• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Câu nói của Trương Sở Lăng khiến cho Lâm Tịnh khẩn trương lên , tuy rằng nàng không biết khả năng cầm cái của Cửu gia như thế nào, thế nhưng nàng lại rất minh bạch một đạo lý đơn giản , khả năng nghe xúc xắc so với việc đổ xúc xắc thì có yêu cầu rất cao , đổ xúc xắc có thể tùy tiện đổ , đổ xúc xắc cũng không có liên quan đến vận may , dù sao chỉ cần đổ là được , chính là nghe xúc xắc thì không thể tuỳ tiện nói , một khi nói sai điểm , chính là mất năm mươi vạn đô la Hồng Kông đó a .

Lẽ nào Trương Sở Lăng thực sự muốn dùng vận khí để đánh bạc sao , trong lòng Lâm Tịnh bắt đầu lo lắng , nàng cho tới bây giờ chưa từng tin tưởng vào vận khí , chính là sự tự tin của Trương Sở Lăng từ đâu mà tới , hắn dựa vào cái gì mà ngồi trấn tĩnh như vậy , nhưng lại có thể để ý chiếu cố cho tâm trạng của mình đây ?

"Chúng ta đây cứ định như vậy đi , ngươi hãy nghe cho kỹ a." Lúc này Cửu gia đã nắm chắc phần thắng , trên mặt hắn hiện lên bộ dáng hài lòng tươi cười , cầm lấy xúc xắc bỏ vào trong chén lắc đều .

Chỉ thấy Cửu gia cầm cái chén mà tuỳ tiện lắc đều , việc làm ấy thoạt nhìn dường như rất đơn giản , nhưng Trương Sở Lăng lại tinh tường phát hiện , cổ tay cùng ngón tay của Cửu gia lại phi thường linh hoạt , hắn trước sau lợi dụng lực lượng của cổ tay cùng ngón tay , khống chế xúc xắc ở bên trong chén theo ý của mình .

Cửu gia một bên lắc cái chén , một bên quan sát Trương Sở Lăng, khi hắn phát hiện Trương Sở Lăng căn bản không có chú tâm nghe âm thanh của xúc xắc , trong lòng hắn thở dài một hơi, hắn hiện tại đã xác nhận Trương Sở Lăng là một thái điểu không hơn không kém .

Khi Cửu gia thả chén xuống , ánh mắt của mọi người đều tập trung trên người Trương Sở Lăng , bởi vì câu nói của hắn có giá tới năm mươi vạn a , hơn nữa mọi người cũng rất muốn biết Trương Sở Lăng rốt cuộc là giả trư ăn cọp, hay thực sự là một thái điểu .

Khiến cho mắt của bọn họ như muốn nhảy ra ngoài chính là , Trương Sở Lăng cũng không có lập tức nói điểm , mà là đưa ngón tay của mình lên . Sau đó lại hỏi Lâm Tịnh , "Ta sợ ngón tay của mình không hoạt động được , giúp ta một chút được không ?"

"Loảng xoảng " một tiếng, Cửu gia thiếu chút nữa ngã từ trên ghế ngã xuống , đến lúc này còn quan tâm đến ngón tay . Ngươi muốn làm cái gì thế ?

Lâm Tịnh thấy Trương Sở Lăng hướng về bản thân nháy mắt , tuy rằng không biết Trương Sở Lăng đang làm cái quỷ gì. Bất quá thấy bộ dạng bình tĩnh của Trương Sở Lăng , nàng dường như cũng bị nhiễm phải , không hề khẩn trương , chỉ là nội tâm có điểm tức giận về sự không đứng đắn của Trương Sở Lăng , lúc này mà ngươi vẫn còn đùa được , đây không phải là cố ý treo thức ăn trước miệng sao ? Bất quá Lâm Tịnh cũng tràn ngập tò mò với việc Trương Sở Lăng sẽ làm cái gì kế tiếp .

Mấy người to con luống cuống tay chân nâng Cửu gia ngồi dậy . Cửu gia tức giận nhìn Trương Sở Lăng , hắn hiện tại thực sự là không biết nên bội phục dũng khí của Trương Sở Lăng . Hay là nên cười nhạo bộ dạng nghé con không sợ cọp của hắn , lẽ nào hắn không ý thức được bản thân lúc này sẽ thua năm mươi vạn sao .

"Cửu gia, ngươi không sao chứ, có cần đổi cái ghế khác hay không ?" Trương Sở Lăng cố nén tiếu ý ở trong lòng , nhìn về phía Cửu gia lên tiếng hỏi . Đồng thời hắn cũng làm bộ kiểm tra cái ghế của mình một chút , làm cho Cửu gia tức giận đến râu mép cũng dựng lên , mà Lâm Tịnh ngồi ở bên cạnh thì cố nhịn cười .

"Không cần. Ngươi nhanh nói ra điểm đi , chúng ta còn phải đổ tiếp ván nữa ." Cửu gia thấy Trương Sở Lăng lại hoài nghi cái ghế ở sòng bạc mình có vấn đề , trong lòng tức giận muốn thổ huyết, mỗi đồ gia dụng trong phòng này , không phải làm từ gỗ lim thì cũng làm từ đàn hương , hơn nữa là được làm theo yêu cầu chuyên môn , làm sao có thể xuất hiện vấn đề về chất lượng được .

Bất quá ồn ào như vậy , trong lòng Cửu gia cũng có chút đề phòng đối với Trương Sở Lăng , hắn mơ hồ cảm thấy thanh niên thật thà này cũng không có quá ngu như mình đã tưởng tượng , ngược lại , hắn còn có chút khó chơi.

"Nếu như vậy ta cũng không làm mất thời gian nữa , đến sòng bạc , tất cả mọi người đều muốn phát tài , ta cũng muốn như vậy , ân, là 8 điểm ." Trương Sở Lăng dứt khoát nói .

Khi Trương Sở Lăng vừa nói xong , sắc mặt Cửu gia không khỏi biến đổi , chính hắn rất rõ ràng số điểm mà hắn lắc ra được , hắn xòe bàn tay muốn mở cái chén , khi chuẩn bị muốn làm việc mờ ám đó , lại bị Trương Sở Lăng ngăn cản .

"Loại chuyện mở chén nhỏ nhặt này cho phục vụ làm là được , sao có thể làm phiền Cửu gia được , đúng không?" Hai mắt Trương Sở Lăng chăm chú nhìn Cửu gia , trong mắt hắn hiện lên một tia giảo hoạt , cũng là trong nháy mắt này, Cửu gia mới hiểu được bản thân bị đối phương chơi sỏ , hắn không nghĩ tới lại đen đủi như vậy , gặp phải một người là cao thủ về việc nghe xúc xắc , khiến cho bản thân phiền muộn chính là , bản thân còn không nhìn ra được đối phương là một cao thủ a .

Nhìn thoáng qua phục vụ viên đang rụt rè trong phòng , Cửu gia căn bản cũng không ra hiệu với hắn , hắn biết cho dù phục vụ viên gian lận , cũng khẳng định sẽ lộ ra sơ hở , như vậy danh tiếng của sòng bạc sẽ mất hết .

Khi nắp chén được phục vụ viên mở ra , mấy người chăm chú nhìn vào xúc xắc bên trong chén , mặt trên của xúc xắc khíên cho mấy người muốn đỏ cả mắt , 2, 3, 3, vừa vặn đúng 8 điểm.

Khi thấy số điểm xúc xắc hiện lên là 8 như Trương Sở Lăng nói , Lâm Tịnh ở bên cạnh mắt trợn tròn lên , đến sòng bạc ai không muốn phát tài a , cũng phải mỗi lần đổ xúc xắc đều được 8 điểm a , bất quá khi nàng thấy số điểm của xúc xắc thực sự là 8 , nàng nhìn không được hét ầm lên , sau đó lập tức bụm cái miệng nhỏ của mình lại , chỉ là sự vui vẻ trên mặt nàng cũng cho thấy nội tâm nàng lúc này hưng phấn đến cỡ nào .

Trương Sở Lăng là một cao thủ đánh bạc , trong lòng Lâm Tịnh liền chắc chắn như vậy , tuy rằng không biết Trương Sở Lăng thế nào lại có kỹ năng đánh bạc vô cùng kỳ diệu như vậy , nhưng ngầm lại từ đầu cho đến lúc mở điểm của xúc xắc thần sắc của hắn đều rất bình tĩnh thoải mái , như vậy là đủ để Lâm Tịnh đưa ra kết luận này .

Mọi người trong phòng đều kinh ngạc nhìn Trương Sở Lăng , sau đó lại có vẻ mặt hoài nghi nhìn về phía bản thân , Cửu gia hận không thể tìm một cái lổ để chui vào, từ khi mở sòng bài cho đến nay , số lần hắn thất thủ chỉ có vài lần , không nghĩ tới hiện tại bản thân lại thất thủ trước thanh niên vô danh này , căn cứ vào giọng nói cùng quần áo thì rất dễ dàng đoán được hắn là người Hồng Kông chính cống , Cửu gia cũng có thể xác nhận mình ở trong giới đánh bạc chưa từng nghe nói qua có một người như vậy .

"Cửu gia, ngươi có thể tiếp tục đỏ xúc xắc không ." Trông thấy Cửu gia đờ người ra , Trương Sở Lăng biết Cửu gia hoàn toàn tiêu rồi , nếu như hắn không có biện pháp thắng bản thân mình , về sau hắn cũng không còn khả năng tiếp tục phát huy tài đổ xúc xắc cao siêu của hắn nữa .

Cửu gia trong lúc thất thần cũng ý thức được vấn đề này , tuy rằng hắn tạm thời thua năm mươi vạn, bất quá ở Hồng Kông đích xác không có cao thủ đổ kỹ như Trương Sở Lăng ( đỗ kỹ : kỹ thuật đổ xúc xắc hoặc đánh bạc ) , trong lòng của hắn bắt đầu hiện lên một tia may mắn , nói không chừng Trương Sở Lăng là do Đổ Thần lén lút bồi dưỡng truyền thụ . Lúc này đây có lẽ là muốn làm tăng thêm sự từng trải ?

Nghĩ tới đây, ý chí chiến đấu của Cửu gia lại tăng lên , hắn không tin bằng đỗ kỹ của bản thân trong vài thập niên lại bị một vãn bối mang ra chơi đùa , chỉ thấy hô hấp của hắn bình tĩnh lại , một lần nữa cầm xúc xắc lên lắc đều . Cái chén trong tay Cửu gia xoay nhanh như gió . Rất nhanh xúc xắc ở trong chén thình linh di chuyển , có thể nghe thấy tiếng ma sát vang lên xung quanh . Sinh ra một loạt âm thanh ong ong .

Thấy ánh mắt nghiêm túc chuyên tâm của Cửu gia , sắc mặt của Cửu gia cũng trở nê nghiêm túc hơn , theo động tác của Cửu gia , người sáng tạo ra kỹ năng này , là một cao thủ, tạo ra âm thanh ma sát để quấy nhiễu thính giác của đối phương . Có tiếng ma sát . Bản thân muốn nghe rõ càng khó hơn , bất quá sắc mặt của Trương Sở Lăng nghiêm túc hơn không phải là do hắn không nghe được thanh âm của xúc xắc . Mà là tôn trọng với loại đỏ kỹ này , Trương Sở Lăng dám khẳng định, nếu muốn luyện tập kỹ năng đổ xúc xắc này , không phải là người có tâm chí kiên định thì không có khả năng làm được .

Thấy thần sắc trên mặt của Trương Sở Lăng trở nên chăm chú hơn , trong lòng Cửu gia cũng thờ phào một hơi . Nếu như Trương Sở Lăng vẫn biểu hiện sự thoải mái , hắn cũng hoài nghi không biết trình độ của Trương Sở Lăng cao đến đâu nữa .

Khi Trương Sở Lăng nghiêm túc lắng nghe , Cửu gia lập tức đem chén đặt lên bàn . Tiếng chén chạm vào bàn vang lên . Âm thanh ma sát trong không khí đã khiến cho Trương Sở Lăng thêm một phần khó khăn khi nghe , loại phương pháp này chỉ có phong phạm cao thủ mới biểu hiện ra bên ngoài .

Khi cái chén được để chắc chắn lên bàn , Trương Sở Lăng chăm chú nhìn cái chén , đợi nửa ngày cũng không nói ra điểm của xúc xắc , nhất thời tất cả mọi người đều lo lắng nhìn Trương Sở Lăng , đồng thời nhìn Cửu gia với vẻ mặt bội phục .

Nguyên lai chỉ là một tên dựa vào vận khí nên mớia đoán đúng , còn tưởng rằng ngươi lợi hại , trong lòng mọi người đều có ý nghĩ như vậy , chính là Lâm Tịnh , bởi vì thần sắc nghiêm túc của Trương Sở Lăng mà khẩn trương hơn , hắn đúng là vẫn còn nghiệp dư a, kỹ thuật cho dù tốt, làm sao có thể so với loại người quanh năm suốt tháng đều ở sòng bạc như Cửu gia đây

"Ngươi vừa rồi không phải rất kiêu ngạo sao , bây giờ mau nói ra điểm đi ?" Thấy Trương Sở Lăng trầm mặc, mấy người to con bên cạnh Cửu gia cho rằng Trương Sở Lăng không nghe ra được xúc xắc có bao nhiêu điểm , không khỏi lớn tiếng nói .

Cửu gia cười cười, cũng không có ngăn cản bọn tiểu đệ lên tiếng , mà là nói với Trương Sở Lăng , "Vẫn muốn phục vụ viên mở chén sao ?"

Phục vụ viên nghe vậy, lập tức đi tới bên cạnh bàn , đưa tay chuẩn bị mở chén , dù sao Cửu giacũng là ông chủ của hắn , hắn cho dù đần độn , cũng quyết định bảo vệ cho tốt chén cơm của mình a .

"Chậm đã, Cửu gia, chúng ta nên thay đổi tiền cược một chút , ngươi xem hiện tại ta có một trăm năm mươi vạn , chúng ta liền đánh một trận định thắng thua đi , dù sao ngươi cũng dự định chỉ chơi có hai ván thôi mà ." Mắt thấy thay phục vụ viên chuẩn bị mở chén , Trương Sở Lăng đột nhiên lên tiếng nói.

Cửu gia nghe vậy ngẩn ra, lẽ nào đối phương nhìn ra được điểm gì ? Mà lúc này mấy tên to con lớn tiếng đều ngậm miệng lại , bọn họ quan sát thần tình của Trương Sở Lăng cùng Cửu gia , tình huống tựa hồ có điểm gì là lạ .

"Thế nào, Cửu gia sợ sao, nếu như sợ thì chúng ta vấn chơi tiếp năm mươi vạn đi ." Trương Sở Lăng thấy Cửu gia do dự chua quyết định , hắn khinh thường nói .

"Hảo, một trăm năm mươi vạn thì một trăm năm mươi vạn." Cửu gia cắn răng nói , kỳ thực cược nhiều tiền hay ít tiền đối với Cửu gia không quan trọng , chính là nếu như danh tiếng bị hạ thấp thì không tốt chút nào , do đó bị Trương Sở Lăng nói khích một câu , Cửu gia liền lập tức đáp ứng .

Thấy Cửu gia đáp ứng cược một trăm năm mươi vạn , Trương Sở Lăng nói với Lâm Tịnh ở bên cạnh , "Ngươi đi mở chén đi , nhớ kỹ không cần khẩn trương nha , nếu như ngươi khẩn trương có thể xúc xắc không phải là 3 ,5 ,6 , như ta sẽ thua đậm a ."

Nghe Trương Sở Lăng nói, tay của phục vụ viên đang chuản bị mở chén đành phải tức giận rút lại , thấy Cửu gia hướng bản thân gật đầu, hắn mới đi sang một bên , mà Lâm Tịnh thì kinh ngạc nhìn Trương Sở Lăng , sau khi xác định là bản thân không có nghe lầm , không thể làm gì khác hơn là mở cái chén để cổ vũ cho Trương Sở Lăng .

3 ,5 ,6 . Miệng của mấy tên to con la to lên , mà khuôn mặt của Cửu gia liền biến sắc

Cửu gia đã sử dụng tất cả kỹ xảo của bản thân , kết quả vẫn thua trong tay đối phương , hắn còn có thể làm gì được nữa đây ?

Lâm Tịnh lúc này hoàn toàn ngây dại , niềm vui bất ngờ này khiến cho nàng ngây như phỗng , đứng ở đó cầm nắp chén bất động , cái miệng anh đào nhỏ nhắn há thật to , một trăm năm mươi vạn a, chỉ đơn giản mở một cái , chính là một trăm năm mươi vạn a, chính là vừa rồi vẫn còn sợ vì mình khẩn trương mà động đến xúc xắc .

"Cửu gia, ngươi xem hiện tại ta có ba trăm vạn , trừ việc trả lại ngươi một trăm vạn , còn hai trăm vạn, ta nghĩ chừng đo cũng đủ trả tiền nợ cho phụ thân của Lâm Tịnh chứ ?" Trương Sở Lăng khẽ cười nói.

Cửu gia hai mắt vô thần gật gật đầu , lúc này hắn đã hoàn toàn mất hết ý chí chiến đấu , kỳ thực phụ thân Lâm Tịnh chỉ thiếu hắn có tám mươi vạn mà thôi , cho dù cộng với tiền lãi cũng chỉ có một trăm vạn , lúc này Trương Sở Lăng cho hắn hai trăm vạn, ngay cả tiền vốn ban đầu cũng dư rồi , hắn cũng không dám nhiều lời . Hắn hiện tại chỉ ước ao tên ôn thần Trương Sở Lăng này nhanh chóng rời khỏi sòng bạc của hắn , nếu không còn không biết bị hắn thắng bao nhiêu tiền nữa , dù sao lúc đầu mình cũng đã nói với Trương Sở Lăng nếu như hắn thằng thì có thể xuống phía dưới tiếp tục đánh bạc .

Thấy Trương Sở Lăng lại không có ý muốn xuống dưới đánh bạc tiếp , Cửu gia vạn phần vui vẻ, trong lòng hắn vừa rồi còn cân nhắc xem nếu Trương Sở Lăng muốn xuống dưới đánh bạc tiếp thì hắn phải nghĩ biện pháp mạnh mẽ giữ Trương Sở Lăng cũng Lâm Tịnh lại mới được , lúc này thấy Trương Sở Lăng đang muốn rời đi , hắn tự nhiên là cầu còn không được .

Cửu gia liền điện thoại , khoảng hai phút sau , giấy vay tiền của phụ thân Lâm Tịnh được mang đến gian phòng Trương Sở Lăng đang ngồi , Trương Sở Lăng cũng không có xem qua , trực tiếp đưa cho Lâm Tịnh .

Nhìn thấy tờ giấy vay tiền đã giày vò bản thân cả tháng nay , viền mắt Lâm Tịnh đỏ lên , vẻ mặt cảm kích nhìn Trương Sở Lăng , cũng không có lên tiếng .

Trương Sở Lăng vỗ vỗ vai Lâm, cũng có lên tiếng , mà là tiếp tục ôm bả vai nàng rời khỏi phòng giải trí .

"Cửu gia, muốn chúng ta ra tay không ?" Phía sau hai ngươi Trương Sở Lăng , một tên to con bên cạnh Cửu gia thể hiện động tác muốn giết người , nhưng chỉ thấy Cửu gia lắc đầu, trong mắt của hắn hiện lên một tia hung ác nham hiểm .

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK