên!
Băng Thanh sở dĩ trượt chân ngã, mất đi trí nhớ cũng là bởi vì vô tình gặp được Thủy Dật Hiên cùng với phi tử đang hoan hảo~ Thủy Đật Hiên đêm khuya không ở trong tẩm cùng mà lại cùng với lệ phi tìm kiếm kích thích trong rừng trúc, không khéo bị Thủy Băng Thanh đi ngang qua trông thấy, trong lúc nhất thời không có cách nào tiếp nhận được sự thật tàn khốc này, vì vậy nhanh chóng xoay người muốn thoát đi.
Nhưng là, vì chạy nhanh quá mà vấp ngã, đầu đập vào hòn giả sơn, sau đó hôn mê một ngày một đêm…