Tiêu Dao nhíu nhíu mày, nỉ non nói: “Linh Huyền Tử nhìn qua rất lãnh khốc đạm mạc, nhưng là tựa hồ còn rất tốt, biết ngươi là Hoa Lạc Ly liền đối với ngươi thực ôn nhu, tuy là có chút giống Bắc Trần Phong, đối với người xa lạ rất lạnh khốc, đối với người quen thuộc, trong lúc vô tình hắn sẽ biểu lộ ra một cái ấm áp.”
Hoa Lạc Ly cười cực kỳ yêu nghiệt, híp mắt xấu xa nói: “Phải thỉnh hắn đến diễn một tuồng kịch!”
Tiêu Dao nhìn bộ dáng Hoa Lạc Ly yêu nghiệt cười xấu xa, nháy mắt hiểu được đây tất nhiên không chuyện tốt, xua tay nói: “Không liên quan đến chuyện của ta, ngươi muốn thỉnh hắn, chính mình đi thỉnh!”
Hoa Lạc Ly vuốt cằm vẻ mặt bất đắc dĩ nói: “Ta thỉnh được hắn, cần gì phải làm phiền tiểu Dao nhi xuất mã đâu?”
“Ta cũng thỉnh không được!” Tiêu Dao vừa muốn nhanh chân bỏ chạy, lại bị Hoa Lạc Ly nhéo một phen.
Hoa Lạc Ly cau mày, ánh mắt cực kỳ đồng tình nói: “Đều mười mấy năm, ngươi không thấy Hồ Mị thực đáng thương sao? Nếu năm đó nàng không yêu Linh Huyền tử, bằng vào mỹ mạo của nàng, sớm gả cho hoàng thân quốc thích, như thế nào còn có thể ở lại Linh Thứu cung ra vẻ yêu mị, ngày ngày còn muốn bị người ghét bỏ?”
Tiêu Dao khẽ nhíu mày, trong đầu hiện lên khuôn mặt yêu mị của Hồ Mị, dùng cặp mắt yêu mị kia để giấu giếm sự ảm đạm, lại bất đắc dĩ nói: “Ngươi muốn Bắc sư huynh làm cái gì?”
Hoa Lạc Ly hơi hơi giận dữ nói: “Làm một nữ nhân, buông tha cho một người nàng yêu thật lòng, thì tất nhiên sẽ tìm một người tương tự tiếp tục kéo dài tình yêu say đắm từ đáy lòng của nàng.”
Tiêu Dao nhíu mày nói: “Ngươi muốn cho Bắc Trần Phong sắm vai người trong lòng Hồ Mị hiện tại? Chỉ có biện pháp này?”
Hoa Lạc Ly gật đầu cười nhạt nói: “Chỉ có khi nàng yêu người khác, Linh Huyền Tử mới có thể tin tưởng nàng sắp sửa buông tha cho mình.”
…
Sau khi xuất Thần Y cốc, Hỏa Diệu Bắc Trần Phong một tổ, Yến Vô Ngân Long Ngạo một tổ, Giang Mạt Hàn Vân Huyền một tổ, phân công nhau tìm kiếm Tiêu Dao cùng Hoa Lạc Ly. Tiêu Dao cùng Hoa Lạc Ly vừa ly khai Linh Thứu cung, mới xuống núi liền gặp Hỏa Diệu cùng Bắc Trần Phong.
Tiêu Dao kinh ngạc nhìn vẻ mặt kích động Hỏa Diệu, mờ mịt nói: “Các ngươi như thế nào tìm tới nơi này ?”
Hỏa Diệu bĩu môi nói: “Sư đệ có bớt trên mặt, đối với dân chúng mà nói ấn tượng rất sâu, hơn nữa có yêu nghiệt Hoa Lạc Ly này, hai mắt dân chúng tất nhiên thấy rất nhiều, đương nhiên tìm các ngươi thực dễ dàng!”
Tiêu Dao hiểu rõ gật gật đầu, Hỏa Diệu phi nhanh đến bên người Hoa Lạc Ly, một phen muốn trảo cánh tay Hoa Lạc Ly đi, Hoa Lạc Ly phản ứng cực nhanh, một cái lắc mình liền tránh thoát.
“Yêu nghiệt chết tiệt ngươi, nói bao nhiêu lần, ngươi không cần vô thanh vô tức liền bắt cóc sư đệ!” Hỏa Diệu tức giận quát.
Hoa Lạc Ly nhún vai, vẻ mặt vân đạm phong khinh nói nhỏ: “Ta muốn mang đi ai, còn cần báo cáo cho ngươi! Ta là sư huynh ngươi, không phải sư đệ ngươi!”
Hỏa Diệu giận nghiến răng nghiến lợi, âm thanh thô thiển nói: “Ta sẽ lo lắng cho sư đệ!”
“Đó là ngươi lo sợ không đâu, nàng cùng ta đi ra ngoài, có cái gì nguy hiểm, ta sẽ bảo hộ hắn!” Hoa Lạc Ly trắng mắt liếc nhìn Hỏa Diệu một cái, lại thấp giọng nói: “Đừng quên, chúng ta là người cùng một nhóm!”
Hỏa Diệu kinh ngạc nhíu mày, cũng không lại trách cứ, lại đối với Tiêu Dao hỏi han ân cần nói: “Sư đệ, Hoa Lạc Ly có khi dễ ngươi hay không a? Có ăn no hay không, buổi tối ăn cái gì, ngươi như thế nào mặc ít quần áo như vậy, có lạnh hay không…” (Chuối: Thì ra Hoả Diệu còn có công phu lãi nhãi =.=)
Tiêu Dao che miệng Hỏa Diệu, cười khổ nói: “Ta tốt lắm!”
Bắc Trần Phong tiến lên lạnh lùng nói: “Nếu không có việc gì, chúng ta đây về Thần Y cốc đi, sư phụ thực lo lắng cho ngươi!”
Tiêu Dao tiến lên, đột nhiên ân tình cười nói: “Không quan hệ, tìm người trở về báo cái bình an là tốt rồi, chúng ta còn muốn lại ngoạn vài ngày.”
Bắc Trần Phong khẽ gật đầu, trầm giọng nói: “Hỏa Diệu ngươi lưu lại bảo hộ sư đệ, ta trở về cùng sư phụ bẩm báo.”
Tiêu Dao giữ chặt Bắc Trần Phong, lại đối với Hỏa Diệu nói: “Hỏa sư huynh, ngươi trở về cùng gia gia bẩm báo!”
Hỏa Diệu ngạc nhiên chỉ vào mặt mình, vẻ mặt ai oán nói: “Ta? Vì sao là ta? Ta cũng muốn cùng sư đệ cùng nhau ngoạn! Làm cho Bắc sư huynh trở về thì tốt rồi!”
Tiêu Dao khoát tay áo nói: “Này không thể được, Bắc sư huynh còn có việc khác!”
“Ta cũng muốn cung sư đệ cùng nhau ngoạn!” Hỏa Diệu nháo lên không được tự nhiên nói.
Tiêu Dao đi lên trước, bất đắc dĩ tựa vào bên tai Hỏa Diệu nhẹ giọng nói: “Hỏa sư huynh, ta có sự tình trọng yếu cần nhờ Bắc sư huynh, lần này liền phiền toái ngươi đi về, chờ ta hồi cốc, ta và ngươi một mình đi ra ngoạn, được không?”
Vừa nghe có thể một mình cùng Tiêu Dao ngoạn, Hỏa Diệu nhãn tình sáng lên, hiện lên một tia kim quang, mỗi khi kích động cùng cảm xúc không ổn định, hắn liền khó có thể khống chế đôi mắt vàng.
“Sư đệ, ta đi trước, ngươi đi sớm trở về, nhớ rõ hứa hẹn của chúng ta nga!” Hỏa Diệu cao hứng phấn chấn ly khai.
Hoa Lạc Ly hơi hơi nheo lại ánh mắt, vừa nãy tiểu Dao nhi cùng Hỏa Diệu khe khẽ nói nhỏ, nói thật nhỏ, hắn căn bản nghe không rõ ràng lắm, đợi Hỏa Diệu rời đi, hắn tà mị cười nói: “Tiểu Dao nhi, ngươi là như thế nào đem hắn lừa trở về ?”
“Cái gì lừa trở về? Đừng nói khó nghe như vậy!” Tiêu Dao giảo hoạt cười xấu xa nói: “Là Hỏa Diệu đau ta, cho nên nghe lời ta nói đi trở về!”
Hoa Lạc Ly hồ nghi nhìn Tiêu Dao, Tiêu Dao không để ý tới hắn, lại đi đến trước mặt Bắc Trần Phong, cười nhẹ nói: “Bắc sư huynh, gia gia có phải hay không phân phó ngươi phải tìm được ta?”
Bắc Trần Phong thản nhiên gật đầu.
“Kia gia gia có phải hay không nói, sau khi tìm được ta, muốn ngươi bảo hộ ta?”
Bắc Trần Phong vẫn như cũ gật đầu không nói.
“Kia gia gia có phải hay không nói, nếu bên ngoài ta gặp được phiền toái, ngươi phải toàn lực giúp đỡ?”
Bắc Trần Phong hơi hơi nhíu mày, nhưng vẫn như cũ gật đầu.
“Sư mệnh nan vi, cho nên ngươi đều dựa theo gia gia phân phó làm đúng hay không?”
Bắc Trần Phong rốt cục nhịn không được, trầm giọng nói: “Ngươi rốt cuộc muốn ta làm cái gì, nói thẳng đi!”
Tiêu Dao nghịch ngợm cười nói: “Bắc sư huynh thật là người sảng khoái! Cũng không phải chuyện khó gì, chỉ cần ngươi diễn một tuồng kịch!”
Bắc Trần Phong trầm thấp nói: “Diễn cái gì?”
“Cho ngươi sắm vai vị hôn phu của một mỹ nhân!” Tiêu Dao giảo hoạt cười xấu xa nói.
Bắc Trần Phong theo bản năng lắc đầu.
Tiêu Dao nhíu mày nói: “Ngươi rõ ràng nhận được gia gia phân phó, phải bảo vệ ta, muốn hiệp trợ ta, phải giúp đỡ ta…”
Bắc Trần Phong ngắt lời nói: “Chuyện ta không muốn làm, cho dù là mệnh lệnh của sư phụ, ta cũng sẽ không đi làm!” Nói xong, hắn liền xoay người rời khỏi.
Tiêu Dao nhíu mày nhìn về phía Hoa Lạc Ly, hơi xin giúp đỡ nói: “Ta thỉnh không được! Tưởng nghĩ biện pháp!”
Hoa Lạc Ly khẽ thở dài một cái, cười khổ nói: “Cần làm nũng, học học chuyện thường ngày Hỏa Diệu hay làm, hắn khẳng định chịu không nổi!”
“Nhưng là…” Tiêu Dao cúi mâu, bắt đầu có chút khó xử.
Hoa Lạc Ly cũng không muốn Tiêu Dao đối với người khác làm nũng, chính là Tiêu Dao muốn chính mình xuất chủ ý, chính mình cũng chỉ có một chiêu này, lại gặp Tiêu Dao khó xử, cười nói: “Quên đi! Dù sao chuyện của Hồ Mị cũng không phải là chuyện chúng ta nên quản, chúng ta không cần khó xử chính mình!”
Tiêu Dao nghĩ nghĩ, vẫn là thực đồng tình Hồ Mị, liền mở miệng nói: “Ta đi thử xem!”
Tiêu Dao chạy chậm đuổi theo Bắc Trần Phong, còn chưa mở miệng, Bắc Trần Phong lại ngắt lời nói: “Không cần nhiều lời, ta sẽ không diễn.”
Tiêu Dao hơi hơi cúi hạ con ngươi, vốn định lôi kéo hắn, dùng thanh âm ngọt ngào cầu hắn, ai biết cứ như vậy nhận được một chậu nước lạnh hắt xuống, Tiêu Dao trầm thấp nói: “Nữ tử kia thật sự rất đáng thương, yêu Linh Huyền Tử mười mấy năm, nhưng là Linh Huyền Tử lại cố tình không lạnh khọng nóng, kỳ thật Linh Huyền Tử cũng đã động tâm, chính là kém một chút, cho nên ta muốn ngươi giả mạo thành vị hôn phu của nàng, như vậy Linh Huyền Tử tất nhiên sẽ nói ra tiếng lòng, có thể tác hợp bọn họ .”
Bắc Trần Phong nhìn ánh mắt Tiêu Dao ảm đạm, lộ vẻ chần chờ, lại có chút không được tự nhiên nói: “Ta sẽ không diễn, sợ lừa không được Linh Huyền Tử.”
“Ngươi yên tâm, ta cùng Hoa Lạc Ly sẽ hỗ trợ!” Tiêu Dao vẻ mặt chờ mong nhìn Bắc Trần Phong.
Ánh mắt Bắc Trần Phong khẽ nhúc nhích, sau lại thản nhiên gật đầu.
Tiêu Dao kích động không thôi, nắm tay Bắc Trần Phong đi trở về, cười nói: “Bắc sư huynh quả nhiên là người tốt ngoài lạnh trong nóng, chỉ biết đem mọi chuyện nói cho ngươi, ngươi cũng sẽ đồng tình giúp nàng!”