Mục lục
[Dịch] Thần Ma Hệ Thống
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lần này Lý Thế Dân ra tay cướp giật đoàn xe của Nhạc Trọng là bởi vì hắn thực sự không tìm được lương thực ở phạm vi chung quanh đây, còn không dám đi tới huyện thị địa bàn của Ngô Nham Hồng tìm thực vật, chỉ đành đi cướp đoạt đoàn xe qua đường.

Nhạc Trọng nhìn Lý Thế Dân trầm ngâm một lúc nói:

- Đi thôi! Đưa tôi đi xem những người đó!

- Dạ!

Lý Thế Dân bị uy hiếp không dám làm trái ý Nhạc Trọng, chỉ âm thầm cầu nguyện hắn là một người tốt.

Theo Lý Thế Dân dẫn đường, nhóm người Nhạc Trọng đi tới trong một dãy núi bị tuyết bao phủ, bên trong có một sơn động lớn bị một tầng tuyết mỏng phủ xuống che giấu, nhìn qua giống như dung nhập vào trong núi tuyết, nếu không có người dẫn đường người thường tuyệt đối không thể tìm tới nơi này.

- Lý đại ca, anh…

Lý Thế Dân vừa đi vào cửa hang, một cô gái có gương mặt xinh đẹp thập phần đáng yêu khoác tầng da thú ra đón chào.

- Bọn họ là ai?

Cô gái kia nhìn thấy nhóm người Nhạc Trọng chợt cả kinh, trong mắt hiện lên vẻ cảnh giác cùng bất an.

Đúng lúc này bên trong lại đi ra mười tên nam tử cùng mười lăm cô gái bộ dạng thanh xuân hoạt bát.

Trong đó có một nam tử tướng mạo anh tuấn, thân thể rắn chắc được năm tên nam tử trẻ tuổi khác vờn quanh lại trực tiếp tùy ý nhìn Lý Thế Dân hỏi:

- Lý Thế Dân, anh tìm được thực vật không?

Lý Thế Dân nhướng mày nói:

- Không có!

Tên nam tử kia liếc mắt nhìn Lý Thế Dân lại nhìn qua nhóm người Nhạc Trọng tràn ngập cảnh giác hỏi:

- Không có? Không có vậy anh làm sao đây? Còn những người này là ai vậy?

Nhạc Trọng nhìn nam tử tướng mạo anh tuấn nhưng dáng vẻ hiêu trương nhướng mày hỏi Lý Thế Dân:

- Người này là ai vậy? Vì sao dám kiêu ngạo như thế?

Lý Thế Dân cười khổ một tiếng nói:

[CHARGE=10]

- Hắn là hội trưởng hội sinh viên trường chúng tôi tên La Văn Thuật. Cha của hắn là chủ tịch thành phố Thanh Dương. Bản thân cũng là nhân vật quan trong trong trường đại học chúng tôi!

Nhạc Trọng lại hỏi:

- Hắn có đi ra ngoài tìm thực vật không?

Lý Thế Dân lại đáp:

- Không có! Chuyện tìm thực vật cho tới bây giờ đều do tôi đi làm!

- Phương thức phân phối thực vật của các anh như thế nào?

- Chia đều phân phối! Nữ sinh được nhiều hơn một phần!

Nhạc Trọng liếc mắt nhìn Lý Thế Dân, nhất thời hết lời để nói. Thực lực của người này tuy thật mạnh, người lại tốt, nhưng kiểu tốt này thật sự có vấn đề. Chẳng những phải ra ngoài bôn ba nguy hiểm tìm thực vật, còn bị người mắng nhiếc như con chó, thật khó trách không hề có chút địa vị trong nhóm người sống sót này.

La Văn Thuật liếc mắt nhìn Nhạc Trọng lạnh lùng quát lớn:

- Các người đi ra ngoài! Nơi này không chào đón các người!

Một cô gái xõa tóc, dáng người đầy đặn, khoác lớp da mèo rừng biến dị, bộ dạng thập phần xinh đẹp chậm rãi nói:

- Thôi đi, những người này đều là Thế Dân mang về! Đều là người Hoa, mọi người ở trong này hẳn nên đồng tâm hiệp lực vượt qua cửa ải khó khăn này mới đúng!

La Văn Thuật nhìn cô gái lạnh lùng nói:

- Chu Tuyết Diễm, thực vật của chúng ta cũng không nhiều! Nếu để bọn hắn gia nhập chúng ta, chúng ta ăn cái gì? Hay là nói cô đem thực vật của mình phân cho bọn hắn?

Trong cuối thời không có gì trọng yếu bằng lương thực, đám người La Văn Thuật đã thử qua mùi vị đói khát, không muốn đem lương thực quý giá phân cho người lạ. Ngay lúc này lương thực còn trọng yếu hơn mỹ nữ.

Cô gái mặt tròn đón chào ban đầu trừng mắt nhìn La Văn Thuật:

- La Văn Thuật, lương thực của chúng ta đều do Lý đại ca ra ngoài tìm. Cũng không phải do anh tìm được, anh bằng vào cái gì mà đuổi người mà Lý đại ca mang về?

La Văn Thuật liếc mắt nhìn Lý Thế Dân lạnh lùng cười, vung tay:

- Đó là chuyện mà hắn phải làm! Cô không nghe nói qua có câu nói này sao? Năng lực càng lớn, trách nhiệm càng lớn! Hắn đã có năng lực tìm về thực vật, như vậy đó là trách nhiệm của hắn. Mà thực vật nên làm sao sử dụng là do chúng ta cùng nhau quyết định. Số ít phục tùng đa số, đây là tác pháp dân chủ nhất. Tôi đề nghị khiến cho đám người không rõ lai lịch này đi ra ngoài! Người đồng ý thì nhấc tay!

Trong sơn động từng cánh tay đều giơ lên, chỉ có cô gái mặt tròn cùng Chu Tuyết Diễm là không nhấc tay.

La Văn Thuật đắc ý nhìn nhóm người Nhạc Trọng nói:

- Hai mươi ba đối ba! Đại bộ phận người đồng ý cho các người lập tức rời đi nơi này! Mời các người đi nhanh lên đi! Đừng để cho chúng tôi đuổi đi!

La Văn Thuật tuy rằng ngang ngược nhưng hắn cũng có chút hiểu biết đối với nhân tính. Hắn biết rõ người trong này tuyệt đối sẽ không đem thực vật quý giá cấp cho người khác.

Lý Thế Dân nhìn La Văn Thuật ngang ngược như thế, thân thể tức đến phát run, lại gắt gao nhìn chằm chằm một cô gái bộ dạng phong tao diễm lệ, xinh đẹp mê người bên cạnh La Văn Thuật, trong mắt thoáng hiện vẻ bi ai.

Nhạc Trọng nhìn dáng vẻ đắc ý của La Văn Thuật nhàn nhạt cười, trực tiếp tiến lên một bước dài một quyền oanh lên mặt hắn.

Mũi của La Văn Thuật trong nháy mắt bị oanh sụp xuống, máu mũi văng khắp nơi, thân thể bay ra xa vài thước ngã xuống mặt đất.

- Anh muốn làm gì?

- Sao anh có thể vận dụng bạo lực?

- Người man rợ!

- …

Nhất thời trong sơn động truyền ra thanh âm tiếng mắng liên tục, rất nhiều người đều dùng ánh mắt hoảng sợ nhìn Nhạc Trọng.

Cô gái phong tao diễm lệ đứng bên cạnh La Văn Thuật sắc mặt biến đổi nhìn Lý Thế Dân lớn tiếng quát:

- Lý Thế Dân! Mau bắt lấy hắn! Hắn thật quá dã man! Lại dám sử dụng bạo lực đối với người khác, thật sự là rất dã man!

Lý Thế Dân nhìn cô gái mà trong lòng hắn ngưỡng mộ, cười khổ, không hề dám nhúc nhích chút nào, bởi vì đầu của hắn đã bị người dùng súng chỉ thẳng. Một khi hắn có chút dị động, Bạch Tiểu Thắng sẽ không chút do dự bắn nát đầu của hắn. Kiến thức qua tốc độ của Bạch Tiểu Thắng, hắn cũng không dám gần gũi so đấu tốc độ với người kia.

Nhạc Trọng lạnh lùng quét mắt nhìn mọi người, rút súng quát:

- Tất cả im miệng cho tôi! Ai tiếp tục nói nhiều một câu tôi sẽ phát nổ đầu của hắn!

Sau lưng Nhạc Trọng, từng tên chiến sĩ cũng rút ra đủ loại hỏa khí hiện đại chỉ thẳng vào những người trong sơn động.

Những chiến sĩ này đều thân kinh bách chiến, giết người, giết tang thi vô số. Chỉ cần Nhạc Trọng ra lệnh một tiếng, bọn họ sẽ không chút do dự giết hết mọi người trong sơn động. Trong cuối thời, mạng người cũng không trân quý như thời đại hòa bình ngày trước.

Chứng kiến những khẩu súng máy, ống phóng rốc két, mọi người trong sơn động đều bị chấn nhiếp. Bọn hắn không hề dám có chút dị động, thành thật kinh hãi nhìn lên Nhạc Trọng.

- Nhìn anh như vậy, thật đúng là tên phế vật!

Nhạc Trọng liếc mắt nhìn Lý Thế Dân, lấy súng chỉ vào cô gái phong tao diễm lệ kia quát lạnh:

- Cô đi qua đây!

Bị súng uy hiếp, cô gái vẻ mặt khiếp đảm đi qua.

- Cởi quần áo!

Nhạc Trọng liếc mắt nhìn cô gái, lạnh lùng ra lệnh.

Dưới mệnh lệnh của Nhạc Trọng, cô gái nhìn hắn cầu xin, trước mắt bao người mặc dù nàng có chút phóng đãng nhưng cũng không muốn công khai cởi quần áo nhục nhã như thế.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Ngo Hasuka
27 Tháng tám, 2021 00:07
Chúng m bảo nó óc chó hài ?? Chúng m vào mạt thế có dẫn đội dc như vậy không mà óc tk main này k phải là loại quá thông minh như nó k có ngu ok, quyết đoán và sát phạt còn muốn con *** j nữa chỉ cần ai dị tâm là nó giết k thánh mẫu ? đặt mình vào nv đi phải biết đây là mạt thế ok truyện nó cũng nói tk này có nhiều tật xấu rồi k phải là không nói đâu, còn gái mạt thế kiếm trăm đứa là bth nếu mày đủ năng lực, còn buff thế mà tội vạ tất cả đều nó đánh giết 1 đường mạnh lên chứ k phải tự nhiên nhặt dc cái j rồi ăn mà lên cấp vù vù
Trịnh Ngọc Minh
26 Tháng hai, 2021 15:40
hồi mới tu có đọc bộ này 1 lần , giờ đọc lại éo hiểu sao hồi đầu mình nhai đc bộ này , main óc chó ***
Hieu Le
27 Tháng một, 2021 06:56
Phụ nữ của main : Lộ Văn Quách Vũ Trần Diệu Trương Tĩnh Xảo Trác Nhã Đồng Mã Lỵ Lỵ Tằng Phương Cố Mạn Tư Đổng Hiểu Văn Thiên Dã Ma Mỹ Anh Tỉnh Bạch Tuyết Tiếu Hoa Uy Lực An Na Tư Mã Băng Trịnh Lỵ Tú Nguyệt Ảnh Nguyệt Tinh Nguyệt Liên Na Tháp Lỵ Viên Lục Trần Dao Ái Toa Đổng Vũ Dao
Thaiduy99
15 Tháng mười một, 2020 13:40
Đầu hay. Cuối tệ. Lướt y như rằng end cho lẹ. Khai thác nhân vật phụ kém. Gái toàn chịch 1 lần r về sau k còn lên sóng nữa :v
Hoanvahieu
03 Tháng mười, 2020 00:36
hay mà ? tao đọc bên truyenfu.ll.vn chả thấy gái gú với chi tiết vô lý, tuy ko biết bên này dịch sao nhưng qua bên truyenf.ull.vn đọc đi, tao nhớ làm éo gì gái gú với chi tiết vô lý
Hoanvahieu
03 Tháng mười, 2020 00:36
hay mà ? tao đọc bên truyenfu.ll.vn chả thấy gái gú với chi tiết vô lý, tuy ko biết bên này dịch sao nhưng qua bên ***.vn đọc đi, tao nhớ làm éo gì gái gú với chi tiết vô lý
Hoanvahieu
03 Tháng mười, 2020 00:36
hay mà ? tao đọc bên ***.vn chả thấy gái gú với chi tiết vô lý, tuy ko biết bên này dịch sao nhưng qua bên ***.vn đọc đi, tao nhớ làm éo gì gái gú với chi tiết vô lý
Thanlong989898
06 Tháng chín, 2020 13:51
????
Hồ Quốc An
15 Tháng bảy, 2020 02:14
với thâm niên đọc truyện 12 năm của nình thì đây là một bộ mà Mian óc chó nhất từng thấy, buff thì vô tội vạ, nó buff còn vô lý hơn bộ Siêu Cấp Đánh Mặt Hệ Thống nữa. nát bét
blackhole
24 Tháng tư, 2020 14:00
cốt truyện, ý tưởng thì ok nhưng mà con tác triển khai non tay làm ng đọc hình dung main như là 1 thằng óc chó, ngu nhất trong các main, phế nhất trong các truyện.
Ngọc Trường
19 Tháng ba, 2020 07:18
đọc đoạn đầu còn thấy hay, càng về sau càng nhiều chi tiết vô lý nuốt éo nổi. Thích buft thì buft éo cần lý do
cuongnv540
19 Tháng ba, 2020 01:57
Một trong nhưng truyện đọc đầu tiên bộ này với bộ thần ma vô song quá hay. Đúng chất mạt thế
Nguyễn Hưng
17 Tháng ba, 2020 13:14
Dành cho người mới @@ đọc lâu năm đọc gồng tới 232 chương là thua gì gái gú lum la
Hieu Le
26 Tháng hai, 2020 23:44
thích hợp cho người mới tu luyện. còn các lão hữu thì nên bỏ qua
AnhVìAi_MàPhảiOnline
12 Tháng mười hai, 2019 20:00
đọc giải trí đc, buff hơi nhiều
Hieu Le
06 Tháng mười, 2019 13:22
nvc ảo tưởng sm ***,đi đâu củng a,hung cứu mĩ nhân,rồi dắt theo,đệ toàn nữ,nam thì lác đác,toàn ăn may lên lv...n chung truyện đọc vui giải trí chứ xàm xí,dành cho nhập môn,d8ạo hữu tu luyện 2năm trở lên ko nên đọc,10chuong là chạy...
Hieu Le
04 Tháng mười, 2019 16:39
yubfjmưu
thietthu
01 Tháng sáu, 2019 23:12
ước gì mình được như anh ấy ,theo làm thủ hạ cũng vui nữa
thietthu
01 Tháng sáu, 2019 21:34
chương 51 mới có nhẫn trữ vật ,ước gì có 1 cái nhẫn trữ vật 100x100x100 bỏ nguyên chiếc xe vào,gặp cái gì cần là bỏ vào ko sợ thiếu thứ gì ,đi rừng đi thám hiểm éo sợ gì ,đúc nguyên cái phòng bê tông cốt thép đêm ngũ sợ gì thú dữ
Dương Quyền
01 Tháng sáu, 2019 15:05
xin 1 vài truyện thể loại zobie mạt thế như này ạ
thietthu
31 Tháng năm, 2019 03:29
đọc lại lần 3 ,thích cây đường đao
BÌNH LUẬN FACEBOOK