“… ra là vậy! Thôi được rồi! Vậy lần này, nghe nói là ông muốn tìm ta để ‘thương lượng’? Ông muốn thương lượng về điều gì, Susano đại thần?” Gương mặt hiện lên vẻ hiểu ra, thế nhưng Itsuka Ken không trả lời câu hỏi của Susano, hoặc nên nói là chẳng muốn trả lời. Cậu trực tiếp chuyển hướng chủ đề về mục tiêu chính của cuộc gặp gỡ ngày hôm nay.
“Có phải là ngươi đang nhầm về điều gì đó không, thằng nhóc? Hình như là người có chuyện muốn nói với bọn ta phải là ngươi mới đúng!” Thấy Itsuka Ken trực tiếp tiến vào chủ đề chính của cuộc nói chuyện mà không thèm trả lời câu hỏi của mình, Susano cũng không tức giận, thế nhưng ông nghiêm mặt và thu nụ cười của mình lại rồi nói như vậy.
Sau đó, từ trong đôi mắt màu đen của ông, một ánh mắt dường như đâm xuyên qua vô số tầng không gian chợt lóe lên và đụng vào ánh mắt của cậu.
“Xì xì xì ————!!!” Chỉ trong tích tắc mà hai ánh mắt chạm vào nhau, từ giữa không trung, tại nơi ánh mắt của hai bên đang va chạm, một nguồn năng lượng vô hình chợt bùng lên và lan tràn ra bốn phía.
“Hừ!” Một tiếng ‘hừ’ lạnh lẽo vang lên. Tựa như là đất bằng sấm dậy, tất cả năng lượng đang lan tỏa đều bị tiếng ‘hừ’ này đập tan và hoàn toàn tan biến vào trong không khí.
“Lão già thối, nếu như muốn thử ta thì để cho chân thân của ông tự mình lết tới đây đi! Cái thứ hình ảnh ảo rẻ tiền này cũng đừng lấy ra để hù ta, không biết xấu hổ!” Itsuka Ken nở nụ cười khinh bỉ rồi nói.
Không tức giận vì những lời khiêu khích của Itsuka Ken, Susano chỉ cười cười mà nói: “Thật đúng là chẳng biết ‘kính lão đắc thọ’ gì cả, coi chừng mai mốt bị tổn thọ đấy nhé, thằng nhóc. Mặc dù sức mạnh của ngươi quả thật là rất mạnh, thế nhưng đừng vì còn trẻ là cho rằng mình có cái quyền không thèm để ý trời cao đất dày. Trên đời này, kẻ mạnh hơn ngươi còn nhiều lắm, ngạo mạn quá mức là sẽ chịu thiệt đó!”
Khi nói những điều này, đôi mắt màu đen u ám của Susano hơi nheo lại, rất rõ ràng, đây là một lời cảnh cáo trắng trợn.
“Hở? Uy hiếp ta sao? Rốt cục ai mới là người không biết trời cao đất dày?”
Đối với những kẻ mở lời uy hiếp mình, từ xưa tới nay, phương thức đối xử của Itsuka Ken luôn luôn đem những lời uy hiếp của đối phương bắt lấy, rồi sau đó, quăng ngược trở lại. ‘Ăn miếng trả miếng’ là một trong những nguyên tắc bất di bất dịch của Itsuka Ken, cho nên lúc này, đối với lời cảnh báo mang tính chất uy hiếp của Susano, Itsuka Ken khẽ nheo mắt lại, những tia sáng nguy hiểm bắt đầu chớp nhá trong đôi đồng tử mang màu hổ phách.
Lúc này, hai cô gái đang ngồi gần Itsuka Ken là Yuri và Ena chợt rùng mình. Không hiểu tại sao, cả hai cô đều cảm thấy dường như là không khí ở xung quanh bỗng nhiên giảm xuống hơn 10 độ, cái lạnh thấm vào trong cốt tủy khiến cho máu trên người của các cô cũng muốn đông lại, tóc gáy dựng đứng.
Yuri và Ena cảm thấy như vậy cũng là điều dễ hiểu, bởi vì dù rằng lúc này, tuy là uy thế của Itsuka Ken không hề lan về phía các cô, thế nhưng dù sao thì các cô cũng ngồi cách cậu gần quá, mà các cô thì đều là những miko có thiên phú quá ư là trác tuyệt, cho nên với sự nhạy cảm vốn có, các cô đã vô tình phần nào cảm nhận được uy thế mang tính chất hăm dọa đang tỏa ra từ trên người của Itsuka Ken.
Về việc Yuri và Ena vô tình cảm nhận được uy thế của mình, Itsuka Ken hoàn toàn không biết, mà có biết thì cũng không quan tâm lắm. Không phải là vì cậu không quan tâm Yuri và Ena, vì dù sao thì nguyên nhân mà Ena và Yuri cảm nhận được uy thế của cậu là do thiên phú của hai cô, cậu có muốn giấu cũng vô dụng. Nếu thực sự muốn giấu thì cậu cũng chỉ còn cách là thu uy thế của mình lại, nhưng nếu làm như vậy thì làm sao còn đe dọa cái lão già lôi thôi chết tiệt ở trước mắt được nữa chứ?
Vả lại cho các cô cảm nhận một chút về uy thế của cậu cũng tốt, coi như là để rèn luyện cho tinh thần của các cô, dù sao thì cũng không có hại gì, không cần phải lo lắng.
Itsuka Ken và Susano cứ nhìn chằm chằm vào mắt của nhau hết một lúc. Mãi đến hơn 15 phút sau đó, khi Susano đột nhiên nở nụ cười và cất tiếng cười ha hả đầy hào sảng, thì sự đối chọi của hai người mới tạm thời kết thúc.
Khí thế của hai người rút về khiến cho Yuri và Ena nhẹ nhàng thở phào một cái, thân thể cũng thả lỏng xuống. Khí thế của Itsuka Ken thật sự quá đáng sợ, nếu nhưng không phải là Yuri và Ena đều biết rõ là Itsuka Ken nhất định sẽ không hại các cô thì phỏng chừng các cô đã phải mệt tới gục xuống vì áp lực tâm lý.
“Ha ha ha ha ha! Quả nhiên là giống hệt ông già này lúc còn trẻ: bướng bỉnh, ngang ngược, phách lối, không thèm để ai vào trong mắt.”
“Hừ! Mi cho rằng mi là ai mà có tư cách để nhận xét ta? Ta giống ngươi? Đừng có đùa! U Giới, ta nhất định sẽ tới, đây là thông báo chính thức của ta, bởi vì ta rất khó chịu về hành vi của các ngươi, ngươi không cần phải dò xét về việc này nữa. Đây không phải là ngang ngược phách lối mà là các ngươi chủ động khiêu khích ta. Ta nhất định sẽ tới U Thế để tìm các ngươi. Các ngươi muốn làm gì, ta không quan tâm. Ta chỉ quan tâm tới việc khi ta đến đó thì thái độ của các ngươi sẽ ra sao. Tới khi đó là địch hay bạn, các ngươi tự đi mà quyết định lấy!”
Hoàn toàn không thèm để ý tới thái độ của Susano, cũng không có ý định giấu giếm gì, Itsuka Ken trực tiếp nói thẳng. Thay vì nói là chính đại quang minh thì chi bằng nói rằng hành động này của cậu là đang khiêu khích, cậu nói thế là vì cậu chẳng muốn nể mặt đối phương.
Nghe Itsuka Ken nói như vậy, hình ảnh ảo của Susano đang cười ha hả trên không cũng dần ngưng cười, sau đó Susano lại đưa ánh mắt nhìn chằm chằm về phía cậu, thế nhưng ông không lên tiếng.
“Ngoài ra còn có mi nữa, lão già bẩn thỉu. Rốt cục thì khi nhận Ena làm cháu gái, mi đang có âm mưu gì? Muốn lợi dụng con bé để làm chuyện mạo hiểm sao? Còn cái thanh sắt rỉ tạp nhạp nửa đực nửa cái kia nữa, mi giao nó cho Ena là có ý gì? Đừng nói với ta là mi không biết con bé không thể nào khống chế được cái thứ có vị cách cao hơn mình quá nhiều như thế! Mi giao nó cho Ena là muốn hại Ena sao? Hay ý của mi ngay từ đầu đã là như vậy? Muốn để cho Ama no Murakumo chiếm đoạt thân thể của Ena sao?”
“Ah ~!?”
Itsuka Ken vừa nói xong thì Yuri lập tức giật mình mà hét lên một tiếng xen lẫn ngạc nhiên lẫn sợ hãi. Cô sợ hãi thay cho bạn của mình. Còn Ena, nghe Itsuka Ken nói xong thì vẫn chẳng có phản ứng gì, dường như ngay từ đầu thì Ena đã biết việc này rồi. Cô chỉ cười ra vẻ không sao và nói: “Không có việc gì, Ou-sama. Ena thật vui vẻ và hạnh phúc khi nhận được sự quan tâm của ngài, thế nhưng việc này là do Ena tự mình thỉnh cầu, không liên quan gì tới ông nội. Ena muốn mình trở nên mạnh hơn, nhất là sau khi lập chí trở thành vương phi của Ou-sama, Ena càng thêm khát vọng điều đó. Ena biết là những cô gái đang sống cùng với Ou-sama đều là những người rất mạnh. Nếu như Ena không đủ mạnh thì sẽ không có tư cách được ở bên cạnh ngài.”
Nghe Ena nói như vậy, Itsuka Ken khựng lại, sau đó cậu lập tức quay đầu nhìn về phía Ena. Từ trong đôi mắt thuần túy của cô, cậu biết là Ena đang nói thật, vì thế, cậu trầm mặc. Nếu đây là lựa chọn của Ena, vậy thì đúng thật là không thể trách Susano, thế nhưng, Itsuka Ken vẫn cảm thấy có chút bất mãn, nhất là khi cậu nhìn thấy nụ cười trêu chọc trên mặt của Susano, cậu càng thêm khó chịu, cho nên, cậu nói mắng thẳng vào mặt của Susano.
“Cười cái gì? Ông già, đừng có tưởng đó là lựa chọn của Ena thì ông có tư cách thoát tội. Ena không biết thì cũng thôi, người làm trưởng bối như ông cũng không biết? Con bé đòi thì ông nhất định phải cho sao? Nếu vậy thì cha mẹ còn cần dạy con để làm gì, hả? Còn ở đó mà cười, nếu như không phải là ông chỉ dùng hình ảnh ảo để nói chuyện với ta thì ta quả thật rất muốn đấm cho ông một cái vào mũi. Chờ đó! Ta nhớ chuyện này rồi! Tới khi gặp ông, ta sẽ tính sổ luôn một lượt. Còn mấy tên khác nữa, ta sẽ không để yên cho việc các ngươi dám lợi dụng ta để đối phó với Athena lần trước đâu. Chờ tới khi ta bước vào U Thế, ta sẽ tới gõ cửa từng nhà một để đòi nợ, đừng có sợ tới trốn ở trong nhà cầu không dám đi ra là được rồi. Bằng không các ngươi sẽ phải hối hận.”
“Ha ha! Muốn tới thì cứ tới đi! Đừng có hù dọa bọn ta vô ích, thằng nhóc à! Kiểu hăm dọa giống như mi, chúng ta đã gặp nhiều lắm rồi. Hơn nữa, ngươi nên chú ý tới bản thân mình đi là hơn. Bởi vì ngươi đã thật lòng quan tâm tới Ena, cho nên ta cho mi một lời khuyên, cũng như là cảnh báo: tuyệt đối đừng có nghĩ tới chuyện bước vào U Thế để quấy rối, bằng không ngươi mới là người sẽ phải hối hận.”
Nói xong thì hình ảnh ảo của Susano cũng dần tan đi, có lẽ là đã nói hết lời, hoặc cũng có lẽ là thần lực của chú thuật đã hao hết.
“Ta tạm thời giao Ena lại cho mi, nhóc con. Bảo vệ con bé cho cẩn thận, hơn nữa đừng tới U Thế để quấy rồi, bằng không ngươi sẽ…” Còn chưa nói xong thì hình ảnh ảo của Susano đã tan hết, cho nên Itsuka Ken chẳng thể biết được là Susano đang muốn nói điều gì.
“Ê! Này! Nói thì phải nói cho hết câu, nói lấp lửng là có ý gì?” Thấy Susano còn chưa nói hết mà đã chủ động rút lui, Itsuka Ken bực mình mà chỉ về phía bức thư đang lơ lửng mà mắng.
Bất quá, đối với lời mắng mỏ của cậu, bức thư không có phản ứng, thậm chí nó dường như đang muốn trêu ngươi cậu, bởi vì khi cậu vừa mắng xong thì bức thư lại tự bốc cháy và hoàn toàn biến mất.
Thấy bức thư đột nhiên bốc cháy, Itsuka Ken sao có thể không biết là Susano đang muốn chọc quê cậu chứ? Nếu Susano mà có mặt ở đây, cậu thật sự muốn nện một cái vào mắt của hắn để cho hắn biến thành gấu trúc. Bất quá Susano không có mặt ở đây, cậu có muốn làm gì cũng không được.
Có chút không khó chịu, Itsuka Ken nhìn về phía Ena và hỏi: “Ena, em có cách nào để liên lạc được với ông già xấu bụng đó không? Ta muốn chỉ vào mũi của hắn để mắng một trận.”
Đối với yêu cầu này của Itsuka Ken, mặc dù Ena cũng rất muốn giúp đỡ, vì cô cũng muốn nhìn xem cảnh vua của cô chỉ vào mũi của ông mà mắng sẽ trông như thế nào, thế nhưng bởi vì không có cách để liên lạc được với Susano nên cô cũng chỉ có thể lắc đầu và nói với vẻ áy náy: “Xin lỗi, Ou-sama! Ena cũng không biết ông nội ở đâu, cũng không có cách liên lạc với ông, bởi vì lúc bình thường thì ông luôn là người chủ động gọi cho Ena, nên Ena không biết!”
“Chặc! Lão già đó rốt cục có ý gì? Nói ta không nên tới U Thế để quấy rối, chẳng lẽ bọn chúng còn có thể mai phục ta được hay sao?” Sờ cằm và trầm ngâm, Itsuka Ken khép hờ mắt lại và suy ngẫm về thông tin mình vừa nhận được.
Mặc dù cuộc tiếp xúc vừa rồi diễn ra rất là ngắn ngủi, đôi bên trao đổi với nhau cũng chẳng được mấy câu, thế nhưng ít nhất thì Itsuka Ken cũng xác định được một việc, đó là lão già vừa rồi hoàn toàn không có địch ý hay ác ý gì với cậu. Thậm chí, đối phương còn mang theo vẻ hài lòng khiến cậu khó chịu, đó là sự hài lòng của người bề trên đối với bậc con cháu.
Đoán chừng là bởi vì thật lòng xem Ena như cháu gái đi? Cho nên khi thấy cậu thật lòng quan tâm tới Ena, ông già đó mới có thiện ý với cậu mà cho cậu lời khuyên như vậy?
Cũng không thể bài trừ việc đối phương là một bậc thầy về nói dối, thế nhưng sự kiệt ngạo đến từ tận trong bản chất đó tuyệt đối sẽ không lầm. Muốn một người kiệt ngạo tới như vậy biến thành một bậc thầy về nói dối, tỷ lệ xảy ra điều này thật quá thấp, thấp ngang với khả năng mà chỉ một giây sau cậu lập tức biến thân thành cường giả có thể dùng tay để đập tan toàn bộ Khu Vườn Nhỏ. Tỷ lệ này thật quá thấp.
Nếu vậy thì, lời cảnh báo của ông già đó là thật rồi? Vậy dựa theo lời của Susano, Itsuka Ken đã có thể khẳng định được là trong U Thế, đang có nguy cơ nào đó chờ đợi cậu. Hẳn phải là âm mưu, còn nếu là thiên tai thì lão già đó sẽ không nhẹ nhàng như vậy.
‘Âm mưu’, ‘đến từ ai đó’, ‘nhằm vào bản thân’, ‘có khả năng gây nguy hiểm cho cậu’. Đây là những điều mà Itsuka Ken rút ra được từ lời của Susano, việc ‘có người đang có âm mưu’ đã được khẳng định, ‘nhằm vào cậu’ hẳn không sai, nếu không Susano cũng sẽ không chủ động tới cảnh báo, vậy thì ai đang nhằm vào cậu? Hơn nữa âm mưu đó còn có thể gây nguy hiểm cho cậu. Sau khi lọc hết tất cả mọi thứ, Itsuka Ken hầu như đã đoán ra được đầu đuôi mọi chuyện rồi.
Không thể không nói rằng, Itsuka Ken thật sự rất thông minh, chỉ từ đôi câu vài lời và thái độ của Susano, cậu hầu như đã đoán được ai là người muốn gài bẫy cậu, và thậm chí cách gài bẫy là gì cậu cũng đoán ra được gần hết. Không biết là nếu Susano biết điều này thì có hối hận vì đã tới gặp cậu hay không?
Ầy… hẳn là không! Với thái độ của lão già đó thì hẳn là không rồi. Hơn nữa mưu kế đó, nếu cậu đoán đúng thì có gọi là âm mưu cũng được, nhưng nói là dương mưu thì cũng không sai.
“Ou-sama?” Thấy Itsuka Ken đột nhiên trầm tư và hơi nhíu mày, Ena thân thiết mà gọi cậu một tiếng.
“Hả? À, ta không sao?” Nghe được tiếng Ena kêu mình, Itsuka Ken thoát khỏi sự trầm tư và lấy lại tinh thần. Thở một hơi thật dài, Itsuka Ken nhìn về phía Ena rồi nói: “Ena, ông của em đã giao em lại cho ta, vậy thì em tạm thời hãy đi cùng với ta đi. Đúng rồi, em muốn ở lại miếu Nanao chung với Yuri, hay là theo ta về biệt thự của ta?”
“Ena theo… ưm… Không! Ena sẽ ở lại đây cùng với Yuri. Dù sao thì hiện giờ, Ena vẫn còn chưa đủ tư cách để được ở cùng với vua, thế nhưng xin vua yên tâm, em và Yuri nhất định sẽ cố gắng hết sức mình để có thể có đủ tư cách đứng bên cạnh ngài. Chúng em sẽ dùng tốc độ nhanh nhất để làm được điều đó. Sau đó, Yuri sẽ phụ trách việc thị tẩm và sanh con cho ngài, còn Ena thì…”
“Ôi chao~!? Ena, Ena! Cậu đang nói gì thế? Thị… Thị… Thị tẩm? Còn… Còn có sinh… sinh… sinh… con… Ô Oa!!!”
Chỉ thấy ‘Bùm’ một tiếng, gương mặt của miko tóc trà đã hoàn toàn biến thành một màu đỏ chót, thậm chí trên đầu còn bốc lên một luồng khói dày đặc màu trắng. Dường như đang nghĩ tới việc gì đó rất là thẹn thùng, toàn thân của Yuri đều đã biến thành một con tôm chín, cô choáng váng, luống cuống mà thốt lên: “Không phải… chuyện đó… Không… Ô oa! Nói chung là… Không… Không thể làm chuyện sa đọa như thế!”
“Ara! Ara! Vậy hóa ra là Yuri đang nghĩ tới việc gì đó sa đọa lắm sao?”
“Cái… Ah! Tớ… Tớ… Em…” Bị Ena đột nhiên nói như thế, Yuri giống như bị thọt trúng chỗ yếu mà cứng cả họng. Choáng váng cả đầu óc, cô chỉ có thể lắp bắp cố tìm cách phân bua, thế nhưng không thể nói nên lời.
“Ồ? Không nói được? Hóa ra là Yuri đang nghĩ như vậy thiệt sao? Chẳng lẽ… Yuri đang muốn cùng với Ou-sama làm chuyện… Ô ô…” Thấy Yuri có biểu hiện như vậy, Ena híp mắt lại và cười, đồng thời còn muốn tiếp tục mở miệng trêu ghẹo, thế nhưng cô đã không thể nói hết câu.
Thấy bạn tốt của mình vẫn còn muốn được nước làm tới, đầu óc choáng váng, Yuri như một con thỏ bị ép tới cuống lên, cô vội vàng nhảy sổ vào trên người của Ena sau đó cố gắng dùng hết cả tay lẫn chân để bịt miệng Ena lại. Thật không ngờ một người hiền thục và dịu dàng như Yuri khi bị ép cuống lên lại có thể làm ra hành vi manh động tới như vậy. Quả nhiên là nhìn người không thể nhìn bên ngoài.
“Không! Không… Không phải… Xin ngài đừng hiểu lầm… Em… Em tuyệt đối không có… không có nghĩ tới chuyện vô liêm sỉ đó. Không có!” Vừa bịt miệng của Ena, Yuri vừa cố nhìn về phía Itsuka Ken để thanh minh. Đôi mắt ngấn lệ, cô đã ngượng tới muốn khóc lên được.
“Khục! Yên tâm, ta không có hiểu lầm!” Hắng giọng một tiếng, Itsuka Ken quyết định hơi trấn an Yuri một chút, bằng không cô thật sự sẽ khóc lên.
Nghe Itsuka Ken nói như vậy, Yuri yên tâm lại, thế nhưng cô vẫn còn chút bất an, vì thế cô hơi nhút nhát mà hỏi lại một lần nữa: “Thật… Thật vậy sao?”
Mãi tới khi thấy Itsuka Ken gật đầu thì Yuri mới thở phào.
“Bất quá, tại sao trước đó sắc mặt của Yuri lại đỏ tới như vậy nhỉ? Chẳng lẽ ————” Cố ý kéo dài âm thanh của mình và dùng ánh mắt dò xét để nhìn về phía miko tóc trà, Itsuka Ken khiến cho Yuri chỉ vừa mới buông lỏng thì lại một lần nữa lâm vào trạng thái bối rối tới không biết phải làm sao.
Nhìn Yuri đang đỏ cả mặt và tìm cách phân bua, cùng với Ena đang ngồi ở một bên và cười trêu ghẹo, Itsuka Ken chợt cảm thấy là điều tình cùng với hai miko có phong cách hoàn toàn khác nhau xem ra cũng là một thú vui không tệ lắm.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
15 Tháng năm, 2018 13:43
Học năm cuối lại trễ lộ trình nên hơi bận bác à. Còn vụ đăng cho xong thì coi như sau này có đi làm, không còn thời gian để dịch nữa thì tui sẽ trực tiếp đăng bản convert lên, cứ yên tâm. Còn giờ thì vẫn cứ làm đều đều thôi.
Tui dịch truyện này để xem như một kiểu xả hơi riêng, vừa coi như có thể nhấm nháp truyện này, vừa chia sẻ cho anh em, nên bác không cần lo vụ bỏ truyện. Tối thiểu thì trước khi hết text, không có cửa tui bỏ truyện này đâu.
15 Tháng năm, 2018 13:39
Học năm cuối còn bị trễ lộ trình nên hơi bận bác à. Nếu nhanh được thì tui cũng muốn lắm, chỉ là học với xả hơi cũng muốn hết thời gian rồi, đó là tui còn không có thói quen la cà ở ngoài, học xong rồi thì thường về nhà luôn, mà còn như vậy đấy.
27 Tháng tư, 2018 18:28
Bác Strauss ơi nếu có rãnh thì làm hết phần strike the blood đi ! Cám ơn bác nhiều !!
22 Tháng tư, 2018 23:30
Thank bác nhiều :laughing:
22 Tháng tư, 2018 08:32
oh nàng! Tớ tưởng vp thế cho sát nghĩa để những truyện khác tiếp theo tớ sẽ đổi lại vp
21 Tháng tư, 2018 00:36
Mai quăng 40c lên cho.
21 Tháng tư, 2018 00:36
Chờ mai đi bác, năm ba cao đẳng rồi nên bận quá!
20 Tháng tư, 2018 22:09
Thêm chương đi bác cvter ơi :+1:
30 Tháng ba, 2018 21:38
nàng ơi Vp của nàng sườn phi cứ thành 'bên phi' thôi,
25 Tháng hai, 2018 07:33
chổ này k khớp khúc trên nè, rõ ràng sau khi đón con gái + hai đứa cháu ngoại về ở mấy năm mới chết. cháu cũng nhỏ tuổi hơn nữa
22 Tháng một, 2018 08:34
sao lâu quá ko thấy cập nhật chương ms thế chủ thớt
04 Tháng mười hai, 2017 07:30
Xong luôn phần Campione, đã đủ!
BÌNH LUẬN FACEBOOK