Mục lục
[Dịch]Trò Chơi Chinh Phục: Ông Xã Kiêu Ngạo Quá Nguy Hiểm - Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi tắm cho Hoắc Gia Tinh rồi dụ dỗ nó đi ngủ xong đã tới 11 giờ, bên ngoài vẫn là cơn mưa xối xả, Tần Lạc cầm túi chuẩn bị rời đi, lại bị Hoắc Kỷ Thành chặn lại.

"Sấm chớp lớn như vậy trở về sẽ không an toàn, nhỡ cô ở trên đường xuất hiện sơ xuất gì, tôi không chịu nổi trách nhiệm này."

Tần Lạc tức giận trừng mắt liếc anh một cái, "Ai muốn anh nguyền rủa tôi chứ? Tôi lại không tin bên ngoài không có ai lái xe."

Hoắc Kỷ Thành bình tĩnh nhìn cô, "Người khác tôi không xen vào, nhưng cô là nhân viên công ty tôi, cũng là gia sư của con tôi, nếu cô xảy ra chuyện gì khẳng định tôi phải gánh trách nhiệm."

Anh nói rất nghiêm túc.

Tần Lạc giận đến muốn chết, "Này! Rốt cuộc là anh làm sao như vậy!"

Hoắc Kỷ Thành không để ý tới cô lên án, "Tôi đây chỉ vì nghĩ tới an toàn của cô, chẳng lẽ cô lại còn lo lắng tôi sẽ làm cái gì với cô sao?"

Tần Lạc nổi đóa, "Anh nghĩ nhiều rồi!"

Tròng mắt đen của Hoắc Kỷ Thành híp lại, "Đã như vậy, tối nay cứ ở một buổi tại phòng cho khách, vừa đúng lúc ngày mai cũng phải dạy anh ngữ cho Tiểu Tinh."

Bỏ lại những lời này, Hoắc Kỷ Thành liền nhấc chân đi lên trên lầu.

Tần Lạc nhìn bóng lưng của anh chỉ cảm thấy cực kỳ tức giận, Đại Ma Vương khốn kiếp!

Mấy lần cô đi tới cửa cũng bị sấm sét vang dội phía ngoài làm kinh hãi, thật sự là quá kinh khủng! Ông trời giống như nổi giận vậy, dù là đứng ở trong phòng cũng có thể cảm thấy tia chớp bổ tới. . . . . .

Vừa nghĩ tới trở về còn phải đi xe một tiếng đồng hồ, cô lại có chút e sợ.

Lúc này người giúp việc đi tới, "Tần tiểu thư, sấm chớp lớn như vậy đi xe không an toàn, chung quanh đây lại nhiều cây cối nếu quả thật đi sẽ bị sét đánh thì trước sau không thôn không xóm. . . . . . Tôi đưa cô tới phòng khách nghỉ ngơi! Vẫn là chỗ cô từng nghỉ ngơi."

Tần Lạc: ". . . . . ."

Trong lòng cô muốn trở về lập tức không còn, mặc kệ nói thế nào, sinh mạng rất đáng quý!

*****

Phòng khách ở lầu một, người giúp việc đã sớm chuẩn bị quần áo tắm rửa cho Tần Lạc, cô nhìn thấy, quần áo đều có, hơn nữa đồ trong cũng có. . . . . .

Cô cầm quần áo đi về phía nhà tắm, kết quả tắm được một nửa đột nhiên cúp điện.

Lúc này, trên bầu trời vang lên một tiếng sấm nổ, Tần Lạc bị dọa thiếu chút nữa trượt ngã trên mặt đất, má ơi! Biệt thự sang trọng như vậy cũng sẽ bị cúp điện sao?

Nhất định sấm chớp tối nay muốn làm thịt người!

Hơn nữa điện thoại di động cũng không có mang, tối lửa tắt đèn. . . . . .

Cô sờ lấy áo ngủ mặc lên người, từ từ đi ra ngoài, còn chưa đi được mấy bước thì cảm thấy phía trước có một bóng dáng cao lớn đang ép tới gần mình. . . . . .

Sau đó, liền đụng phải lồng ngực vững chắc của một người đàn ông, hai người không hề có điềm báo trước té ngã trên đất. . . . . .

Bịch --

Tần Lạc đau đến nhe răng nhếch miệng, "Đã hơn nửa đêm tại sao anh còn đột nhiên ra ngoài chứ? Anh muốn hù chết tôi à!"

Mặc dù không thấy rõ đối phương là người nào, nhưng mùi là cô cũng cảm thấy, ngay sau đó tức giận oán giận nói.

Hoắc Kỷ Thành vốn tốt bụng tới xem cô một chút, sợ cô hoảng sợ, kết quả vừa đi vào liền bị cô đụng phải ngã trên mặt đất, còn bị cô trách mắng, nhất định chính là tốt bụng không có báo đáp!

"Là cô đụng vào tôi trước đấy."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK