Mục lục
[Việt Nam] Thần Mộ Chi Huyết Đế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi từ biệt Sở Nguyệt công chúa sáng sớm ngày thứ hai Đông Phương Trường Minh liền lập tức đi đến doanh trại của Sở Quân ở phía bắc thành báo danh nhập ngũ sau đó nhàn nhã đi dạo bên trong Sở Đô thưởng thức phong cảnh xung quanh xem như là giải khuây cho bản thân.

- Ngươi tránh ra cho ta! Nếu không chúng ta sẽ la lên đó!!

- Đúng vậy! Ngươi mau tránh ra!!

Trên đường đi đột nhiên bên tai Đông Phương Trường Minh lại vang lên tiếng hét thất thanh của thiếu nữ khi hắn quay đầu nhìn lại thì chỉ thấy ở một bên góc đường đang có hai tuyệt sắc thiếu nữ đang bị một nhóm thanh niên thân mặc hoa phục dồn vào bên trong góc tường chuẩn bị giở trò sàm sỡ.

Loại chuyện quý tộc bắt nạt bình dân như thế này ở bên trong Sở Đô như thế này là chuyện bình thường như cơm bữa cho nên Đông Phương Trường Minh cũng không có hứng thú quan tâm cứ vậy mà đi thẳng.

Nhưng mà đúng lúc này trong lòng hắn đột nhiên sinh ra một luồng cảm giác vô danh khiến cho Đông Phương Trường Minh trong phút chốc đã thay đổi quyết định của mình chuyển hướng bước thẳng đến chỗ đám thanh niên chắn trước mặt hai thiếu nữ.

- Ngươi là ai? Tới đây làm gì??

Đám thiếu niên nhìn thấy Đông Phương Trường Minh đột nhiên xuất hiện thì quát lên một tiếng.

- Bổn tọa Đông Phương Trường Minh! Các ngươi mau cút đi cho ta!!

Đông Phương Trường Minh nhàn nhạt kêu lên một tiếng.

- Đông Phương Trường Minh? Ngươi chính là Tiểu Đông Phương Hầu - Đông Phương Trường Minh?

Đám thiếu niên vừa nghe thấy lời nói của Đông Phương Trường Minh thì không nhịn được kinh hãi kêu lên một tiếng tuy rằng ngày thường bọn họ dựa vào uy thế của gia đình mình mà ở trong Sở Đô hoành hành vô kỵ nhưng vẫn không dám chống đối với Tiểu Hầu Gia của Đông Phương Hầu Phủ trong lòng không khỏi sinh ra chút thối ý!!

- Hừ! Đông Phương Trường Minh người khác sợ ngươi nhưng ta thì không? Trong mắt ta mất đi sự bảo hộ của cha và gia gia ngươi thì ngươi chẳng qua chỉ là một con chó chết mà thôi!!

Có điều không phải tất cả mọi người đều sợ hãi uy danh của Đông Phương Trường Minh lúc này chỉ thấy một thanh niên thân cao hơn một trượng bước ra phía trước quát lớn một tiếng.

- Tư Mã Lăng Không ngươi vừa nói cái gì?

Nghe thấy lời nói của người thanh niên trong lúc nhất thời sắc mặt Đông Phương Trường Minh trở nên vô cùng âm trầm lạnh lùng hỏi lại.

- Ta nói là mất đi sự bảo hộ của Đông Phương Lăng Thiên và Đông Phương Lăng Vân thì ngươi chẳng qua chỉ là một con chó chết mà thôi! Thế nào không phục sao??

Tư Mã Lăng Không khinh thường nói.

- Ngươi muốn chết!!

Đông Phương Trường Minh nghe vậy tức giận quát lên một tiếng sau đó ầm ầm xuất ra một quyền về phía Tư Mã Lăng Không.

- Tới đi!

Tư Mã Lăng Không thấy vậy không sợ hãi chút nào kêu lên một tiếng sau đó cũng ầm ầm đánh ra một quyền, hắn tự tin dựa vào thực lực Nhị Giai đỉnh phong của mình chỉ bằng vào một chiêu này là có thể làm cho Đông Phương Trường Minh ăn phải thiệt thòi lớn.

- Ầm!

Ai ngờ hai quyền vừa mới va chạm thì cánh tay phải của Tư Mã Lăng Không đã bị một quyền của Đông Phương Trường Minh đánh cho cong lại xương cốt bên trong đều bị đánh đứt đoạn.

- Sao lại như vậy? Sao lại có thể như vậy ngươi.... ngươi.... sao có thể là Tam Giai cao thủ được chứ??

Tư Mã Lăng Không vừa đau đớn vừa sợ hãi ôm lấy cánh tay gãy nhìn Đông Phương Trường Minh hỏi.

- Tê!

Những thiếu niên đứng ở bên cạnh nghe thấy câu nói của Tư Mã Lăng Không thì đồng loạt hít một khí lạnh bọn họ không thể ngờ được người thiếu niên thoạt nhìn mới mười hai tuổi trước mắt lại có thể là một tên Tam Giai tuyệt thế cường giả, trong lòng nhất thời cảm thấy may mắn vì bản thân mình vừa rồi không vọng động mà đắc tội với vị Đông Phương Tiểu Hầu Gia này!!

- Tư Mã Lăng Không ta cảnh cáo ngươi một lần nữa nếu sau này còn nói những lời không nên nói trước mặt ta thì cái giá ngươi phải trả tuyệt đối không đơn giản là một cánh tay nữa đâu. Rõ chưa??

Đông Phương Trường Minh không để ý chút nào đến ánh mắt của những người xung quanh nhìn mình lạnh lùng nhìn Tư Mã Lăng Không hỏi.

- Khốn kiếp! Đông Phương Trường Minh ngươi hãy đợi đó ta tuyệt không bỏ qua chuyện hôm nay đâu!!

Tư Mã Lăng Không quát lớn một tiếng sau đó dẫn theo đám thuộc hạ của mình quay đầu bỏ chạy.

- Hai người các ngươi không sao chứ?

Đông Phương Trường Minh thấy vậy thì cười nhạt một tiếng sau đó quay đầu nhìn hai thiếu nữ sau lưng mình nhàn nhạt hỏi.

- Hai tỉ muội bọn ta không sao. Đa tạ công tử cứu giúp!!

Một trong hai thiếu nữ nghe hỏi thì bước ra rụt rè nói.

Đông Phương Trường Minh nghe vậy thì im lặng gật đầu một cái sau đó đưa mắt ngắm nhìn hai thiếu nữ trước mắt. Kết quả là vừa nhìn thấy khuôn mặt của bọn họ hắn đã sững người lại bởi vì trừ mái tóc ra bất luận dung mạo hay khí chất của cả hai người này không ngờ lại giống Y Tư Kỳ và Vi Vi An đến tám chín phần thật sự làm hắn kinh ngạc vô cùng.

- Công tử người không sao chứ?

Thiếu nữ có gương mặt giống y hệt Vi Vi An nhìn thấy biểu hiện bất thường của Đông Phương Trường Minh thì lên tiếng hỏi.

- Ta không sao. Chẳng qua là vì hai người thật sự rất giống hai vị bằng hữu cũ của ta thôi!!

Nghe thấy câu hỏi của thiếu nữ thì Đông Phương Trường Minh khôi phục lại tinh thần nhẹ nhàng nói.

- Thì ra là vậy!

Thiếu nữ chẳng qua chỉ mới mười mấy tuổi tâm tư còn rất đơn thuần nghe thấy câu nói của Đông Phương Trường Minh thì không chút nghi ngờ gật đầu một cái.

- À phải rồi! Nhà của hai người ở đâu để ta đưa các ngươi về!!

Sau một lúc im lặng Đông Phương Trường Minh bỗng nhiên lại lên tiếng nói.

- Cái này? Nhà của hai người bọn ta ở số sáu ngõ Lan Hoa làm phiền công tử rồi!!

Hai tỉ muội thiếu nữ nhìn nhau một chút rồi cùng nói.

- Số sáu ngõ Lan Hoa đó không phải là Phủ của Nạp Lan Thừa Tướng sao? Các ngươi là người nhà của Thừa Tướng à?

Đông Phương Trường Minh nghe vậy kinh ngạc hỏi.

- Đúng vậy! Tiểu nữ tên là Nạp Lan Nhược Thủy còn đây là tiểu muội song sinh của ta tên là Nạp Lan Nhược Yên hai người chúng ta đều là con gái của Nạp Lan Thừa Tướng nhưng chỉ mới từ dưới quê lên đây khó trách công tử không nhận biết!!

Thiếu nữ gật đầu một cái rồi nói.

Trong triều đình của Sở Quốc vì có rất nhiều quan viên vì lo sợ cho gia đình của mình sẽ bị các kẻ địch làm hại cho nên đều lựa chọn cách giấu họ đi không để cho ai biết. Nạp Lan Văn Thành cũng là một trong số đó ông ta lấy vợ sinh con đã được mười mấy năm nhưng trước giờ đều tìm cách che dấu không cho người khác biết mãi cho đến trước đây khi ông ta leo được lên được vị trí Thừa Tướng của Sở Quốc tự nhận bản thân đã có được đầy đủ thực lực bảo vệ gia đình mình mới đưa vợ và hai tỉ muội Nạp Lan Nhược Thủy và Nạp Lan Nhược Yên lên kinh thành đoàn tụ.

- Nạp Lan Nhược Thủy? Không ngờ Vi Vi An lại chuyển thế thành nàng ta hơn nữa còn trở thành tỷ muội song sinh với Y Tư Kỳ đúng là thế sự khó lường a! Không lẽ đây chính là hiệu ứng cánh bướm mà người ta thường nói!!

Đông Phương Trường Minh nghe được lời của Nạp Lan Nhược Thủy thì trong lòng không nhịn được cảm thán một tiếng.

- Ra là thế! Vậy thì Nhược Thủy, Nhược Yên chúng ta đi thôi!!

Nhưng mà bề ngoài vẻ mặt của hắn vẫn như thường nhìn hai tỉ muội cười nói.

- Ừm!

Nạp Lan Nhược Thủy và Nạp Lan Nhược Yên nghe vậy thì nhẹ nhàng gật đầu một cái sau đó cả ba người cùng nhau lên đường.

Dọc đường đi Đông Phương Trường Minh không ngừng kể những câu chuyện cười mà mình biết chọc cho hai tỉ muội Nhược Thủy, Nhược Yên cười ha ha không ngừng không khí vô cùng hòa hợp.

....

Mà bên phía Tư Mã Lăng Không sau khi trở về nhà hắn lập tức đem hết mọi chuyện kể hết cho cha của mình là Đại Nguyên Soái - Tư Mã Trường Phong!!

- Tên tiểu tử Đông Phương Trường Minh đúng là quá đáng. Lại dám ức hiếp con ta như thế!!

Sau khi nghe xong mọi chuyện Tư Mã Trường Phong tức giận quát lên một tiếng vung chưởng đập tan cái bàn lớn trước mặt mình trước đây bên trong quân đội hắn cùng với Đông Phương Lăng Vân vốn là lão đối thủ trong quân đội hôm nay lại nghe Đông Phương Trường Minh ức hiếp con trai mình như thế không nổi trận lôi đình mới là chuyện lạ.

- Đúng đó! Cha hôm nay Đông Phương Trường Minh ức hiếp con như vậy cha nhất định phải đòi lại công bằng cho con!!

Tư Mã Lăng Không ra vẻ ủy khuất nói.

- Yên tâm đi! Cha đã có cách giúp con rồi!!

Tư Mã Trường Phong suy nghĩ một chút rồi nói.

- Là cách gì vậy cha?

Tư Mã Lăng Không hỏi.

- Sáng sớm ngày hôm nay ta vừa nhận được tin tức tên tiểu tử Đông Phương Trường Minh đó đã báo danh gia nhập quân đội, đợi đến lúc hắn chính thức nhập ngũ thì chỉ cần tìm vài trên cao thủ trong quân dạy dỗ hắn một chút là được!!

Tư Mã Trường Phong trầm giọng nói.

- Tìm vài tên cao thủ trong quân dạy dỗ Đông Phương Trường Minh?

Tư Mã Lăng Không nghe vậy thì sửng sốt nói.

- Sao? Chẳng lẽ con không muốn trả thù nữa à??

Tư Mã Trường Phong nhìn thấy bộ dáng sửng sốt của con trai thì trừng mắt hỏi.

- Làm gì có chuyện đó chứ! Con chỉ lo lắng là đám cao thủ trong quân mỗi người đều là hung nhân tìm bọn chúng ra sẽ không xảy ra chuyện gì chứ??

Tư Mã Lăng Không nghe hỏi lập tức lắc mạnh đầu nói.

- Xảy ra chuyện? Lăng Không con đừng quên bây giờ cha của con đã là đệ nhất nhân trong quân đội nắm quyền chỉ huy trăm vạn tinh binh của Đại Sở ngay cả Hoàng đế bệ hạ cũng phải nhường ta vài ba phần bây giờ muốn dạy dỗ một tên tiểu tử mới nhập ngũ thì có thể xảy ra chuyện gì chứ??

Trong mắt Tư Mã Trường Phong lộ ra vẻ tự tin cười ha ha nói.

- Như vậy hài nhi xin đa tạ cha rồi!!

Tư Mã Lăng Không nghe vậy vui mừng nói.

- Ha ha... Đông Phương Trường Minh dám đắc tội bổn thiếu gia lần này ta xem ngươi chết thế nào??

Trong lòng Tư Mã Lăng Không ác độc thầm nghĩ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK