• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit: Yunchan

“Ngươi đã nghĩ kỹ chưa?”

Sáng thế Thiên tôn hỏi lại đệ tử duy nhất của mình lần cuối cùng.

“Đã nghĩ kỹ.” Thiên Thanh nhắm mắt lại.

“Rốt cuộc vì sao?” Sáng thế Thiên tôn vô cùng kinh ngạc: “Không thể tìm được người truyền thừa nào có tu vi như ngươi được nữa.”

“Đệ tử từ bỏ ý niệm thành thần, chỉ xin một nguyện vọng.” Thiên Thanh thì thào.

“Nguyện vọng gì?”

“Đệ tử muốn quay lại một ngàn năm trước.”

*

Cô mở mắt ra, trông thấy biển trời xanh lam, từng áng mây trôi qua bồng bềnh, tựa như một đống bông xốp rối bù.

Cô cúi đầu, phát hiện mình đang nằm trong một con sông dài không giới hạn, nước cạn trong vắt, đáy nước là mây trắng trời xanh.

Cô đứng lên khỏi dòng sông, nghi hoặc nhìn dáo dác, bốn phía vắng vẻ im ắng, chẳng có thứ gì.

Nước và trời hợp lại một màu, mênh mông bạt ngàn, cô ngô nghê đứng tại chỗ, nhất thời không rõ mình đang đứng trên trời hay là trong nước.

Gió bất ngờ nổi lên, thổi tung mái tóc thật dài, cô nghĩ ngợi một lát, quyết định đi về hướng đầu gió.

Đi thật lâu, thật lâu, lâu đến nỗi rặng mây đỏ từ chân trời rơi vào trong dòng nước, rồi lại từ trong nước mọc lên chân trời. Khi thái dương biến mất, ánh trăng tiếp tục soi đường cho cô, cứ thế vật đổi sao dời, gió thổi mây tan, cô cố chấp bước tới, mặc kệ mây giữ chân, mưa than thở.

Mãi tới khi cô nhìn thấy một chiếc bóng màu xanh nhạt.

Đứng trước mặt là một người tuấn tú bất phàm, chói sáng hơn thái dương, cao xa hơn mây trắng, và cũng bất định khó nắm bắt hơn gió.

Cô ngơ ngác nhìn hắn, đột nhiên cảm thấy toàn bộ thế giới đều trở nên phai màu nhợt nhạt, trong mắt chỉ có chiếc bóng mưa lướt qua trời xanh kia.

“Nàng đến rồi.”

Người nọ thấy cô, chẳng hề hoảng hốt giật mình, cứ như đã đoán trước sẽ gặp cô ở đây từ lâu.

“Huynh là ai?” Cô nhìn hắn, mặt lộ vẻ say mê.

“… A Thanh.” Hắn lẳng lặng nhìn cô rất lâu, trong mắt giăng đầy ráng mây tươi đẹp: “Ta là A Thanh.”

“Rắc”, bánh xe luân hồi bỗng nứt ra một vết.

Đùng đùng, đùng đùng! Bầu trời xanh thẳm bỗng nhiên nổi sấm rền vang, như sấm xuân cuồng nộ, rạch ngang phía chân trời.

~ Hết ngoại truyện 2 ~

Giờ thì các bạn đã hiểu tại sao truyện này có 2 nam chính mà không phải NP rồi đúng không, tác giả thích làm rối não người đọc đó mà ✧(≖ ◡ ≖✿) Thiên Thanh chơi đòn phủ đầu kiểu này thì Thiên Mục có nước thua ngay từ vòng gửi xe thôi, hì hì, nói chơi chứ bản thân Yun sẽ chia truyện này thành hai cặp rõ ràng, Thiên Thanh – Hư Miểu, Giang Đậu – Thiên Mục, vậy đi cho đỡ rối, ka ka ~~~

Mai Yun sẽ post nốt hai ngoại truyện cuối để kết thúc truyện này trước tết luôn, chai yo

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK