"Lão phu vẫn còn một chuyện muốn nói, nếu như hiền chất không bận thì hãy nán lại nghe một lát." Đường Tầm để lộ nét mặt tươi cười nói với Lục Thiên Hồng.
Lục Thiên Hồng nhìn Đường Tầm đáp: "Đường bá phụ, mời nói, nếu là việc Thiên Hồng có thể giúp, tất nhiên sẽ dốc hết sức lực." Việc hắn vào môn phái tu tiên còn phải nhờ Đường Tầm nên Lục Thiên Hồng không muốn gây ấn tượng xấu với Đường Tầm, dù sao trưởng lão Thiên Môn Phái nọ là anh em với Đường Tầm, cho dù ngày sau hắn vào môn phái thì tiếng nói của Đường Tầm vẫn có đất dùng.
"Ha ha, chuyện này không cần hiền chất giúp đỡ, lão phu có thể ứng phó được." Đường Tầm vuốt vuốt chòm râu nói.
"A? Đó là chuyện gì?" Nét mặt Lục Thiên Hồng nghi hoặc, không cần hắn giúp đương nhiên hắn vui vẻ thảnh thơi rồi.
"Mặc dù Lạc Hoa trại không cách gần trấn Vạn Sơn nhưng cũng không bao xa, từ trước tới giờ, bọn cường đạo này không ngừng phá dân, nhưng Lạc Hoa trại vẫn sợ hãi uy danh của Đường gia nên chưa bao giờ dám nhắm vào Đường gia ta, lại càng không dám chặn xe áp tiêu Đường gia ta. Nhưng hiện tại Lạc Hoa trại dám thông đồng với nhà Tư Đồ muốn giết con ta, chuyện lần này lão phu đương nhiên không thể bỏ qua cho bọn họ, nếu bọn họ muốn thông đồng với nhà Tư Đồ, vậy lão phu sẽ trực tiếp tiêu diệt nó." Nói tơi đây thì nét mặt của Đường Tầm giận dữ, hiển nhiên chuyện lần này Lạc Hoa trại làm rất đáng giận.
"Phụ thân, con nguyện ý mang theo các huynh đệ xung phong, diệt đám thảo khấu Lạc Hoa trại này." Đường Long đứng dậy chủ động xin chiến.
Đường Tầm phất phất tay ý bảo Đường Long ngồi xuống rồi tiếp tục nói: "Ngồi xuống, tuy rằng Lạc Hoa trại là một lũ ô hợp nhưng trại chủ Vũ Lạc Hoa là một hảo thủ, nghe nói tổ tiên của gã từng là một người tu tiên, mặc dù không thành châu báu nhưng cũng để lại công pháp tu tiên, Vũ Lạc Hoa nhờ bản công pháp tu tiên đó mà luyện ra một chút bản lãnh, chẳng qua kẻ này vô năng, nhiều lần muốn vào môn phái nhưng vì tư chất không đủ nên bị đuổi ra khỏi cửa, không có hi vọng tu tiên nên kẻ này chiếm núi làm vương, bởi vì trong gia tộc chúng ta cùng nhà Tư Đồ đều có người tu tiên nên gã không dám trêu vào, nhưng lần này gã thông đồng với nhà Tư Đồ, e rằng nhà Tư Đồ đã cho gã ích lợi nào đó. Nhưng kẻ này không khỏi coi thường Đường gia quá, lão phu đã định, diệt sạch Lạc Hoa trại."
"Tốt! Phụ thân, con đi dặn các huynh đệ chuẩn bị một chuyến." Đường Long tính tình nóng nảy lại đứng dậy, nghĩ tới chuyện suýt nữa hắn đã mất mạng trong tay nhị thủ lĩnh thì rất tức giận, hiện tại hắn có phụ thân làm chỗ dựa nên hiển nhiên phải diệt Lạc Hoa trại để báo thù.
"Lạc Hoa trại mặc dù không lớn nhưng cũng có trên dưới hơn trăm người, lần này chết dưới tay hiền chất nhiều như vậy, cùng lắm chỉ còn chừng trăm người, trong tiêu cục chúng ta có hơn năm mươi tiêu sư giỏi võ công, hộ viện bình thường cũng hơn trăm người, nếu lần này không xảy ra chuyện gì bất ngờ thì chúng ta dễ dàng tiêu diệt Lạc Hoa trại."
"Lục hiền chất, lần tiêu diệt Lạc Hoa trại này, cậu có thể đi theo, Vũ Lạc Hoa nọ tuy chỉ là một nửa người tu tiên nhưng cũng hiểu biết một chút công pháp của người tu tiên, lão phu muốn dùng võ công của phàm nhân giết nửa người tu tiên, đến lúc đó hiền chất có thể quan sát công pháp của người tu tiên cùng pháp môn công kích, ngày sau đối chiến với Tư Đồ Nhật cũng có vài phần nằm chắc."
Lục Thiên Hồng vừa nghe có thể nhìn người tu tiên đối chiến tất nhiên rất vui vẻ, dù sao thì mười ngày sau hắn phải đánh một trận với người tu tiên: "Có cơ hội như vậy, Thiên Hồng tất nhiên sẽ không bỏ lỡ."
"Tốt! Long nhi, con đi triệu tập các huynh đệ tới đại đường, cha có lời muốn nói với bọn họ." Đường Long xoay người nói với Đường Long.
Đường Long gật đầu liền rời khỏi đại đường, chỉ một lát sau, một đám người từ từ kéo vào trong sân trước đại đường, cả đám đại hán cường tráng ai nấy đều có dáng người rất khôi ngô, tuy rằng cả đám cùng bước vào sân nhưng lại nề nếp đàng hoàng, vừa nhìn là biết đã trải qua huấn luyện.
Ước chừng một nén nhang, trong sân đã đứng chật ních người. Đường Tầm nhìn thấy mọi người đã tới đông đủ thì nhấp một miếng trà rồi dắt Lục Thiên Hồng bước ra đại đường.
Mọi người nhìn thấy tổng tiêu đầu bước ra thì cung kính nhìn Đường Tầm, xem ra uy tín của Đường Tầm trong lòng mọi người rất cao.
Đường Tầm lướt nhìn mọi người hắng giọng rồi nói: "Gần trấn Vạn Sơn chưa người dám khiêu khích Đường gia ta, cho dù là nhà Tư Đồ cũng không dám lộ liễu hạ sát thủ với người Đường gia. Thế nhưng, đám thảo khấu Lạc Hoa trại lại dám ra tay với người Đường gia, hơn nữa muốn giết hai đứa con của lão phu, thật là đáng giận. Nếu không có Lục thiếu hiệp cứu giúp, e rằng lão phu người đầu bạc tiễn người đầu xanh rồi."
Lục Thiên Hồng thấy mọi người nhìn về hắn, hắn mỉm cười gật đầu với mọi người.
"Nếu Lạc Hoa trại đã không biết sống chết ép con cháu Đường gia ta vào tử địa, vậy thì chúng ta nên làm sao giờ?"
"Tiêu diệt Lạc Hoa trại, tiêu diệt Lạc Hoa trại..." Mọi người bị Đường Tầm kích thích kêu lên.
Đường Tầm gật đầu, ý bảo mọi người im lặng rồi tiếp tục nói: "Cái ta cần là chiến sĩ tinh nhuệ nhất, ngày mai, ta hy vọng mọi người có thể nghỉ ngơi dưỡng sức cho tốt, rèn lại vũ khí cho thật sắc, ta đích thân mang theo mọi người một lưỡi bắt hết Lạc Hoa trại! Giết đám thảo khấu không chừa một ai."
Đường Tầm nói chuyện một buổi khiến cảm xúc mọi người mãnh liệt, tất cả mọi người trở nên phấn khích, mặt mày ai nấy đều đỏ bừng, giống như hận không thể lập tức xuất phát tiêu diệt Lạc Hoa trại."
"Được rồi, mọi người hãy trở về nghỉ ngơi thật tốt, ngày mốt mang theo vũ khí sắc bén nhất của mọi người tới đây tập hợp!" Đường Tầm thấy mục đích đã đạt được liền bảo mọi người đi nghỉ ngơi cho thật tốt, mọi người lục tục rời khỏi sân, sau khi mọi người rời đi thì Đường Tầm mới trở lại dáng vẻ hòa ái chứ không còn nghiêm túc nữa.
"Được rồi, Lục hiền chất cũng nên nghỉ ngơi sớm, nếu có chỗ chiêu đãi không chu toàn thì hiền chất cứ nói ra, lão phu nhất định sẽ gắng sức thỏa mãn." Đường Tầm mỉm cười nói với Lục Thiên Hồng.
"Vậy chúc Đường bá phụ ngủ ngon!" Lục Thiên Hồng ôm quyền nói với Đường Tầm.
Đi theo hạ nhân qua nhiều khúc đường thì tới một viện nhỏ, hạ nhân nọ nói với Lục Thiên Hồng: "Thiếu hiệp, chỗ này là nơi mà lão gia chuyên an bài cho thiếu hiệp, có chuyện gì thì thiếu hiệp cứ việc phân phó."
Lục Thiên Hồng gật đầu nói: "Tốt lắm, ngươi lui xuống nghỉ ngơi sớm đi." Hạ nhân đó gật đầu lui ra ngoài, là một người hiện đại, hắn không thích sai sử hạ nhân, ở trái đất xem trọng mọi người bình đẳng.
Lục Thiên Hồng nhìn xung quanh một lát, tiểu viện này giống như tứ hợp viện Bắc Kinh, chẳng qua trong đó có một căn làm phòng luyện công. Đánh giá thời gian một lát chắc đang là 7 giờ tối, còn sớm nên Lục Thiên Hồng không thể ngủ được, hắn đi vào phòng luyện công diễn luyện lại những thứ hôm nay học được, sau đó mới bắt đầu đả tọa nhắm mắt điều tức.
Từ khi tu luyện Trấn Nguyên Tiên Quyết tới nay thì thời gian buổi tối của Lục Thiên Hồng trở thành đả tọa, đả tọa một đêm như thế này thì ngày hôm sau tinh thần vẫn dư thừa lại còn có thể điều tức luyện công.
Lục Thiên Hồng nhắm mắt đã tọa mới hai canh giờ thì bỗng nhiên nghe được trên nóc nhà có tiếng động bất thường, bây giờ đừng nói tiếng động bất thường lớn như vậy, cho dù là một cây kim rơi xuống đất thì Lục Thiên Hồng vẫn có thể nghe rõ. Hắn không nhúc nhích mà tiếp tục nhắm mắt đả tọa, bởi vì hắn cảm thấy có người đang bí mật lẻn vào, còn mục đích lẻn vào của đối phương thì hẳn không phải là chuyện tốt. Hắn chỉ giả vờ đả tọa, kỳ thực đang điều động Bố Khí Thuật, quán nhập chân khí toàn thân, chỉ cần hắn muốn cử động thì sẽ lao đi nhanh như tên bắn.
Còn bước đi trên nóc nhà tuy rất nhẹ nhưng Lục Thiên Hồng vẫn nghe rõ, ca ca vài tiếng, Lục Thiên Hồng đã kết luận được đối phương đã đi xuống. Nghe tiếng động đối phương đáp xuống, Lục Thiên Hồng dám khẳng định, thân thủ của đối phương ít cũng nhất mạnh hơn Đường Long nhiều.