Mục lục
Quân Lâm Nhị Thứ Nguyên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“… thật không ngờ là ngài lại chịu đem chén thánh đã lấy được trả lại cho cô ta chỉ vì một lời thề đơn giản như vậy! Như thế không giống với tính cách của ngài ơ, vua của em!” Nghe Itsuka Ken thuật lại mọi chuyện xong thì công chúa Alice liền mở miệng biểu thị sự bất mãn, “Hẳn là ngài đã lén lút làm điều gì với chén thánh rồi chứ?”

“Này! Cái gì mà ‘lén lút’? Không thể nói cho dễ nghe một chút sao? Nếu không phải vì không còn cách nào khác, tôi làm thế để làm gì?”

“Nói cho cùng vẫn là lén lút!” Alec nói với giọng khinh bỉ.

“Nếu không phải vì ai đó quá vô tích sự thì tôi cần làm thế sao? Hơn nữa cái gì gọi là ‘lén lút’? Đây là quang minh chính đại, không có bản lĩnh để phát hiện thì trách ai? Trách tôi quá mạnh nên cả anh cũng không phát hiện được sao? Không xấu hổ sao hử? Nếu vậy tới lúc đó cũng đừng có theo tôi!”

“Ấy! Ấy! Đừng! Tôi biết rồi! Đây là móc miếng mồi lớn và quẳng ra xa để câu cá lớn, thế được chưa? Thật gian xảo!” Vừa nghe tới việc Itsuka Ken định không cho mình tham gia vào việc này, Alec đành phải cúi đầu chịu thua. Đừng nói là chuyện này có liên quan rất lớn tới thứ anh vô cùng quan tâm như chén thánh, chỉ nói tới việc nó là một việc vô cùng thú vị cũng đã khiến anh không thể nào kìm nổi việc theo đuổi nó.

“Hay là thôi đi! Nếu như vua của tôi phải dẫn theo người lấy ‘phá đám’ làm tôn chỉ như Hoàng Tử Đen đại nhân đi cùng thì có thể điều đó sẽ khiến vua của tôi gặp phải những rắc rối không cần thiết, ngài cứ ở nhà mà chờ đi thôi.” Alice ôm lấy Itsuka Ken đầy thân mật rồi liếc xéo về phía hoàng tử đen rồi nói, cô tuyệt đối sẽ không buông tha bất cứ cơ hội nào để có thể chỉ trích hoàng tử đen.

“Hừ! Tự tiện xuyên tạc với ý đồ điều khiển quyết định của vua! White Princess —— Alice • Louise • Oph • Nefal, cô quả thực là một ngự tùy miko đầy dã tâm và mất tư cách!”

“Tôi chỉ đang dâng lên gián ngôn cho vua của tôi với tất cả lòng trung thành của mình, vì tôi không muốn để một người thích phá đám như ngài làm hỏng kế hoạch của đức vua. Hơn nữa vua của tôi chưa từng nói rằng ngài ấy và ngài là đồng minh của nhau, vậy tại sao vua của tôi phải để cho ngài tham gia vào kế hoạch của mình?”

“Cô…”

“Được rồi, ngài Alec! Nếu như ngài vẫn còn tiếp tục so đo với nữ sĩ như thế nữa thì ngài sẽ khiến danh hiệu ‘hoàng tử’ ngài đang có phải khóc thầm!” Lúc này, nữ phù thủy xứ Sardegna, Lucretia Zola, cũng cảm thấy mình cần phải lên tiếng, vì cô thật sự nhìn không nổi cảnh một hoàng tử cũng là một diệt thần vương giả đi so đo từng tí một với một cô gái như thế. Chỉ là có vẻ như Alec hoàn toàn không có ý định ngừng lại.

“Nếu là một nữ sĩ ưu nhã thì tôi sẽ tặng sự tôn kính của mình cho cô ấy, thế nhưng với cô công chúa ác liệt và xấu xa này thì thứ cho tôi giữ lại sự tôn kính của mình thôi!”

“Đó cũng là thứ tôi muốn nói đấy thưa ngài Alec! Ngài cho rằng trên toàn Châu Âu thì còn ai mà không biết đến bản tính ác liệt của ngài không, ngài Alexander?”

“Quả thật là tính cách và ngôn hành cử chỉ của ngài ấy luôn khiến cho người ta phát chán!” Zola gật đầu và nói với vẻ nghiêm túc.

“Cũng đành chịu thôi! Vì có vẻ như anh ta không mấy thích ứng được với lễ nghi của địa cầu!”

“Ba người vừa vừa phải phải thôi! Đừng có nói cứ như là tôi đã không còn thuốc nào cứu được như thế!! Còn nữa! Ý cậu là gì, Itsuka các hạ? Cậu muốn nói tôi lễ nghi của tôi chỉ thích hợp với người ngoài hành tinh thôi hay sao?!!!!” Bị ba người còn lại trêu chọc tới tức lộn cả ruột, Alec nhịn không nổi nữa mà rống lớn, mặt đỏ ké như gà chọi.

“Ừ!”

“Ừm!”

“Ô? Hóa ra là ngài vẫn còn biết tự hiểu mình đấy chứ ~ ?”

“…” Buồn bực mà rũ hai vai xuống, Alec biết điều và câm miệng lại. Hiện giờ ba người kia đang đứng cùng một chiến tuyến, mà anh lại chỉ có một cái miệng, làm sao cãi lại đây? Chẳng thế nên người xưa vẫn thường bảo là ‘ba đánh một không chột cũng què’, giờ mà còn lắm miệng thì cũng chỉ có mình anh chịu thiệt thôi, thế cho nên Alec rất cơ trí mà lựa chọn sự im lặng và mặc kệ ba người này.

“Ồ? Hóa ra Hoàng Tử Đen của chúng ta vẫn còn có thuốc chữa đấy chứ? Cuối cùng thì ngài ấy cũng biết được lúc nào nên nói và lúc nào không nên nói rồi! Dù sao cũng là ‘vua’ nha!” Đối với sự an ủi của công chúa Alice, Alec ngoảnh mặt làm ngơ chả thèm nói câu nào.

Itsuka Ken thấy vậy thì quyết định chấm dứt việc trêu chọc Hoàng Tử Đen tại đây và kéo mọi chuyện về lại chủ đề chính, cậu nhìn về phía Zola và nói: “Nếu vậy, trong những gì Guinevere đã nói với chúng tôi, cô có thể tìm ra sự giả tạo có trong đó không? Tôi nghĩ rằng với Zola jou-san thì hẳn những lời nói dối của Guinevere không thể trốn qua được đôi mắt của cô chứ?”

“Đúng vậy! Lúc trước tôi cũng từng rất muốn hỏi về chuyện đó nhưng chưa kịp, tại sao cô lại từ bỏ việc hợp tác với Guinevere, tiểu thư Zola?”

“…” Công chúa Alice nhìn chăm chú vào đôi mắt của Zola và phát hiện trong đó thoáng hiện chút nghiêm túc và nặng nề, cô thở dài: “Quả nhiên là vì sẽ dẫn đến tận thế sao?”

“Ha ha, cô nói cũng không sai. Chính vì biết được điều đó nên tôi cũng chỉ đành buông tha cho chủ đề mà mình đã phải dốc rất nhiều tâm huyết trong một thời gian dài đó. Nói cho cùng thì phù thủy cũng vẫn chỉ là người, tôi vẫn còn không chán đời tới mức dửng dưng mà đối diện với sự diệt vong của thế giới như thế, hoặc nên nói là tôi vẫn còn yêu thích thế giới này lắm. Nhưng đó cũng không phải là toàn bộ lý do tôi từ bỏ…”

“Hả?”

“Bởi vì vẫn còn có một điểm rất đáng nghi vấn trong chuyện này. Giống như Itsuka điện hạ đã hỏi cô ta, 『 Vị Vua hiện ra nơi tận cùng thế giới 』 thật sự là King Arthur sao? Theo những manh mối mà tôi đã tìm kiếm, thì tôi phát hiện rằng dường như vị vua đó là một tồn tại cổ xưa hơn rất nhiều, vượt qua cả sự phân biệt giữa hai đại lục Á-Âu, lâu tới mức có thể tìm về tới thời đại thần thoại viễn cổ.” Zola thở dài, “Nguyên nhân tôi hợp tác với cô ta là vì tôi cũng chỉ là một người truy tìm 『 King Arthur 』, nên nếu như tôi đã phát hiện rằng vị vua mình đang tìm rất có thể không phải là người mình hằng mong muốn mà lại là một người khác có thể đem lại tai họa cho toàn thế giới, vậy thì còn lý do gì để tôi tiếp tục nữa đây? Đó mới là nguyên nhân lớn nhất khiến tôi từ bỏ việc thăm dò!”

“Nhưng mà trông có vẻ như vị 『 Thánh Tổ 』 kia rất tin tưởng vào điều này?”

“Một người đáng thương đang tự co mình lại trong một lời nói dối ngọt ngào mà thôi. Ha ha… mang lấy cái tên giống hệt với người đã thông đồng với Lancelot mà phản bội King Arthur. Thân phận thật sự của Strongest of Steel cho tới nay vẫn chưa được xác định, nếu như thân phận của hắn không phải King Arthur mà là một người khác, tôi thật sự không tưởng tượng được Guinevere sẽ ra sao…” Hẳn là sẽ điên mất đi? Bỏ bao nhiêu tâm huyết như vậy suốt 100 năm, thế nhưng cuối cùng lại phát hiện là mình chỉ đang mơ mộng và chìm trong một vũng bùn không thoát ra nổi, tất cả cố gắng và ước mong đều tan biến như bong bóng xà phòng. Thử hỏi trên cõi đời này có bao nhiêu người chịu được sự tổn thương khủng khiếp đến như thế?

“Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, nếu như kỵ sĩ trắng Guinevere gọi tới lúc nãy thật sự là Lancelot thì cho dù Strongest of Steel không phải là King Arthur cũng phải là một người nào đó có liên quan mới đúng!”

“Ai biết được? Dù sao bây giờ có đoán gì đi nữa thì cũng chỉ là đoán mò thôi!”

“Không biết nếu như Strongest of Steel thật sự là King Arthur thì Guinevere đại nhân có chuẩn bị sẵn tinh thần để hiến dâng toàn bộ của mình ra như đã thề hay không nhỉ?”

“Cô ta đã từng chính miệng nói rằng để hồi sinh Strongest of Steel, chủ nhân hiện giờ của mình, cô ta có thể không tiếc bất cứ giá nào. Tôi nghĩ là cái giá này bao gồm tất cả mọi thứ của cô ta, kể cả tương lai lẫn sinh mệnh.”

Nghe Alec nói như vậy, công chúa Alice đưa đôi mắt như bảo thạch của mình liếc về phía Itsuka Ken. Cô tuyệt đối có lý do để tin rằng, đức vua của mình sẽ không dễ dàng buông tha cho miếng mồi đã tới tay như vậy, sự cố chấp của ngài ấy với việc này còn đáng sợ hơn sự cố chấp của cự long với kho báu của nó. Hẳn nhiên là trong khi Guinevere vẫn đang yên tâm với lời thề độc chẳng thể làm gì cô ta vì cho rằng mình nhất định sẽ chết thì vua của cô đã đào hố sẵn từ trước đó để Guinevere nhảy vào rồi. Mặc dù cô không biết được vua của cô đã làm những gì, thế nhưng cô biết được là Guinevere đã chạy không thoát.

“Xác thực là vậy! Từ trong lời nói của cô ta, có thể thấy được quyết tâm và cố chấp đến đáng sợ. Việc phục sinh Strongest of Steel đã trở thành sứ mệnh bao phủ cuộc đời cô ta, cô ta dám thề độc như vậy vì cô ta cho rằng chỉ cần mình chết mất thì lời thề cũng tiêu tan. Thế nhưng lời thề với quỷ, nhất là với quỷ vương thì sao có thể chấm dứt chỉ với sự kết thúc của tính mệnh được chứ? Đừng nói là sinh mệnh, dù linh hồn cô ta có băng tán thì nếu ta không cho phép, cô ta cũng đừng hòng thoát khỏi tay ta!” Nửa phần sau chỉ như lời thầm thì tự nhủ, thế nhưng với thính giác của ba người còn lại thì sao có thể nghe không nổi, cho nên trong mắt của cả ba người, sự thần bí của Itsuka Ken lại tăng lên một cấp bậc, thế nhưng Itsuka Ken hoàn toàn không để ý điều đó. King Arthur, Lancelot, Guinevere, tất cả những thứ này đang khiến cậu cảm thấy vô cùng hưng phấn.

“Được rồi! Lần gặp mặt hôm nay kết thúc ở đây thôi, việc kế tiếp cần làm chỉ là chờ đợi. Đã không có sự hiệp trợ từ người khác, Guinevere đoán chừng phải tự thân động thủ, đến lúc đó chúng ta chỉ cần đi theo cô ta mà thôi. Chỉ là không biết phải chờ tới khi nào…”

“Ê! Nè! Tới lúc đó cũng đừng quên tôi đấy!”

“Yên tâm đi! Lần này dù sao cũng là nhờ có anh cung cấp tình báo cho tôi, lần sau coi như tôi trả ơn cho anh. Nhưng mà đến lúc đó thì đừng có hối hận đó!” Itsuka Ken nở một nụ cười hơi quỷ dị với Alec, nhưng Alec hoàn toàn không thèm để ý mà phất phất tay: “Cái từ ‘hối hận’ chưa bao giờ xuất hiện trong từ điển của Hoàng Tử Đen! Chỉ cần tới lúc đó nhớ mang tôi đi ké là được rồi. Còn sau đó xảy ra phiền toái gì cũng không phiền đến cậu, tôi sẽ tự xử lý.”

“Thật sao? Tự tin vậy là tốt! Nếu vậy, đã tới một danh thắng du lịch như đảo Sardegna, sao chúng ta không ở đây chơi một hai ngày rồi hẵng về? Cô có muốn đi chơi cùng với tôi không, công chúa Alice của tôi?”

“Đương nhiên, đó là mong muốn của em, vinh hạnh của em khi được đi chơi cùng với ngài, thưa bệ hạ! Làm phiền bà rồi, bà nội!” Alice không chút khách khí mà giao công việc hướng dẫn du lịch cho tiền bối quen biết cũ của mình, cũng là ‘thổ địa’ của nơi đây, phù thủy xứ Sardinia, Zola.

“Ha ha, cũng được! Dù sao tôi cũng đang rảnh rỗi, dẫn mọi người đi chơi một chút cũng không sao!”

“Vậy xin cảm ơn trước rồi, bà nội! Thế nhưng có phải là người nào đó cũng nên đi rồi hay không? Chẳng lẽ người nào đó không thấy ngượng khi làm bóng đèn hay sao vậy?”

“Không cần phải mắng khéo tôi! Cô không nói thì tôi cũng chẳng muốn ở lại đây tiếp với mấy người! Cứ ‘chơi’ cho ‘sướng’ đi! Nhưng mà nhớ đừng có ‘chơi’ quá mức nha, Itsuka các hạ! Bằng không sẽ tổn thọ đó! Ha ha ha ha ha!!” Alec biến mất trong tiếng cười to đầy đắc ý, lưu lại sự lúng túng cho Itsuka Ken và gương mặt đỏ rực vì mắc cỡ cho công chúa Alice. Về phần Zola đang cảm thấy thế nào? Cái này thì chỉ có trời mới biết.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
strauss
15 Tháng năm, 2018 13:43
Học năm cuối lại trễ lộ trình nên hơi bận bác à. Còn vụ đăng cho xong thì coi như sau này có đi làm, không còn thời gian để dịch nữa thì tui sẽ trực tiếp đăng bản convert lên, cứ yên tâm. Còn giờ thì vẫn cứ làm đều đều thôi. Tui dịch truyện này để xem như một kiểu xả hơi riêng, vừa coi như có thể nhấm nháp truyện này, vừa chia sẻ cho anh em, nên bác không cần lo vụ bỏ truyện. Tối thiểu thì trước khi hết text, không có cửa tui bỏ truyện này đâu.
strauss
15 Tháng năm, 2018 13:39
Học năm cuối còn bị trễ lộ trình nên hơi bận bác à. Nếu nhanh được thì tui cũng muốn lắm, chỉ là học với xả hơi cũng muốn hết thời gian rồi, đó là tui còn không có thói quen la cà ở ngoài, học xong rồi thì thường về nhà luôn, mà còn như vậy đấy.
LãngSơn
27 Tháng tư, 2018 18:28
Bác Strauss ơi nếu có rãnh thì làm hết phần strike the blood đi ! Cám ơn bác nhiều !!
LãngSơn
22 Tháng tư, 2018 23:30
Thank bác nhiều :laughing:
lacmaitrang
22 Tháng tư, 2018 08:32
oh nàng! Tớ tưởng vp thế cho sát nghĩa để những truyện khác tiếp theo tớ sẽ đổi lại vp
strauss
21 Tháng tư, 2018 00:36
Mai quăng 40c lên cho.
strauss
21 Tháng tư, 2018 00:36
Chờ mai đi bác, năm ba cao đẳng rồi nên bận quá!
LãngSơn
20 Tháng tư, 2018 22:09
Thêm chương đi bác cvter ơi :+1:
lovelyday
30 Tháng ba, 2018 21:38
nàng ơi Vp của nàng sườn phi cứ thành 'bên phi' thôi,
lieukiepphi
25 Tháng hai, 2018 07:33
chổ này k khớp khúc trên nè, rõ ràng sau khi đón con gái + hai đứa cháu ngoại về ở mấy năm mới chết. cháu cũng nhỏ tuổi hơn nữa
Aiyukita
22 Tháng một, 2018 08:34
sao lâu quá ko thấy cập nhật chương ms thế chủ thớt
strauss
04 Tháng mười hai, 2017 07:30
Xong luôn phần Campione, đã đủ!
BÌNH LUẬN FACEBOOK