Hang động bên trong Mỏ quặng rất là rộng lớn hai bên đều là từng viên Tử Kim Thạch lấp lánh chiếu sáng khắp nơi.
- Lạc huynh nơi này rộng lớn như vậy chúng ta làm sao có thể tìm thấy con Yêu Hầu kia đây?
Đại hán họ Hung đưa mắt quan sát bốn phía một chút rồi nhìn Lạc Phong trầm giọng hỏi.
- Hung huynh yên tâm đi đã đến nơi này lẽ nào ta không có chuẩn bị chứ? Đây là Thám Khí Thức do ta nhờ người đặc biệt luyện chế bên trên có lưu lại một tia khí tức của con Yêu Hầu đó chỉ cần khởi động nó thì bất luận là nó có trốn ở đâu cũng tuyệt đối không thể thoát được!!
Lạc Phong lật tay lấy ra một cái la bàn nhỏ mỉm cười trả lời.
- Có thứ này thì quá tốt rồi! Như vậy chúng ta không những có thể dễ dàng tìm thấy chỗ con Yêu Hầu đó mà dọc đường đi cũng không cần lo lắng bị nó đánh lén nữa!!
Đại hán họ Hung nghe vậy thì vừa cười vừa nói.
Đôi Long Phượng Đạo Lữ và ba người Đông Phương Trường Minh ở bên cạnh cũng đồng thời gật đầu một cái tiếp theo đoàn người lập tức đi theo sau lưng Lạc Phong bước vào bên trong quặng mỏ bắt đầu hành trình săn yêu.
Khắp quặng mỏ đều là những ngóc ngách chằng chịt không khác gì một cái mạng nhện khổng lồ bọn họ cứ đi vài bước là lại gặp phải một lối rẽ nếu như không phải có Lạc Phong đi trước dẫn đường chỉ sợ rằng đoàn người sớm đã lạc đường.
Có điều thông đạo của quặng mỏ này thật sự dài quá sức tưởng tượng của cả nhóm đi một hồi lâu vẫn chưa thấy điểm cuối. Cũng may khoảng một lúc lâu sau thông đạo đang thẳng tắp bỗng nhiên trở nên uốn lượn một con đường thông xuống mặt đất đã xuất hiện trước mặt bọn họ.
Đoàn người lặng lẽ đi vào bên trong thông đạo vừa mới xuất hiện
Nửa canh giờ sau khi mọi người bay ra khỏi thông đạo chỉ thấy trước mắt bọn họ là một cái hồ dung nham rộng hơn nghìn trượng trên mặt hồ thỉnh thoảng xuất hiện từng cái bọt khí dung nham toát ra khí tức vô cùng nóng bức hơn nữa còn tỏa ra một luồng khí tức vô cùng quỷ dị có tác dụng ngăn cản thần thức khiến cho đám người Đông Phương Trường Minh không thể dùng thần thức do thám được.
- A Phong đệ chắc chắn là con Yêu Hầu đang trốn dưới cái hồ này sao?
Thái thượng Trưởng lão của Lạc Gia đảo mắt quan sát cái hồ dưới chân một chút rồi lại nhìn Lạc Phong hỏi.
- Thám Khí Thức chỉ chính là nơi này. Tuyệt đối không thể sai được!!
Lạc Phong gật đầu xác định nói.
- Nếu như vậy thì Yêu Hầu tám chín phần là là trốn dưới cái hồ dung nham này. Lạc Phong các ngươi tránh ra để ta xuống dưới ép nó ra mặt!!
Thái Thượng Trưởng Lão của Lạc Gia nghe vậy trầm giọng kêu lên một tiếng sau đó phóng thẳng xuống hồ dung nham.
Mà đám người Đông Phương Trường Minh cũng làm theo lời hắn hạ xuống xung quanh cái hồ dung nham chăm chú nhìn vào nó.
- Đông Phương Trường Minh chút nữa ngươi nhất định phải tìm cách đưa ta xuống chỗ cái hồ dung nham này!!
Đúng lúc này bên tai Đông Phương Trường Minh đột nhiên vang lên tiếng nói của Thần Cơ.
- Tại sao ngươi lại muốn xuống đó? Không lẽ dưới đó có gì sao??
Đông Phương Trường Minh kinh ngạc hỏi.
- Ừm! Bên dưới cái hồ dung nham này chính là một cái Huyền Giới do ta tạo ra để phong ấn lực lượng của mình con Yêu Hầu mà các ngươi muốn tiêu diệt chắc chắn là đã vô tình phát hiện ra chuyện đó nên mới chiếm lấy chỗ này!!
Thần Cơ trầm giọng nói.
Đông Phương Trường Minh nghe vậy im lặng gật đầu một cái sau đó tiếp tục đưa mắt quan sát hồ dung nham.
- Ầm ầm...
Sau một lúc chỉ nghe bên trong mặt hồ dung nham liên tục vang lên những tiếng nổ to kinh thiên động địa.
- Vút vút vút..
Tiếp đó chỉ thấy Thái Thượng Trưởng Lão của Lạc Gia từ bên trong phóng ra bộ dạng của hắn lúc này chật vật vô cùng toàn thân đều là vết thương phía sau hắn là một con cự viên toàn thân lóng lánh kim quang dáng vẻ hung ác vô cùng đó chính là mục tiêu của quần hùng lần này.
- Sát!
Vừa nhìn thấy mục tiêu xuất hiện đại hán họ Hung há miệng kêu lên một tiếng đưa chụp vào hư không một thanh Phương Thiên Họa Kích dài hai trượng thoáng chốc đã xuất hiện trong tay hắn hung mãnh chém mạnh về phía cổ con Cự Viên.
- Vù!
Có điều thân thể của Kim Sắc Cự Viên tuy khổng lồ nhưng lại vô cùng nhanh nhẹn khi nhìn thấy Phương Thiên Họa Kích chém về phía mình thì trong chớp mắt đã biến mất không chút tung tích khiến cho một kích của đại hán họ Hung chỉ có thể đánh vào hư không.
- Ầm!
Một giây sau Kim Sắc Cự Viên lại đột nhiên hiện ra phía sau lưng đại hán họ Hung ầm ầm đánh ra một quyền hất văng hắn về phía xa đụng nát bảy tám ngọn núi mới miễn cưỡng dừng lại được.
Nhìn thấy cảnh tượng đó Đông Phương Trường Minh không nhịn được thoáng rùng mình một cái thực lực của đại hán họ Hung thế nào hắn là người rõ nhất tuy không sánh bằng hắn nhưng chắc chắn cũng không kém quá xa vậy mà không ngờ lại bị Kim Sắc Cự Viên một quyền đánh bay đi như vậy.
Thực lực của con Kim Sắc Cự Viên này đúng là quá biến thái mà, không hổ là loại tồn tại có thể phát hiện ra kho báu bí mật của Thần Cơ. Quả thật không thể xem thường!!
- Trích Tinh Thủ!!
Trong lòng nghĩ như vậy Đông Phương Trường Minh không chút do dự dốc hết toàn lực đánh ra một chiêu.
- Thánh Linh Tỏa!
- Thần Linh Chi Ngục!
Y Tư Kỳ và Vi Vi An đứng bên cạnh thấy vậy cũng lập tức ra tay phối hợp với hắn.
- Ầm!
Dựa vào sự phối hợp của ba người trong chớp mắt đã trói chặt Kim Sắc Cự Viên lại khiến cho nó không thể cử động chút nào.
- Làm hay lắm!
Đôi Long Phượng Đạo Lữ ở bên cạnh thấy vậy đồng thời kêu lên một tiếng động tác cũng không chậm trễ chút nào hai tay liên tục đánh ra mấy đạo thủ ấn trong miệng không ngừng lẩm bẩm niệm chú.
Không bao lâu sau chỉ thấy trên bầu trời xuất hiện hư ảnh của một con Băng Long và một con Hỏa Phượng to lớn trăm trượng đồng thời há miệng phun ra hàn băng và hỏa diễm về phía Kim Sắc Cự Viên.
- Sát!
Cùng lúc này đại hán họ Hung bị đánh bay đi lúc nãy cũng đã quay trở lại chỉ nghe hắn quát lên một tiếng vung thanh Phương Thiên Họa Kích trong tay vẽ một đường vòng cung trong không gian trong chớp mắt trong hư không đã xuất hiện hư ảnh một con hắc hổ nửa ảo nửa thật hung mãnh gầm lên một tiếng tiếp theo đó hóa thành một đạo hắc quang bắn xuống bên dưới.
- Grao!
Con Kim Sắc Cự Viên ở phía dưới thấy vậy hung mãnh gầm lên một tiếng từ trong người bắn ra hàng tỉ kim quang phá tan gia tỏa trên người.
- Ầm! Đùng! Đùng!!
Sau khi thoát khỏi xiềng xích Kim Sắc Cự Viên lại gầm lên một tiếng hàng tỉ kim quang trên người nó lập tức hội tụ lại hóa thành một đóa kim diễm rực rỡ phóng thẳng lên hư không.
- Grao... Lệ....
Đối diện với kim sắc hỏa diễm do Cự Viên phóng ra hư ảnh Băng Long, Hỏa Phượng trên bầu trời như gặp phải khắc tinh kêu lên một tiếng thảm thiết tiếp đó tan ra biến mất.
Trong chớp mắt chỉ còn lại hư ảnh Hắc Hổ do đại hán họ Hung phóng ra là vẫn còn lao về phía Kim Sắc Cự Viên nhưng mà chỉ dựa vào một mình nó vốn không thể uy hiếp được cự Viên. Chỉ thấy nó há miệng ra một cái trong chớp mắt đã nuốt Hắc Hổ vào trong bụng.
Kim Sắc Cự Viên này không hổ danh là Tiểu Thiên Cấp cường giả cho dù đối diện với sự vây công của sáu Thần Hoàng đỉnh phong cường giả vẫn không rơi xuống hạ phong chút nào.
Nhưng trong khoảng khắc trì hoãn này chỉ thấy Lạc Phong đảo tay một cái lấy ra một cây trường cầm màu xanh phía trên có khắc vô số phù văn huyền ảo.
- Tình tang tang tang...
Lạc Phong liên tục đưa tay gãi nhẹ lên thanh trường cầm.
- Aaaa...
Tiếng đàn từ đó phát ra tạo thành từng đạo âm ba quỷ dị đánh thẳng vào linh hồn của Kim Sắc Cự Viên khiến cho nó không nhịn được đau đớn kêu lên thành tiếng.
- Hay lắm!
Sau người bọn Đông Phương Trường Minh thấy vậy vui mừng kêu lên một tiếng tiếp đó đồng thời đánh ra công kích mạnh nhất của mình vào người Kim Sắc Cự Viên.