• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi Trương Sở Lăng rời khỏi gian phòng của thái tử , khoa pháp y cùng pháp chứng mới bắt đầu làm việc , chỉ là bọn họ làm việc so với Trương Sở Lăng cẩn thận hơn , toàn diện hơn . Khiến cho bọn họ cảm thấy kỳ quái chính là, mấy nhân viên G4 đều nhìn bon họ với ánh mắt khác lạ , theo quan sát của mấy nhân viên G4 này , công việc mà người của khoa pháp y cùng pháp chứng đang làm căn bản là không khác với việc Trương Sở Lăng làm lúc nãy là mấy , hơn nữa hiệu suất cũng không có cao bằng Trương Sở Lăng , do vậy , bọn họ liền xem thường người cả khoa pháp y cùng khoa pháp chứng .

Bởi vì Trương Sở Lăng đã cung cấp một đầu nối cực kỳ có giá trị , do đó chỉ trong vòng vài phút ngắn ngủi , toàn bộ các hiệu thuốc trên toàn Hồng Kông đều bị theo dõi , bất cứ người nào vào hiệu thuốc để mua các dược phẩm có liên quan đến bệnh hen suyễn , đều được đưa vào diện nghi vấn và bị theo dõi . Có thể nói Mèo Rừng trong lúc vô ý làm rơi bình thuốc đã khiến cho sinh mạng của hắn đi đến đường cùng rồi .

"A lăng, nhờ có người phát hiện được một đầu mối giá trị như thế , nếu như không có lời của ngươi, cảnh sát chúng ta phỏng chừng là phải mò kim dáy bể mất thôi ." Lúc này Lưu Ngạn Bác cùng tổ trọng án đã trở về , vốn là sau khi thấy hung thủ trốn thoát , hắn liền lập tức suất lĩnh các thành viên tổ trọng án đuổi theo, tìm kiếm trên diện rộng mà vẫn chưa phát hiện được dấu vết của hung thủ , trong lòng đang lo lắng , đột nhiên nhận được điện thoại của Trương Sở Lăng .

"Mấu chốt là phát hiện đúng lúc, chỉ trong vài phút đồng hồ đã tìm được sơ hở trí mạng của hung thủ , phỏng chừng bây giờ hung thủ còn chưa phát hiện ra mình đã làm rơi mất bình thuốc . Nếu để cho người của khoa pháp y cùng pháp chứng chậm chạp tìm kiếm đầu mối , phỏng chừng đối phương đã sớm mua bình thuốc mới ." Quách Quân Vĩ ở bên n bổ sung .

Có thể thấy được bọn họ rất tức giận với hiêụ suất làm việc của khoa pháp y cùng pháp chứng , cho nên khi Trương Sở Lăng cung cấp đầu mối này bọn họ rất tán thưởng .

"Hiện tại ta chỉ lo lắng một vấn đề, chỗ ở của hung thủ có xa chỗ này hay không , vạn nhất chỗ ở của hắn có thuốc dự phòng thì sao . Nếu mà như vậy thì cảnh sát lại trắng tay ." Trương Sở Lăng cũng không có lạc quan quá mức , mà là nghĩ tới tình huống xấu nhất có thể xảy ra .

Nhưng Quách Quân Vĩ nghe vậy lại cười to hơn , mà Lưu Ngạn Bác thì sa sút tinh thần móc ra một vạn đồng đưa cho Quách Quân Vĩ , Trương Sở Lăng cùng nghĩ không ra bọn họ sao lại làm như vậy , rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

"A lăng. Cảm tạ những lời này của ngươi a , giúp ta thắng được một vạn đồng . Tối nay ta sẽ mời ngươi đi chơi ." Quách Quân Vĩ mặt mày hồng hào, thần thái hào hứng.

Nghe được Quách Quân Vĩ nói, Trương Sở Lăng mơ hồ đoán được bọn họ có khả năng mang mình ra đánh cược , hắn nhìn về phía Lưu Ngạn Bác , thấy hai mắt của đối phương tràn ngập u oán nhìn mình , thấy Trương Sở Lăng nhìn thì kinh hãi . Lập tức quay đầu.

"Ta nói Quách Sir, Lưu Sir. Các ngươi mang ta ra cá cược còn chưa tính , chí ít cũng phải nói ra nguyên nhân a ." Thấy hai người bọn họ một đắc ý vui vẻ , một phiền muộn ủ rũ , Trương Sở Lăng hoàn toàn mờ mịt .

Thấy vẻ mặt nghi hoặc của Trương Sở Lăng , Quách Quân Vĩ cũng cười được . Hắn thu lại bộ dạng tươi cười , "A lăng, kỳ thực tình huống ngươi lo lắng căn bản là không có xảy ra . Vào thời điểm trưa nay , tại khu vực đảo Trường Sa xảy ra một vụ hoả hoạn , bởi vì cứu hoả kịp thời , do đó đồ vật trong phòng cũng không có bị hư hại nhiều , khi các đồng nghiệp ở khoa pháp y cùng pháp chứng đến hiện trường , phát hiện được ở đó có rất nhiều đầu mối có giá trị , mấy phút trước , đồng nghiệp bên khoa pháp y cùng pháp chứng đã thông báo cho ta kết quả giám định , nói gian phòng đó có thể là do ba người Ả Rập ở , hơn nữa lúc nà cảnh sát đang đối phó với hung thủ , lúc đầu chúng ta còn đang rất buồn bực vì sao trong gian phòng kia lại có dược phẩm chữa bệnh hen suyễn , sau khi nhận được tin tức của người , chúng ta liền minh bạch ."

"Hắn vừa rồi sở dĩ lại cười khoái trá nhưu thế , cũng là bởi vì chúng ta đánh cược rằng người có lo lắng về vấn đề chõ ở của hung thủ hay không , hắn nói ngươi tuyệt đối sẽ chu đáo , ta thì cá rằng ngươi sẽ không chú ý về điều đó . A lăng, ngươi hại ta thua tiền, buổi tối ngươi phải mời ta ăn a." Lưu Ngạn Bác với vẻ mặt cầu xin nhìn Trương Sở Lăng nói .

Nghe được Lưu Ngạn Bác bắt đầu cùng mình đùa giỡn , Trương Sở Lăng biết hắn đã hoàn toàn thoát khỏi tâm trạng buồn chán vì thua tiền , Trương Sở Lăng cũng không hài lòngl ên tiếng , "Lưu Sir, phải là mời ngươi mời ta ăn mới đúng , các ngươi không được sự đồng ý của ta , lấy ta ra đánh được , còn có, ngươi không tín nhiệm ta khiến cho ta bị tổn thương sâu sắc ..."

Trương Sở Lăng nói còn chưa nói xong , Quách Quân Vĩ cười đến đau cả bụng , Lưu Ngạn Bác càng xấu hổ ở bên cạnh không nói được lời nào , hắn vốn cho rằng Trương Sở Lăng cả ngày giống như một cái đầu gỗ không nói không cười , còn tưởng rằng lời lẽ của Trương Sở Lăng không được tốt , lại không nghĩ rằng lời nói của Trương Sở Lăng cũng không có thua kém bản thân mình .

Ba người nói đùa một hồi , tâm tình đều trở nên thoải mái hơn , sự khẩn trương cùng uể oải trong mấy ngày nay thoáng cái liền biến mất .

"Quách Sir, người vừa mới nói là hung thủ có ba người sao ?" Sau khi đùa giỡn xong , Trương Sở Lăng lại trở nên nghiêm túc , hung thủ còn một ngày chưa bị bắt , thì giống như cái gai trong đầu hắn , khiến cho hắn cả người khó chịu.

"Đúng vậy, theo dấu vết sinh hoạt trong phòng thì chỉ phát hiện có ba người , hơn nữa đều tìm ra thân phận của bọn họ , theo thứ tự là Mèo Rừng , Huyết Hổ cùng Chó Điên ." Nói đến đây, Quách Quân Vĩ dừng một chút, nhãn thần quái dị nhìn về Trương Sở Lăng , rồi tiếng nói, "Mà Chó Điên cùng Huyết Hổ đều bị ngươi bắn xuyên đầu ( headshot =.= ), hiện tại cũng chỉ còn lại có Mèo Rừng mà thôi ."

Lúc này Quách Quân Vĩ hoài nghi nhìn Trương Sở Lăng , tiểu tử này khi thi kiểm tra về huấn luyện súng đạn ở trường học cảnh sát thì thành tích chỉ miễn cưỡng đạt tiêu chuẩn , mình sở dĩ có ấn tượng sâu sắc đối với hắn , hoàn toàn là bởi vì biểu hiện xuất sắc về khả năng chỉ huy của hắn trong đợt diễn tập , hiện tại chỉ mới rời trường học cảnh sát có một tháng , thuật bắn súng liền tốt như vậy , một lần bắn xuyên đầu có thể nói là vận khí,lẽ nào lần thứ hai cũng có thể giải thích là do vận khí sao ?

"A lăng, thuật bắn súng của ngươi rất tốt a , lúc nào chúng ta cùng đến bãi tập bắn để luyện tập đi ?" Lưu Ngạn Bác cũng bội phục thuật bắn súng của Trương Sở Lăng không ngớt , mặc dù chưa có thấy quan Trương Sở Lăng nổ súng , nhưng hai tên hung thủ đều bị bắn xuyên đầu , cái này có thể nói rõ vấn đề.

Nhưng Trương Sở Lăng giống như là không có nghe thấy Lưu Ngạn Bác nói , mà là lâm vào trầm tư.

Hai chữ Mèo Rừng làm cho Trương Sở Lăng kích động , trong lúc hắn sưu tầm tư liệu , miêu tả về Mèo Rừng khá dài , giới thiệu về Mèo Rừng cũng vô cùng tường tận , khi Trương Sở Lăng xem tư liệu của Mèo Rừng , hắn trực tiếp liệt Mèo Rừng vào loại nhân vật cực kỳ nguy hiểm , không nghĩ tới lúc này hắn chính là kẻ đối đầu với cảnh sát , thảo nào có thể đùa bỡn cảnh sát như trong lòng bàn tay .

"A lăng, ngươi lại thấy có chỗ nào không ổn sao ?" Thấy Trương Sở Lăng vẫn trầm tư không nói, Lưu Ngạn Bác cũng không có tiếp tục nói về chuyện muốn tỉ thí thuật bắn súng , mà là khẩn trương hỏi thăm, hắn bây giờ là bị Mèo Rừng làm cho sợ hãi, theo như tư liệu mà Trương Sở Lăng đưa cho hắn , hắn cũng là biết rõ sự lợi hại của Mèo Rừng , lẽ nào Mèo Rừng còn có hậu chiêu gì mà cảnh sát còn chưa chú ý đến sao ?

Trương Sở Lăng nghe vậy lắc đầu, "Các ngươi biết bệnh hen suyễn nếu chậm trễ dùng thuốc sẽ thế nào không ? Phương thuốc dân gian có khả năng khống chế bệnh hen suyễn hay không ?"

Quách Quân Vĩ cùng Lưu Ngạn Bác nghe vậy đều lắc đầu , đối với bệnh hen suyễn , bọn họ cũng không hiểu rõ, chỉ là biết bệnh hen suyễn gây khó thở , không thể hít không khí vào , trong người phi thường khó chịu , nếu không dùng thuốc kịp thời có thể sẽ tử vong .

Trương Sở Lăng tỉ mỉ nhớ một ít tư liệu về bệnh hen suyễn , chậm rãi nói rằng, "Bệnh hen suyễn là một bệnh mãn tính , người bệnh trong một ngày có khả năng phát bệnh nhiều lần , sau khi thân thể vận động mạnh thì càng nghiêm trọng hơn , nếu như dùng thuốc chậm trễ, sẽ gây tử vong . Từ bình thuốc trên người Mèo Rừng có thể thấy được , bệnh hen suyễn của hắn không phải là ngày một ngày hai ( ý nói là mới bị bệnh ) , khẳng định là tình trạng đã rất nghiêm trọng rồi ... Mèo Rừng bắt cóc thái tử chạy trốn , đã vận động không ít , do đó trong khoảng thời gian ngắn , bệnh hen suyễn của hắn khẳng định sẽ phát tác , cho dù hắn biết điều chế phương thuốc dân gian cũng không có thời gian , do đó hắn ngoại trừ đến tiệm thuốc thì chỉ còn cách chờ chết mà thôi ."

"Theo như lời ngươi nói , Mèo Rừng sẽ nhanh chóng sa lưới ? " Lưu Ngạn Bác cùng Quách Quân Vĩ đều thờ dài một hơi , cùng lên tiếng hỏi thăm .

Sự thật cũng không sai biệt lắm so với phán đoán của Trương Sở Lăng , Mèo Rừng sau khi mang thái tử trốn thoát thì lên một chiếc xe mà hắn đã chuẩn bị sẵn , xe của hắn còn chưa có chạy ra khỏi Thạch Vĩ , thì ngực đã thấy khó chịu , hô hấp dồn dập, tiếp đó hai tay cũng bắt đầu run , sau đó sức lực dần dần biến mất , làm hắn căn bản là không có cách nào lái xe được , hắn gian nan đưa tay vào túi áo của mình , muốn lấy ra bình thuốc để dùng , nhưng sờ soạng hoài mà không thấy .

Thuốc bình bị mất làm hắn cuống cả lên ,hắn biết bệnh hen suyễn của hắn rất nghiêm trọng , tiệm thuốc căn bản là không có bán loại thuốc mà hắn cần , cảm giác được sức lực của thân thể đang nhanh chóng biến mất , hắn biết mình lúc này đây là triệt để khả năng sẽ đem mạng cấp ở lại Hongkong liễu. Lúc này hắn nhớ đến thái tử Ả Rập bị mình ném cốp xe phía sau , vốn hắn định mang thái tử Ả Rập đến một nơi để từ từ hành hạ , sau đó sẽ giết chết , mà hiện tại bệnh hen suyễn của hắn đột nhiên lại phát tác làm cho hắn ngay cả mở cửa xe cũng khó khăn , càng không nói đến việc muốn mở cốp xe để đối phó với thái tử .

Chiếc xe có rèm che này đậu giữa đường thì bị một tuần cảnh nhanh chóng phát hiện , khi hắn phát hiện người lái xe có tướng mạo giống với tên Mèo Rừng đang bị truy nã , hắn lập tức thông báo với trung tâm yêu cầu được trợ giúp , đồng thời mở cốp xe cứu thái tử Ả Rập ra .

Tin Mèo Rừng sa lưới cùng với việc thái tử Ả Rập được cứu nhanh chóng truyền đi khắp các cục cảnh sát , mợi cảnh sát đều thở dài nhẹ nhõm , bọn họ không nghĩ tới hung thủ nguy hiểm như vậy , lại bị bắt một cáhc nhanh chóng , có điểm đầu voi đuôi chuột a .

Bất quá cảnh sát cũng biết, có thể bắt được Mèo Rừng nhanh chóng như vậy cũng là do may mắn , nếu không phải do bệnh hen suyễn của Mèo Rừng đột nhiên phát tác , cùng với việc bình thuốc của hắn không bị rớt ở gian phòng của thái tử , phỏng chừng cảnh sát cũng không có bắt được hắn nhanh đến như vậy . Có thể nói việc Mèo Rừng sa lưới hoàn toàn là ngoài ý muốn , không phải cônglao của cảnh sát , mà là do ông trời giúp đỡ, ngay cả như vậy, cảnh sát vẫn phi thường hưng phấn, quyết định tổ chức một bữa tiệc nội bộ để ăn mừng

Khi nghe được tin Mèo Rừng bị bắt , rốt cục Trương Sở Lăng cũng thở dài nhẹ nhõm , không cần phải lo lắng nữa .

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK