• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Các ngươi đều phải chết... Ha ha..." Một thanh âm đột nhiên vang lên trong đại sảnh của sân bay , chỉ là cái âm thanh này vang lên chung quanh đại sảnh của sân bay , khiến người ta không có cách nào tìm ra được nơi phát ra âm thanh .

Theo hướng của tiếng súng nổ rồi Chu Minh Cường ngã xuống , mọi người nhìn Trương Sở Lăng với ánh mắt khẩn trương , vừa rồi bọn họ còn đang hoài nghi việc Trương Sở Lăng nhận định rằng đối phương còn có tiếp ứng có thực hay không , không nghĩ tới chưa đến một phút đồng hồ sau sự việc xảy ra giống như Trương Sở Lăng đã nói .

Chu Minh Cường nằm trong vũng máu với sắc mặt tái nhợt , hô hấp dồn dập, nhãn thần của hắn lúc này cực kỳ phức tạp , có hối hận, có thỉnh cầu , còn có tuyệt vọng...

Chỉ là chưa thể khống chế được hung thủ , ai cũng không để ý đến phản ứng của hắn . Hành vi phản bội của hắn là một nguyên nhân , mối nguy hiểm của hiện trường cũng là một nguyên nhân, mọi người ai cũng không muốn mạo hiểm đi cứu hắn mà bắp đùi của mình phải chịu một lỗ máu a.

Mọi người lúc này hoàn toàn tin tưởng lời nói của Trương Sở Lăng ,Sấu Kiểm Cao cùng Chu Minh Cường chỉ là nội ứng mà thôi , đích xác còn có người tiếp ứng bọn họ, chỉ là kẻ tiếp ứng này thực sự quá điên cuồng , nổ súng với cả " người một nhà " , đồng thời mọi người đều rút súng ra , bất cứ lúc nào cũng có thể nổ súng vào hung thủ .

"Phế vật, lưu lại ngươi cũng vô dụng." Theo lời chửi rủa này , là một tiếng súng đi kèm , cùng lúc đó, Chu Minh Cường đang nằm giãy dụa trên đất kêu lên một tiếng đau đớn , trực tiếp hôn mê bất tỉnh, chỉ thấy trên đùi của hắn nhiều hơn một lỗ máu .

Tất cả mọi người đều bị chấn động bởi sự điên cuồng cùng tàn nhẫn của hung thủ , tiếp tục nổ súng với " người một nhà ", lẽ nào bởi việc Chu Minh Cường thất thủ bị khống chế nên bị đối xử như vậy?

Mọi người đều nghĩ như vậy , trong lòng của Sấu Kiểm Cao cũng bắt đầu hoang mang hơn , dù sao hắn không có khả năng mang thái tử rời khỏi đại sảnh của sân bay thành công , trái lại vì mượn sự yểm hộ của đồng sự mà trở lại đại sảnh của sân bay , nghiêm khắc mà nói đấy chính là sự thất bại của hắn. Hắn cùng chu minh cường có một cái khác nhau , đó là trong tay hắn đang giữ người , mà chu minh cường không có. Hắn rất sợ mục tiêu nổ súng tiếp theo của "hung thủ " chính là hắn , hai chân của Sấu Kiểm Cao bắt đầu lạnh run .

Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, mọi người hoảng sợ nhìn xung quanh đại sảnh của sân bay đer tìm ra vị trí ẩn nấp của hung thủ , Trương Sở Lăng nháy mắt với Lưu Tuấn Hi cùng Đường Dũng , hắn cũng không ngẩng đầu lên mà hướng súng ra phía sau lưng bắn một phát , tiếng súng của Trương Sở Lăng đã thu hút sự chú ý của mọi người , lúc mọi người thấy biểu hiện bình tĩnh của hắn, trong lòng nghi hoặc không ngớt, hắn sao lại đột nhiên nổ súng, chẳng lẽ là bởi vì khẩn trương mà bóp cò.

Cũng khó trách trong lòng mọi người sẽ có cái ý nghĩ này, bởi vì trước mặt Trương Sở Lăng là một mảnh trống trải , căn bản không có khả năng có người ẩn nấp . Chỉ nghe "Phanh" một tiếng rõ ràng là âm thanh của một vật nặng rơi xuống , mọi người phát hiện có một người rơi từ tầng hai của sân bay xuống .

Lúc ánh mắt của mọi người tập trung đến kẻ vừa rơi từ trên xuống, không khỏi hít một ngụm khí hàn khí , chỉ thấy trong tay người này có một cái bả thư ( chả biết là gì chắc là ống nhòm ), trên người y có mặc chống đạn , chỉ là trên trán của hắn có một lỗ máu , xem ra người này không biết vì sao mình lại chết . ( nó bắn lén như vậy tránh được mới lạ )

"Chó Điên? " Sau khi thấy được khuôn mặt của người mà mình bắn hạ, Trương Sở Lăng ngạc nhiên, bản thân lại có vận khí tốt như vậy, tùy tiện nả một phát súng có thể đánh gục "Chó Điên ", rốt cuộc là xảy ra chuyện gì ?

Trong khi tiếng súng của Trương Sở Lăng hấp dẫn sự chú ý của mọi người , Đường Dũng nhân lúc đó dùng bản lĩnh bắn súng của hắn bắn vào tay cầm súng của Sấu Kiểm Cao , Lưu Tuấn Hi cũng như chớp tiến đến gần Sấu Kiểm Cao , không chút khách khí đánh vào gáy cùng khuỷu chân của hắn , Sấu Kiểm Cao liền lập tức bị ngã xuống đất , mà Lưu Tuấn Hi cũng thuận lợi cứu được thái tử Ả Rập trở về .

Lúc này mọi người cũng nhận ra kẻ nằm trên mặt đất chính là nghi phạm mà cảnh sát vừa phát lệnh truy nã mấy hôm trước , thấy nghi phạm xuất hiện ở sân bay lúc này, hơn nữa lại được trang bị vũ trang đầy đủ , cho dù là kẻ ngu si cũng biết hắn chính là hung thủ của lần hành động này ( ta dùng mông cũng biêt ^^). Chỉ là hung thủ này cũng quá xui xẻo, vừa vẫn còn kiêu ngạo như vậy, hiện tại lại bị một phát đạn vào đầu ( headshot), nghĩ tới đây, mọi người nhìn Trương Sở Lăng với ánh mắt quái dị hơn , lẽ nào hắn có mắt sau lưng sao , nếu không sao lại không cần quay đầu lại cũng có thể bắn vào trán hung thủ một cách chuẩn xác như vậy ?

Lúc sự chú ý của mọi người trên người hung thủ rời đi , có một sự biến hoá khác làm mọi người mừng như điên , đồng thời cũng có điểm không thể tin được , thế nào trong nháy mắt thái tử đã được cứu về rồi ? Trông thấy Sấu Kiểm Cao nằm trên mặt đất cùng vẻ mặt hưng phấn của Lưu Tuấn Hi, trên mặt mọi người một mảng nghi hoặc, từ lúc nào thành viên PTU lại dũng mãnh như vậy?

Tất cả mọi người cảm giác giống như là đang nằm mơ vậy , trông thấy Lưu Tuấn Hi đưa thái tử về đội ngũ của PTU , mà Sấu Kiểm Cao đang nằm hôn mê trên mặt đất thì không ci chú ý đến , lúc này, ba người Trương Sở Lăng, Lưu Tuấn Hi cùng Đường Dũng thành tiêu điểm của tất cả mọi người .

Nếu như không có phát xuất bất ngờ của Trương Sở Lăng làm hung thủ ngã xuống, có thể nói trong đại sảnh không ai dám nhúc nhích , do đó phát súng của hắn rất quan trọng , thần kỳ giống như linh dương quải sừng ( chả hiểu cái này là gì ) , mà nếu như không có phát súng của Đường Dũng, khó mà đảm bảo Sấu Kiểm Cao trong lúc hoảng loạn không nổ súng bắn bậy , như vậy sự việc sẽ trở nên phức tạp hơn , về phần phản ứng một cách nhanh nhạy của Lưu Tuấn Hi, động tác của hắn nhanh nhẹn cho thấy được sự xuất sắc của hắn .

Lúc này Quách Quân Vĩ cũng đã hồi phục lại tinh thần , liếc mắt tán thưởng Trương Sở Lăng, trên mặt của hắn cũng có chút ngượng ngùng, làm cho sỹ quan chỉ huy cao nhất cho lần hành động này , trong thời khắc mấu chốt lịa không suy nghĩ được phải làm thế nào , hắn quả thực không dám tưởng tượng nếu không có biểu hiện xuất sắc của Trương Sở Lăng ngày hôm nay , sự việc sẽ phát triển thành cái gì nữa .

Sau khi Quách Quân Vĩ khôi phục lại tinh thần thì bắt đầu phân công lại công việc , mấy người bảo tiêu ( cận vệ ) của thái tử Ả Rập bị Chu Minh Cường cùng Sấu Kiểm Cao bắn cũng không có mất mạng, do đó liền được đưa đi bệnh viện , mà đồng thời Chu Minh Cường cùng Sấu Kiểm Cao cũng được đưa đến bệnh viện .

Lúc này trên mặt của Trương Sở Lăng cũng không có hiện lên sự thoải mái , mà là vẫn như cũ chăm chú cảnh giác nhìn xung quanh , súng của hắn vẫn duy trì trong tư thế bất cứ lúc nào cũng có thể bắn .

"Trương Sở Lăng, còn có cái gì không thích hợp sao?" Thấy Trương Sở Lăng cảnh giác như vậy , sắc mặt của Quách Quân Vĩ chăm chú hơn , theo biểu hiện trước đây của Trương Sở Lăng , Trương Sở Lăng tuyệt đối không phải là người hành động mà không có mục đích rõ ràng .

"Ta đang suy nghĩ, đối phương nếu có thể bố trí sự việc lớn như vậy , làm sao có thể kết thúc đơn giản như vậy ?" Trương Sở Lăng cảm thấy sự tình có điểm đầu voi đuôi chuột, căn bản là không giống với tác phong của hung thủ .

Nghe được Trương Sở Lăng nói, sắc mặt của Quách Quân Vĩ cũng ngưng trọng , hắn đem sự việc của ngày hôm nay ra đánh giá từ đầu tới đuôi , phát hiện giông như lời của Trương Sở Lăng nói , đối phương đã có năng lực khiến cho tổ trưởng của G4 cùng một tiểu tổ trưởng của PTU làm nội ứng cho bọn họ , làm sao lại kết thúc sự việc một cách đơn giản như vậy ?

Trương Sở Lăng cùng Quách Quân Vĩ nóic chuyện thì mọi người cũng đều nghe thấy , đi cùng thái tử Ả Rập là một ít chuyên gia khảo sát cùng thư ký lúc này bọn họ đang không ngừng trách cứ sự vô dụng của cảnh sát Hồng Kông , chính là khi nghe thấy dường như có một nguy hiểm lớn hơn đang chờ bọn họ , bọn họ liền ngậm miệng lại , cho dù Hongkong cảnh sát có vô dụng, lúc này cũng cần sự bảo vệ của bọn họ a .

Mà các thành viên PTU ,người của G4 cùng các nhân viên và đặc công của sân bay khi nghe thấy Trương Sở Lăng nói vậy thì lạp tức nang cao cảnh giác , biểu hiện xuất sắc của Trương Sở Lăng ngày hôm nay , khiến cho bọn họ bất tri bất giác đối với Trương Sở Lăng sinh ra một sự tin tưởng , tuy rằng lúc này cũng không có phát sinh ra sự việc gì , bọn họ cũng không có hoài nghi lời nói của Trương Sở Lăng .

"Hình như có tiếng gì đó ?" Lý Bân đột nhiên lên tiếng hỏi, "Không tốt, là bom, mọi người chạy mau!"

Sau lời nhắc nhỏ của Lý Bân , lúc này mọi người cũng nghe được tiếng "Tích tích..." âm thanh vang lên trong đại sảnh của sân bay , mà nơi phát ra âm thanh kia , chính là từ trên người hung thủ bị Trương Sở Lăng bắn , nhất thời sắc mặt của mọi người trắng bệt ra , nếu như vừa rồi Trương Sở Lăng không bắn trúng trán của người này , mà là bắn trúng người của hắn, vậy hậu quả... ( mịa nó rớt từ lầu 2 xuống mà bom không bị nổ nhỉ )

Ánh mắt của mọi người nhìn Trương Sở Lăng một cách quái dị , Trương Sở Lăng đã sớm biết trên người hung thủ có bom, khi nổ súng đã cố ý tránh bom trên người hung thủ, không phải là do may mắn mà bắn trúng đầu đối phương chứ ? Bất quá vô luận là như thế nào , Trương Sở Lăng trong lúc vô ý có thể giúp bọn họ tránh khỏi mối nguy hiểm lớn như vậy , trong lòng bọn họ thực sự cảm ơn Trương Sở Lăng .

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK